Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Đạo Mênh Mang
Unknown
Chương 10 : Bế quan
Đăng Khôi nghe xong cũng đưa ra quyết định, lại nói mình có việc bận nên rời khỏi Bách Bảo Các, đi tới các cửa hàng khác để tham khảo giá cả. Hắn cũng ở quầy hàng của một tán tu thấy có bán Man Ngưu Trận với giá rẻ hơn khoảng mười linh thạch nên cũng quyết định mua luôn.
Cho tới Tiểu Tụ Linh Đan thì dường như đây là một loại đan dược mới, để tối đa hoá lợi ích thì lão bản đứng sau các cửa hàng dường như đều thống nhất với nhau là niêm yết giá bán năm linh thạch, không hơn không kém, không có bất kì ai dám phá giá để đảo loạn thị trường, mọi người cùng nhau phát tài.
Cho nên, sau khi đi tới đi lui một hồi thì Đăng Khôi liền quay trở lại Bách Bảo Các để mua đan dược.
"Lấy cho ta hai mươi hạt Tiểu Tụ Linh Đan cùng bốn mươi hạt Uẩn Linh Đan!"
Cho dù là có chút tài sản, nhưng Đăng Khôi cũng không thể xa xỉ đến mức thường xuyên dùng một viên Tiểu Tụ Linh Đan, nhiều lắm là nửa tháng dùng một viên, ở giữa lại phối hợp dùng Uẩn Linh Đan, kết hợp như thế thì tốc độ tu luyện hẳn là cũng sẽ không quá chậm.
Thấy Đăng Khôi trực tiếp mở miệng muốn hai loại đan dược này, nụ cười trên mặt tiểu nhị phàm nhân kia cũng không khỏi rạng rỡ hơn. Loại tiểu nhị như bọn họ ngoại trừ tiền lương hằng ngày ra thì vẫn sẽ được hưởng tiền hoa hồng, Đăng Khôi ở trong tay hắn mua những đan dược này thì hắn cũng được thêm không ít tiền.
"Chỉ là trên người ta có khả năng không đủ linh thạch, không biết Bách Bảo Các này có hối đoái linh dược hoặc là yêu thú tài liệu hay không?"
Phàm nhân tiểu nhị nghe xong cung kính nói: "Tất nhiên là có thể, bổn các không chỉ bán đan dược, tài liệu, ngược lại cũng sẽ thu mua. Chẳng qua việc này tiểu nhân không cách nào làm chủ, xin đại nhân chờ một chút để tiểu nhân đi gọi chấp sự lại đây!"
Rất nhanh, phàm nhân tiểu nhị kia liền mang theo một trung niên tu sĩ tới, tu sĩ này tu vi so với Đăng Khôi còn cao hơn, chính là Luyện Khí hậu kỳ tu sĩ, chỉ thấy hắn nói : "Tại hạ họ Chung, là bổn các chấp sự, vị đạo hữu này muốn hối đoái linh dược cùng tài liệu sao?"
Đăng Khôi gật đầu: "Không sai!"
Linh thạch trên người hắn kỳ thật không ít, ước chừng có bảy tám trăm viên nhưng linh dược cùng tài liệu trên người hắn cũng rất nhiều, cũng cần phải bán ra.
"Vậy xin mời đạo hữu vào trong tĩnh thất bàn bạc!" Chung chấp sự mỉm cười đáp.
Sau khi tiến vào tĩnh thất, Đăng Khôi liền từ trong túi trữ vật lấy ra một đống lớn nhỏ, có tài liệu yêu thú, cũng có một ít linh dược cấp thấp hoặc là khoáng sản.
Chung chấp sự chỉ là thoáng nhìn liền biết những linh dược này cùng yêu thú tài liệu phần lớn xuất phát từ Ám Vụ Cốc, cũng biết được tu sĩ này hẳn là từ Ám Vụ Cốc mạo hiểm trở về.
Lúc này, hắn bắt đầu xem xét một lượt. Số lượng tuy rằng nhiều nhưng trên thực tế đa số đều là thứ đồ bình thường, mỗi thứ ít thì mấy viên linh thạch, nhiều không quá mười linh thạch.
Những thứ chân chính có giá trị, giá cả trên trăm linh thạch thì Đăng Khôi cũng chưa lấy ra, nhất là Cực Âm Thảo giá trị hơn ngàn linh thạch, mặc dù Bách Bảo Các này có vẻ như cũng sẽ không xuất hiện tình huống g·i·ế·t người đoạt bảo nhưng hắn nghĩ cẩn trọng thì không bao giờ là thừa cả.
Chung chấp sự rất nhanh liền báo giá: "Dựa theo giá thị trường hiện tại thì nhóm hàng hóa này ước chừng có giá hai trăm tám mươi linh thạch không biết đạo hữu thấy thế nào?"
Đăng Khôi nghe xong liền gật đầu nói: "Chung chấp sự khách khí rồi, giá cả như vậy đã rất công bằng!”
