Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Nhất Lãm Tinh Hà
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 486
Lời vừa dứt, Tô Cẩm giơ tay dán lá bùa lên người người đó.
Vừa nhìn lá bùa cô ta lấy ra đã giống như là bọn lừa đảo giang hồ lừa gạt khắp nơi!
Lục Chi Ninh vừa xuất hiện, đám người đang bao vây liền tự động tản ra.
Tô Cẩm nhìn ông ta một cái, cảm thấy có hơi buồn cười: “Nếu ông cảm thấy mạng mình lớn, vậy thì ở đây đi, buổi tối ở đây không quá an toàn.”
Hai người từ trên núi chạy xuống không có chuyện gì nghiêm trọng, nhưng một người trong đó quả thực vận thế có hơi thấp, đã nhiễm vài phần âm khí.
“Các anh đã gặp phải cái gì?” Tô Cẩm hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mấy người đi theo hướng âm thanh, chỉ thấy người của đoàn phim phía trước vây thành một vòng, mà trợ lý đặc biệt của Lục Chi Ninh cũng vội vã chạy tới.
Nào ngờ sẽ xảy ra những chuyện này… (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hai người ở đây đợi đi, bây giờ tôi lên núi tìm Khanh Khanh.” Sau đó, Tô Cẩm lại xác nhận số người mất tích, ngoài Diêu Khanh, còn có ba người.
Họ nói là gặp được Phương đạo trưởng, Phương đạo trưởng đã cứu họ, nhưng có một người trông không được tỉnh táo lắm, có vẻ như có hơi sai sai.”
“Ngoài năm mươi cây số, có nhà nghỉ.” Trợ lý đặc biệt đã tìm hiểu tình hình nơi này rồi.
Chương 486
Khi tôi tưởng mình sắp xong đời rồi, Phương đạo trưởng xuất hiện, cứu tôi. Sau đó anh ấy lại dẫn tôi tìm được đồng nghiệp của tôi, còn chỉ đường cho chúng tôi xuống núi.”
Nét mặt Tiểu Chu nghiêm túc, lá bùa trên người anh ta, anh ta luôn không dám tháo xuống, khi nhìn lá bùa đó, đáy mắt lộ ra vài phần thành kính.
Đạo diễn hơi lo lắng: “Tiểu Lục tổng, tình trạng của tiểu Chu không đúng lắm…”
Hơn nữa, bọn họ nhiều người như thế, đi tới đi lui cũng thực sự rất bất tiện.
Hai người trong đó là mất tích không lâu trước.
Rừng thiên nước độc, âm khí nặng nhất, hơn nữa trông rất sai khác.
Tô Cẩm nhìn Lục Chi Ninh: “Anh hiểu ý của tôi chứ?”
Nghĩ như vậy, để tinh thần và thân thể của Tiểu Chu khỏe khoắn, Tiểu Vu quyết định không tranh biện gì nữa.
Khi đó quả thực họ cũng định ở đó, nhưng thực sự quá xa Cốc Sơn, cộng thêm lộ trình không chỉ xa, hơn nữa đường xá còn gập ghềnh, những thiết bị họ mang theo đều rất đắt, nếu vận chuyển tới lui, cộng thêm xóc nảy trên đường, rất dễ bị va đập.
Hành động này khiến không ít người tò mò nhìn Tô Cẩm.
Sau đó Tiểu Chu bắt đầu nói bậy nói bạ…
Quả thật quá ảo!
Lời còn chưa nói hết đã bị Lục Chi Ninh ngăn lại.
Sau khi Tô Cẩm rời đi, Tiểu Chu từ dưới đất đứng dậy, là người đầu tiên lựa chọn ủng hộ đề nghị của cô!
Cuối cùng, đạo diễn thuê không ít lều, định tạm thời ở dưới chân núi này mấy ngày.
Đạo diễn nhìn thấy anh ta, vội vàng đi lên: “Tiểu Lục tổng…”
Tô Cẩm suy nghĩ một hồi, đề nghị với Lục Chi Ninh: “Nếu không có chuyện gì khác, bảo người của đoàn phim rời khỏi nơi này trước, mấy người các anh cũng đừng ở đây nữa.”
Thế nhưng Tô Cẩm vừa nói xong lại bị đạo diễn phản đối: “Không được, chúng tôi mới vừa bắt đầu quay…”
Lúc này, anh ta đang ngồi dưới đất nói nhăng nói cuội. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ở trong lòng anh ta, Tô quán chủ chính là tồn tại giống như tiểu tiên nữ, phải tôn kính giống như tổ tông!
Lục Chi Ninh nghiêng người, nhường đường cho Tô Cẩm.
Bản thân Lục Chi Ninh cũng cảm thấy rất ảo, anh ta là loại người mê muội mỹ sắc sao?
Bỏ lại câu nói này, Tô Cẩm vẫy tay với trợ lý đặc biệt của Lục Chi Ninh: “Anh biết chỗ có thể nghỉ ngơi gần chỗ này nhất ở đâu không?”
Cuối cùng không ít người âm thầm bàn tán, đưa ra một kết quả: Có thể tiểu Lục tổng mê muội mỹ sắc, bị cô gái trẻ đó gạt.
