Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Đạo Mênh Mang
Unknown
Chương 6 : Thu hoạch
Chỉ riêng linh thạch thì đã có hơn tám trăm viên, trong đó tu sĩ cẩm bào trữ vật càng là có một viên trung phẩm linh thạch.
Linh thạch trung phẩm này bề ngoài không khác gì linh thạch hạ phẩm nhưng chỉ cầm trên tay là có thể cảm nhận được linh lực mênh mông hơn gấp nhiều lần, giá quy đổi thông thường có thể tương đương với một trăm viên hạ phẩm linh thạch.
Ngoại trừ linh thạch ra, Đăng Khôi còn tìm được không ít thứ tốt. Thí dụ như linh dược thì cũng đã có hơn năm mươi gốc, đại bộ phận đều là hạ phẩm nhưng là cũng có vài gốc tương đối đặc thù linh dược, trong đó có một gốc chừng hai trăm năm Cực Âm Thảo.
Cực Âm Thảo này bình thường đều là đan dược dùng để luyện chế cho Trúc Cơ Kỳ sử dụng, giá trị cực cao, một khi xuất hiện ở phường thị sẽ khiến cho các tiền bối Trúc Cơ Kỳ tranh đoạt. Gốc Cực Âm Thảo hai trăm năm trước mắt này, ít nhất cũng có thể bán được hơn một ngàn linh thạch, nếu như đem tới đấu giá hội thì giá cả còn có thể cao hơn nữa.
Có thể nói chỉ là một gốc linh thảo này thì giá trị của nó còn cao hơn tất cả linh thạch trong túi trữ vật của cả ba tu sĩ.
Đăng Khôi không biết là cũng chính bởi gốc linh thảo này mà tu sĩ cẩm bào kia mới bị Hắc Bạch Song Sát đuổi g·iết. Đáng tiếc là, ba người kia nghĩ như thế nào cũng sẽ không nghĩ tới, bọn họ cuối cùng đều c·hết ở trong tay Đăng Khôi, gốc Cực Âm Thảo này cũng đã rơi vào trong tay hắn.
Đem Cực Âm Thảo cẩn thận cất kỹ vào trong túi trữ vật của mình, Đăng Khôi lại nhặt những thứ khác lên để xem xét. Phần lớn đều là một ít tạp vật tầm thường, mặt khác còn có một ít tài liệu khác trên người Tam giai yêu thú, cầm đến phường thị bán ra cũng có thể được không ít linh thạch.
Trong đó, còn có một thứ mà Đăng Khôi cũng không nhận ra. Đấy chính là một tảng đá đen tuyền to bằng nắm tay, toàn thân ngăm đen không phát ánh sáng nhưng rót vào pháp lực lại phát hiện Hắc Thạch này vậy mà còn có thể hấp thu linh khí. Không chỉ chính bản thân hắn rót vào pháp lực mà ngay cả linh khí cũng bị hấp thu không còn.
Tình huống này khiến Đăng Khôi cảm giác có chút quái dị, đáng tiếc là hắn đã lặp đi lặp lại thử nghiệm nhiều lần cũng không phát hiện Hắc Thạch còn có điểm đặc biệt nào khác. Hắn cũng chỉ có thể lắc đầu rồi đem tảng đá này ném vào túi trữ vật, về sau có thời gian lại nghiên cứu tiếp.
Sau khi kiểm tra xong các loại tạp vật thì Đăng Khôi cũng quay sang xem qua ngọc giản của ba người. Ngọc giản của tu sĩ thường là phân biệt linh dược cùng đồ giám yêu thú, cũng có đạo pháp tu luyện. Chẳng qua đạo pháp của ba người này cũng không có gì đặc thù, đều là một ít đạo pháp bình thường, chỉ cần dùng chút linh thạch liền có thể trực tiếp đổi từ trong cửa hàng ở phường thị.
