Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Nhất Lãm Tinh Hà
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 151
Lúc Ninh Quy dẫn Tiểu Lương quay lại Sở gia, còn chưa vào cửa, từ bên ngoài đã nghe được có người đang hát hí khúc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi Ninh Quy rời đi, cha Sở cực kỳ hoảng sợ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghĩ đến tình huống Sở tiên sinh đã nói với mình lúc trước, anh ta thầm kêu không tốt.
Anh ta nghiến răng nghiến lợi nhặt thanh kiếm gỗ đào lên, đập thanh kiếm gỗ đào về phía cha Sở, sau đó quay người bỏ chạy không nói một lời. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu Lương gật đầu, không nói gì thêm nữa.
“Sở tiên sinh, ông đã suy nghĩ xong chưa?”
Ninh Quy dẫn Tiểu Lương nhanh chóng bước vào Sở gia, nhưng không thấy Sở tiên sinh ở đâu hết. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nhất đại hồng nhan vi quân tuyệt, thiên thu di hận tích la cân huyết…”
Xong rồi, Sở tiên sinh lại bị phụ thân rồi!
Lúc này Sở tiên sinh vừa hát vừa đi tới đi lui, tư thái kia, bộ dáng kia, giọng hát kia, đúng là không tìm ra một điểm sai sót nào.
Ninh Quy: “…”
Anh ta ấn nút nghe, trong mắt tràn đầy ý cười.
Sao có thể lợi hại như vậy? Ngay cả kiếm gỗ đào của anh ta cũng không sợ?
Ninh Quy cũng hiểu thấy tốt liền thu, trong trường hợp này, nếu còn từ chối cha Sở nữa thì cuộc làm ăn này sẽ xảy ra vấn đề.
Cha Sở vừa cúp điện thoại, trước mắt lại tối sầm…
Cùng lúc đó.
Ninh Quy ngã phịch xuống đất, vẻ mặt đầy kinh ngạc: “???” Đây là loại lệ quỷ gì vậy hả?
Giọng hát vừa đẹp vừa du dương, trong đó còn có một cảm giác si oán không giải thích được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà con quỷ này lại là quỷ rất thích hát hí khúc.
“Tổ trưởng cứ gọi tôi là Tiểu Lương là được rồi.” Người thanh niên kia nói khẽ.
Ninh Quy ừ một tiếng: “Sau này cứ đi theo tôi, tôi đảm bảo cậu sẽ có tiền tiêu mãi không hết.”
Ninh Quy lập tức đứng dậy, lại lần nữa tế ra pháp khí của mình.
Đánh không lại thì chạy, anh ta không muốn nạp mạng ở chỗ này đâu!
Anh ta vọt thẳng tới, nhưng mà còn chưa kịp chạm vào góc áo của cha Sở đã thấy cha Sở nhẹ nhàng vung tay lên, đánh bay Ninh Quy ra ngoài.
Khoảng vài phút sau, Ninh Quy vừa mới đi tới cửa tiểu khu thì nhận được điện thoại của cha Sở gọi tới.
Trên đường trở về, Ninh Quy quay lại nhìn người thanh niên vẫn đi theo mình: “Đúng rồi, cậu tên gì nhỉ?”
“Được rồi, tôi tin tưởng vào con người Sở tiên sinh, ông chờ một lát, vài phút nữa tôi sẽ quay lại.” Thái độ của Ninh Quy cũng ôn hoà hơn mấy phần.
Ninh Quy thi triển một loạt thao tác, ngay cả bản lĩnh giữ nhà của mình cũng lấy ra, thế mà chẳng chiếm được chút lợi thế nào.
Ninh Quy cầm kiếm gỗ đào, tức giận nói: “Lệ quỷ, còn không mau cút ngay.”
Cha Sở thống khoái nói: “Chỉ cần cậu có thể giải quyết được chuyện này thì tôi sẽ cho cậu hai trăm triệu.”
Lần này anh ta có thể kiếm được một món hời.
Ông ta khẽ cắn môi, so sánh hai trăm triệu với mạng sống của mình thì đương nhiên ông ta sẽ chọn mạng sống.
Cha Sở nói tiếp: “Tổ trưởng Ninh, cậu xem như thế này được không? Trước tiên tôi đặt cọc một phần cho cậu, phần còn lại thì tôi sẽ tìm cách để gửi cho cậu trước buổi tối ngày mai.”
Mãi cho đến khi hai người đi tới ban công mới nhìn thấy Sở tiên sinh.
Khoản tiền hai trăm triệu cũng không phải là con số nhỏ.
Xem ra thứ lần này còn lợi hại hơn so với anh ta tưởng tượng.
Ninh Quy suýt chút nữa đã trầm luân ở trong đó, mãi đến khi pháp khí mang ở trên người bỗng nhiên nóng lên, anh ta mới bừng tỉnh.
…
Cha Sở ngạo nghễ liếc nhìn anh ta: “Thằng nhãi ranh vô lễ, dám nhiều lần cắt ngang tao đang hát hí khúc à?”
Chương 151
Cô cũng muốn bắt tôi 1
Không ngờ vị tổ trưởng Ninh lại khó nói chuyện đến vậy, mà làm việc cũng chẳng nể mặt, nói đi là đi.
Người có thể trở thành tổ trưởng Tiểu tổ đặc biệt nhất định cũng phải có mấy phần bản lĩnh. Đáng tiếc, nếu đổi thành lệ quỷ bình thường thì mấy thủ đoạn này của Ninh Quy có thể giải quyết được. Nhưng lệ quỷ mà anh ta gặp phải lần này không phải là lệ quỷ bình thường.
Ngược lại còn bị chế giễu.
“Sở tiên sinh yên tâm, lấy tiền của người, giúp người tiêu tai, tôi sẽ giải quyết chuyện này thật sạch sẽ.” Ninh Quy ung dung trả lời, như người ta đã nói, có tiền rồi mọi việc đều dễ bàn.
Tiếng nói vừa dứt, anh ta cố ý nghiêm mặt lại: “Nhớ phải thông minh một chút, sau này tuyệt đối không được nhắc tới những chuyện không nên nói nữa.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.