Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Đạo Mênh Mang
Unknown
Chương 3 : Đột phá
Hai ngày sau, trong một cánh rừng ở phía Đông của Ám Vụ Cốc, Đăng Khôi đang đào lên một linh dược màu trắng.
Hắn ngay lập tức bỏ linh dược vào hộp ngọc rồi mau chóng thi triển Liễm Tức Pháp lặng lẽ rời đi. Không bao lâu sau nơi hắn vừa đứng đột nhiên xuất hiện một tráng hán đầu trọc, tu sĩ này nhìn Thám Linh Bàn trong tay một chút, lại nhìn bùn đất mới bị đào xới ở trên mặt đất, lông mày rậm nhíu chặt lại.
Năm ngày nữa trôi qua, Đăng Khôi thấy được một gốc Chu Hồng Quả vốn là chủ dược để luyện chế Tụ Linh Đan cho tu sĩ Luyện Khí hậu kì, giá trị ít nhất cũng phải năm mươi linh thạch.
Chẳng qua bên cạnh nó có một con cóc màu tím trông coi. Đây là Tử Độc Cáp - Nhị giai yêu thú tương đương với tu sĩ Luyện Khí trung kì nên hắn cũng chỉ có thể núp ở dưới một bụi cây rậm rạp cách đó không xa để chờ đợi thời cơ. Nằm canh suốt ba ngày ba đêm thì cuối cùng hắn cũng thấy được hai người tu sĩ Luyện Khí trung kì đi tới nơi này.
Cả hai cũng không thoát khỏi dụ hoặc của Chu Hồng Quả, thoáng trao đổi một hồi với nhau rồi cũng quyết định lao lên tử chiến với Tử Độc Cáp. Đăng Khôi ở bên cạnh chờ đợi song phương đánh tới lưỡng bại câu thương rồi mới từ nơi ẩn thân đi ra.
Hắn cẩn thận từng li từng tí để tránh đi máu thịt đang không ngừng toả độc ra bốn phía của Tử Độc Cáp rồi đi tới bên cạnh t·hi t·hể của hai tu sĩ kia, nhanh chóng lấy đi túi trữ vật cùng hai pháp khí của họ là kim sắc loan đao cùng một thanh tiểu kiếm màu xanh dài hơn tấc.
Đáng tiếc là Chu Hồng Quả cũng đã bị huỷ hoại trong chiến đấu khi dính phải độc phun ra từ Tử Độc Cáp. Cuối cùng, hắn tìm một hốc đá tương đối bí mật để nghỉ ngơi cũng như tế luyện thanh tiểu kiếm xanh nhạt vốn là trung phẩm pháp khí kia, cũng đặt cho nó cái tên là “Thanh Vụ Kiếm”.
Một tuần sau đó, Đăng Khôi đang hành tẩu ở trong rừng liền đột nhiên dừng bước, sắc mặt hắn rất nhanh đã trở nên tái nhợt, trong nháy mắt liền dùng hết sức bình sinh mà thi triển thân pháp, chạy như điên về phía trước. Cùng lúc đó, ở trên đầu hắn, một lão tu sĩ toả ra khí tức Luyện Khí đại viên mãn đang ung dung đạp phi kiếm hướng về phía con yêu hồ màu đỏ ở trước mặt đánh ra vài đạo tinh mang khiến yêu hồ Tam giai yêu thú kia ngay lập tức liền bỏ mạng.
Lúc này, khoé miệng lão tu sĩ cũng thoáng nhếch lên : "Đúng là sóng sau xô sóng trước, hậu bối bây giờ chạy còn nhanh hơn ta năm đó..."
Lại qua nửa tháng, trong một đầm nước bên sơn cốc, Đăng Khôi toàn thân là máu thu hồi Thanh Vụ Kiếm, sau đó liền từ trong túi trữ vật cầm cái bình ngọc nhỏ, đổ ra một viên đan dược màu đỏ uống vào.
Trên mặt đất cách đó không xa, một con yêu thú vô danh dài chừng mấy trượng đã b·ị c·hém thành mấy đoạn.
Đăng Khôi cũng không dám trì hoãn ở nơi này thêm quá lâu, mặc cho v·ết t·hương khắp người vẫn đang không ngừng chảy máu, hắn gắng gượng đi tới đầm nước rồi đào ra một gốc linh thảo đỏ hồng rồi đi đến trước mặt yêu thú kia, dùng Thanh Vụ Kiếm cắt xuống cặp sừng cùng với da thú của nó, sau đó mới bắn ra một đóa hỏa diễm đem t·hi t·hể yêu thú này hóa thành tro bụi.
Cuối cùng hắn thi triển thân pháp rồi nhanh chóng rời đi, đến khi tới một sơn động bí ẩn ở phía xa thì mới ngồi xuống điều tức, đả tọa khôi phục.
Nửa ngày sau, rốt cuộc v·ết t·hương trên người cũng đã khép lại, kết thành những vết sẹo hẹp dài thì Đăng Khôi mới thở hắt ra một hơi. Vừa rồi hắn tại đầm nước kia phát hiện một gốc Hỏa Linh Thảo vốn ẩn chứa linh khí phi thường tinh khiết, có thể phối hợp với linh dược khác luyện chế một ít linh đan để tu sĩ Trúc Cơ Kỳ dùng hoặc là trực tiếp nuốt sống, trợ giúp tu sĩ cấp thấp đột phá bình cảnh.
