Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 121

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 121


“Tô quán chủ tuổi nhỏ tài cao, chuyện thuật Sưu Hồn tôi sẽ tự kể lại với quán chủ của Tam Thanh quán!”

Về phần Tam Thanh quán, tôi không biết người nào trong bọn họ, xin Bạch quán chủ thay tôi nói một tiếng, người này, Tô Cẩm tôi chắc chắn động vào!”

Bí mật này có chút cẩu huyết, nhưng đây cũng là nguyên nhân vì sao La đạo trưởng lại tốt với La Thịnh như vậy.

Nói cách khác, La đạo trưởng căng hết cỡ cũng chỉ coi như con c·h·ó săn bị người khác giật dây.

Cô và La đạo trưởng đã từng giao thủ, La đạo trưởng căn bản không có bản lĩnh nuôi ra được tà vật kia.

“!” Ông ta thật đúng thấy được ký ức của La đạo trưởng!

Bạch quán chủ không biết nên giải thích như thế nào với Tô Cẩm, thuật Sưu Hồn không phải dùng như vậy, đang âm thầm suy tư, một giây sau, trước mắt ông ta đột nhiên lóe lên.

Cho tới bây giờ cô không sợ đắc tội người khác!

Bạch quán chủ như có điều suy nghĩ trong chốc lát: “Con nói quả thực có đạo lý, nhưng… ông ta vào Đạo Môn đã nhiều năm, cũng đã tu hành không ít năm, tính toán ra, phải có hơn hai mươi năm… Nếu như dốc lòng nghiên cứu loại tà vật này, có lẽ cũng có thể nuôi ra được…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Phương Tri Hạc bất đắc dĩ: “Sư phụ, ý của con là năng lực của ông ta, không giống như có thể nuôi ra được tà vật…”

Về sau lại ở trong ký ức của La đạo trưởng tìm được hình ảnh La Thịnh xảy ra chuyện, do đó ông ta vì cứu La Thịnh, tự bản thân mình cũng giao dịch với tà vật.

Từ đầu đến cuối, cô muốn Phương Tri Hạc dẫn người tới, chẳng qua là bởi vì muốn để Phương Tri Hạc làm người làm chứng.

Trong toà nhà bỏ hoang, La đạo trưởng cầm tà vật ‘Tượng thần’ giao cho mẹ Trương.

Bạch quán chủ kinh ngạc chớp mắt một cái.

Đến tận đây, Phương Tri Hạc khẽ thở dài, thảo nào La đạo trưởng thiên vị La Thịnh như thế!

Chỉ để lại một mình La Thịnh lẻ loi hiu quạnh, sau đó, La đạo trưởng dẫn La Thịnh đi theo bên cạnh, cũng để cho anh ta làm đồ đệ của mình.

Tô Cẩm thu tay lại, đáy mắt hiện lên sự nghi hoặc.

Trực tiếp dùng? Thuật pháp như thuật Sưu Hồn, sao có thể trực tiếp sử dụng chứ?

Về sau, La đạo trưởng một lòng vào đạo quán, từ bỏ mối tình đầu, đợi sau khi ông ta tu hành nhiều năm ở đạo quán, lúc trở về, thế mới biết, mối tình đầu của ông ta đã gả cho anh trai ông ta.

Mà ký ức này, dường như đang được cố gắng hết sức để giấu đi.

Tô Cẩm thấy Bạch quán chủ trực tiếp xắn ống tay áo lên, yên lặng gật đầu với ông ấy, Sở Lâm có câu nói vẫn không sai, vị Bạch quán chủ này quả thực không giống với những tên tiểu nhân dối trá kia, bằng không thì cũng không dạy ra được một người đệ tử như Phương Tri Hạc.

Bạch quán chủ đang kinh ngạc, thì thấy Tô Cẩm đưa tay đặt trên đỉnh đầu La đạo trưởng, một tay khác thì đặt ở trên vai Phương Tri Hạc: “Đặt tay của anh lên trên vai của sư phụ anh đi, sau đó nhắm mắt lại, tôi dẫn mọi người đi vào trong ký ức của ông ta.”

