Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 110: Trương Ngọc.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 110: Trương Ngọc.


Trong khi ai nấy đều đã đến tập trung bắt đầu đánh giá thực lực của bản thân từ rất sớm.

"Trương Vệ ca ca, huynh đã dậy rồi."

"Có vẻ như là đã thành công rồi."

Vừa dứt câu, nàng đã chạy đến, chủ động ôm lấy cánh tay trái của chàng. Không biết là vô tình hay cố ý, mà lại ép sát bộ ngực hãy còn đang phát triển của bản thân đến độ biến dạng.

Bấy giờ, khi ra đến bên ngoài, các tộc nhân đã bắt gặp hai người tay trong tay, thì không ngừng ghé sát tay nhau mà bàn tán.

Trong lòng, Trương Vệ hiện giờ cứ như sóng vỗ, nên khó khăn mà sắp xếp ngôn ngữ để đáp lại:

Đột nhiên, Trương Ngọc không cần câu trả lời, mà trực tiếp nắm lấy tay chàng mà kéo:

Từ lúc bình minh vừa ló dạng chàng đã ngồi xếp bằng và nhắm mắt, đồng thời hai tay kết thành một ấn ký như hình tam giác với hai ngón trỏ chạm vào nhau trong khi lòng bàn tay xếp chồng lên nhau và cùng hướng lên trên.

Ở phía trước vốn dĩ là chốn thân thuộc của chàng, bao năm không có gì thay đổi thì nay lại xuất hiện một bóng hình nữ nhân.

Vừa mở mắt, chàng liền nhìn xuống thân thể mình như là để kiểm tra lại một lần xem có thay đổi gì hay không.

Rồi sau đó mỉm cười tận hưởng thành quả:

Trương Vệ vừa nghe vừa xoay xoay cổ tay phải, làm bộ đau nhứt. Khi Kim Mã dứt lời thì đáp: (đọc tại Qidian-VP.com)

Phải nói rằng, ở trong Trương Gia Bảo luận về sắc đẹp thì chưa một ai vượt qua được Trương Ngọc. Nàng chính là nữ nhân mà bao người thèm muốn.

Bất chợt chàng khựng người vì cảnh tượng trước mắt.

"Đi, chúng ta tới Thí Luyện Trường."

Nghe chàng nói vậy, nữ nhân ngẩng mặt lên nhìn chàng với khuôn mặt chờ đợi và nói:

Đáp lại lời của chàng, Trương Ngọc lại càng ôm chặc hơn. Giọng nũng nịu nói:

Bấy giờ chàng mạnh mẽ mở tung cánh cửa, như thể tự thân mở ra con đường tương lai của chính mình. Rồi tiếp: (đọc tại Qidian-VP.com)

"Đi thôi, đã đến lúc ta giành lại những thứ vốn thuộc về mình."

Có lẽ là do đồng cảm nên cả hai đã thân nhau từ thời khắc đó, đến đây ngót nghét cũng hơn chín năm. Tuy nhiên, cách đây khoảng ba năm nàng đã được Thục Nữ Các ở Ba Tây nhận làm đệ tử, nên họ đã xa cách nhau cũng một khoảng thời gian khá là dài rồi.

Một lúc sau, chàng đồng hành với Kim Mã, bước ra ngoài với một bộ đồ đỏ thẫm cùng một vài họa tiết cây hoa đào.

Miệng lắp bắp nói:

Vậy nên, dù không mới, nhưng công khai như vậy nhất thời khiến tộc nhân nháo nhào.

"Hảo! Xem ra chẳng bao lâu nữa, ngươi sẽ đột phá cảnh giới kế tiếp."

Chỉ trong chớp mắt, ai ai cũng đều đã hay tin.

Nữ nhân này là Trương Ngọc, vốn sinh sống trong Trương Gia Bảo. Tuy cùng chung một họ, nhưng hai người không có cùng huyết thống. Chàng cũng không biết, người giám hộ của nàng là ai, chỉ biết khi chàng về Đế Đô sinh sống thì nàng đã ở đây rồi.

Về cơ bản, chàng phải nắm được căn nguyên của âm dương ngũ hành .Nói một cách dễ hình dung chính là lợi dụng lúc âm dương khí bên ngoài theo canh giờ hiện thời đang lúc thịnh hay suy, rồi tận dụng thời khắc ngũ hành luân chuyển bên trong cơ thể mà trực tiếp biến đổi.

Chính hành động đó đã khiến Trương Vệ bừng tĩnh mà lấy lại phong thái của mình. Chàng gật đầu.

Nghe vậy, Kim Mã đập vội đôi cánh đến cạnh chàng mà xem xét. Sau khi quét qua một lượng lượng khí đang tồn đọng trong không gian thì nó liền nói:

Quá trình đó thoạt nhìn có vẻ đơn giản nhưng trên thực tế lại vô cùng khó khăn.

"Ngay cả ta cũng không nghĩ sẽ thuận lợi đến vậy."

