Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 49 : Nạn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 49 : Nạn


“Ly Tiên, Chính Hải, Chính Phúc, ba người ở lại trên này, tới tối chúng ta còn không trở lại thì mời Thái Thượng tới thôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Hồn đăng có phản ứng.” Sở Phong có chút giật mình nói.

Chào hỏi mấy câu năm người liền khởi hành đi ra ngoại thành, tại nơi trú đóng ngoại thành của Lưu Gia tìm thấy Lưu Chính Hải cùng Lưu Chính Phúc.

Mà bên kia Tứ Cung Phụng sau khi kiểm tra một hồi thì lại cau mày nói.

Phá Thiên Vực thực tế chính là một cái hố sụt tương đối lớn, là một vực sâu thẳng xuống bên dưới khoảng không.

Mà khả năng thứ hai là bị đoạt xá, tu vi phải đạt tới Hoá Thần cảnh trở lên, khi mà Nguyên Thần đã ngưng thực thì mới có sức chiến đấu nhất định để đoạt xá thân thể người khác.

Chương 49 : Nạn

“Đúng thế, hướng đông yêu thú thực lực thấp nhất, cho nên mỗi lần đi săn Chính An đều là đi hướng đó.” Lưu Chính Phúc đáp.

Sở Phong hơi ngẫm nghĩ một chút liền đi ra xem có chuyện gì, dù sao hiện tại Hắn cũng là Anh lớn trong nhà.

Huống chi muốn đoạt xá phải chiếm được thức hải của người kia, mà thức hải được mệnh danh là thế giới của Nguyên Thần bản thân. Không nơi nào mà Nguyên Thần có thể mạnh hơn khi ở trong thức hải. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đã xuống tới đây rồi cũng phải đi tiếp chứ.” Sở Phong cười khẽ đáp.

Đơn giản mà nói, Phá Thiên Đảo là một toà đảo nằm lơ lửng giữa trời, mà Phá Thiên vực là một cái rãnh lớn thông từ phía mặt trên tới mặt dưới của Đảo.

Nhưng chênh lệch một cái đại cảnh giới như vậy thì thật hơi quá mức.

“Tứ Cung Phụng, hay là xuống xem một chút.” Sở Phong quay sang hỏi.

“Vậy thì kỳ quái, Ma Tu giả thì sao?”

“Được rồi, Muội đi Cung Phụng Đường xem có ai tại thì kêu đi cùng, Ta tới Hồn Đường lấy Hồn Đăng của Chính An tìm nó.”

“Phong Đại Ca, hay là để ta cùng Tứ Cung Phụng xuống.” Lưu Chính Hải nhanh miệng nói.

Mà cảm giác đè nén đó chính là có người dòm ngó, mặc dù hắn sớm đoán ra với kinh nghiệm phong phú của bản thân. Nhưng dù vậy Hắn vẫn không chủ quan mà chui vào Thiên Tuyền Giới tu luyện.

Ngoài ra còn có Trưởng Lão Đường do Tam Trưởng Lão trông coi, ngược lại với Cung Phụng Đường luôn phải giải quyết nhiều việc cho Lưu Gia, Trưởng Lão Đường trong đó Trưởng Lão hội tương đối an nhàn, không phải nhúng tay vào quá nhiều việc.

Câu chuyện cũng không có gì để đặc biệt lưu ý, chỉ như những lần lịch luyện bình thường.

Ngoại Thành Phá Thiên Đảo nói lớn không lớn, nhưng cũng không hề nhỏ, vì toàn đảo cấm phi hành cho nên đoàn người đi gần nửa ngày mới tới nơi được gọi là Phá Thiên Vực.

Lại đi dọc theo bờ vực, kiểm tra một chút, Tứ Cung Phụng liền phát hiện khí tứ của hai cung phụng đi cùng Lưu Chính An chính là từ nơi này biến mất.

“Còn không có, trước đây cũng chỉ dạo quanh bên ngoài, khi trước Lưu Gia cùng Sở Gia liên minh với phủ Thành Chủ dò xét nơi này là Đại Cung Phụng đi cùng Nhị Thái Thượng.”

Lại nói chạy tới nhà người ta đánh cướp, với lợi thế sân nhà người ta phản kháng tất sẽ mạnh hơn bình thường.

“Theo như Hồn Đăng biểu hiện, dường như Chính An chính là tại trong Hang này.” Sở Phong không nhanh không chậm nói.

Hồn Đường cũng có một cái Hồn Đăng của Sở Phong, chính là tại mấy hôm trước đặt vào. Cái này là bắt buộc Hắn cũng không tiện từ chối.

Một ngày này cách lễ thành nhân khoảng mười ngày, Sở Phong trong lúc tu luyện bỗng nhận được truyền âm phù của Lưu Ly Tiên.

