Đại Lục Liên Hoa
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3: Vấn Lạc Nhai.
Chương 3: Vấn Lạc Nhai.
Lúc này, những đường kẻ được vẽ sẵn bên dưới đáy hồ lập tức phát sáng. Trong một phút chốc đã tạo nên một trận đồ hình tròn với biểu tượng của rùa và rắn mang sắc màu tím thẫm.
Trước tình hình như vậy, Trương Vệ nuốt vài ngụm nước bọt nghĩ thầm:
"Tên này là hạ nhân của Trương gia, ở Kiến Ninh Các cứ cho hắn vào." (đọc tại Qidian-VP.com)
Một tên hộ vệ nói:
"Đợi đã."
"Thôi xong rồi, ngân lượng không mang, gì cũng không có. Tối nay chắc lại ngủ ngoài đường rồi."
Bất giác chàng xoay người thì nhận ra đó là Trương Dư Ni con thứ của tam trưởng lão "Trương Thừa Hức". Là một người quen biết chàng.
Về phía con linh thú còn lại thì rắc rối hơn một chút vì nó là độc thảo ngàn năm. Sau những chuyển biến của đất trời đã giúp nó có khả năng hấp thu những độc tính của các loài độc thảo khác.
"Hộ gia, đừng nóng... đừng nóng. Tôi đi là được mà."
Không mất thời gian để chàng nhận ra họ là người mới được điều đến đây làm nhiệm vụ. Vậy mới có chuyện không nhận ra chàng.
Dù chàng đã khai danh tính nhưng có vẻ như họ không mấy quan tâm liền lớn giọng đáp lại:
Bấy giờ, ánh sáng của mặt trăng chiếu xuống mặt hồ đúng với góc độ đã được định sẵn từ trước, nên đã quét trúng một cơ quan ẩn giấu đằng sau lớp thực vật thủy sinh.
Hít một hơi lạnh, chàng bước từng bước nhỏ lên từng bậc thang đặng tiến vào bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đầu tiên ta nói đến linh thú bên vai phải của nàng. Nó có tên là Huyễn Dược Địa Linh Chi Thú con linh thú này về nguồn gốc nó là một cây thảo dược ngàn năm. Được hấp thụ tinh hoa theo năm tháng, sau đó may mắn được cơ duyên chuyển hóa thành công biến thành Địa Linh.
"Hộ gia, ta quên nó trong phòng của mình rồi. Ta có thể đưa huynh đi lấy..."
Chàng tươi cười nói:
"Không có lệnh bài, còn là người lạ, ngươi nghĩ bọn ta sẽ cho ngươi vào sao. Ngươi nghĩ đây là đâu."
Một lúc sau, con đường đã hoàn toàn lộ ra, nữ nhân nhíu đôi mặt lại lộ ra cặp mắt tím huyền bí. Tức thì thân hình nữ nhân như một cánh chim, nhẹ nhàng đáp xuống lối đi. Sau đó chậm rãi tiến đến mật đạo.
Nghe hai chữ hạ nhân, Trương Vệ chợt mủi lòng. Nhưng cũng không thể đối đáp gì được. Vì sự thật còn tệ hơn thế rất nhiều. Chàng cười khổ.
Tức thì những cổ âm thanh lộc cộc rồi đến những tiếng ầm ầm nặng nề vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ánh mắt chàng lúc này nhìn chăm chú lên bảng hiệu Trương gia mà lòng nặng nề trăm ngả.
Khi chỉ còn vài bước nữa là đến ngạch cửa thì đột nhiên.
"Hai vị, ta là người của Nhất phòng, tên Trương Vệ."
Sau khi rời khỏi Vấn Lạc Nhai chàng đã thần hành về lại Đế Đô thành.
Nên chàng tươi cười nói:
Bất giác bị ép, chàng mới phải đưa tay vào trong người. Thì chợt nhận ra, bản thân đã để quên lệnh bài ở trong phòng từ lần trước mà cũng đã cách đây hơn 3 tháng rồi.
Cả hai một bên hữu, một bên tả như hai hộ pháp dành cho nữ nhân. Bọn họ tiến nhanh vào bên dưới, thoáng cái bóng hình của họ đã không còn thấy được nữa.
Vừa nói đến đây, sự kiên nhẫn của hai hộ vệ đã không còn, họ liền rút đao chắn ngay lối vào.
Một thanh âm rợn người như thể ai đó đang kéo lê một vật nặng trên sàn, nhưng thực tế nó sinh ra từ việc trang viện đang được tách ra làm hai. Đồng thời mang theo tiếng thác đổ xuống khuấy động không gian.
Nói đoạn chàng xoay người chuẩn bị rời đi. Thì một giọng nữ vang lên.
Đế Đô về đêm rực rỡ sắc màu và nhộn nhịp không đâu có thể so bì. Khiến con người rất dễ chìm đắm trong những thú vui trụy lạc.
"Ngươi nhìn rất lạ, mau giao lệnh bài ra đây."
