Đại Lão Huyền Học Xuống Núi Khuấy Động Cả Thế Giới
Nhất Lãm Tinh Hà
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 87
Ánh mắt Phương Tri Hạc sâu hơn, lặng lẽ tăng tốc, bỏ La đạo trưởng lại đằng sau, dù sao ông ta cũng đã lớn tuổi, theo không kịp bước chân người trẻ tuổi.
Vẻ mặt anh ta tràn đầy vui mừng, mở miệng gọi một tiếng: “Cha! Mau về với con nhanh lên!”
Lời này nghe có vẻ hơi lạ.
Tô Cẩm bước đi rất nhanh, khiêng hai người trên vai mà giống như không có chuyện gì xảy ra, chỉ chốc lát mà đã bỏ xa mấy người kia ở đằng sau.
Lại thêm trong khoảng thời gian này anh ta đã ăn không ít thua thiệt, Lục Chi Ninh cũng cảnh giác hơn không ít.
Lục Chiêu Hòa lại nói: “Đúng vậy, cha sẽ che chở cho con, chỉ cần con đi cùng với cha thì cha vẫn sẽ tiếp tục che chở con…” Ông ta tìm cách lừa Lục Chi Ninh.
Cũng may cùng tốc độ với La đạo trưởng còn có Lục Chi Ninh, ông ta lại bắt đầu cùng Lục Chi Ninh lải nhải.
Phương Tri Hạc cũng gật đầu theo.
Tô Cẩm ở bên cạnh chăm chú nhìn lá bùa ở ngay chính giữa mi tâm của Lục Chiêu Hòa kia.
Một giây sau, Tô Cẩm trầm giọng nói: “Anh nhắm mắt lại, dụng tâm gọi ông ấy, nói cho ông ấy anh là ai, bảo ông ấy mau quay về.”
Lá bùa rơi vào giữa mi tâm của Lục Chiêu Hòa đang bất tỉnh.
Lục Chi Ninh bớt chút thời gian nhìn ông ta một cái, ánh mắt tựa như là nhìn một kẻ ngốc.
Chỉ thấy màu sắc trên lá bùa kia càng lúc càng mờ đi, giống như thể bị một luồng tử khí bao phủ.
La đạo trưởng c*̃ng không xấu hổ, nếu không phải đang cõng người, ông ta cũng có thể lôi kéo Phương Tri Hạc lảm nhảm đủ thứ chuyện.
Tô Cẩm nói thẳng: “Tôi có thể gọi mệnh hồn của ông ấy về, nhưng chỉ cần Lục Chi Ninh có mặt ở đây, những người khác canh gác ở bên ngoài. Đừng để những người khác đi vào quấy rầy chúng tôi.”Mệnh hồn bị hạ cấm thuật 1
Mà cái người La đạo trưởng này mặt ngoài là đang khen Phương Tri Hạc, trên thực tế… phảng phất đang nói rằng Phương Tri Hạc có được bùa Thiên Lôi nhưng lại bởi vì đạo pháp không đủ cao thâm mà không thể phát huy ra uy lực lớn nhất của bùa Thiên Lôi đó…
Lục Chi Ninh vươn tay ra, cổ tay bị nắm chặt. Lúc này Lục Chiêu Hòa lại nói: “Con trai à, cha phát hiện ra chỗ này hay lắm, con đi với cha tới đây.”
La đạo trưởng nhịn không được nói với Phương Tri Hạc: “Tri Hạc sư điệt, cô gái này khỏe thật đấy.”
“Cha?!” Anh ta lại gọi một tiếng, giọng vừa gấp gáp vừa hoảng sợ, trên trán mồ hôi tuôn ra.
Mấy người cùng nhau đi ra ngoài, ở bên ngoài canh chừng không cho người ngoài tiến đến.
Chiêu mệnh hồn 2 (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn che chở anh ta cả một đời!
Lục Chi Ninh thầm mắng mấy câu.
Lục Chiêu Hòa đưa tay về phía Lục Chi Ninh: “Không phải cha đang ở đây à?”
Cũng không biết tại sao mà anh ta lại đen đủi như vậy, chỉ có gọi tên cha mình thôi mà vẫn có thể gặp được quái vật!
Lúc này, bóng tối trước mắt anh ta đột nhiên biến mất, thay vào đó là ánh sáng sáng ngời.
Đánh anh ta cả một đời còn nghe được!
Lục Chi Ninh cảm giác mình đột nhiên cảm nhận được một sức hút thật lớn, sau đó, mình giống như đã tiến vào trong một thế giới khác.
“Lục nhị thiếu gia, chuyện lần này thật đúng là nhờ có Tri Hạc sư điệt, cậu ấy dựa vào bùa Thiên Lôi mà bỏ ra không ít công sức đâu! Tri Hạc sư điệt tuổi còn trẻ như thế mà đã có được pháp bảo như bùa Thiên Lôi rồi…”
…
Lục Chi Ninh phản ứng rất nhanh, lúc này liền một chân đạp tới: (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi Lục Chi Ninh cõng Lục Chiêu Hòa trở về, Tô Cẩm liền sắp xếp cho anh ta đến địa điểm nghỉ tạm trước đó.
Lục Chiêu Hòa vẫy tay với anh ta: “Con trai, lại đây trước đã.”
Chương 87 (đọc tại Qidian-VP.com)
Cũng không biết La đạo trưởng này sao lại nói nhảm nhiều như vậy.
“À đúng rồi, có phải Lục thiếu gia không biết bùa Thiên Lôi là cái gì không? Bùa này ấy à, ở trong tay người trong Huyền Môn chúng tôi có thể phát huy uy lực rất lớn, giống như lần này…” La đạo trưởng ở bên cạnh vừa đi vừa nói một tràng.
