Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 133: Sức mạnh tà ác.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 133: Sức mạnh tà ác.


Dù rằng có một chút hoảng sợ với kích thước của nó, nhưng cậu quyết không nhân nhượng bởi vì tinh thần chính nghĩa đang sục sôi trong huyết quản. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau một hồi đấu tranh tư tưởng cậu đã quyết định tiến về phía thành trì kia. Thấy vậy, Tiểu Bảo linh thú theo cậu liền nhắc nhở:

Ặc...

Tại Thiên đang ngự kiếm phi hành trên bầu trời.

Trước câu hỏi của cậu, sinh vật kia lặng im không đáp.

Khiến Tại Thiên đứng c·hết trận một lúc, mà vẫn không hiểu rốt cuộc là chuyện gì đang xảy đến.

Hiện giờ, cậu đã rời khỏi Lãnh Như Phong được nữa ngày. Như thế có nghĩa Đế Đô chỉ còn cách cậu chưa đến nửa ngày đường nữa mà thôi.

Chỉ trong vòng chưa đầy một khắc nó đã nuốt trọn tòa thành vào trong lòng. Bấy giờ mặc dù Tại Thiên đang đứng rất xa, nhưng có một áp lực vô hình từ sinh vật kia truyền đến khiến trái tim cậu như thắt lại, hô hấp bất chợt trở nên khó khăn.

Lần đầu tiên cậu chứng kiến một sinh vật to lớn đến nhường ấy. Một thân, một mình có thể nuốt trọn cả một tòa thành.

Trong khi cậu vẫn còn đang căng thẳng chờ đợi, thì chớp mắt một cái sinh vật kia đã hoàn toàn biến mất.

"Rốt cuộc thì ngươi là thứ gì?"

"Toái Băng Thành Tuyết."

Thứ đó cứ như một sinh vật sống không ngừng chuyển động như thật. Nó vừa di chuyển vừa phát ra âm thanh ngấu nghiến xương cốt, khiến Tại Thiên cảm thấy lạnh sống lưng mà thốt lên:

Tuy nhiên từng giây, từng phút trôi qua, sinh vật kia vẫn án binh bất động khiến Tại Thiên hoài nghi tự vấn:

"Rốt cuộc thứ quái quỷ này là gì. Mình đang sợ ư."

Trước mặt cậu lúc này đây là một thứ bồng bềnh như thịt tươi, nó đang hô hấp lên xuống liên tục. Trông không khác gì một sinh vật có nhận thức với hình thù dị biệt.

"Sinh vật này, rất có thể đến từ vực hỗn mang ở dị giới, nhưng to lớn đến nhường này thì lần đầu được chứng kiến."

"Lạc Tuyết Ngưng Sương."

Lúc này, dòng sông Hồng được ánh sáng từ tòa thành gần đó hắc xuống ánh sáng rực rỡ của đèn đuốc khi về đêm làm nó trở nên lung linh sắc màu, khiến Trương Vệ cảm thấy vô cùng thích thú mà nhìn ngắm nó một lúc lâu.

Thoạt nhìn cứ tưởng, nó chỉ là một sinh vật bình thường nhưng đâu thể ngờ lại có khả năng kinh dị đến vậy.

Tim cậu đập nhanh hơn, rồi bất chợt thắt lại. Khiến cậu theo phản ứng của cơ thể mà đưa tay bấu lấy lồng ngực.

Hiện giờ, cậu đang phân vân giữa việc bỏ chạy với ở lại chiến đấu giải cứu dân chúng trong thành kia. Vốn dĩ, nhiệm vụ của cậu được sự phụ giao phó là chỉ dùng tính mạng để bảo vệ Trương Vệ mà thôi. Phàm những chuyện thế này tuyệt đối không nên can dự. Thế nên, lúc này cậu đang đứng giữa lằn ranh của trách nhiệm và bổn phận của người luyện võ.

Không chần chừ thêm, Tại Thiên vận lên công lực bạo phát ra bên ngoài chống lại khí tức của đối phương. Theo động tác tay, chân khí cấp tốc luân chuyển, bọc Tại Thiên vào trong quần sáng xanh, Hàn Khí từ nội công tâm pháp tức thì bộc phát, khiến phạm vi quanh cậu khoảng 3 thước đều bị phủ lên một mảng băng giá.

Thực tế, khoảng cách giữa cậu và sinh vật đó chưa đến hai dặm đường. Thành ra chưa đến hai phút cậu đã đứng trước cổng thành. Bấy giờ cậu mới ngẩng mặt lên nhìn cho ra tấm bảng treo trên cổng, trên đó ghi "Phàn Thành".

"Chuyện này là sau, khí tức này quá...mạnh."

"Tuyệt đối phải cẩn thận, thứ này không phải thứ dễ đối phó."

Âm thanh, náo nhiệt lại truyền ra. Bóng đèn lần nữa xuất hiện tại Phàn Thành. Tất cả cứ như một giấc chiêm bao.

Đột nhiên, Nghịch Thủy Hàn Băng Kiếm chuyển động mạnh, nó rung lắc dữ dội. Như thể kiếm linh đang tồn tại bên trong kiếm nhận ra được sự nguy hiểm đang đến. Tại Thiên lập tức nhận ra điều bất thường, cậu lập tức dừng lại hành động của bản thân. Bàn tay khẽ đưa lên cầm lấy cán kiếm, toàn thân đang trong tư thế tĩnh lặng để dò xét mọi chuyển động xung quanh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cả thân người quỵ xuống đất, mồ hôi không ngừng đổ ra.