“Tô quán chủ, bên phía Đạo Môn vẫn ổn chứ?” Anh ta nhẹ giọng hỏi một câu, vừa nãy anh ta thảo luận với Sở Lâm, nếu bên phía Đạo Môn không có chuyện gì, đoán chừng Tô quán chủ đã sớm quay lại rồi.
Không hiểu vì sao anh ta lại nghe theo đề nghị của một cô gái trẻ!
Lục Chi Ninh nhanh chóng gật đầu: “Tôi hiểu, tôi sẽ bảo mọi người rời khỏi đây ngay, tôi sẽ bảo họ ngoan ngoãn ở nhà nghỉ đó đợi hai người quay lại!”
Cốc Sơn này không thể nào không có vấn đề.
Sau đó tôi và cậu ta lạc nhau, có một thứ đen xì đuổi theo tôi, tôi cứ chạy mãi chạy mãi… (đọc tại Qidian-VP.com)
Hơn nữa, cho dù anh ta có tà tâm đó, anh ta cũng không dám thích Tô quán chủ!
Thấy anh ta không sao, Tô Cẩm hỏi: “Vị Phương đạo trưởng đã cứu hai người đâu?”
“Yên tâm, anh đã là khách hàng cũ rồi, chuyện này dễ nói.” Tô Cẩm vừa nói vừa đi lên, chuyện của Diêu Khanh, đương nhiên không cần Lục Chi Ninh trả tiền, nhưng…chuyện của đoàn phim này, vẫn cần xử lý, ví dụ sau đó tiếp tục quay phim ở đây, vậy chắc chắn cần cô bảo vệ mới được.
Tô quán chủ đã đặc biệt nhắc nhở rồi, nếu còn không nghe lời, vậy chắc chắn sẽ xảy ra chuyện lớn…
Sở Lâm và Lục Chi Ninh vừa nhìn thấy Tô Cẩm xuất hiện, hai người liền đứng bật dậy.
“Sư phụ!” Sở Lâm vội vàng xông về phía Tô Cẩm, Lục Chi Ninh chậm lại phía sau một bước.
Rõ ràng chỉ là một cô gái trẻ, sao thái độ của tiểu Lục tổng lại tế nhị như thế?
Tiểu Vu cảm thấy có thể là Tiểu Chu nói không lại mình, cho nên cố ý nói những lời linh tinh, muốn hù dọa anh ta.
Là người đã từng chịu không ít khổ sở, Lục Chi Ninh vô cùng hiểu ý của Tô Cẩm.
Lần này là nhân viên công tác tên Tiểu Chu đó trả lời: “Khi chúng tôi tìm người, đã lạc đường, không biết là sao, luôn quanh quẩn ở cùng một chỗ, tới lui vòng quanh, giống như bị nhốt bên trong vậy.
Người kia trả lời: “Anh ấy chỉ đường cho chúng tôi, bảo chúng tôi quay về trước, trông có vẻ còn muốn đi vào sâu hơn, nói là muốn tìm người.”
Chỉ là bao gồm cả đạo diễn, còn có rất nhiều người đều không hiểu hành vi của Lục Chi Ninh.
Lục Chi Ninh lạnh mặt, trực tiếp bảo toàn bộ người trong đoàn phim thu dọn đồ đạc rời khỏi, thái độ của anh ta quyết liệt, cho dù là đạo diễn gân cổ tranh biện, cũng không dám đắc tội tiểu Lục tổng.
Lục Chi Ninh nhìn Tô Cẩm, vội vàng nói: “Chuyện lần này, làm phiền Tô quán chủ rồi.”
Ngay sau đó, đôi mắt si ngốc mơ màng của người đó lập tức sáng trong trở lại.
Lục Chi Ninh cạn lời trừng ông ta một cái: “Ông im miệng!”
Rõ ràng là tự mình hù mình.
Quan điểm khác nhau, không thể nói chuyện được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy vậy, đạo diễn càng ngơ ngác: “Đây đây đây…Tiểu Lục tổng! Cô ấy là ai, bùa này của cô ấy sao trông giống như lừa đảo vậy!”
Trên đường về, hai người còn vì chuyện này suýt chút cãi nhau.
Thái độ của anh ta khiến đồng nghiệp Tiểu Vu coi thường.
Bây giờ chậm trễ lâu như thế, rất có thể thật sự xảy ra chuyện rồi.
Tiểu Vu kiên quyết cho rằng là Tiểu Chu nhìn nhầm, quả thực ở chốn rừng thiên nước độc có rất nhiều thứ kỳ lạ, cộng thêm địa hình phức tạp, họ không quen với địa hình, đi nhầm đường cũng rất bình thường, hơn nữa cây trên núi đều giống như nhau, cũng không hẳn là quanh quẩn ở cùng một nơi không đi ra được.
Cô nói vài câu sơ lược về chuyện xảy ra ở hiệp hội Đạo Môn, không nói chi tiết, dù sao thì bây giờ cũng không phải lúc nói chuyện này.
“Tiểu Lục tổng, hai người bởi vì tìm người mà đi lạc đã về rồi.
Tô Cẩm bình tĩnh nói: “Chuyện đã giải quyết rồi, Hứa hội trưởng lập bẫy, muốn tóm gọn hết cả Đạo Môn…”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.