0
“Cộc Cộc Cộc….”
“Mời Vào.”
Kéo kẹt một tiếng, một thân ảnh với mái tóc hồng phấn ló đầu vào trong nhìn ngó xung quanh, tiếp theo đó một vẻ mặt hài lòng nhảy chân sáo đi vào.
“Korudo-Nii chan.”
Giọng nói ngọt ngào vang lên, Rokudo chưa kịp lên tiếng trong ngực đã nặng hơn một phần, vừa mới chạy vào đã chui vào ôm lấy hắn.
“Ố, là Hairu-chan a,hôm nay thế nào lại rảnh đến chỗ ta đây này?
Korudo híp mắt cười xoa đầu trong ngực đứa bé hỏi.
Hairu Ihei, trước mắt 6 tuổi, cũng là bán nhân loại, là một cái hiểu chuyện đáng yêu đứa bé, đáng yêu như vậy đứa bé nhưng trước đây rất hay bám theo Arima, đáng tiếc Arima cũng không có quá nhiều thời gian chơi đùa cùng, ngay sau đó lại chuyển mục tiêu hướng về Korudo tới, dù sao trẻ con a, vẫn là ham chơi đấy.
“Đến tạm biệt Onii-chan đấy.”
Hairu đôi mắt to ngây thơ trả lời, về mặt tâm lý cô cũng không có cái gọi là buồn vì xa cách các loại… đây cũng là cái mà bán nhân phải chịu đựng, xét về cơ thể sinh học, tuổi tác này lẽ ra đã phải biết rất nhiều thứ, thế nhưng không như mặt ngoài, hiện tại cơ thể sẽ ưu tiên phát triển sức mạnh trước, về sau mới phát triển não bộ, cho nên nếu như không đào tạo bài bản, một bán nhân khi trưởng thành sẽ không tránh khỏi tâm lý có nhiều vặn vẹo, mặc dù não bộ khi đó đã phát triển IQ vượt ngưỡng bình thường, đây là do tâm lý.
Nguyên tác Hairu Ihei tâm lý cũng không hoàn toàn bình thường, tất nhiên cũng không phải đến mức độ quá đáng vặn vẹo.
“Là những lão già kia đến mang ta đi a.”
“Đúng vậy Korudo-Nii, ban nãy Hairu nhưng là thấy viện trưởng tiếp điện thoại nói rằng sẽ có người đến lấy onii-chan đi đấy.”
“Phải không? nếu vậy đúng là phải tạm biệt thật.”
Korudo cười cười, ôm lấy Hairu đi ra ngoài chờ đợi kế tiếp một màn phát sinh.
Cái này Korudo sớm đã đoán trước được. Khi bản thân thực lực đủ để sử dụng vậy thì lưu ở đây cũng không có tác dụng gì rồi, dù sao bản thân nhưng luôn luôn bị giá·m s·át lấy, nếu như bản thân không nhận ra mới là cái chuyện lạ.
Phải biết truyền tuy không nhận được toàn bộ kĩ năng của Teresa nhưng bản thân vẫn là nhận được thiên phú của cô, Teresa khả chỉ số trong hồ sơ không phải toàn vẹn nhất, nhưng lại là người kinh khủng nhất, bởi lẽ thiên phú của cô là S cấp, hoàn toàn có thể nháy mắt xem kĩ đối phương phương thức chiến đấu, kế tiếp đó chính là sao chép tức thì kĩ năng và vận dụng kĩ năng đó tốt hơn cả người sử dụng.
Thiên phú này phải gọi là quá kinh khủng, Tuy rằng bản thân không có quan sát được ai để học theo phương thức chiến đấu, thế nhưng đối với thiên phú như vậy, Korudo hoàn toàn có thể dựa theo trí nhớ để hoàn toàn học được những kĩ năng chiến đấu cơ bản của Claymore, thậm chí hiện tại cũng gần như hoàn thiện được Siêu Tốc Kiếm.
Siêu tốc kiếm là một cái cường hạng kĩ năng, trong nháy mắt rút kiếm, vung kiếm, đâm kiếm đủ loại t·ấn c·ông, nhanh đến cùng cực mà đối thủ không thể nhận biết được bản thân đã rút kiếm, tất nhiên hiện tại kỹ thuật này hiện tại sẽ bị hạn chế một chút vì bản thân chưa trưởng thành, trong cơ thể tế bào RC tuy đạt đến con số kinh khủng, nhưng thể chất không đủ để sử dụng nó lâu dài được, tối đa có thể vung được chớp mắt 4 kiếm, nếu cố gắng có thể 5 kiếm, sau đó lại phải nghỉ làm lạnh mới tiếp tục được, đây chính là hạn chế.
