Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Nhất Lãm Tinh Hà
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 50
Vừa mới nói xong, Sở Lâm trực tiếp bối rối.
Tô Cẩm cầm mấy tấm bùa không gian, lại cầm một tấm bùa Thiên Lôi, quay người đi tìm Diêu Nguyệt.
Nguyên Cảnh: “Sau đó thì sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sở Lâm cho dù có phản ứng chậm, cũng ý thức được lời này chuyển biến quá nhanh.
“Dì quả nhiên là lớn tuổi rồi, không hiểu được tâm tư của người trẻ tuổi.”
Hóa ra là hiểu lầm rồi.
Một giây sau, Nguyên Cảnh đã nghe thấy Sở Lâm mở miệng: “Sư phụ, tôi cãi nhau với cha tôi, bị ông ấy đuổi ra ngoài, về sau, tôi cũng chỉ có thể dựa vào Huyền Thanh quán rồi.”
Sở Lâm theo bản năng nhìn sang, sau đó, không kịp đề phòng đối mặt với Nguyên Cảnh.
Anh cau mày nhắc nhở: “Sở thiếu gia, Huyền Thanh quán còn đang phát triển ở thời kỳ đầu, sao cậu lại không biết xấu hổ để A Cẩm nuôi cậu chứ?”
Nguyên Cảnh đừng có ý nghĩ sâu xa gì nói: “Tôi thấy sắc mặt Lục phu nhân, bà ấy hình như cho là cậu muốn theo đuổi A Cẩm.”
Nguyên Tam gia không kịp đề phòng bị đâm một dao: “…”
Sở Lâm đứng ở trong sân, thoả mãn trong lòng đều là Huyền Thanh quán.
Đáy mắt Sở Lâm tỏa sáng: “Vì sự nghiệp, tôi có thể! Tôi nhất định phải làm ra sự nghiệp Huyền Môn!”
Trong lòng Sở Lâm run lên, anh ta hình như… Không đắc tội với Nguyên Tam gia mà?
Vẻ mặt Nguyên Cảnh bình tĩnh: “Chẳng lẽ Lục phu nhân không hỏi cậu sao?”
Vốn định dùng kế để dụ Sở Lâm ra, bất thình lình lại bị mắng là lớn tuổi.
Tô Cẩm thấy món tiền nhỏ được chuyển tới, ánh mắt nhìn sang Sở Lâm cũng hiền từ hơn mấy phần, đồ đệ khéo léo hiểu chuyện như thế, cô còn có cái gì không hài lòng?
A! Không biết xấu hổ!
Nguyên Cảnh nhìn chằm chằm vẻ mặt có chút tự kỷ của Sở Lâm trong chốc lát, đột nhiên, lời nói của anh xoay chuyển: “Cậu thích A Cẩm sao?”
“Sư phụ yên tâm, tôi có thể tự trả tiền!” Sở Lâm cướp lời, anh ta vừa nói vừa tê dại chuyển cho Tô Cẩm 10 vạn.
Có điều Huyền Thanh quán chỉ có một gian nhỏ, người ở chắc chắn không được, chuyện này cũng mang theo ý nghĩa… sau này Sở Lâm có thể sẽ phải ở Tô gia.
“Được, sau này anh cứ yên tâm ở lại Huyền Thanh quán.” Tô Cẩm vui vẻ đồng ý yêu cầu của Sở Lâm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Anh ta cảm thấy Nguyên Tam gia kỳ quái.
Anh ta chớp mắt nhìn, nhẹ giọng nói: “Sư phụ, người sẽ chịu trách nhiệm với tôi chứ?”
Cô dự định, dùng bùa hối lộ Diêu Nguyệt!
Anh ta mang theo tâm trạng bất an thấp giọng hỏi: “… Tam gia, tôi có chỗ nào làm không đúng sao?”
Nhìn thấy Sở Lâm xách rương hành lý tới, ánh mắt Nguyên Cảnh loé lên, anh có một loại dự cảm xấu.
Anh ta nghĩ một chút mấy vấn đề vừa rồi, thận trọng hỏi: “Tam gia? Không phải ngài nghi ngờ tôi tới chỗ này có mục đích gì khác chứ?”
Lúc Sở Lâm trở lại Huyền Thanh quán, Tô Cẩm và Nguyên Cảnh còn đang ngồi ở bên ngoài.
Ai ngờ, Sở Lâm chững chạc đàng hoàng phản bác: “Nhưng tôi là đệ tử thực tập của Huyền Thanh quán! Hơn nữa tôi cũng không cần sư phụ nuôi tôi, tôi có tiền, dì tôi dẫn tôi trở về, cố ý bảo cha tôi phân cho tôi nhiều tài sản! Mặc dù có chút tiền, tôi vẫn chưa thể động vào, nhưng mỗi tháng mấy chục vạn tiền tiêu vặt vẫn có!”
Một đại nam nhân, tìm đến Tô Cẩm đòi chịu trách nhiệm? (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 50
Sở Lâm: “10 vạn này coi như phí ăn ở và tiền ăn ngày thường của tôi.”
Nếu như muốn ở Tô gia, vậy chuyện này chắc chắn phải có sự đồng ý của Diêu Nguyệt.
Sở Lâm không nghĩ ra: “Cái gì?”
“Tôi? Tôi theo đuổi sư phụ?” Phản ứng của Sở Lâm có chút lớn, anh ta đơ mất vài giây, trong đầu hiện lên một vài hình ảnh.
Mãi cho đến khi anh ta cảm giác được một ánh mắt u ám bất thiện cứ nhìn chằm chằm vào anh ta…
Nghe xong lời này, Sở Lâm lập tức có chí khí mạnh mẽ: “Chuyện thứ nhất là muốn giữ gìn mối quan hệ với sư phụ! Chuyện thứ hai chính là muốn biểu hiện tốt một chút, để Tổ Sư Gia thích tôi!”
Sở Lâm: “Sau đó tôi có thể trở thành đại đệ tử hàng đầu của Huyền Thanh quán rồi!”
Ánh mắt Nguyên Cảnh lạnh lẽo: “Sau khi cậu vào Tô gia thì có tính toán gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tô Cẩm : “…” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tô Cẩm lập tức dãn lông mày ra: “Nếu như anh đã nói như vậy, tôi cũng không tiện từ chối, anh có thể tạm ở lại Huyền Thanh quán, về phần chi tiêu bình thường…”
Biểu cảm cuối cùng trên mặt Nguyên Cảnh vỡ tan.
Sở Lâm thở dài một hơi thật sâu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.