Lại qua nửa giờ Hồn Đăng lúc này đã sáng rực, Sở Phong cùng Tứ Cung Phụng cũng đã dừng lại, bên cạnh hai người là một cái miệng hang tương đối nhỏ, chỉ vừa một người đi vào.

Mà Trưởng Lão Hội chính là từ dòng Chính Lưu Gia xuất thân, còn Cung Phụng Đường là từ dòng thứ tiến vào. Đa số các đại gia tộc đều là thế, chỉ khác là điều kiện tu vi khác biệt mà thôi.

Huyệt động không phải quá lớn, chỉ mới bước vào cả Sở Phong lẫn Tứ Cung Phụng đều nắm được cơ bản hoàn cảnh nơi đây. Mà Lưu Chính An chính là đang nằm bất tỉnh ở góc của huyệt động.

Trên đường đi tuy cũng gặp không ít tu sĩ nhưng đa số đều là Trúc Cơ hoặc Kim Đan Kỳ tu sĩ, không có chút cản trở nào. Hồn Đăng lại càng không có bao nhiêu phản ứng.

Lưu Gia có Tổ Đường từ Đại Trưởng Lão, Đại Hộ Pháp cùng Đại Cung Phụng Canh giữ, Hồn Đường do Nhị Trưởng Lão, Nhị Hộ Pháp cùng Nhị Cung Phụng canh phòng.

Mà truyền âm phù của Lưu Ly Tiên xem chừng rất vội, chỉ để lại một câu rằng “Lưu Chính An gặp nạn”.

Mà Lưu Chính An lúc này nếu bị đoạt xá khả năng là lớn nhất, cũng không phải không có khả năng do đột phá cấu thành, nhưng khả năng này rất nhỏ, dù sao cũng là một cái đại cảnh giới.

“Hai cung phụng đi cùng Nhị Thiếu Gia khí tức vẫn còn ở phía dưới.”

“Ma Tu giả vẫn có nhưng rất ít khi thấy gây chuyện, Phó Thành Chủ luôn rất hung không ai nguyện đắc tội hắn.”

Mà Sở Phong chạy tới quảng trường sảnh trước đã thấy Lưu Ly Tiên cùng Tứ Cung Phụng cùng hai cái khác cung phụng đứng đợi.

“Tứ Cung Phụng trước đây ngài từng đi qua chỗ nào sao?” Sở Phong cười hỏi, lúc này hai người đang dừng lại xem xét địa thế xung quanh.

“Hồn đăng phạm vi có hạn, trước đi hướng đông nhìn một chút.” Sở Phong rất nhanh làm ra quyết định, mà Tứ Cung Phụng cũng không ý kiến gì, đoàn người liền tiến về phía đông Phá Thiên Đảo.

Trên đỉnh động là từng dãy từng dãy thạch anh đủ loại màu sắc buông xuống, Xung quanh vách động không thiếu vài loại cây cỏ dại mọc lên.

Nếu lúc rơi xuống chỉ bị áp chế từ Kết Đan Hậu Kỳ xuống Kết Đan Trung Kỳ thì giờ đã xuống tới Trúc Cơ Hậu kỳ, trọng vẹn một cái đại cảnh giới.

“Tạo Hoá của thiên nhiên, thật khó mà tưởng tượng.”

Từ ngày trở về, ngoại trừ một lần đi tế tổ cùng đi Tĩnh Hương Viên gặp mặt Sở Thiết Quân một lần, Sở Phong liền không ra ngoài. Mà cảm giác đè nén xung quanh Hắn cũng cảm thấy đã biến mất.

Sở Phong nghe vậy cũng nhíu mày đi tới, đỡ lấy Lưu Chính An để kiểm tra, mà Tứ Cung Phụng liền đứng về phía sau cảnh giới xung quanh.

Trong lúc Sở Phong đang suy tư thì bỗng nhiên từ phía sau, một luồng Hoả Linh Khí cực kỳ bạo ngược đánh mạnh tới. Sở Phong lĩnh trọng cả luồng khí đánh trên lưng, bao gồm trên tay đang ôn lấy Lưu Chính An, cả hai đều bị đánh bay đập vào vách động.

Cả Sở Phong Lẫn Tứ Cung Phụng đều không vội vàng chạy tới, chỉ khi xác định nơi này không có gì nguy hiểm mới có thể đi cứu người. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Phá Thiên Vực tương đối kỳ dị, đối với linh lực rất hạn chế, tu vi thường bị áp chế thấp xuống khoảng một tới hai đại cảnh giới, còn tuỳ thuộc vào căn cơ bản thân mà tính toán.” Lưu Ly Tiên rất nhanh đáp.

Từ ánh sáng nhẹ trên viên Dạ Minh Châu trong tay Tứ Cung Phụng, cả huyệt động sáng lên những ánh sáng nhiều màu phản chiếu từ thạch anh trên đỉnh động tới bốn phía vách động.

