Đại Đường Nữ Pháp Y - Part 3
Tụ Đường
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 431: Cung yến (trung)
Mọi người lúc này mới nhớ tới ai cũng còn đứng ở ngoài điện, lập tức thu liễm vẻ mặt, nối đuôi nhau vào trong.
Trưởng Tôn Vô Kỵ có phân lượng rất nặng trong lòng Lý Thế Dân, khi Lý Thế Dân lưỡng lự, đặc biệt thích hỏi ý kiến của ông. Dù Phòng Huyền Linh, Đỗ Như Hối cũng là những trọng thần không thể thay thế, nhưng Trưởng Tôn Vô Kỵ dù gì cũng là anh vợ của Lý Thế Dân, điểm này người khác so không được.
Đỗ thị lúc này mới tìm được cơ hội nói nhỏ với Nhiễm Nhan, hơi nghiêng người, nhỏ giọng nói: "Nhiễm thị bạc đãi mẫu thân ngươi, hiện giờ đối với ngươi lại chẳng quan tâm?"
"Vậy ngươi dỗ đi."
Trong cung các nương nương còn chưa tới, cho nên các vị phu nhân liền uống trà nói chuyện phiếm.
Khi Nhiễm Nhan cùng ba hài tử phấn điêu ngọc trác xuất hiện ở trước điện, lập tức khiến cho các phụ nhân sôi trào, lần lượt chủ động tiến tới chào hỏi.
Chuyện này nếu Trịnh thị đã biết, những người đang ngồi ở đây đều có thân phận không thấp, các mệnh phụ khác tất nhiên cũng rõ ràng, Đỗ thị nhắc như vậy, cũng là nói rõ với Nhiễm Nhan, nếu lát nữa có người hỏi tới, nàng hoàn toàn có thể dứt khoát mà bày tỏ lập trường phân rõ quan hệ cùng Nhiễm thị.
"Chư vị phu nhân nương tử, yến hội sắp bắt đầu rồi." Có tự nhân đến nhắc nhở.
Mà Trịnh thị cũng rất coi trọng quan hệ với Tiêu thị, đặc biệt là sau khi Nhiễm Nhan sinh tam bào thai, liền càng nắm chặt quan hệ với Nhiễm Nhan, sau khi hài tử sinh ra, Đỗ thị thường thường sẽ đích thân tới Tiêu phủ thăm hỏi, bọn họ đều đạt thành một loại ăn ý trong lòng hiểu rõ mà không nói ra.
Võ Mị Nương đang muốn gật đầu, thiếu nữ đằng sau lại kéo kéo ống tay áo nàng, Võ Mị Nương thè lưỡi, nhìn thoáng qua ca vũ trong sân, "Đa tạ Hiến Lương phu nhân, nhưng ca vũ đã sắp kết thúc. Chúng ta là vụng trộm chạy tới, phu nhân nhất định sẽ không mật báo đi!"
"Phu nhân thật sự có nhãn lực tốt." Võ Mị Nương nói, nhìn về phía Tiêu lão nhị, "Hài tử của phu nhân thật là hoạt bát đáng yêu, ta rất thích đó."
Nhiễm Nhan quay đầu lại, thấy Nhược Nhược cùng Tiêu lão nhị đều ngây ngốc mà nhìn chằm chằm vũ đạo, cả Tiêu lão đại cũng mở to mắt nhìn.
Chuyện này chủ yếu là công sức của mấy bà đỡ kia, bọn họ cầm tiền tài, lúc đầu còn im miệng không nói, nhưng sau đó xác định ba hài tử đều bình yên vô sự, bọn họ đã có thể to gan thổi phồng, bất quá không có can đảm nói một câu nào không tốt.
Đỗ thị lớn lên trong đại gia tộc nhà cao cửa rộng, từ quý nữ trở thành phu nhân, những chuyện hậu viện thế gia như vậy nàng quá rõ ràng, nàng vừa nghe thấy tin tức này, trong lòng đã sớm nghĩ ra mấy chục phiên bản, nhưng vô luận là phiên bản nào, cuối cùng cũng chỉ tổng kết ra một cái kết luận - Nhiễm thị ngu ngốc.
Nhược Nhược nghe lời mà gọi, "Cữu tổ mẫu."
"Mị Nương, chúng ta đi thôi." Nữ hài núp đằng sau kéo thiếu nữ gấp khăn kia đi.
Kỳ thật, đứng ở góc độ Lý Thái mà nghĩ, Lý Thừa Càn hiện giờ vô luận là ở triều dã, hay là ở trong mắt thánh thượng, hình tượng ở thị tộc mẫu hệ đều đã phá hủy hầu như không còn, hiện giờ là thời cơ tốt nhất để Lý Thái mượn sức thị tộc mẫu hệ.
