Tính toán Marude cũng không muốn bản thân chiến đấu, vậy liền không cung cấp v·ũ k·hí cho rồi.
Nhìn trên tay khẩu súng bình thường, đây là V đám người kia đưa cho, tuy rằng có thể sát thương Ghoul v·ũ k·hí nhưng cũng chỉ đối phó phổ thông Ghoul hạng B mà thôi, đối với đám A cấp có thể mở ra Kakuhou kia liền khó dùng, đây cũng là v·ũ k·hí phòng thân mà thôi.
“Xem ra vẫn phải đợi một thời gian nữa v·ũ k·hí đến tay a, Hah!! mùi máu thật nồng, là có ai đang đánh chén sao?.”
Dứt lời, thân ảnh Kurodo biến mất tại chỗ, xuất hiện lần nữa đã tại trên một tòa nhà bên cạnh đó. Lúc này bên dưới không ngừng truyền ra tiếng gào thét kinh hãi, mà trước mặt Korudo, một thân ảnh ăn mặc kín mít, đầu đội mũ chùm hình quả bí ngô đang đuổi theo đám thanh niên.
“Ara !!! thật là một cái A cấp thực loại sao, Há kia là Arima.”
Rầm rầm rầm tiếng đánh nhau bắt đầu đang vang vọng lấy, Korudo thoải mái ngồi xem, xác thực tận mắt thấy chiến đấu tính chân thật hơn trong anime nhiều, đáng tiếng con Ghoul này cũng không phải quá ngu, biết được rằng không thể đánh lại cũng nhanh chóng rút lui lấy, trên đường chạy trốn còn kịp thời liếc thấy Korudo đang mỉm cười gật đầu nhìn hắn một cái.
“ n!!”
Là có ai đang nhìn sao? hẳn là nhìn nhầm đi.
Arima nhìn phía trên nóc nhà thế nhưng đáng tiếc không thấy thân ảnh ai cả.
“Yahh… sức quan sát cũng thật mạnh.”
Rời đi không lâu sau đó, Korudo cười cười lẩm bẩm nói, khẩu súng đang cầm trên tay cũng thu hồi rồi, nếu như ban nãy bản thân đánh lén mà nói, hẳn là đánh hạ được con Ghoul này rồi, thế nhưng là cũng không có lựa chọn ra tay.
Cứ vậy thời gian trôi qua được một tuần rồi, Kurodo vẫn đúng hẹn lại đến CCG vắt chéo chân treo lấy mỉm cười nhìn đám người bận rộn, xác thực thời gian này Marude thật bận rộn, bởi lẽ tần suất tiêu diệt Ghoul của Arima phải nhanh lắm, mỗi ngày chí ít có một Ghoul bị hắn g·iết c·hết, và Marude liền phải thu dọn tàn cuộc, đây gọi là đánh thẳng vào lòng kiêu ngạo của hắn cũng như tất cả những thanh tra 13 khu, dù sao để một người mới liên tục lập công, còn những người này lại không có g·iết được tên Ghoul nào, ngược lại số lượng bị phản sát còn tương đối cao nữa.
“Đã một tuần kể từ khi có vụ người bị Ghoul ăn thịt a hẳn là bữa ăn tiếp theo sẽ sớm đến thôi, Ngài không định đi hỗ trợ Arima-senpai một chút sao, Marude-san.”
“im đi nhóc con, Có rảnh thì đến trường đi học, yên tâm ta cho thân phận, đừng đến làm phiền khi ta đang làm việc.”
Marude trừng mắt nhìn Korudo sau đó lại tiếp tục húp soàn soạt trên tay cốc mì gói.
“Hế...thật vất vả quá Marude-san.”
“Đừng có thông cảm ta vất vả nhưng vẫn treo lấy nụ cười giả tạo kia, cút ngay ra ngoài cho ta.”
“Hấy Hây…”
Korudo dơ tay đầu hàng bước vội ra cửa phòng, đằng sau nhưng vẫn mang theo tiếng mắng mỏ thở hổn hển của Marude, Như vậy tiếp theo cũng là nên trở về thôi, dù sao cũng tan ca a.
Đi được đoạn đường Korude dừng lại nhìn đang từ từ tiến chậm đến mình một chiếc xe, không nghi ngờ gì đây là V tổ chức tiêu chí.
“Của ngươi đây, nhớ kĩ nhiệm vụ của ngươi.”