Đi ra đến bên ngoài, không ngoài dự đoán, một lát sau một chiếc xe đỗ ngay ngoài đường, bước xuống chính là vài người ăn mặc vest đen, trên đầu đội nón rộng vành đi xuống thẳng hướng Korudo đi đến.
“Xem ra trưởng thành không tệ, ta có thể nhìn ra thân thể nhỏ bé này tràn ngập sức mạnh,”
Giọng nói khàn khàn của người dẫn đầu vang lên, đây cũng không phải của Kaiko mà là một người đàn ông khác, hẳn là cấp dưới của ông ta.
Thả xuống trong ngực Hairu, Korudo nhéo nhéo khuôn mặt bụ bẫm ra hiệu cô bé trở về, tiếp theo đó cũng không định chào hỏi bất kỳ ai mà cứ như vậy theo sau đám người.
trước khi lên xe còn nhìn cách đó không xa Souta Washuu ra hiệu một ánh mắt, tiếp theo đó cười cười chui vào trong xe ngồi xuống im lặng.
Trên đường không có bất kỳ ai mở miệng giao lưu với nhau, không khí trên xe có chút âm trầm, đi được một đoạn đường dài, một tên bắt đầu mở miệng.
“Kế tiếp đó ngươi sẽ làm việc như một tên lục soát quan, tất nhiên bên phía CCG ngươi chỉ nhận lệnh duy nhất từ phía Washuu gia tộc, và đây cũng là nhiệm vụ duy nhất của ngươi, đấy là giá·m s·át Washuu nhà, nếu như có bất kỳ ý nghĩ nào với tổ chức có thể lập tức tiêu diệt bất luận tội, ngươi nghẽ rõ chứ Korudo !!”
“Đã rõ ràng, như vậy ta sẽ làm việc tương tự như tên Arima kia phải không ?”
“Phải mà cũng không phải, nhiệm vụ của ngươi là giá·m s·át Washuu, bao quát cả Kishou Arima, ngươi phải nhớ kĩ, Arima là người nhà Washuu chứ không phải V, mặc dù Washuu thuộc V, nhưng chúng ta bên trong tổ chức đã sớm ngứa mắt cái gia tộc này rồi.”
“Hiểu rồi.”
Korudo cười khẽ nói, tiếp theo vẫn duy trì ngậm lấy vẻ cười nhạt nhắm mắt nghỉ ngơi. những tên này có thể nói rõ ràng như vậy không phải là vì bọn hắn tin tưởng Korudo, mà là vì bọn hắn tin tưởng thực lực của V mà không sợ Korudo phản bội. Đặc biệt là những đứa trẻ từ khu vườn tốt nghiệp đi ra ngoài, bởi những đứa trẻ này sớm nhìn ra V là dạng gì tổ chức khủng bố. Phản bội liền đồng nghĩa với c·ái c·hết, bất kể chạy đến chân trời góc bể.
Thêm một vấn đề nữa, nếu như tiết lộ vậy ai sẽ tin tưởng đâu? toàn bộ V nếu không phải nhân loại cũng là bán nhân loại, lẽ nào nhân loại liền đi tin tưởng một đám quái vật ăn thịt người nói, mà lại nghi ngờ luôn luôn bảo vệ người dân CCG hay sao?
“Các ngài thật sự tin tưởng đứa trẻ mới 12 tuổi như ta sao, thật là.”
Korudo ha ha nói một tiếng.
“12 tuổi ? ta cũng chưa thấy qua đứa bé 12 tuổi nào có thể tự g·iết c·hết chính giáo viên của mình, một tên Ghoul dày dặn kinh nghiệm chiến đấu, yên tâm đi, 12 tuổi bên phía Washuu sẽ không bắt người đi làm nhiệm vụ cái gì, nhiều lắm liền cho ngươi học tập các loại thôi, vừa vặn thuận tiện để ngươi giá·m s·át, ta tin tưởng ngươi đủ thông minh để nhận nhiệm vụ này chứ ?”
“Tất nhiên !!” Korudo lạnh lùng cười gằn nói, khuôn mặt dữ tợn lộ ra đôi Kakugan đen kịt nhìn đám người.
Đám người cũng không vì thế mà sợ hãi, ngược lại phá lệ cười to.
“Ha Ha Ha, đúng là chân chính quái vật đâu thật đáng sợ đấy Korudo-Kun.”