Trong giây phút này, chàng không biết nên nói thật hay nói dối để nàng vui lòng. Nên bản thân có một chút chần chừ và lưỡng lự.

Phải nói rằng, ngôi vị quán quân của Tam Minh Tranh Bá chỉ có một nhưng đồng thời mang lại một sự kích thích tranh đấu vô cùng lớn. Chỉ cần ngồi lên đó, tự khắc tiền tài và danh vọng sẽ tự tìm đến với chủ nhân của nó.

Vừa khi nghe tiếng chàng đóng cửa nàng liền bất giác nhìn sang. Ngay lập tức nàng nở một nụ cười xinh như hoa mới nở. Nhìn bộ dáng nàng hiện giờ không ngoa khi nói rằng nàng chính là tiên nữ trong tranh.

"Ca ca về đã mấy ngày, sao không đi tìm muội chứ. Biết muội nhớ huynh lắm không?"

"Được."

Vừa dứt lời, Trương Ngọc đã không ngần ngại mà nắm tay chàng bước đi.

Hiện giờ, quanh người chàng đang xuất hiện tản mác những luồng khí trắng, chúng tồn tại cho đến khi chàng múa vài đường quyền rồi sau đó thu tay xuống đầu gối thì chúng mới biến mất.

"Nhưng như thế đủ để nàng nhớ nhung đến mức độ này sao?" Chàng tự hỏi.

"Ta... ta tưởng rằng muội còn ở Thục Nữ Các nên không đi tìm."

Huống chi lúc này, Trương Ngọc lại bị gia tăng sức ép khiến chàng nói thầm: (đọc tại Qidian-VP.com)

Chỉ còn lại năm ngày thời gian dành riêng cho các thanh niên thiếu nữ đại tài. Trước khi tất cả cùng nhau hướng về chung một mục tiêu.

Chương 110: Trương Ngọc. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Mềm... mềm quá... Dù...dù có thế nào, mày cũng phải bình tĩnh."

Bị hỏi một câu bất ngờ, Trương Vệ bỗng chốc rơi vào trầm tư. Vì chàng làm gì có chút tình cảm nào với nàng đâu. Trong thời gian qua chàng bận rộn đủ điều, nên lại càng quên sự tồn tại của nữ nhân trong cuộc đời mình.

Lý thuyết vốn là vậy, nhưng áp dụng vào thực tế thì Trương Vệ đã không ít lần để tu vi vất vả tích tụ thất thoát ra bên ngoài.

Nắm rõ điều đó, Trương Gia Bảo luôn muốn những cá nhân của gia tộc luôn có được sự chuẩn bị tốt nhất, trước khi bước vào cuộc chiến cam go trên.

Nói đoạn chàng đứng lên, vươn vai một cái cho giãn gân giãn cốt. Sau đó ngó ra ngoài, thì thấy cũng đã muộn liền cước bộ đi đến tủ quần áo.

Thế nên, có mấy ai trong độ tuổi trưởng thành lại không ao ước được một lần ngồi chễm chệ trên vị trí cao nhất.

Cái cảm giác v·a c·hạm xác thịt thuần túy đó đã truyền đến Trương Vệ, chàng vốn minh bạch nên theo phản xạ mà định rút tay về, nhưng bấy giờ nàng đã ôm quá chặc. Nên nhất thời đã khiến chàng đỏ ửng cả mặt lên vì ngại.

"Muội về rồi, huynh có nhớ muội không?"

Thành ra ngay trước ngày diễn ra đại hội, tại Thí Luyện Trường của Trương Gia luôn diễn ra đợt thí luyện thực lực, nó được xem như là sự kiện bản lề cho đại hội sắp đến.

"Trương...Trương Ngọc. Nếu có xúc động thì cũng từ từ nói..."

Nhưng có vẻ như, sau nhiều lần tự trãi nghiệm chàng đã tìm ra được điểm mấu chốt của tu hành. Thành ra cho đến lúc này, mọi thứ vẫn rất thuận lợi.

Vậy nên, lúc bấy giờ Kim Mã đã đứng sẵn bên cạnh để quan sát tình trạng của chàng, phòng khi có gì sai xót là ngay lập tức tương trợ.

Riêng Trương Vệ đến tận giờ Tỵ vẫn chưa xuất phát. Thực chất, chàng đã thức dậy từ rất sớm. Tuy nhiên chàng không vội đến đó ngay, vì suy cho cùng nếu chàng đến sớm lại sẽ làm trò tiêu khiến cho bọn có dã tâm.

Vì vậy cho nên chàng đã ở lại trong phòng của mình, tận dụng khoảng thời gian này mà gia tăng tu vi của bản thân thông qua việc chuyển hóa năng lượng của ngũ hành nguyên tố nhờ quá trình lịch luyện được tích lũy bên trong Thục Hồi Trì.

Phải công nhận rằng, nam nhân dù ý chí, có mạnh đến đâu một khi đứng sau thứ v·ũ k·hí của phụ nữ thì cũng trở nên lúng túng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 110: Trương Ngọc.