"Được, có lần nào không phải ta dỗ đâu?"
Nhược Nhược lần trước thấy nhiều gương mặt lạ như vậy, đã cách đây khá lâu, nhưng biểu tình sợ hãi cùng khi đó giống nhau như đúc, bao một bao nước mắt, muốn rơi lại không rơi, mắt to trong veo như hai vũng nước suối, chọc đến cả đám phu nhân tràn trề tình mẹ.
Phẩm cấp của Võ Mị Nương tuy tính ra thấp hơn nhiều so với Nhiễm Nhan, nhưng nàng ta là cung phi, huống hồ Đường triều không quản chế nghiêm khắc như vậy, nói chuyên với nhau đều vô cùng tùy ý.
Nhiễm Nhan là ai a, nhân vật truyền kỳ độc chiếm hết sủng ái của Trường An Quỷ Kiến Sầu, cũng đem người này biến thành thê quản nghiêm! Hoa Đà truyền nhân, một tay thần kỹ mổ bụng chữa bệnh. Mà nàng một thai sinh ba đứa, tất cả mọi người đều nhận định đây là bí phương không thể truyền ra ngoài.
Đỗ thị sở dĩ chiếu cố Nhiễm Nhan như vậy, cũng nhờ công Nhiễm Nhan dụng tâm tạo dựng. Trước kia tuy nói Trịnh thị cho phép Nhiễm Nhan xuất giá từ Trịnh gia, nhưng Nhiễm Nhan không thể thật sự hạ thấp bản thân, mỗi ngày lễ ngày tết thăm viếng đều te te chạy tới, cho dù nàng không cần mặt mũi, Tiêu thị còn cần chứ! (đọc tại Qidian-VP.com)
Thiếu nữ này rất đẹp, không có phấn son, chỉ mới nhìn qua thì cũng không hơn nhiều so với nữ hài bên cạnh nàng ta, nhưng trong đôi mắt đào hoa hơi xếch kia phảng phất như có ánh sao lấp lánh, làm vẻ nhu mỹ của nàng ta thêm vài phần hoạt bát giảo hoạt.
Đỗ thị phu nhân của Trịnh Nhân Thái là chính tam phẩm mệnh phụ, Nhiễm Nhan là tòng tam phẩm, bởi vậy nàng cố tình thả chậm bước chân, đi trước Nhiễm Nhan nửa bước, ngẫu nhiên đề điểm nàng hai câu. Khi vào chỗ ngồi, Đỗ thị cũng ngồi một chỗ gần Nhiễm Nhan.
Võ Mị Nương nháy mắt với Nhiễm Nhan, gấp khăn trong tay thành con chim nhỏ đưa cho Tiêu lão nhị, rồi luồn ra đằng sau.
Không biết vì cái gì, các quý phụ đều thích đi đường nhỏ, nhưng Nhiễm Nhan cảm thấy đi đường nhỏ thật sự không an toàn, liền một đường theo tuyến đường chính đi thẳng đến trước thiên điện, trên đường lại không gặp được một phụ nhân nào.
Loại người Thái Sơn sập trước mặt vẫn mang bộ mặt người c·h·ế·t như Nhiễm Nhan cũng có chút ăn không tiêu, âm thầm trừng mắt nhìn Tiêu lão nhị một cái, bé thật sự coi nơi này như sân sau nhà mình.
Hai thiếu nữ phát hiện Nhiễm Nhan nhìn qua, liền thi lễ với Nhiễm Nhan.
Những điều này Nhiễm Nhan cũng chỉ phỏng đoán mà thôi, vẫn chưa kết luận, giống loại chuyện không có logic như một nam nhân cùng một nữ nhân ăn bữa sáng với nhau chẳng khác nào tối hôm qua đã lăn giường, suy nghĩ nông cạn như vậy nàng tuyệt đối không nghĩ đến.
Nhiễm Nhan trong lòng hơi nhảy dựng, nhìn về phía thiếu nữ gọi là Mị Nương, "Ngươi họ Võ?"
Nhiễm Nhan tâm niệm chuyển động, hiểu rõ Đỗ thị đây là đang nhắc nhở nàng, Huỳnh Dương Trịnh thị nguyện ý làm hậu thuẫn cho nàng. Vốn dĩ Đỗ thị không nên hỏi vấn đề này ở đây, nhưng nàng ta đã hỏi rồi!
