Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Nhất Lãm Tinh Hà
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 40
Rõ ràng nữ quỷ này cùng với Lục Nhị tiên sinh có gút mắc tình cảm, có một vài chuyện cần phải có người và quỷ trong cuộc cùng nhau giải quyết mới phù hợp hơn.
Nguyên Cảnh im lặng một lúc, theo sự hiểu biết của anh thì Lục Nhị tiên sinh quả thực không đến mức phải ra tay độc ác với Lục Chi Ninh, nhưng nhìn vào mấy bằng chứng trước mắt, rõ ràng là cùng Lục Nhị tiên sinh có quan hệ.
Tô Cẩm cong cong khóe mắt, từ khóe miệng tràn ra ý cười mang theo mấy phần nghịch ngợm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một giây sau.
Anh ta có một suy đoán nhưng từ đầu đến cuối vẫn không dám nói ra.
“Vậy thì anh Lục của tôi đang ở đâu?”
Lục Chi Ninh bị cô nói như vậy, càng thêm ngượng ngùng.
Tô Cẩm không thèm để ý khoát tay: “Không sao, mặc dù tuổi tác của tôi còn nhỏ nhưng tôi hiểu được rất nhiều thứ. Mà con người trên đời này phần lớn đều thích trông mặt mà bắt hình dong, Lục thiếu gia nhận thức sai lầm nhanh như vậy, hơn nữa thái độ cũng rất thành tâm, chỉ như vậy thôi là đã hơn rất nhiều người rồi.”
Lục Chi Ninh có chút không xác định được, anh ta nhìn về phía Nguyên Cảnh: “Tam gia, anh cảm thấy chú Hai tôi là người thế nào?”
Ôi, anh ta phải xem lại hành vi của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nhung mà khí tức của cậu cùng với khí tức của anh Lục trong trí nhớ của tôi giống nhau như đúc, tôi sẽ không nhận lầm…”
Bởi vậy không dễ tính ra được tướng mệnh của nữ quỷ này.
Nếu không phải thái độ Nguyên Cảnh mập mờ không rõ ràng như thế thì anh ta cũng không đến nỗi cho rằng Nguyên Cảnh muốn chiều chuộng Tô Cẩm, để cô ấy được vui vẻ…
Lục Chi Ninh xoè tay ra, rất bất đắc dĩ nói: “Cô thấy rồi đấy, Tô đại sư cũng nói cô làm quỷ được hai mươi năm rồi, mà tôi năm nay mới chỉ hơn hai mươi tuổi thôi. Dựa theo lời kể của cô, anh Lục mà cô biết kia lúc này có lẽ là hơn bốn mươi tuổi rồi.
Nhắc mới nhớ, chuyện này chủ yếu vẫn là bởi thái độ của Nguyên Cảnh.
Tô đại sư nói chuyện này có quan hệ với chú Hai của anh ta, mà người nữ quỷ tìm lại họ Lục, hơn bốn mươi tuổi…
Nói đến đây, Tô Cẩm đột nhiên nói: “Đạo hạnh của nữ quỷ này cũng được khoảng chừng hai mươi năm.”
Anh ta và Nguyên Cảnh đã làm bạn bè nhiều năm, một ít tâm tư này anh ta vẫn có thể nhìn ra được.Đường tình chưa đứt thì duyên chưa hết 2
Sở Lâm liền thấy cái đầu của nữ quỷ bị rơi xuống đất.
Đầu óc không thông minh lắm của nữ quỷ xoay vòng vòng, lời này xem ra rất có lý.
Lục Chi Ninh ngước mắt nhìn về phía Nguyên Cảnh, liệu Nguyên Cảnh có dám nói thật rằng mình thật sự không có hứng thú với Tô Cẩm không?
Nhưng…
Ba thông tin này, trước mắt xem ra đều phù hợp với chú Hai của anh ta. (đọc tại Qidian-VP.com)
Con người của chú Hai thế nào, anh ta ít nhiều gì cũng hiểu rõ một chút.
