Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Nhất Lãm Tinh Hà
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 128
Anh ta vẫn còn nhớ như in chuyện xảy ra ngày hôm đó.
Lại về sau nữa, vào ban đêm khi có người đi ngang qua tòa nhà kia thường xuyên nghe được tiếng kêu la hoặc gặp được những chuyện lạ, nhiều người nói rằng nơi đó có quỷ nháo, lại có thêm các công nhân làm chứng nên dần dần nơi đó biến thành tòa nhà bỏ hoang như bây giờ.”
Sở Lâm sờ mũi, lúng túng nói: “Tôi thấy cậu nói chuyện chăm chú như vậy, không dám gây ra tiếng động làm phiền cậu.”
Ẩn núp nhiều năm 2 (đọc tại Qidian-VP.com)
Đại khái qua thêm mấy ngày nữa, ông ta dẫn theo rất nhiều đại sư đi một chuyến đến phía tây thành phố, nói là làm phép siêu độ.”
“Vị đạo trưởng kia có giải quyết được chuyện của tòa nhà đó không? Nhưng nếu giải quyết được, tại sao bây giờ lại bị bỏ hoang như thế?” Sở Lâm khó hiểu hỏi.
Từ Khoan nói xong nhịn không được thổn thức.
Một tòa nhà như vậy mà Từ Thừa Phong lại xem như tài sản gia đình, chuyển sang tên anh ta.
Anh ta chậm rãi kể lại tình huống của tòa nhà bỏ hoang.
Chương 128
Từ Khoan nói: “Cũng không thể nói là giải quyết triệt để được, có điều chuyện xảy ra sau đó thì tôi nghe được sau khi tình cờ nghe được Từ Thừa Phong và mẹ kế tôi cãi nhau.”
Từ Khoan thở dài một tiếng, ký ức cũng trôi xa.
“Hẳn là đã nhìn thấy cái gì đó mới đúng…” Sở Lâm lên tiếng đầy ẩn ý.
Tô Cẩm lập tức bật cười, bây giờ thì mọi chuyện rõ ràng rồi! (đọc tại Qidian-VP.com)
Cũng may bị cô bắt gặp.
Thật quá đáng buồn, buồn cười.
Bởi vì tòa nhà ở phía tây thành phố là dự án rất lớn nên Từ Thừa Phong đã tự mình đến giám sát mấy ngày để tìm tòi hư thực. Mấy ngày sau, ông ta quay về, vừa về đến nhà liền liên hệ bạn bè nhanh chóng tìm một đại sư có năng lực.
Từ Khoan khẽ động thân thể, tiếp tục nói: “Sau khi ông ta trở về, liên tiếp mấy ngày không ra khỏi cửa. Thẳng đến một ngày, có một vị đạo trưởng đến nhà. Vị đạo trưởng kia nói là Từ Thừa Phong bị dính mấy thứ gì đó bẩn thỉu, còn làm phép cho ông ta nữa. Sau đó Từ Thừa Phong liền dẫn vị đạo trưởng kia đến phía tây thành phố.”
“Nói cái gì mà tòa nhà ở phía tây thành phố xảy ra án mạng, sau khi c·h·ế·t oán khí nặng nên hóa thành lệ quỷ. Vị đạo trưởng kia đạo pháp cao thâm nhưng cũng chỉ có thể trấn áp nó, để nó không làm liên lụy đến Từ gia nữa thôi. Còn tòa nhà kia không thể tiếp tục hoàn thiện nữa, nếu không sẽ tiếp tục xảy ra chuyện.
Tô Cẩm lại hỏi một câu khác: “Anh có nhớ vị đạo trưởng được mời cuối cùng đó tên là gì không?”
Sở Lâm vội vàng nói: “Cậu nói tiếp đi.”
Từ Khoan trả lời: “Tôi không biết tên là gì hết, nhưng tôi nhớ được vị đạo trưởng kia đến từ Bạch Vân Quán.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Có người cho rằng vong hồn của người đã c·h·ế·t trước kia còn lảng vảng ở đó gây chuyện với toàn bộ công nhân trong công trường, khiến lòng người bàng hoàng.
Từ Khoan: “…”
Sau đó tiếp tục đẩy nhanh tốc độ, nhưng mà kể từ khi xảy ra án mạng, trong công trường thường xuyên xảy ra những chuyện kỳ lạ, căn bản không thể nào đẩy nhanh tiến độ được nữa. Mặc dù không có thiệt hại về người nhưng mỗi ngày đều có công nhân bị thương.
“Trong tòa nhà đó có xảy ra một vụ án mạng, trong quá trình xây dựng, công nhân bị xảy ra chuyện gì đó.
Nói đến chỗ này, Từ Khoan lại rơi vào hồi ức.
Xem ra Bạch quán chủ này không chỉ có ý tứ mà nhìn từ khía cạnh thời gian, càng là nằm gai nếm mật, ẩn núp nhiều năm rồi!
Chỉ đáng tiếc cho tòa nhà này! Đáng ra đây là mảnh đất phong thủy cực kỳ tốt, là nơi thích hợp nhất để kiếm tiền và làm ăn! (đọc tại Qidian-VP.com)
Quá trình xây dựng bị đình chỉ mấy ngày, sau khi điều tra kỹ một lượt, chứng thực đó là một vụ tai nạn ngoài ý muốn, Từ Thừa Phong đã tiến hành bồi thường đầy đủ cho người nhà nạn nhân.
Từ Thừa Phong sợ hãi nên nghe theo đề nghị của đạo trưởng, tòa nhà kia cũng bị bỏ hoang… Vì thế mà mẹ kế tôi thường xuyên cãi nhau với ông ta, Từ Thừa Phong đã đầu tư phần lớn gia sản của mình vào đó, chưa hoàn thành thì chẳng khác nào toàn bộ tiền đầu tư trước đó trôi theo dòng nước, bởi vậy mà Từ gia cũng không gượng dậy nổi trong nhiều năm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ Khoan theo bản năng quay đầu nhìn Sở Lâm đang đứng đó: “…Anh đi đường không có tiếng à?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.