Tu Chân Giới có rất nhiều đạo pháp, cơ hồ đếm không xuể. Một ít loại đặc thù, cực phẩm đạo pháp dĩ nhiên là sẽ không lưu truyền ra ngoài nhưng là những thứ phổ thông, cấp thấp đạo pháp về cơ bản đều có thể thấy được ở khắp nơi. Thí dụ như Đăng Khôi tu luyện Hỏa Linh Quyết, chỉ nhìn cái tên này liền biết là hỏa thuộc tính đạo pháp, lúc trước hắn mua từ cửa hàng cũng chỉ tốn ba viên linh thạch.
Tuy rằng Hỏa Linh Quyết này là thuộc về đạo pháp thông thường nhưng cũng không phải nói nó là đạo pháp rác rưởi. Ngược lại, có thể ở Tu Chân Giới lưu truyền rộng rãi, hơn nữa đươc nhiều tu sĩ tu luyện như vậy cũng là đã trải qua vô tu sĩ tiền bối thiên chuy bách luyện, đã được sửa chữa cực kỳ hoàn thiện. Tốc độ tu luyện bình thường nhưng căn cơ tu luyện vững chắc, đối với tu sĩ bình thường mà nói là lựa chọn phi thường thích hợp.
Cho dù là những đệ tử trong danh môn đại phái kia thì trong giai đoạn Luyện Khí Kỳ phần lớn cũng là tu luyện những đạo pháp được lưu truyền rộng rãi này.
Chỉ là chênh lệch giữa hai bên ở chỗ các đệ tử tông môn có đầy đủ tài nguyên cung cấp, còn được trưởng bối chỉ điểm, dạy dỗ. Mà Đăng Khôi tán tu như vậy chỉ có thể là tự mình cân nhắc, tu luyện không cẩn thận liền đi lối rẽ, nhẹ thì tu vi trì trệ không tiến, nặng thì tẩu hỏa nhập ma, mà đan dược cần thiết để tu luyện lại càng thiếu hụt.
Buông những ngọc giản này xuống, Đăng Khôi lại đem tầm mắt nhìn về phía mấy kiện pháp khí khác. Đập vào mắt đầu tiên chính là ba kiện pháp khí phi hành, phẩm chất cũng không cao, đều là hạ phẩm pháp khí. Chẳng qua cho dù là hạ phẩm pháp khí phi hành thì cũng cần tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ trở lên mới có thể thôi động, tu sĩ Luyện Khí trung kỳ giống như Đăng Khôi chỉ có thể là giương mắt nhìn, không dùng được.
Ngoài ra chính là pháp khí công phòng ba người kia sử dụng, một kiện là quạt xếp màu trắng, nguyên bộ pháp khí Đoạt Mệnh Phi Châm, còn lại là Tam Xoa Trường Thương.
Tam Xoa Trường Thương Đăng Khôi thoáng nhìn liền thấy đây chính là pháp khí trung phẩm bình thường, phẩm chất cũng chỉ tốt hơn Thanh Vụ Kiếm một chút. Hơn nữa loại pháp khí trường thương này sử dụng bình thường cần kỹ xảo đặc thù, Đăng Khôi cũng không am hiểu, cho nên hắn liền trực tiếp ném vào túi trữ vật.
Bộ Đoạt Mệnh Phi Châm Đăng Khôi kia cũng là tự mình cảm nhận, uy lực không tầm thường, hơn nữa còn là nguyên bộ pháp khí, ở trong pháp khí trung phẩm coi như là hàng thượng đẳng.
Quạt xếp màu trắng còn lại, thoạt nhìn tựa hồ là vật liệu yêu thú nào đó chế thành nhưng nhìn kỹ lại giống như là do ngọc thạch nào đó luyện chế, Đăng Khôi trong lúc nhất thời cũng không phân biệt được. Chẳng qua phẩm chất cơ bản vẫn có thể thấy rõ rằng đây là đơn kiện pháp khí trung phẩm, sau khi rót vào pháp lực có thể thôi động bạch quang công kích, hơn nữa quạt xếp toàn thân cứng rắn vô cùng, chính là pháp khí công thủ toàn diện.
Thanh Vụ Kiếm của Đăng Khôi mặc dù còn chưa bị hủy hoàn toàn nhưng linh tính đã bị tổn hại nghiêm trọng, không thể sử dụng được nữa, hai kiện pháp khí trước mắt này vừa vặn có thể lấy ra thay thế.