Xét thấy đầu óc nữ quỷ không được thông minh cho lắm. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chuyện này đại khái chỉ có gặp được chú Hai của cậu mới có thể biết được thôi.”
Bằng cách này, một mũi tên bắn trúng hai con chim, không chỉ có thể giải quyết được phiền phức của anh Lục thật mà còn có thể giải quyết được Lục Chi Ninh này.
Chương 40
Tô Cẩm nhìn chằm chằm nữ quỷ lại hỏi: “Cô có còn nhớ mình tên là gì không? Mà người mà cô gọi là anh Lục tên thật là gì?”
Nữ quỷ có chút xấu hổ, sau khi đặt đầu về vị trí cũ, áy náy hướng về phía Sở Lâm và Lục Chi Ninh cười cười: “Ngại quá, tôi sẽ chú ý hơn.”
Sở Lâm khóc chít chít đối mặt với Lục Chi Ninh, hai người từ trong mắt đối phương nhìn thấy bi thương cùng thống khổ.
Sở Lâm: “! ! !” A a a a a a!
Sau đó hai người ôm nhau chặt hơn… Tôi van xin cô đừng có cười với tôi nữa mà!
Lục Chi Ninh hiện tại c*̃ng đã thả lỏng hơn rất nhiều, anh ta xác thực đã thấy được sự lợi hại của Tô Cẩm. Chỉ vỏn vẹn một tấm bùa thôi mà đã có thể chấn nhiếp nữ quỷ, khiến cho nữ quỷ yên tĩnh nghe lời, giống như một nhóc đáng thương, hoàn toàn khác so với lúc đối mặt với anh ta.
Hai anh em vừa mới bình tĩnh lại, lại không cẩn thận đối mặt với nụ cười của nữ quỷ…
Anh nhìn về phía Tô Cẩm: “Lúc trước cô có nói là sẽ tặng cho Lục Nhị tiên sinh một điều bất ngờ nho nhỏ, cô định làm cái gì thế?”
Hơn nữa, cô đã chuẩn bị đưa nữ quỷ này đến chỗ Lục Nhị tiên sinh để tạo một bất ngờ nho nhỏ.
Sở Lâm hoảng hốt sợ hãi ôm chầm lấy Lục Chi Ninh, anh ta vẫn còn con nít mà, tại sao lại phải để anh ta nhìn thấy những cái này chứ?
Đường tình cảm của nữ quỷ này còn chưa đứt hẳn.
Anh ta hít sâu một hơi, quay đầu lại, nhìn về phía nữ quỷ, chỉ thấy nữ quỷ đang nhìn chằm chằm vào anh ta, ánh mắt tràn ngập ý vị không rõ, phảng phất như anh ta chính là đồ đàn ông phụ lòng.
Quá đáng sợ!
Đương nhiên cũng có thể tính ra được, chỉ là có chút phiền phức.
Dù sao thì hai mươi năm trước tôi vẫn chỉ là một đứa nhóc, cho nên làm sao mà tôi có thể nói với cô là sẽ cưới cô đây?”
Nguyên Cảnh nói xong, quay đầu nhìn về phía Tô Cẩm: “Không phải A Cẩm biết xem tướng sao? Cô không thể nhìn ra quá khứ của cô ta được à?”
Đường tình chưa đứt thì nói rõ duyên còn chưa hết.
Nữ quỷ do dự một lúc, sau đó lại lắc đầu, thận trọng trả lời: “Tôi c*̃ng không nhớ…” Dường như cô ta không nhớ ra được cái gì hết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tô Cẩm lắc đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp tràn đầy khó xử: “Tôi không thể đưa ra đáp án mà hai người muốn được, thứ nhất là cô ta không hề nhớ rõ cái gì hết, không nhớ tên không nhớ ngày sinh, thứ hai là đây không phải là tướng mạo vốn có của cô ta.”