“Cảm ơn.”
Korudo cười tiếp nhận trên tay cuốn sách nói.
Nhìn trên tay cuốn sách dày, nói đúng hơn là một cái giống như cuốn sách mà thôi, bên cạnh nhưng là có một cái nút bấm. Trở về Korudo mới kiểm tra thử trên tay mình quinque.
Đây là một cái gần giống như thập tự kiếm lưỡi móng màu ám hồng đáng tiếc cũng không phải quá mức to lớn, hẳn đám kia sợ bản thân không sử dụng được a, bất quá có được cái v·ũ k·hí cầm tay cũng không tệ, tuy trọng lượng không phải quá nặng, nhưng nếu bù đắp bằng tốc độ hẳn có thể một kiếm chẻ đôi Ghoul đi.
Thu hồi lại kiếm lại tự động xếp lại trở thành giống như một quyển sách vậy, tiếc là không có đọc được, nếu như nhìn kĩ ở gần thì nó còn giống một chiếc hộp hơn là quyển sách.
Nhìn thấy thời gian cũng không quá muộn, hiện tại mới qua bữa tối, Rokudo cũng rời khỏi nhà đi đến địa điểm xảy ra chiến đấu, nếu như đoán không nhầm thì tối nay kẻ ăn tóc sẽ đi săn a.
Quả nhiên không ngoài dự đoán, đi được một đoạn đường, Korudo liền nghe thấy tiếng kim loại phát ra âm thanh, vừa mới ngoặt vào một cái ngõ, một tiếng xé gió đã vang lên tai, tiếp theo đó từng mảnh Ukaku bay vụt qua đầu.
“Ái chà!! kém chút nữa liền mù mắt rồi, Không nghĩ Arima-senpai lại đang ở đây nha.”
Korudo bất ngờ thốt lên một tiếng, kế tiếp đó chính là chạy đến mỉm cười núp sau lưng Arima.
“Korudo!!!”
Arima mắt mở to kinh ngạc nhìn chạy đến thân ảnh kinh ngạc thốt lên một tiếng.
“Này nhóc là ai vậy, tránh ra nơi đây nhưng rất nguy hiểm, mau chóng chạy nhanh đi!!”
Taishi gấp gáp hô lớn ra hiệu Korudo chạy ngay đi, xong bản thân chính là vác theo gậy bóng chày tính một lần giải quyết tên kia.
Báp!!
Thế nhưng ngoài dự đoán hắn cũng không có chạy được, liền thấy tay kia đang bị một bàn tay thon nhỏ kẹp chặt tựa như kịp sắt một dạng, khuôn mặt mỉm cười lắc lắc đầu.
“Anh không đánh thắng được Ghoul đâu, ít nhất cái gậy bóng chày kia không thể.”
“Tên nhóc này!!”
Taishi kinh ngạc muốn ra sức tránh thoát nhưng căn bản cổ tay truyền đến cảm giác cứng ngắc khiến hắn không khỏi toát mồ hôi hột, chỉ một đứa bé nhìn như vô hại vậy mà cầm lấy tay mình mà không thể nào tránh thoát được, đây rốt cuộc có bao nhiêu lực mới được vậy, chả lẽ nói đứa bé này là quái vật sao?
“Rokudo ! không biết tại sao lại xuất hiện ở đây, nhưng đã đến thì giải quyết nhanh gọn a..”
Arima chân đang giữ lấy một tấm ván che chắn hai người khỏi Ukaku bắn đến khó có được quay lại nói một câu.
“Rất sẵn lòng !! Như vậy liền c·ướp công nha Arima-Senpai.”
Lời nói vừa dứt, thân ảnh Korudo không biết đã biến mất lúc từ lúc nào, chỉ còn lại mỗi một làn gió đập vào mặt Taishi, tay đang không ngừng nắn nắn cổ tay đang sưng kia.
“Phốc!!!!”
Ukaku ngừng bắn, tấm ván hạ xuống, lúc này xuất hiện trước mặt hai người là một thân ảnh đang giữ tư thế mỉm cười Korudo, ngoài ra tên Ghoul hồi nãy một đôi mắt trừng lớn đang lấy tư thế quỳ gối về phía hai người, đồng thời trước ngực bị một thanh lớn trường kiếm đang lóe lên ánh sáng quỷ dị xuyên thủng ngực.
0