Đăng Khôi tương đối thích pháp khí quạt xếp kia, không chỉ vì pháp khí này bề ngoài đẹp mắt, mà là bởi vì pháp khí này là một pháp khí công phòng lưỡng dụng, tiến có thể công, lui có thể thủ.
Về phần kiện Đoạt Mệnh Phi Châm kia uy lực không tầm thường, chỉ bàn về khả năng g·iết địch, so với quạt xếp màu trắng này còn mạnh hơn, coi như là thủ đoạn áp đáy hòm, lúc cần thiết mới lấy ra.
Hai ngày kế tiếp, Đăng Khôi vừa tế luyện hai kiện pháp khí này, vừa nuốt đan dược khôi phục pháp lực.
Pháp khí cấp thấp bình thường không cần pháp môn đặc biệt tiến hành tế luyện, chỉ cần tốn một ít thời gian lưu lại lạc ấn thần thức của mình trên pháp khí liền có thể tiến hành thôi động.
Sau khi tế luyện hai kiện pháp khí này, Đăng Khôi tính toán thời gian mình nhập cốc đã gần một tháng, sương mù trong Ám Vụ Cốc cũng sắp sửa khôi phục. Cho nên hắn không định tiếp tục xâm nhập vào trong mà chuẩn bị trở về, miễn cho dừng lại trong Ám Vụ Cốc quá lâu, đến lúc đó sương mù quay lại còn chưa rời đi thì hỏng bét.
Chuyến này thu hoạch cũng không nhỏ, không tính những thứ đoạt được từ người khác thì chỉ riêng hắn cũng đã tìm được hơn hai mươi gốc linh dược. Tổng cộng lại đã đủ để cho hắn mua được không ít đan dược, ít nhất có thể thỏa mãn việc tu luyện trong năm năm sắp tới.
Bởi vậy, Đăng Khôi sau khi khôi phục tốt pháp lực cùng thương thế, tế luyện hai kiện pháp khí quạt gấp màu trắng cùng Đoạt Mệnh Phi Châm liền bắt đầu trở về.
Dọc theo đường đi cũng không phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, thỉnh thoảng gặp phải yêu thú hoặc là tu sĩ khác thì hai bên cũng đều tận lực tránh mặt nhau mà đi, dù sao cũng đã sắp kết thúc, ai cũng có thu hoạch riêng của mình.
G·i·ế·t người đoạt bảo loại chuyện này ở Tu Chân Giới tuy rằng rất bình thường nhưng nếu như không có đầy đủ lợi ích thì các tu sĩ bình thường cũng sẽ không dễ dàng động thủ. Tất nhiên đây cũng phải dựa trên việc thực lực của Đăng Khôi đã đột phá đến Luyện Khí trung kỳ, nếu như vẫn dừng lại ở sơ kỳ thì cũng có không ít người muốn ra tay.
Cứ như thế, mười ngày sau, Đăng Khôi liền xuất hiện ở Ám Vụ Cốc cửa vào. Lúc này các tu sĩ khác cũng lục tục từ trong cốc đi ra, đại đa số mọi người đều tỏ ra tương đối cảnh giác, căn bản cũng không cùng những người khác trò chuyện tiếp xúc gì mà là nhanh chóng rời đi.
Chẳng qua vừa ra khỏi cốc, Đăng Khôi liền cảm ứng được phương xa truyền đến một cỗ khí tức linh áp khổng lồ, loại linh áp này so với tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ hắn từng thấy, Tam giai yêu thú đều lớn hơn nhiều.
Xoay người nhìn về phía sau, chỉ thấy phía chân trời có một đạo quang mang màu xanh lấy tốc độ như ánh chớp xẹt qua bầu trời!
Rất nhanh, bên cạnh đã có người kinh hô lên tiếng, ngự không phi hành tốc độ nhanh như thế, linh áp khủng bố như thế, tuyệt đối không phải Luyện Khí Kỳ tu sĩ có được, rất rõ ràng, trên bầu trời kia chính là một gã tu sĩ Trúc Cơ Kỳ.