Mấy đạo sĩ khác phản ứng rất nhanh, vội vàng nói: “Cô Tô nghỉ ngơi một lúc đi, chúng tôi sẽ đi vào hỗ trợ.”
So với La đạo trưởng này thì anh ta có kiến thức hơn nhiều!
La đạo trưởng nói một hồi lâu, bị Lục Chi Ninh hỏi mấy câu này, lập tức tức giận đến mức mặt đen sì: “…?”
Anh ta vừa dứt lời, sắc mặt của Lục Chiêu Hòa đang nắm chặt cổ tay anh ta có chút không vui: “Cha nói trước nên đương nhiên con phải đi với cha trước đã, sau đó cha mới đi theo con.”
Lục Chi Ninh ngẩn người, chỉ cảm thấy hơi nghi hoặc, vừa đi theo được hai bước thì anh ta dừng lại.
Tô Cẩm đưa cho Lục Chi Ninh một con dao: “Lấy một giọt máu ở đầu ngón tay của anh.”
Ý của Tô quán chủ là bảo anh ta gọi cha về chứ không bảo anh ta đi theo cha anh ta.
Lục Chi Ninh cũng không phải kẻ ngốc, tập tức hiểu được toan tính của La đạo trưởng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyên Cảnh thấy vẻ mặt Tô Cẩm nghiêm túc, biết chuyện này cực kỳ quan trọng liền gật đầu: “Được, vậy tôi sẽ cùng với Nguyên Thất canh chừng ở bên ngoài.”
Trong lòng Lục Chi Ninh run lên, lập tức có dự cảm không lành, trong tiềm thức muốn gọi tên Tô Cẩm.
“Con cũng phát hiện ra một chỗ hay lắm, hay là cha đi với con trước đã nhé?” Lục Chi Ninh thử thăm dò nói.
Trước mắt anh ta tối đen như mực, chỉ có một chút ánh sáng yếu ớt.
Lục Chi Ninh lắc đầu: “Không được! Cha phải kính già yêu trẻ, con còn nhỏ lắm, cha phải che chở con mới đúng!”
Sắc mặt Lục Chiêu Hòa lạnh lùng: “Con đã bao nhiêu tuổi rồi mà còn bắt cha phải che chở hả?”
Lục Chiêu Hòa ở trước mặt mỉm cười, đi về phía anh ta.
Phương Tri Hạc ừ một tiếng, thái độ đối với La đạo trưởng có chút hờ hững lạnh lùng.
“Phi! Đồ c·h·ó! Lão cha vô lương tâm của tao không đời nào che chở cho tao đâu, mắng tao còn không kịp nữa là!”
Tô Cẩm thờ ơ xua tay: “Đi vào giúp đi.” Dù sao thì thù lao của cô cũng không thiếu.
Ha! Anh ta không những biết bùa Thiên Lôi mà còn từng dùng đến nữa đấy! Một tấm bùa năm trăm tệ, Tô quán chủ đưa cho anh ta hai tấm một lần.
Đồng thời, giữa lông mày Lục Chi Ninh c*̃ng tràn ra hắc khí.
Tô Cẩm nhíu mày, lại ném ra một lá bùa khác, lại đặt tay trên vai Lục Chi Ninh.
Anh ta cố gọi Lục Chiêu Hòa nhưng chỉ nghe thấy tiếng của mình vọng lại.
Nghe vậy, Lục Chi Ninh bước nhanh về phía Lục Chiêu Hòa, nhưng lúc sắp chạm đến Lục Chiêu Hòa thì Lục Chi Ninh lại phát hiện có gì đó là lạ, rõ ràng chỉ còn cách có hai bước nữa thôi nhưng anh ta lại không thể đi qua được…
‘Lục Chiêu Hòa’ bị đạp một cái, sắc mặt đại biến, trong chớp mắt huyễn hóa thành bộ dáng của một tà vật, toàn thân tràn ngập hắc khí, chỉ có một gương mặt là còn nhìn rõ được.
Chỉ một chốc, Tô Cẩm đã dùng máu tươi trộn với chu sa để vẽ ra một lá bùa.
Lục Chi Ninh mở miệng bắt đầu phản bác: “Không phải cha đã nói là sẽ che chở cho con cả đời sao? Con là con của cha, chẳng lẽ việc che chở cho con không phải là điều nên làm à?”
Lục Chi Ninh theo lời làm theo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói tóm lại là sau một hồi nói chuyện, ông ta muốn lừa anh ta để tiết lộ tin tức về bùa Thiên Lôi trong tay Phương Tri Hạc?
Lục Chi Ninh thấy ông ta không lên tiếng, nhấc chân tiếp tục đi về phía trước, sau này nhất định anh ta phải rèn luyện thân thể thật tốt! Anh ta còn trẻ như vậy, sao có thể cùng đẳng cấp với một lão đạo sĩ được?
Sau đó ngẩng đầu mờ mịt nhìn về phía La đạo trưởng: “Ngại quá, La đạo trưởng ông đang nói về cái gì thế? Bùa là cái gì? Có chuyện gì à?”
Lục Chi Ninh nhận lấy con dao, thầm thở dài trong lòng, anh ta còn tưởng rằng Tô quán chủ bảo anh ta cắt cổ tay nữa chứ…
Trong chốc lát, anh ta nhìn thấy cha mình Lục Chiêu Hòa ở cách đó không xa.
“!!!” Lục Chi Ninh sợ hãi quay đầu bỏ chạy!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.