"Hạ nhân thì nói là hạ nhân ta sẽ cho vào. Dám nói là người của nhất phòng. Lần sau còn vậy nữa thì đừng trách."
Chưa dừng lại ở đó.
"Đứng lại."
Thực tế quanh Vấn Lạc Nhai là hồ nước, mặt hồ có thể nói là trong suốt như gương chỉ cần nhìn bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy tận đáy.
Nữa giờ trôi qua kể từ lúc Vấn Lạc Nhai xuất hiện điều kỳ lạ này, thì cũng là lúc mặt trăng bên trên theo lẽ tự nhiên mà di chuyển khỏi vị trí đã ước định từ trước. Đó là lúc những thanh âm cổ quái kia quay trở lại, đồng thời hai bức tường bằng nước trên lối đi đồng loạt đổ sập xuống. Chúng san lấp đi tất cả những dấu vết đã từng tồn tại, và biến nơi này trở về như cũ như thể chưa từng có điều gì diễn ra.
Lúc này phố xa tấp nập người qua kẻ lại, buộc chàng cũng phải hòa mình vào dòng người đông đúc mà trở về nhà.
Nhất thời lấy đâu ra để đưa. Nên chàng thoa thoa đầu cười nói:
Thấy cứu tin đã tới chàng mừng rỡ chưa được bao lâu thì nghe lời nàng nói:
Chưa đến một khắc sau.
Bấy giờ, một bóng đen từ trong trang viện v·út một cái bay lên mái nhà.
Lúc xuất hiện nàng đã cầm lên tay nàng một quyền trượng kỳ lân chỉ khoảng 70 tấc, liên tục phát ra thần quang tựa khói cùng một lệnh bài bằng vàng được đeo bên hông trái được khắc lên 6 chữ.
Dưới ánh trăng, một nhân dạng nhi nữ, yêu kiều hiện ra. Nàng khoát lên người bộ tử y đậm, đồng thời mang theo một chiếc khăn che mặt tím vừa đủ khéo léo che đi nữa khuôn mặt dưới.
Phải nói rằng, chàng thiếu niên ấy nội lực vẫn còn hạn chế, nên không thể duy trì việc thần hành trong khoảng thời gian dài.
Két...ké...tttt.
Chỉ trong một cái nháy mắt hai đốm sáng ấy hiện thân thành hai linh thú huyền thoại.
Với hình dạng là một đứa trẻ sơ sinh cùng cặp cánh màu xanh lục tựa lá cây, Địa Linh Chi Thú chính là dược phẩm sống duy nhất trên thế giới này và là linh thú đứng đầu Mộc hệ.
Nghe vậy, Trương Vệ mỉm cười, nhưng trong lòng đau nhói. Cúi gầm đầu bước qua Trương Dư Ni mà bước vào bên trong.
Vậy nên mỗi khi cảm thấy xuống sức thì chàng đổi qua cách đi bộ. Dù khá mất thời gian nhưng trước khi màn đêm buông xuống chàng cũng đã vào được bên trong thành.
Một lối đi đã được xuất hiện ngay chính giữa hồ dẫn thẳng xuống đáy.
Khi nàng mới đi được vài bước, cách đôi vai của nàng xuất hiện hai đốm sáng nhỏ.
Lại nói về chàng thiếu niên Trương Vệ.
"Đa tạ." (đọc tại Qidian-VP.com)
Qua chừng năm ngã đường chàng đã đến được thành Đông, sau đó đi thêm mấy con đường nữa thì trước mắt chàng giờ là Trương Gia Bảo, một trong bốn thế lực mạnh nhất Hoa Bắc.
Điểm ấn tượng nhất nơi nữ nhân, có lẽ đến từ mái tóc trắng bạch kim và một ấn ký từ hình lục giác xếp lại như một cái chân đèn ngay giữa trán.
Trãi qua hàng nghìn năm nó đã tự sinh ra nhận thức, sau đó thành công hóa thành tinh linh độc cổ. Tên gọi của nó là Vạn Độc Cổ Vương với hình dạng cũng kỳ lạ không kém, nó là sự kết hợp của ba hình cầu khác nhau, với hình cầu lớn nhất là thân thể chính của nó và hai cái còn lại là chi thể.
"Thiên Hạ Đệ Nhất Dược Sư."
Âm thanh gắt gỏng khiến chàng giật nảy mình. Nhìn qua mới biết hai hộ vệ đang nhìn chàng với ánh mắt h·ăm d·ọa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vạn Độc có đầu đủ mắt tai mũi miệng kèm theo một lỗ tai như tai thỏ. Còn hai quả cầu kia rất nhỏ được xem như đôi bàn tay nhưng không được nối liền với nhau mà lơ lửng trên không. Kèm với cái đuôi ngắn như mèo, khiến nó chả khác gì một cục bông gòn biết đi. Nó cũng là linh thú đứng đầu trong Độc hệ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.