Trên thực tế, đặt vào hoàn cảnh bình thường thì nhóm tài liệu này giá cả hẳn là còn có thể cao hơn nhưng Đăng Khôi cũng biết theo vô số tu sĩ từ trong Ám Vụ Cốc trở về, mỗi người đều đem những thứ mình lấy được bán ra khiến giá cả của tài liệu cấp thấp trong những ngày này đều sẽ giảm xuống.
Hơn nữa, những cửa hàng lớn này dường như cũng đã bắt tay, thống nhất với nhau, đều thu mua tài liệu với giá thấp nhất có thể, nếu không đồng ý thì cũng chỉ có thể tự mình tốn thời gian đi bày sạp bán hoặc tìm người giao dịch tư nhân.
"Đạo hữu mua hai loại đan dược này tổng cộng hết một trăm bốn mươi linh thạch, lại dùng nhóm tài liệu này để trao đổi thì bổn các sẽ đưa lại một trăm bốn mươi linh thạch cho đạo hữu!”
Đăng Khôi gật gật đầu, qua một lát liền tiếp nhận linh thạch được đưa đến.
Sau khi ra khỏi Bách Bảo Các thì Đăng Khôi lại tiến vào mấy cửa hàng khác, mỗi nơi bán ra một ít tài liệu, linh dược giá trị còn lại, lấy thêm được gần hai ngàn linh thạch, lại tốn khoảng năm trăm linh thạch để mua thêm vài loại đan dược cần thiết.
Mặt khác, hắn cũng mua thêm một cây bút vẽ phù mới được làm từ lông và tóc của Tứ giai yêu thú, giá cả hơn một trăm linh thạch, dùng để vẽ phù lục thì tỷ lệ thành công sẽ cao hơn không ít.
Sau khi trở lại động phủ, đầu tiên, Đăng Khôi liền bố trí Man Ngưu Trận, dựa theo phương pháp bố trí trên ngọc giản hướng dẫn thì cho dù là Đăng Khôi không thông hiểu trận pháp cũng có thể trong một khắc ngắn ngủi hoàn thành việc này.
Sau khi bỏ vào mấy viên hạ phẩm linh thạch để khởi động trận pháp thì Man Ngưu Trận này liền hiện ra một quang mang màu xanh nhạt, bao phủ toàn bộ động phủ của Đăng Khô.
Bản thân trận pháp có thể tự mình điều động linh khí trong thiên địa để duy trì vận chuyển nhưng nếu gặp phải cường địch công kích thì cũng cần tu sĩ kịp thời bổ sung linh thạch bù đắp linh khí tiêu hao.
Cuối cùng hắn lại nghỉ ngơi hai ngày, sau đó mới ngồi xếp bằng trong phòng, bắt đầu quá trình tu luyện.
Vừa ăn vào một viên Tiểu Tụ Linh Đan, Đăng Khôi lập tức cảm nhận được linh khí khổng lồ ẩn chứa trong đó, dựa theo dự tính của hắn, dược lực của Tiểu Tụ Linh Đan này ít nhất phải mạnh hơn Uẩn Linh Đan trước kia thường dùng gấp mấy lần, như thế cũng nói rõ tốc độ tu luyện của hắn phải nhanh hơn nhiều so với quá khứ.
Có Tiểu Tụ Linh Đan, hơn nữa trung phẩm động phủ nồng đậm linh khí phụ trợ, dựa theo Đăng Khôi tự thân dự tính, hắn hẳn là có thể ở trong vòng một năm liền đến đến Luyện Khí tầng bốn viên mãn.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua thấm thoắc như thoi đưa, việc tu luyện buồn tẻ cũng không có gì đáng nói, Đăng Khôi cứ cách nửa tháng liền dùng một viên Tiểu Tụ Linh Đan phối hợp với Uẩn Linh Đan phụ trợ, tu vi càng ngày càng tăng.
Ngay tại lúc Đăng Khôi khổ tu, bên ngoài Lạc Tiên sơn mạch dần dần xuất hiện vô số yêu thú cấp thấp, hấp dẫn vô số tu sĩ tụ tập đến Thiên Vân Thành khiến toà thành phồn hoa này càng thêm náo nhiệt.
Chỉ là trong mắt tu sĩ cấp thấp chỉ thấy được tài liệu trên người yêu thú, còn tu sĩ cao giai trong Thiên Vân Thành đối với tình huống này lại nhíu mày không thôi.
Thiên Vân Thành, Bắc Phong, một mặc cẩm bào màu tím trung niên tu sĩ nhìn phương xa mênh mông vô bờ Lạc Tiên sơn mạch, lộ ra một tia nghi hoặc: "Những yêu thú này bình thường đều ở sâu trong Lạc Tiên sơn mạch, sao bây giờ lại đột nhiên chạy đến bên ngoài, chẳng lẽ là Lạc Tiên sơn mạch xảy ra biến cố gì sao?"