Tu sĩ Luyện Khí Kỳ có ba bình cảnh lớn, theo thứ tự là Luyện Khí tầng ba tiến giai Luyện Khí tầng bốn, tầng sáu tiến giai tầng bảy, hai bình cảnh này đối ứng với Luyện Khí trung kỳ và hậu kỳ. Ngoài ra còn có Luyện Khí hậu kỳ tiến giai Luyện Khí đại viên mãn, ba đại bình cảnh này đều thuộc về tiểu cảnh giới đột phá nhưng cũng khiến vô số tu sĩ cấp thấp phải khốn đốn rất nhiều năm.
Đăng Khôi đã tại Luyện Khí tầng ba đình trệ gần hai năm, lấy tư chất của hắn nếu như chỉ là dựa vào hằng ngày tu luyện nếu muốn đột phá đến Luyện Khí tầng bốn thì cũng cần phải ít nhất mười năm nữa. Thế nhưng, nếu có cây Hỏa Linh Thảo này, Đăng Khôi nắm chắc trong khoảng thời gian ngắn sẽ đột phá đến Luyện Khí tầng bốn, từ đó trở thành một tu sĩ Luyện Khí trung kỳ.
Lại ra ngoài hang động, cẩn thận điều tra xung quanh một phen, cho tới khi không phát hiện phụ cận có yêu thú hay tu sĩ nào thì Đăng Khôi cũng đi vào trong, từ trong túi trữ vật lấy ra Hỏa Linh Thảo khiến mình thiếu chút nữa vẫn lạc, sau đó trực tiếp đem gốc Hỏa Linh Thảo này nuốt vào.
Hỏa Linh Thảo vừa vào miệng liền hóa thành một cỗ linh khí thuần túy, tinh khiết dung nhập vào trong cơ thể Đăng Khôi, vô số linh khí đột nhiên tràn vào khiến hắn vô cùng thống khổ.
Ở trong Ám Vụ Cốc thời gian qua, Đăng Khôi rất nhiều lần gặp phải nguy hiểm, tuy rằng mỗi lần đều là hóa nguy thành an nhưng cũng khiến Đăng Khôi hiểu ra được rằng lấy tu vi Luyện Khí sơ kỳ của mình sẽ rất khó để bình an rời khỏi Ám Vụ Cốc này.
Cho nên, Đăng Khôi mới mạo hiểm chiến đấu với yêu thú Nhị giai kia để c·ướp đoạt Hoả Linh Thảo nhằm tiến giai thành Luyện Khí trung kỳ tu sĩ. Luyện Khí tầng ba cùng Luyện Khí tầng bốn tuy rằng chỉ kém một tầng nhưng trở thành tu sĩ Luyện Khí trung kỳ cũng đã được ví như là thoát thai hoán cốt.
Trong đó đơn giản nhất chính là khi còn ở Luyện Khí tầng ba thì nếu Đăng Khôi muốn thúc d·ụ·c trung phẩm pháp khí Thanh Vụ Kiếm kia thì chẳng những thời gian duy trì ngắn ngủi, hơn nữa cũng không cách nào hoàn toàn phát huy ra uy năng thực sự của nó.
Thế nhưng nếu như tới Luyện Khí tầng bốn, trở thành Luyện Khí trung kỳ tu sĩ, Đăng Khôi liền có thể sử dụng thông thuận trung phẩm pháp khí. Chỉ một điểm này cũng đủ để nhìn ra chênh lệch giữa tu sĩ Luyện Khí sơ kỳ và tu sĩ Luyện Khí trung kỳ.
Vì đột phá Luyện Khí trung kỳ, một chút thống khổ này có đáng là gì?
Đăng Khôi cố nhịn đau, không ngừng vận chuyển đạo pháp dẫn dắt linh khí của Hỏa Linh Thảo vận chuyển. Tình trạng này cứ thế kéo dài chừng nửa canh giờ, đột nhiên Đăng Khôi cảm thấy linh mạch trong cơ thể phảng phất trong nháy mắt mở rộng rất nhiều, trong nháy mắt đó, một loại cảm giác khoan khoái khó có thể nói nên lời từ toàn thân tản mát ra.
Sau mấy hơi thở, Đăng Khôi liền mở mắt ra, vẻ mặt vô cùng thoả mãn.
Bình cảnh đã q·uấy n·hiễu hắn hơn hai năm, hôm nay mượn Hỏa Linh Thảo rốt cuộc cũng đã bị phá vỡ. Ám Vụ Cốc tuy rằng nguy hiểm vô cùng nhưng mỗi một lần sương mù biến mất đều sẽ khiến vô số tu sĩ cấp thấp liều mạng tới đây cũng không phải là không có lí do.
Sau khi tiến giai Luyện Khí trung kỳ, Đăng Khôi cũng không vội vàng rời đi mà ở lại chỗ này thêm hai ngày, vừa để củng cố tu vi, vừa để tế luyện Thanh Vụ Kiếm thêm lần nữa khi lúc trước là Luyện Khí sơ kỳ thì hắn vẫn chưa thể nào tế luyện nó một cách hoàn chỉnh.