0
Đảo mắt đã qua ba năm, trong thời gian này danh tiếng của Arima càng ngày càng vang dội, nguyên bản từ 16 tuổi thiếu niên hạng ba, đã thăng lên đến hạng hai, c·hết dưới tay Arima cấp S Ghoul cũng không phải số ít nữa, dần dần danh tiếng cũng như cái tên màu trắng tử thần cũng được sinh ra, lẽ ra đã đủ điều kiện để xem xét lên hạng 1 nhưng vì lấy lí do ít tuổi nên đã đè lại.
Tất nhiên đối với nhiều Ghoul xem vậy lại tỏ ý khinh thường, và càng khinh thường lại nhiều đưa điểm kinh nghiệm cho Arima lên cấp hơn.
“Hạng 3 Korudo, nghe nói cậu chuẩn bị đến quận 2 họp với đội Arima-san hả”
“Đúng vậy, dù sao gần đây khu đó nhưng khá là bất ổn đâu, với lại lên đó chẳng phải thú vị hơn rất nhiều sao.”
Nhìn phía cửa kính, Korudo cười trả lời một cách thản nhiên, bất kể quận 2 có bao nhiêu hung hãn hay sắp phải đối mặt với Ghoul cấp SS Cú đi chăng nữa cũng không thấy bất kì cái gì gọi là thản nhiên hay hưng phấn, tất cả trong giọng chỉ toát lên vẻ hờ hững mặc dù khuôn mặt vẫn đang duy trì mỉm cười.
3 năm trôi qua, Korudo đã cao lớn hơn rất nhiều, hiện tại chiều cao đã 1m6, là tiêu chuẩn chiều cao trung bình, mặc dù vẫn có không gian để phát triển, mái tóc vàng óng rủ xuống sau vai, kết hợp với áo choàng CCG, nếu như nhìn từ đằng sau liền khó có thể tin đây là một thiếu niên nam tính.
“Lời thừa cũng không muốn nói, như vậy chúc cậu may mắn.”
“Cảm ơn, ngài cũng vậy hạng 2 Nachiba.”
Quận 2.
“Khẩn cấp báo động, một cuộc t·ấn c·ông bất ngờ lần thứ 2 do CÚ đang đến, mọi người tập chung chuẩn bị chiến đấu.”
Vừa bước chân đến trước cổng nhà tù, Korudo đã nghe âm thanh báo động inh ỏng vang lên, từng chiếc bóng đèn chiếu xa nhanh chóng rọi soi tứ phía đảo đi đảo lại liên tục, từng t·iếng n·ổ do bom đạn và tiếng súng bắt đầu vang lên.
“Chà, náo nhiệt thật, ta còn chưa kịp họp mặt cơ mà.”
Mở tung cửa, bên trong đang là một mảnh hỗn loạn, chỉ thấy hai thân ảnh đang điên cuồng tàn sát các thanh tra, bên cạnh đó vài người đang cầm v·ũ k·hí ác liệt giao chiến, đáng tiếc là Arima cũng không nằm trong đội ngũ kia, hẳn là đang giả vờ đánh nhau với Eto thương lượng cái gì đi, bất quá cái này cũng không quan tâm lắm, còn hai tên Ghoul bên dưới chắc hẳn là Noro cùng với Tatara.
“Nào cẩn thận chứ anh bạn, kiếm ta nhưng hơi sắc bén đấy.”
Đằng sau một tên Ghoul đang chừng lớn ánh mặt, khóe miệng hộc ra máu bắn lên một ít vào mặt Rokudo,nhìn xuống dưới không biết lúc nào một thanh kiếm sắc bén từ Kakuhou đã xiên qua ngực, giọng nói lẩm bẩm hiển nhiên c·hết cũng không dám tin tưởng, Hiển nhiên tên này dự tính đánh lén nhất kích đoạt mạng, dù sao nhìn Rokudo khuôn mặt non nớt kia hản là người mới dễ xơi một chút.
Giết xong tên Ghoul này Rokudo cũng không có quay mặt xem một chút vẫn thản nhiên đứng trên lầu cao nhìn xuống dưới một mảnh hỗn độn.
“BÙM!!!!”
Một tiếng kính vỡ vang lên, một thân ảnh khổng lồ cao tới 3m đang rơi từ bên trên xuống ngay sau đó một thân ảnh khác đang đưa Quinque ngắm thẳng phía dưới bắn lấy từng đạo tia sét.
“RÚT LUI!!”
m thanh khàn khàn như lệ quỷ phát ra từ trong miệng Ghoul khổng lồ vang lên, đám Ghoul đang giao chiến cũng xoay người bỏ chạy.
“Đuổi theo g·iết sạch đám Ghoul này!!!.”
Mikito Urie hạng đặc biệt hiển nhiên không cam lòng để đám Ghoul này chạy mất, hôm nay người của ông nhưng mà c·hết nhiều lắm, khóe mắt không kìm được chạy xuống giọt dài điên cuồng đuổi theo cố gắng g·iết thêm được thêm càng nhiều Ghoul càng tốt.
“Ara, cố ý để cho Cú chạy mất cũng không phải một ý kiến hay đâu, mặc dù nếu ngăn cản lại có thể bên chúng ta sẽ c·hết càng nhiều người, đúng không Arima-senpai.”
“Ta không đánh lại hắn.”
Arima chỉ hời hợt trả lời một câu tiếp theo đó xoay người đi ra ngoài, Korudo cười cười không có truy hỏi, dù sao nhìn thế nào đều thấy Arima nhưng một giọt mồ hôi chưa đổ, quần áo chỉnh tề, Cú cũng không có dấu hiệu nào là đang b·ị t·hương cả, chỉ là quá hỗn loạn không ai để ý đến mà thôi, mà Arima sở dĩ rời đi sớm như vậy cũng là vì sợ người khác nhìn ra điểm này.
“Ha Ha Ha, thú vị thật, đây hẳn là ngày trọng đại a, hiệp định giữa hai vị vua một mắt.”
Rút ra thanh kiếm đang găm vào ngực tên Ghoul, Korudo cũng xoay người rời đi, hai vụ t·ấn c·ông này căn bản chỉ là mồi nhử mà thôi, mà mục đích của cú một mắt đã đạt đến liền không có lí do gì sẽ t·ấn c·ông lần 3 cả, lần thứ 3 nhớ không nhầm là cuộc t·ấn c·ông của Yoshimura Kuzen, mục đích hẳn là để thu hút chú ý về bản thân thay cho Eto đi.
Vài ngày sau khi dọn dẹp.
“Các Vị, thật đáng buồn vì đã có người hi sinh, thật khâm phục vì những linh hồn quả cảm đó, cú đã t·ấn c·ông 2 lần và liên tục đào thoát được, chúng ta phải có một kế hoạch triệt để để giữ chân và bắt hắn lại, chúng ta lần này thật sự đã quá chủ quan, trong chúng ta không ai nghĩ rằng cú thật sự sẽ quay trở lại và t·ấn c·ông, lần này chúng ta đã hoàn toàn bị động rồi, chúng ta cũng không biết rằng ngày mai và kia hắn có thể hay không quay lại một lần nữa vì vậy chúng ta phải đề cao cảnh giác, lần này chúng ta tuyệt đối có thể bắt giữ hắn lại.”
Yoshitoki Washuu âm vang toàn bộ hội trường, lần này xác thực cổ vũ sĩ khí mọi người dâng lên cao, ai nấy đều mang trong lòng hừng hực lửa cháy, bàn tay nắm chặt nghiêm túc thề hy sinh.