Không chỉ có như thế, nếu như La đạo trưởng mười phần kháng cự, thậm chí còn có thể tạo thành một phần ảnh hưởng đối với người sử dụng.

Cho dù là La đạo trưởng không muốn phối hợp, lại cấu kết với tà vật.

Nếu như Bạch quán chủ không dám động thủ, sợ Tam Thanh quán trách tội, cô không sợ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Rất nhanh, mấy người cùng nhau thấy được một màn như này.

La đạo trưởng xem xét đạo hạnh không cao.

Mà anh trai đối xử với mẹ con La Thịnh lại thật sự không tốt.

Phương Tri Hạc vô cùng nghe lời đặt tay lên trên vai Bạch quán chủ.

Chương 121

Mà mẹ của La Thịnh còn là mối tình đầu của La đạo trưởng lúc còn trẻ.

Nhưng chuyện này. . . Rõ ràng rất không đúng!

Chỉ thấy Tô Cẩm cau mày, thần sắc nghiêm trọng.

Loại thuật pháp này một khi sử dụng, sẽ tạo thành ảnh hưởng không thể cứu vãn đối với La đạo trưởng, hồn phách bị hao tổn, về sau sẽ ngu dại hoặc là trở thành phế nhân.

Hơn nữa loại chuyện nuôi tà vật này, còn có khóa chặt mục tiêu vân vân, thế nào cũng không giống như chuyện một mình La đạo trưởng có thể hoàn thành.

Nhưng ngoại trừ những thứ kia, cũng chỉ tìm thấy hình ảnh La đạo trưởng cười ha hả với một đống ‘Tượng thần’.


“Bạch quán chủ, trực tiếp dùng thuật Sưu Hồn là được.” Làm sao còn phải phiền phức như vậy?

“Con…” Đồ đệ này, con lừa sư phụ à! (đọc tại Qidian-VP.com)

Người giật dây lại là ông ta? ?? (đọc tại Qidian-VP.com)

Thường xuyên say rượu rồi đánh chửi mẹ con bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù sao, nếu cô một mình sử dụng thuật sưu hồn với La đạo trưởng, ký ức của La đạo trưởng cũng chỉ có một mình cô có thể nhìn thấy, ngộ nhỡ đến lúc, có người nói cô hãm hại La đạo trưởng, chẳng phải là sẽ dẫn ra một đống chuyện phiền phức hay sao?

Trực tiếp dự định tiền trảm hậu tấu.

Trong chốc lát, mấy người đều đã hiểu.

Bạch quán chủ không hiểu.

Phương Tri Hạc nhìn Tô Cẩm, lên tiếng nói, “Sư phụ, sở dĩ mời người tới, là hi vọng người có thể làm chủ.”

Phương Tri Hạc vô ý thức nhìn Tô Cẩm.

Bạch quán chủ có chút hoài nghi nhân sinh nhắm hai mắt lại.

Có một lần, mẹ La tức giận, động thủ phản kháng, hai người đồng quy vu tận.

Anh ta quay đầu nhìn về phía sư phụ, kinh ngạc nói ra sự nghi ngờ trong lòng mình: “Sư phụ, tà vật thật sự là do La đạo trưởng nuôi ra sao? Ông ta nhìn không giống có thể nuôi ra tà vật.”

Thì ra nguyên nhân La đạo trưởng tình nguyện áp dụng phương thức cực đoan, cũng không muốn nói ra người phía sau, lại là bởi vì, ông ta chính là người giao dịch với mẹ Trương kia? ? ?

Bạch quán chủ thở dài, ông ấy trực tiếp nói: “Tô quán chủ, tôi biết theo ý của cô và Tri Hạc, hai người muốn mời tôi dùng thuật sưu hồn với ông ta.”