Trên mặt Tô Cẩm cũng lộ vẻ kinh ngạc: “Xem ra cái kẻ gắp lửa bỏ tay người kia cũng rất lợi hại đấy.”
“Tôi chỉ nhớ rằng anh Lục từng nói muốn cưới tôi, cùng với khí tức của anh Lục, cái khác thì…” Giống như có một màn sương trắng bao phủ, rõ ràng cô ta ở rất gần với những ký ức đó nhưng chỉ là cô ta không thể nhớ ra.
Cái này đủ để chứng minh, Tô Cẩm rất lợi hại.
Nguyên Cảnh cũng từ mấy câu nói này mà suy đoán ra không ít tin tức.
Sở Lâm thừa cơ chế nhạo một câu: “Anh họ có gì mà phải sợ chứ? Tốt xấu gì hai người cũng đã gặp nhau mấy lần, không phải cô ta chỉ lắc đầu thôi sao?”
Tô Cẩm suy nghĩ một chút rồi hỏi: “Cô còn nhớ rõ mình c·h·ế·t thế nào không?”
Đã nói là điều bất ngờ nho nhỏ rồi, vậy khẳng định không thể để cho Nguyên Cảnh biết!
Lục Chi Ninh thở dài, có chút xấu hổ nói lời xin lỗi Tô Cẩm: “Tô quán chủ, thật xin lỗi, là tôi lúc trước đã trông mặt mà bắt hình dong, hiểu lầm cô.”
Anh ta đứng ở cách đó không xa, thái độ miễn cưỡng bình tĩnh giải thích với cô ta: “Tôi không biết vì lý do gì mà cô lại nhận lầm tôi thành anh Lục của cô, nhưng mà căn cứ vào kiểu dáng quần áo ở trên người cô thì tôi nghĩ rằng tuổi tác hai người chúng ta có sự chênh lệch.”
Gia phong nhà họ Lục rất nghiêm khắc, cho dù chú Hai có gian dối thế nào cũng không đến nỗi vì tài sản mà dùng loại thủ đoạn này hãm hại anh ta…
Thấy nữ quỷ lắc đầu, Lục Chi Ninh lập tức nhìn về phía khác, phảng phất như nhìn thấy cái gì đó rất đáng sợ.
Cần tiêu tốn một chút thời gian cùng công sức.
Nữ quỷ á khẩu không trả lời được, ánh mắt ai oán kia dần dần trở nên mê mang.
Nguyên Cảnh cũng quăng trả lại một ánh mắt đầy vẻ uy h**p, Lục Chi Ninh lập tức hiểu ra, được rồi được rồi, anh ta sẽ không chọc thủng tầng giấy cửa sổ này được chứ?
Lục Chi Ninh: “…”
Lúc nàng dạy dỗ nữ quỷ một trận ở trong mộng, đã từng liếc qua tướng tay của nữ quỷ.
Thậm chí còn lợi hại hơn cả anh ta tưởng tượng.
Lục Chi Ninh thở dài thật sâu: “Trí nhớ của cô xảy ra vấn đề, làm sao mà cô có thể cam đoan được rằng khí tức trong trí nhớ của cô không xuất hiện sai lầm gì đây?”
Làm mơ hồ ký ức của nữ quỷ, khiến cho nữ quỷ chỉ nhớ rõ khí tức của Lục Chi Ninh, sau đó để Lục Chi Ninh thay thế anh Lục thật kia trở thành vong hồn dưới tay nữ quỷ!
Đường tình chưa đứt thì duyên chưa hết 1
Lục Chi Ninh vốn định bình tĩnh lại một lúc, trong lúc mơ hồ, anh ta lại nhận thấy được ánh mắt của nữ quỷ.
Trên khuôn mặt trắng bệch của nữ quỷ hiện lên một vòng mờ mịt, cô ta lắc đầu: “Không, tôi không nhớ.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.