Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Nhất Lãm Tinh Hà
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 230
Cha Triệu hoảng hốt nói: “Tôi không rõ lắm, phu nhân tôi chắc sẽ biết.”
Từ trước tới giờ bà ấy không hỏi đến chuyện của Ninh gia, một lòng chỉ nghĩ đến việc chăm sóc con gái cho tốt, nhưng kết quả, Tô quán chủ lại nói những thứ nhân quả này có liên quan đến Ninh gia?
Trong lòng Triệu phu nhân ấm áp, Sở đạo trưởng quả thật rất thân thiết, may mà có Tô quán chủ có phương pháp giáo d·ụ·c.
Trừ cái đó ra, Tô Cẩm đoán rằng, Ninh gia còn làm nhiều chuyện mất hết tính người, không phải vậy thì sẽ không dẫn tới nhân quả nghiêm trọng như vậy.
Sắc mặt Triệu phu nhân phức tạp trả lời bà ấy: “Triệu gia xảy ra chút chuyện, may mà có Tô quán chủ hỗ trợ, cô ấy là ân nhân lớn của Triệu gia, thực lực so với đạo trưởng của Tam Thanh quán còn lợi hại hơn.”Ninh tam phu nhân lảo đảo một chút: “Thật là vậy ư?” Thực lực lợi hại như vậy, nhưng cũng không có cách nào cứu con gái bà ấy?
Cùng lúc đó.
Nhìn Triệu gia xảy ra những việc này, không biết còn tưởng rằng có thâm cừu đại hận gì…
Cha Triệu thấp giọng nói: “Bà không thể đến Ninh gia.”
Nếu như chuyện của Triệu gia thật sự có liên quan đến Ninh gia, vậy sau này, bà ấy và em họ nên đối diện như thế nào? Hơn nữa ngay cả đứa con gái duy nhất cũng không còn nhiều thời gian…
Ninh tam phu nhân giật mình đứng nguyên tại chỗ, nói không nên lời tâm trạng lúc này là hận hay là bi thương… Hoặc là, cả hai đều có…
“Tổ Sư Gia, những người khác của Ninh gia, mặc dù con chưa từng gặp, nhưng con biết, Ninh gia chắc chắn làm chuyện ác tày trời, chỉ là Tổ Sư Gia, con gái của Ninh tam phu nhân, chung quy là người vô tội nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chẳng lẽ bà ấy phải trơ mắt nhìn con gái rời bỏ bà ấy hay sao?
Triệu phu nhân không rõ lắm, vô ý thức nhìn về phía Tô Cẩm, trong chớp mắt, Triệu phu nhân thoáng chốc đã hiểu ra điều gì, bà ấy không thể tin quay đầu nhìn sang cha Triệu: “Ông nói là…”
Đang suy nghĩ, lúc ra khỏi thang máy, lại thấy Lục Chi Ninh chờ ở bên ngoài.
Ninh tam phu nhân lắc đầu, toàn thân như thể đã bao phủ một tầng bi thương nồng đậm.
Cô nhìn ngày sinh tháng đẻ của trữ tiểu thư rơi vào trầm tư, rất nhanh, lại lấy ra đồng tiền bói một quẻ.
Cha Triệu không lên tiếng, ánh mắt rơi vào nơi khác, ông ấy khẽ nói: “Bà có thể đi an ủi cô ấy, nhưng chỉ có thể tiễn cô ấy đến cửa khách sạn, tuyệt đối không thể đi cùng với cô ấy.” Mặc dù chỉ với vài câu nói của Tô quán chủ, Ninh tam phu nhân này vô tội, nhưng lúc đưa cô ấy về Ninh gia, ngộ nhỡ bị một vài người xấu của Ninh gia nhìn thấy, đây chẳng phải là tự mình đưa tới cửa, dê vào miệng cọp?
Triệu phu nhân lấy lại tinh thần, tâm trạng phức tạp đi qua, muốn tự mình đưa em họ về Ninh gia, lại bị cha Triệu túm lại.
Trong giây lát.
Tổ Sư Gia, trẻ con vô tội, mong người chiếu cố.”
Tô Cẩm không cho ông ấy đáp án xác thực, chỉ khẽ nói: “Đưa ngày sinh tháng đẻ và tên họ của nó cho tôi.”
Hoảng hốt vài giây, đáy mắt Triệu phu nhân thoáng hiện lên ánh sáng: “Tô quán chủ, có phải có biện pháp rồi hay không?”
…
Triệu phu nhân thấy sắc mặt em họ không tốt lắm, trạng thái tinh thần rõ ràng cũng có vấn đề, thật sự là rất không yên tâm để cho bà ấy rời đi một mình.
Ninh tam phu nhân mất một lúc lâu mới miễn cưỡng điều chỉnh được một chút cảm xúc, bà ấy đỏ mắt, thận trọng hỏi thăm Tô Cẩm: “Xin hỏi Tô quán chủ, con gái của tôi… Thật sự không cứu nổi nữa sao?”
Tô Cẩm thản nhiên nhìn sang Ninh tam phu nhân.
Trong phòng của khách sạn, vẻ mặt cha Triệu nghiêm túc: “Tô quán chủ, Ninh gia có phải là người hạ độc thủ với Triệu gia hay không?”
Ninh tam phu nhân hồn bay phách lạc lên xe, Triệu phu nhân đứng ở cửa khách sạn, trong lòng giống như có đau thương vô hạn.
Xuất hiện loại tình hình này, ai cũng không nghĩ tới, Sở Lâm vội vàng đi tới đỡ Ninh tam phu nhân: “Tôi bảo người đưa bà về.”
Ninh tam phu nhân gả vào Ninh gia hai mươi năm, sớm đã có ràng buộc rất sâu với Ninh gia, đây là sự lựa chọn của bà ấy.