Bạch quán chủ run lên, nhất thời đã hiểu ý của Phương Tri Hạc.

Sở Lâm nhìn sư phụ nhà mình một cái, sau đó học theo đi đến bên cạnh Bạch quán chủ, kéo tay của ông ấy đặt trên vai mình.

Loại kỹ năng này chẳng lẽ không phải là trực tiếp sử dụng sao?

Bạch quán chủ hơi suy tư, ông ấy ngước mắt nhìn về phía Tô Cẩm: “Tô quán chủ, việc này liên quan đến tà vật, tất nhiên là phải xử lý cẩn thận, tôi tin rằng, Tam Thanh quán tuyệt đối sẽ không bao che cho La đạo trưởng.”

Chuyện tà vật, Phương Tri Hạc đã nói qua một chút với Bạch quán chủ, nhưng khi ông ấy nghe thấy La đạo trưởng cũng có liên quan đến tà vật, ông ấy thở dài thật sâu.

Thấy Bạch quán chủ trước khi sử dụng thuật Sưu Hồn, phải tiến hành các loại trình tự, Tô Cẩm có chút không hiểu.

Tô Cẩm có ý đồ tiếp tục tìm tòi những ký ức có liên quan đến tà vật.

Ký ức của La đạo trưởng, anh ta cũng muốn xem!

Bạch quán chủ lại mở miệng vào lúc này: “Lần này Tô quán chủ đã lập công lớn! Không nghĩ tới những thứ tà vật này, đều do La đạo trưởng làm ra.”

Nói như vậy, Bạch quán chủ vừa nghĩ lại lẩm bẩm một câu: “Thảo nào đạo pháp của ông ta nhiều năm cũng không có sự tinh tiến gì, có lẽ đã dốc hết suy nghĩ ở trên tà vật.”

Tô Cẩm lắc đầu: “Nếu như ông bận tâm đến tình nghĩa Đạo Môn, ngại ra tay, tôi có thể trực tiếp động thủ.

Tô Cẩm lại nói đơn giản tình hình với Bạch quán chủ một chút.

Bạch quán chủ không đồng ý lắc đầu: “Không phải vi sư đã nói rồi sao? Không thể trông mặt mà bắt hình dong, lúc trước, cũng không nhìn ra được ông ta có thể làm ra loại chuyện g·i·ế·t người cướp bùa kia, nhưng cuối cùng, không phải vẫn làm ra rồi hay sao?”

“Tam Thanh quán cũng coi như là đạo quán rất có uy danh trong huyền môn của chúng ta, không nghĩ tới, thật sự đào tạo ra một người rắp tâm hại người khác.”

La Thịnh không chỉ là con trai của anh trai La đạo trưởng.

Ngoại trừ những thứ này.

Tô Cẩm hơi nhíu mày, một màn này giống như giải thích cho lý do tại sao La đạo trưởng lại ở toà nhà hoang chờ Trương Nguyệt xuất hiện, sau đó truy sát Trương Nguyệt.

Bạch quán chủ không để ý tới sự kinh hãi nữa, vội vàng tập trung lực chú ý quan sát những hình ảnh có liên quan đến La đạo trưởng.

“?” Thuật Sưu Hồn dùng như thế này sao? Sao không giống như những gì ông ấy đã được học?

Đám người Tô Cẩm còn chứng kiến một bí mật.

Chờ bọn họ xem hết ký ức của La đạo trưởng, sẽ nói rõ việc này với Tam Thanh quán.

Bạch quán chủ cũng anh dũng.

Cho nên, loại thuật pháp này ở trong Đạo Môn không phải vạn bất đắc dĩ, thì không cho phép sử dụng.

Thấy Tô Cẩm kiên định như vậy, đáy mắt Bạch quán chủ lóe lên một tia sáng.

“Ông ta thân là đệ tử của đạo quán, lại nuôi ra tà vật hại người mức này, thật là sai lầm.” Bạch quán chủ kết luận.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 121