Nhưng lần này Hắn nghĩ nhiều sau nửa tháng giá·m s·át, hai Thánh Nhân của Lưu Gia sớm đã bỏ đi sự giá·m s·át với Hắn. Hai Lão cũng cảm thấy cứ dòm ngó Hắn mãi như vậy không phải là cách. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lần trước gặp phải Hắc Long Ngao Tự Tại còn không áp chế được nói gì chút bí cảnh này. Còn chưa kể trên thân Hắn bảo mệnh bảo vật không ít, c·h·ế·t không dễ, ở đây không ai quý mạng mình như Hắn.

Sở Phong sau khi kiểm tra một hồi liền nhíu mày, tình trạng của Lưu Chính An vô cùng kỳ lạ. Trên thân hắn tu vi chợt cao chợt thấp, lúc cao có thể lên tới Kết Anh cảnh, thấp Trúc Cơ.

Khoảng mười năm phút sau khi vào hang, cuối cùng Sở Phong cùng Tứ Cung Phụng cũng tới được động thiên lớn. So với Hắc Long động dưới đáy Hải Long Vực thì nơi này nhỏ hơn nhiều.

Lưu Ly Tiên nghe vậy khẽ gật đầu rồi vội chạy đi, mà Sở Phong cũng không ngừng bước chân đi tới phía Tây Lưu Phủ, Cạnh Tổ Đường chính là Hồn Đường nơi cất giữ Hồn Đăng của cả Lưu Gia Tộc.

Rất nhanh lại qua nửa giờ, Sở Phong ước chừng nơi này đã cách mặt đất cả nghìn mét, xung quanh vẫn chỉ thấy mờ ảo sương mù, mà tính áp chế cảnh giới càng mạnh.

Sở Phong không thể không cảm thán, nếu nơi này không gặp áp chế tu vi lẫn thần thức, thì có thể lựa chọn làm nơi bế quan cũng không tệ.

“Đại Công Tử còn muốn xuống tiếp sao?”

Tứ Cung Phụng nghe vậy cũng gật đầu đáp phải, sau đó liền đi trước tìm vị trí tiếp tục leo xuống. Sở Phong cũng không chần chứ nhanh chóng đi theo, mà Hồn Đăng đã càng ngày càng sáng.

“Vẫn là vào trong xem trước, nếu không có gì thì chúng ta lại đi xuống dưới.” Sở Phong hơi ngẫm nghĩ một chút liền nói.

“Quả nhiên Nhị Thiếu Gia ở gần đây.” Tứ Cung Phụng cười đáp.

“Được rồi, chỗ này cũng không có gì nguy hiểm, chỉ áp chế cảnh giới mà thôi. Nếu Chính An hắn ở bên dưới hẳn bị vây khốn bở chuyện gì đó. Có Tứ Cung Phụng đi cùng đủ an toàn rồi.”

Đối với đứa em bị Hắn lừa qua một lần này, Hắn vẫn sẵn lòng xem tin, dù sao bản năng mê gái của Hắn vẫn còn, chỉ là càng thêm đề phòng.

“Tứ Cung Phụng ý tứ là ba người họ tách ra sao?”

Mà Sở Phong sau khi đi qua cửa hang cũng đánh lên một cái cấm chế báo động, không có tác dụng gì khác ngoài việc xem sau khi Hắn đi vào có thứ gì lại từ miệng hang này vào hay không.

Sở Phong nói xong liền cùng Tứ Cung Phụng nhảy xuống Phá Thiên Vực. Cũng không phải Sở Phong chủ quan, muốn áp chế linh lực của hắn, thắng được Âm Dương Nhị Khí của Hắn rồi nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lối đi trong hang tương đối nhỏ hẹp chỉ phù hợp hai người song vai cùng đi, cũng không có lối rẽ nào chỉ là có chút quanh co ngoằn ngoèo.

“Còn chưa, chỉ là Cha cùng Toàn Cơ Tỷ đều đã ra ngoài, lại không tiện nói cho Nhị Phòng, dù sao tính khí Mẹ Chính An cũng không tốt, sẽ làm to chuyện ra mất.”

“Ngoại thành có chỗ nào nguy hiểm sao ?” Sở Phong nghe vậy cau mày hỏi.

“Hôm qua nó đi với Chính Hải cùng Chính Phúc ra ngoại thành săn thú, nhưng tối hôm qua không thấy trở lại, hai vị cung phụng đi cùng nó cũng không thấy hồi âm.”

“Trước tiên tìm được Chính An lại nói, chắc hẳn hồn đăng cũng chưa xảy ra chuyện đúng không ?”