Bà ấy gục đầu xuống, nhẹ giọng nói câu cảm ơn: “Tạ ơn Tô quán chủ.”
“Báo ứng? Thì ra những năm này Ninh gia tai hoạ không ngừng… Đúng là bởi vì báo ứng sao?” Ninh tam phu nhân nghẹn ngào lên tiếng, cảm xúc có chút sụp đổ: “Ninh gia rốt cuộc cũng đã làm một vài chuyện không có tính người hay sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi Tô Cẩm trở về, trực tiếp đóng chặt cửa phòng lại.
Tâm trạng của cha Triệu phức tạp, đáy mắt sự tức giận ở đáy mắt lan rộng, Triệu gia bọn họ và Ninh gia, vẫn luôn không oán không cừu, mặc dù nói bình thường không liên quan gì, nhưng có quan hệ giữa Ninh tam phu nhân và phu nhân nhà mình ở đó, hai nhà cũng không xảy ra tranh chấp gì, có thể nói là nước sông không phạm nước giếng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấy phút sau, Triệu phu nhân trở về, Tô Cẩm trực tiếp hỏi: “Phu nhân có biết ngày sinh tháng đẻ con gái của Ninh tam phu nhân không?”
Làm sao mọi chuyện lại thành ra như vậy chứ?
Nhưng lúc con gái bà ấy tới thế gian này, cũng chưa từng có cơ hội lựa chọn…
Ai biết hiện tại Ninh gia có thể lại xuống tay với bọn họ hay không? Vào lúc này, không thể mạo hiểm.
Con bé của Ninh gia, tuổi còn nhỏ, thậm chí còn chưa được cảm thụ được thế giới này một chút nào…
Kết quả rõ ràng, là tử cục, khó giải.
Cả đời này Ninh tam phu nhân vốn dĩ là xuôi gió xuôi nước, con cháu đầy đàn, lại vẫn cứ gả vào Ninh gia, từ đó, phúc phận kết thúc, quãng đời còn lại khổ cực…
Tô Cẩm không chút do dự gật đầu: “Phải, chính là Ninh gia.”
Nếu như không để lại cho người đường sống…
Thân thể Triệu phu nhân run rẩy.
Triệu phu nhân vô ý thức gật đầu: “Biết.”
Đáy mắt còn sót lại chút xíu ánh sáng của Ninh tam phu nhân biến mất.
Cha Triệu ở bên cạnh mơ hồ suy đoán ra một ít gì đó, nhưng hiện tại ông ấy cũng cần bình thường một chút.
Bà ấy đau khổ đuổi theo em họ mình đi ra ngoài.
Hai người đi vào thang máy, Ninh tam phu nhân đột nhiên hỏi: “Chị họ, thực lực của Tô quán chủ kia…” (đọc tại Qidian-VP.com)
Triệu phu nhân đứng đó, nước mắt lã chã rơi xuống.
Tô Cẩm lắc đầu: “Triệu phu nhân, Ninh gia liên quan đến chính là nhân quả, là Thiên Đạo trừng phạt, đây không phải chuyện tôi có thể giải quyết, tôi có thể làm, chỉ là tính mệnh vì người vô tội kia mà thôi, để xem Thiên Đạo phải chăng có để lại đường sống cho người đó không.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 230
Ngược lại là khổ cho Ninh tam phu nhân và con gái của bà ấy.
Xem ra người hại Triệu gia, rất có thể chính là Ninh gia?
“Ninh gia phát triển quá nhanh, rõ ràng có vấn đề, có lẽ là dùng cách thức không nên dùng, vào lúc Ninh gia không thể nào tiếp nhận được hậu quả, lại dùng cấm thuật thay xà đổi cột chuyển sang Triệu gia các ông, chỉ là, cuối cùng không thể lừa dối được Thiên Đạo.” Tô Cẩm lắc đầu thở dài.
Ninh tam phu nhân sửng sốt vài giây, bỗng nhiên đau đớn khóc thành tiếng.
Về phần Ninh gia đã làm chuyện gì, căn cứ vào manh mối trước mắt để phán đoán, đầu tiên chính là nghịch thiên mà làm, cưỡng ép nghịch chuyển khí vận của Ninh gia, khiến cho phồn vinh hưng thịnh, sau đó lại hạ độc thủ với Triệu gia, hại Triệu gia.
Cha Triệu nhìn không được nữa, nhắc nhở một câu: “Bà khóc cái gì? Đây đều là nghiệt mà Ninh gia tự mình làm! Đứa nhỏ là vô tội, nhưng những người bị Ninh gia hại kia, làm sao lại không vô tội?”
Người em họ đang rất tốt đẹp của bà ấy, làm sao lại rơi vào tình cảnh này chứ?
Nếu như có để lại đường sống, dĩ nhiên là không còn gì tốt hơn.
Lục Chi Ninh đến gần bọn họ, trực tiếp nói: “Sở Lâm bảo tôi sắp xếp người đưa Ninh tam phu nhân trở về, Triệu phu nhân xin hãy yên tâm.”
Tô Cẩm thở dài một tiếng, nghiêng đầu nhìn về phía khác: “Ninh tam phu nhân, trở về sớm một chút đi, đừng dây dưa mất thời gian ở bên ngoài nữa.”
Cuối cùng cha Triệu vẫn không nhịn được hỏi một câu cho con gái của Ninh tam phu nhân: “Tô quán chủ, đứa bé kia… thật sự không cứu được sao?”
Tô Cẩm khẽ nhíu mày, cô đặt lại đồng tiền vào trong tay, sau đó nhắm mắt bắt đầu tán gẫu với Tổ Sư Gia.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.