Nhiễm Nhan cũng từng nghĩ cảnh tượng khi nhìn thấy Võ Tắc Thiên, lại không nghĩ tới, nàng ta cư nhiên đang quỳ rạp trên mặt đất cầm khăn trêu hài tử của mình.
Nàng nhìn hai cậu cháu có hình thể không khác nhau bao nhiêu đi ở đằng trước, trong lòng thấy kỳ quái, Trưởng Tôn Vô Kỵ không phải không xem trọng Lý Thái sao? Sao hai người lại đi chung với nhau? (đọc tại Qidian-VP.com)
Bất quá, bọn chúng nhìn một hồi thì bắt đầu có trạng thái khác nhau, Tiêu lão đại hiển nhiên đã hết thấy mới mẻ, nằm trong ngực v·ú em mơ mơ màng màng muốn ngủ tiếp, Nhược Nhược vẫn tập trung tinh thần, Tiêu lão nhị thì lại trực tiếp quơ chân múa tay mà nhảy nhót theo, bà v·ú ôm bé mệt đến mồ hôi đầy đầu, dỗ kiểu gì cũng không ngừng nghỉ.
Đỗ thị cũng thật sự thích ba hài tử này, chính nàng ta chỉ sinh nhi tử, không có nữ nhi, cho nên đặc biệt thích Nhược Nhược, lần nào cũng muốn ôm bé.
Nhiễm Nhan ngẩng đầu, liền nhìn thấy một đoàn nữ tử váy áo như hoa đi đến, đi đầu chính là bốn vị phi trong hoa phục địch y. Ngay sau đó tự nhân liền bắt đầu đọc danh hào các vị công chúa, tiếp theo nữa là chín vị tần.
Bất quá, nàng mỗi khi có chuyện quan trọng, đều sẽ trịnh trọng mà báo cho Trịnh phủ, ngay cả chuyện trọng đại như mang thai, sinh hài tử cũng đều sẽ sớm báo tin cho Trịnh phủ, hơn nữa còn thỉnh giáo kinh nghiệm từ Đỗ thị.
"Phu nhân biết ta?" Võ Mị Nương hào phóng cười hỏi.
Chờ các nàng đều ngồi xuống, để các mệnh phụ thi lễ xong, Vi Quý Phi mới bắt đầu một đoạn lời mở đầu mang tính lễ tiết, sau đó là bắt đầu ca vũ.
Mẫu thân Nhiễm Nhan tuy chỉ là Trịnh thị thứ nữ, nhưng đã gả thấp đến gia tộc nhỏ, là cho mặt mũi lớn, Nhiễm thị cũng vì có quan hệ thông gia với Trịnh thị, mới có thể xuôi gió xuôi nước như thế, nếu Trịnh thị biết được bọn họ vậy mà dám bạc đãi nữ nhi Trịnh thị, sợ là món nợ này phải hung hăng mà tính sổ.
Chỉ cần là có Trưởng Tôn Vô Kỵ ủng hộ, vị trí trữ quân đối với Lý Thái mà nói là vật trong tay.
"Không sao, tính tình Cửu hoàng tử cùng Tấn Dương công chúa rất tốt, nhẹ giọng dỗ một chút là được."
"Nhược Nhược, gọi cữu tổ mẫu." Nhiễm Nhan nói.
Nhiễm Nhan thầm nghĩ, biết, đâu chỉ là biết a! Mỗi một việc sau này ngươi làm, ta đều có thể thuộc như lòng bàn tay.
Thiếu nữ kia nói: "Chúng ta đã đáp ứng Cửu hoàng tử cùng với Tấn Dương công chúa, lúc này mải chơi lại quên mất rồi!"
Tiêu lão đại nằm trong ngực bà v·ú ngủ đến trời u đất ám, mà Tiêu lão nhị quả thực là vui đến điên rồi, miệng gặp người liền cười.
Chương 431: Cung yến (trung)
"Trên người của ngươi, có một nửa là huyết mạch của Huỳnh Dương Trịnh thị." Đỗ thị nhàn nhạt mà nói một câu, rồi không nói gì nữa.
Nhiễm Nhan cũng ngồi ngay ngắn nhìn một hồi, phát hiện Tiêu lão nhị lại không hừ hừ nữa, liền quay đầu lại nhìn thoáng qua, mới thấy hai thiếu nữ trên dưới mười sáu tuổi đang quỳ rạp trên mặt đất, cầm khăn tay hấp dẫn sự chú ý của Tiêu lão nhị. Trong đó có một thiếu nữ dùng khăn tay gấp lại thành đủ thứ hình dạng, lúc thì hoa, lúc thì chim, Tiêu lão nhị nhìn không chớp mắt.