Khí chiêu vừa chạm đến lớp da thịt của sinh vật quái dị kia, ngay lập tức vỡ vụn và biến mất.

Tiểu Bảo nói.

Hiện tại, khi đứng gần thế này lồng ngực của cậu bất giác đập mạnh, đến mức tai cậu cũng có thể nghe thấy. Cậu căng thẳng nói thầm: (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhằm chắc chắn hơn, Tại Thiên đành quét mắt đảo nhanh qua không gian lân cận tìm kiếm nguyên do. Bất chợt cậu kinh ngạc phát hiện ra một thứ kinh khủng không tồn tại ở thế giới con người khiến cậu khựng lại mất mấy giây.

Chương 133: Sức mạnh tà ác.

Nhận ra được sự bất thường, Tiểu Bảo liền tiến lên phát ra linh lực bảo hộ cho cậu được an toàn.

"Yêu nghiệt, hãy cút về nơi của ngươi đi."

Vừa đáp xuống đất, Tại Thiên đã vẽ vài đường chỉ khí để thu v·ũ k·hí lại vào giỏ. Sau đó thì lấy từ trong người ra một ống trúc nhỏ, rồi cậu chậm rãi tiến đến bên bờ sông và cúi thấp người đặng múc lấy nước mà uống.

Thấy tình hình có vẻ sắp xảy ra một trận tử chiến. Tại Thiên liền niệm khí vào lòng bàn tay.

"Chuyện gì thế... nó đang định làm gì."

"Lần đầu đi xa đến thế, không biết Trương thiếu gia là người như thế nào? Làm mình tò mò thật."

Dứt lời, cậu tự thưởng cho bản thân mấy ngụm nước đầy sảng khoái.

Bấy giờ cách Đế Đô không xa.

"Mại dzo... Mại dzo." (đọc tại Qidian-VP.com)

Dưới ánh trăng sáng, bầu trời trên không thành trì kiên cố kia đang bị một mảng đen tối nuốt chửng. Nó như một đám mây đen không còn tệ hơn cả thế nó chẳng khác gì một núi sương mù đang từ trên không phủ xuống Phàn Thành, nuốc thành trì to lớn kia vào bên trong.

"Hàn Băng Chân Khí, đệ tử của Băng Hoàng?"

Bất chợt cậu thấy sông Hồng ở bên dưới thì cậu liền nhanh chóng đáp xuống đặng lấy thêm một chút nước uống. Vì cả ngày di chuyển dưới ánh nắng mặt trời đã khiến cậu khát khô cả cổ.

Chứng kiến điều đó, Tại Thiên đổ mồ hôi lạnh, vì nhận ra sự chênh lệch sức mạnh của hai. Khiến đôi tay cầm kiếm cậu của bất giác khẽ run lên.

Khí chiêu thừa xuất tạo ra một chiếc lồng tròn úp ngược bằng băng khí vây xung quanh cậu. Nhằm tạm thời chống đỡ nếu như đối phương t·ấn c·ông bất ngờ.

Cậu nói nhỏ: (đọc tại Qidian-VP.com)

Đột thiên.

Bấy giờ, cậu chậm rãi đưa lòng bàn tay khi nãy cầm kiếm lên nhìn. Thì thấy nó đã ướt đẫm mồ hôi.

"Cái thứ quái quỷ kia là gì."

Thình thịch... thình thịch.

"Không cần biết nó từ đâu đến, chỉ cần nó gây loạn thì ắt phải can thiệp."

Lời vừa dứt, cậu chém một nhát từ dưới lên trên, theo chiều từ trái qua phải. Trực tiếp biến lượng nước trong không gian thành băng và hóa nên đường kiếm khí sắc nhọn lao đến chỗ mục tiêu.

Sau một chút bần thần, cậu đã đưa chân khí tẩm vào thanh kiếm khiến nó phát sáng. Rồi chỉ thẳng về phía sinh vật đó và nói:

Bấy giờ, khi tình hình đang tiến triển xấu dần thì một giọng nói trầm từ Phàn Thành truyền ra.

Tại Thiên dùng tay cố gắng bấu thật chặt xuống nền đất tạo ra bốn dấu tay. Nghiến răng nói:

Đến mức động tĩnh nhỏ như là chiếc lá vàng rơi cậu cũng có thể nhận ra. Nhưng điều khiến cậu khó hiểu là không có bất kỳ sự đe dọa nào lân cận, nhưng Nghịch Thủy Hàn Băng Kiếm vẫn không ngừng chuyển động. Thấy vậy cậu chậm rãi cẩn thận đứng lên, đảo mắt nhìn quanh.

"Đừng lo, ta tự có cân nhắc."

Với thanh kiếm toàn thân màu xanh cùng năm Hán tự cổ được khắc ngay sống kiếm ghi là:"Nghịch Thủy Hàn Băng Kiếm." Nó mang trong người sức mạnh đến từ băng khí, nên luôn phát ra nguồn khí xanh trắng, có thể làm ảnh hưởng đến không gian xung quanh trở thành băng giá.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 133: Sức mạnh tà ác.