Chỉ là tới tối không thấy Lưu Chính An trở lại, truyền tin qua thân phận lệnh bài cũng không gặp đáp lại, cho nên hai người bọn hắn mới thông báo cho Lưu Ly Tiên.

“Hai cung phụng đi cùng Chính An đều là Hoá Thần cảnh, mà hướng đông cũng chỉ có Phá Thiên Vực là tồn tại nguy hiểm đối với bọn hắn, nhưng không có lý nào hai người bọn hắn không biết mà tiến vào đó.” Tứ Cung Phụng nghe vậy liền đáp.

Canh giữ tổ đường là Nhị Trưởng Lão, Nhị Hộ Pháp cùng Nhị Cung Phụng, cả Ba đều là bán Vương Cảnh, so với Lưu Chính Đại cũng không kém bao nhiêu.

Tình trạng như vậy chỉ có 3 khả năng có thể xảy ra. Thứ nhất dấu hiệu của việc đột phá quá nhanh dẫn tới căn cơ không ổn định, khiến cho cảnh giới không giữ được thăng bằng.

“Có thì vẫn có, chỉ là cũng không phải đặc biệt nguy hiểm, dù sao Phá Thiên Đảo tuy lớn nhưng cao giai Yêu Thú sớm đã bị diệt sạch, chỉ để lại sơ giai cho đám tiểu bối như chúng ta lịch luyện.”

“Vậy để lão mở đường cho Đại Công Tử.” Tứ Cung Phụng nghe vậy rất nhanh gật đầu vội đi vào trước, trong tay còn lấy ra một viên Dạ Minh Châu chiếu sáng dò đường.

Người đoạt xá tu vi cao hơn người bị đoạt xá tỉ lệ thành công tất nhiên sẽ cao hơn. Nhưng cũng không thiếu chuyện lật thuyền, gặp phải người có bảo vật phòng thân, hay Nguyên Thần, Thần Hồn người bị đoạt xá đủ cường đại chống lại.

“Ly Tiên, Chính An xảy ra chuyện gì ?” Vừa ra cửa thấy Lưu Ly Tiên, Sở Phong liền hỏi.

“Đại công tử muốn xuống Lão tất sẽ đi cùng”

Mà Tứ Cung Phụng cũng không tốt hơn, Hoá Thần Hậu Kỳ vậy mà tụt thẳng xuống tới Kết Anh Trung Kỳ, sợ rằng còn đi xuống tiếp sẽ lại càng giảm.

“Nơi này có điểm nào đặc biệt sao?” Sở Phong nhìn ngó xung quanh lại nhìn Hồn Đăng không chút phản ứng liền hỏi.

Nhưng không để hai người đợi lâu, đã đi tới một điểm dừng. Mà xung quanh lúc này đã bao phủ sương mù dày đặc, còn chưa nói cảm giác áp chế tu vi cũng dần xuất hiện.

“Chính An cùng hai vị Cung Phụng xuất phát là đi về hướng đông sao ?” Sở Phong cau mày hỏi.

Mà Cung Phụng Đường luôn do Tam, Tứ Cung Phụng trấn thủ đối ngoại, một người ra ngoài người còn lại ở nhà, luôn rất quy củ. Hộ Pháp Đường thì khác, chính là đối nội xử lý các việc trong tộc.

“Đúng vậy, nhưng như thế có chút không phù hợp, Cung Phụng của Cung Phụng Đường đi theo hộ đạo tất sẽ không rời người.”

Còn khả năng thứ ba, chính là giống như Cửu Nữ thuộc Cấm Đảo, Trùng Sinh thức tỉnh. Nếu vậy thì tu vi sẽ thường xuyên chợt cao chợt thấp, nhưng dựa vào bản thân sẽ nhanh chóng thích ứng, chứ không phải hôn mê như vậy.

Dù sao cũng là con cháu trong tộc, huyết mạch một tia kia các lão đều nhận ra được. Cho dù còn nhiều nghi ngờ nhưng cũng không phải đặt vấn đề này quá nặng.

“Là hướng xuống phía dưới.” Sở Phong gật đầu nói, sau đó lại nhảy xuống theo các vách đá, mà cảm giác áp chế tu vi cũng vì vậy mà tăng lên.

Nói rõ mục đích đến, Nhị Cung Phụng liền đem Hồn Đăng Lưu Chính An đưa cho Hắn, dù sao cũng là đệ tử dòng chính Lưu Gia, là Cung Phụng trong tộc lão vẫn rất để ý.

“Đại Thiếu Gia, tình trạng của Nhị Thiếu dường như không tốt lắm.” Tứ Cung Phụng tay nâng Lưu Chính An nói.

Vừa nhảy xuống cả Sở Phong cùng Tứ Cung Phụng đều chưa tìm được điểm tiếp nhất, nơi này mặt đá phẳng nhẵn như có người dùng một kiếm chém xuống.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 49 : Nạn