Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Nhất Lãm Tinh Hà
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 153
Anh ta nhìn Ninh Quy, nói thẳng: “Không phải là anh muốn cùng nó phân cao thấp sao? Nếu anh có thể giải quyết được nó thì tôi với sư phụ tôi lập tức đi ngay! Nếu như không giải quyết được, làm phiền tổ trưởng Ninh nhanh nhanh cút ra ngoài!”
“Cô cô cô…” Bàn tay Ninh Quy run rẩy chỉ vào Tô Cẩm: “Cô cấu kết với con quỷ này!”
Ninh Quy trợn mắt tức giận, nếu không phải bận tâm đến mặt mũi thì anh ta gần như nhịn không được động thủ với người trước mặt rồi.
Ninh Quy giống như gặp phải kẻ xấu, lòng đầy phẫn nộ.
Quả thật phải để cho vị tổ trưởng Ninh này cảm nhận được cái gì gọi là sự tra tấn của lệ quỷ.
Sở Lâm bíp bíp thêm mấy câu, lại bắt đầu quở trách cha Sở.
Chương 153
Nếu không thì sao có thể gọi con quỷ này bước ra được?
Không nhìn thấy con quỷ to lớn này bị sư phụ anh ta gọi là phải tới sao?
Tô Cẩm mỉm cười, phối hợp khẽ gật đầu: “Ừm, nói có lý.”
Sở Lâm đỡ cha Sở: “Ông run cái gì mà run hả? Có sư phụ tôi ở đây, cho dù quỷ lợi hại đến thế nào đều có thể giải quyết hết!”
Ông ta nhìn Ninh Quy, quan sát cẩn thận. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tô Cẩm quay sang nhìn con quỷ: “Anh nhập vào người Sở tiên sinh để làm gì?”
Tô Cẩm khẽ lắc đầu ngón tay, lén thả ra một lá bùa.
“Vậy ý ông là sao? Sở tiên sinh ông muốn quỵt tiền à? Hai vị đạo hữu này muốn cướp mối làm ăn của tôi hay sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Một chớp mắt tiếp theo, một con quỷ mặc trường bào xuất hiện.
Có điều Tô tiểu thư này lại không giống như trong lời đồn cho lắm, rất có phong độ.
Cha Sở không dám cãi lại Sở Lâm nữa, yên lặng gật đầu: “Được.” Một trăm triệu thì một trăm triệu, so với hai trăm triệu vừa rồi bớt đi được một nửa đấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không kể mấy thứ khác, con quỷ này thoạt nhìn cũng khá hiền lành.
“Cái gì mà tám mươi triệu hả? Tám mươi triệu là giá trước kia, bây giờ tăng giá rồi, không có một trăm triệu thì không bàn tiếp nữa.” Mèo chiêu tài xù lông, tính tình không tốt lắm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu thật sự chi ra hai trăm triệu để mời một người có bản lĩnh thật sự cũng không có gì, mấu chốt là gã tổ trưởng rách nát này cũng chỉ là một phế vật chẳng có bản lĩnh gì.
Tô Cẩm nhìn về phía cha Sở, hỏi vấn đề mấu chốt: “Vậy hai trăm triệu kia ông đã chuyển cho anh ta chưa?”
Nghe xong lời này, cha Sở liền hiểu ngay.
Cô lấy ra lá bùa vừa mới dùng kia: “Tổ trưởng Ninh, chẳng lẽ anh chưa từng nhìn thấy bùa Chiêu Hồn à?”
Lúc đi, anh ta còn vứt lại mấy lời hăm doạ: “Các người thật độc ác! Chuyện lần này tôi sẽ không dễ dàng cho qua đâu!”
“Tôi muốn tìm một người.” Con quỷ cao lớn mặc trường bào thành thật trả lời.
Tiểu Lương nói cảm ơn với Tô Cẩm rồi vội vàng chạy theo Ninh Quy.
Trên khuôn mặt nhỏ tinh xảo của Tô Cẩm từ từ hiện lên đầy dấu chấm hỏi.
Nghe thấy còn chưa kịp chuyển tiền, sắc mặt Sở Lâm mới khá hơn một chút.
Ninh Quy nói vô cùng tự tin.
Hai mươi triệu là chi phí để Tô Cẩm lo vụ này, còn lại là con trai vặt lông ông ta.
Ninh Quy cầm kiếm gỗ đào của anh ta, nhìn con quỷ to lớn kia, rồi lại nhìn hai người Tô Cẩm.
Cha Sở ý thức được mình bị hố, rất chột dạ nói: “Vậy bây giờ tôi sẽ chuyển tám mươi triệu cho Tô tiểu thư!”
Phế vật mà còn dám hét giá trên trời, chỉ chuyện này thôi đã thấy quá đáng!
Tô Cẩm nhìn dáng vẻ Sở Lâm, trong mắt có thêm mấy phần ý cười, vẫy tay với cha Sở nói nhỏ với ông ta: “Chuyển cho tôi hai mươi triệu thôi, còn lại tám mươi triệu thì ông chuyển cho Sở Lâm.”
Xem đi, có mặt mũi biết bao!
Cuối cùng tức giận rời đi!
Cha Sở thành thật trả lời: “Còn chưa kịp chuyển, vừa mới nói giá tiền xong thì tôi bị phụ thân, sau đó lúc mở mắt thì như thế này.”
Chẳng lẽ không phải chỉ cần dùng một lá bùa là có thể gọi con quỷ to lớn này tới đây sao?
Âm khí quen thuộc, cảm giác quen thuộc, Ninh Quy lập tức nhận ra đây chính là con quỷ đã nhập vào người Sở tiên sinh, anh ta hoảng sợ đến mức liên tục lùi về phía sau.
Toàn bộ là nhờ sư phụ tôi ngăn cơn sóng dữ 2 (đọc tại Qidian-VP.com)
Vậy mới không thể chơi xấu được.
Tô Cẩm ra hiệu cho Sở Lâm im lặng, cô nói: “Tổ trưởng Ninh, nói cũng không phải nói như vậy. Chuyện này anh không giải quyết được nên tôi mới xuất hiện để giải quyết. Cái này không gọi là cướp mối làm ăn mà phải gọi là giúp anh dọn dẹp đống lộn xộn này.”
Lúc này cha Sở cũng ý thức được trong này có vấn đề.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.