Tiêu Tụng cùng hai người thân thiện chào hỏi một lượt, xoay người nói vài câu với Nhiễm Nhan, rồi cùng hai người Trưởng Tôn Vô Kỵ nhường nhau đi vào trong.
Nhiễm Nhan cũng không quản bé, hài tử còn quá nhỏ, nói đạo lý không được, bé muốn vui vẻ thì cứ để bé vui vẻ, những người khác chắc cũng sẽ không quá để ý.
Nhiễm Nhan thấy các nàng mặc chính là y phục trong cung, lại không phải địch y.
Tất cả mọi người lập tức quay về chỗ của mình ngồi thẳng lại, Đỗ thị cũng giao Nhược Nhược cho Vãn Lục ôm.
"Ngươi nếu là thích nó, thì chơi với nó một chút đi." Nhiễm Nhan nói.
"Cũng nên tới lúc biết nói rồi, tiểu hài tử học nói nhanh, bất quá Kỵ nhi thì nói không rõ ràng lắm." Nhiễm Nhan nói.
"Quý Phi nương nương đến! Thục phi nương nương đến! Đức phi nương nương đến! Hiền phi nương nương đến!" một thanh âm the thé bỗng nhiên vang vọng đại điện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vi Quý Phi trên chủ tọa cũng chú ý tới bên này, khuôn mặt đoan trang mỹ lệ nở ra một lúm đồng tiền ôn hòa, sau đó tầm mắt tiếp tục đặt trên vũ đạo trong viện.
Nhiễm Nhan không biết giả bộ, bất quá nàng thật sự chán ghét hành động của Nhiễm thị, vừa nghe Đỗ thị hỏi tới, sắc mặt đương nhiên lạnh xuống, "Việc này rất tổn thương ta, nhưng bởi vì ta là nữ nhi Nhiễm thị, không dám quá phận đi chỉ trích gia tộc, sợ là thế nhân cảm thấy ta bất hiếu."
Bất quá Lý Thái chỉ là một phía lấy lòng, lại hoàn toàn không biết trong lòng Trưởng Tôn Vô Kỵ chờ mong một vị quốc quân như thế nào, cho nên vô luận là hắn biểu hiện đến nhân hiếu ưu tú cỡ nào, đều đả động không được Trưởng Tôn Vô Kỵ.
Nhiễm Nhan không gấp, liền dẫn bà v·ú ôm hài tử không nhanh không chậm đi dọc theo tuyến đường chính.
Nhiễm Nhan cười nhìn ba hài tử, thật là quá giống Lưu bà ngoại vào Đại Quan Viên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Võ Tắc Thiên a! Nói vậy Lý Thế Dân cũng đã sớm gặp qua nàng, nghe nói Lý Thế Dân bởi vì thấy nàng có một đôi mắt hàm mị, liền ban tên Mị Nương.
Không chừng người ta chỉ là đơn thuần ngẫu nhiên gặp nhau.
Nhiễm Nhan hơi uốn gối thi lễ.
Nhiễm Nhan thu hồi suy nghĩ, nói: "Không, chỉ là cảm thấy ngươi cùng Hiền phi nương nương có vài phần tương tự, mới đoán thử."
Chỉ chốc lát, Tiêu lão nhị chẳng những nhảy, người ta hát, bé lại bắt đầu ồn ào. Nhất thời rất nhiều ánh mắt đều tập trung lại đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiêu lão đại vẫn ngủ ngon lành, Đỗ thị cười tủm tỉm chọc Tiêu lão nhị gọi người, quả nhiên, bé một khi mở miệng liền chọc người chung quanh phá ra cười, ba chữ "Cữu tổ mẫu" này không giống nhau, nào có thuận miệng như 'miêu miêu', 'gia gia' như vậy.
Yến hội cho bách quan là ở chính điện của Lân Đức điện, yến hội của mệnh phụ lại là ở điện kế bên, so với yến hội của đám nam nhân, thì tùy ý hơn nhiều, không có nhiều biểu diễn ca vũ, đừng nhìn mấy vị phu nhân này khi tiến cung mỗi người đều bưng một cái thân phận, đoan trang cao quý đến làm người khác không dám khinh nhờn, nhưng một khi đề tài được gợi lên, không ai có thể nói bằng các nàng, cho nên giữ lại mấy đoàn ca vũ thuần túy là quy củ mà thôi.
Đỗ thị kinh hỉ nói: "Mới non nửa tháng không gặp, đã có thể gọi người rõ ràng như vậy?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.