Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 46: Tiến vào.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Tiến vào.


"Ngươi đã nhìn thấy những gì?"

"Một mật đạo, không biết dẫn lên trên hay là đưa chúng ta xuống dưới. Nhưng tuyệt nhiên có một chút gì đó đáng sợ. Nó khiến ta ớn lạnh."

"Nói ra thật xấu hổ, ta cũng không hiểu tại sao lại như vậy. Ta chỉ vô tình chạm vào nó thì ngay lập tức bị xuyên qua."

Khi tìm kiếm xung quanh một vòng với tâm trạng hớt hải.

Tình hình của hai người bọn họ lúc này, y như lời mà Thẩm Y Y nhận định. Khoảng cách của họ đến miệng hố cao vượt quá sức của người thông thường. Hơn nữa nơi có thể làm trụ để thi triển võ kỹ bị hạn chế quá nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nàng tự hỏi mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trương Vệ cũng hiểu rõ điều đó nên đã không có lý do gì để chối từ vì chàng vốn đã định như vậy mà.

Nàng thu lại cước pháp, xoay người lại đứng đối diện với Trương Vệ, đồng thời đặt ra câu hỏi đầy ý quan tâm:

"Làm sau tên ngốc này có thể làm được điều đó, chẳng lẽ hắn có phép thần thông. Mình đã đánh giá sai thực lực của hắn rồi ư?"

Chương 46: Tiến vào.

Đến mức phải thốt ra tiếng hét.

"Là ta đây mà." (đọc tại Qidian-VP.com)

Trước mắt nàng là một khung cảnh mà trước giờ trong sách vở hay bất kỳ cuốn mật tịch nào chưa từng nhắc đến. Một hang động thạch nhũ với những phiến đá vôi phát sáng tự nhiên.

Nghĩ đến đó, nàng không có một chút do dự mà lấy từ trong ống tay áo ra một cây kim châm cứu. Rồi trực tiếp ghim thẳng vào đùi phải của mình một cái thật mạnh. Vì hạnh động đó mà thân thể nàng trở nên đau điến.

"Chẳng lẽ tên ngốc đó đã xảy ra chuyện. Nhưng rõ ràng là mình đã tiêu diệt hết những vật cản rồi mà. Không thể nào lại có thêm một thứ khác nữa ở đây được. Nhưng nếu là vậy phải có vết tích nào đó chứ, chẳng lẽ mình đang nằm mơ hay sao?"

Vì cánh cổng này không những cao mà còn rất lớn. Sức của một người ắt hẳn phải siêu phàm đến mức độ nào kinh khủng lắm thì mới mong xê dịch được nó. Thế mà Trương Vệ lại nói như vậy.

"Ngươi đã đi đâu thế, biết ta tìm ngươi vất vả thế nào hay không?"

Trước câu hỏi của Thẩm Y Y, ngay đến bản thân chàng là người thực hiện cũng không nắm rõ nguyên tắc. Chàng cười ngại, thật thà đáp:

Giọng từ thanh quản đó đã phá đi bầu không khí tĩnh lặng bên trong lòng đất tăm tối này. Chính nhờ vậy Thẩm Y Y mới nhận ra đây là thực tại và nó khiến nàng run sợ. Vì sự biến mất vô cùng bất ngờ của Trương Vệ.

"Hì hì, cho ta xin lỗi." Nhận được sự quan tâm ấy, khiến chàng cảm thấy áy náy mà không tiếc lời mở miệng. Nói giữa chừng Trương Vệ đưa tay về phía cánh cổng U Vân Địa Cung rồi trực tiếp giải thích.

"Khi nãy ta vô tình bước vào bên trong đó. Cho nên..."

Thì bọn họ cũng không có lựa chọn nào khác, chỉ có cách tiếp tục bước vào trong đó. Tự tìm lấy một con đường sống hiếm hoi còn sót lại mà thôi.

Cứ thế chỉ trong một bước chân và một cái chớp mắt. Thì cả hai người đã vượt qua được cánh cổng tưởng chừng như vô cùng kiên cố của U Vân Địa Cung. Sự việc vừa diễn ra khiến những suy nghĩ trước đây của nàng vô tình đã trở thành viễn tưởng.

Quả thật điều này quá khó để lý giải, chỉ có thể nói rằng đó là một điều gì đó may mắn. Nên Thẩm Y Y cũng không muốn tìm hiểu rõ ngọn ngành. Nàng tạm thời gát nó qua một bên, mà chuyên tâm vào việc tìm lối đi thoát khỏi nơi này.

Nghĩ đến vậy, nàng liền truy hỏi Trương Vệ tiếp:

Khi nàng vẫn còn đang căng thẳng thì một bàn tay của ai đó đã chạm lên vai phải của nàng khiến nàng giật bắn cả mình. Ngay tức thì, nàng cúi người xuống, bàn chân theo đó mà đá ngược về phía sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chả trách nàng cảm thấy hoài nghi.

Khi bước đến gần cánh cổng, Thẩm Y Y tưởng chàng bị ngốc mà đâm đầu vào đá. Định hét lên ngăn lại. Tuy nhiên lời mới đến cửa miệng, thì nửa người của Trương Vệ đã vượt qua được cánh cổng trong sự bất ngờ của Thẩm Y Y.

Hai người lập tức di chuyển đến trước cánh cổng đen.

Tới giờ này nàng vẫn không thể hiểu được, sao Trương Vệ lại làm được điều này. Bất giác nàng hỏi:

Lời nói từ môi miệng của chàng thốt ra, lời một, lời hai đều rất chắc chắn. Khiến Thẩm Y Y cảm thấy điều chàng nói là sự thật. Tuy nhiên nàng lại có một suy nghĩ khác:

Càng lúc, Thẩm Y Y lại càng tin tưởng vào câu chuyện mà Trương Vệ đang nói mà nhất thời quên mất đi v·ết t·hương của bản thân đã lành lặn từ lúc nào rồi. Nàng cười nửa miệng rồi nói với Trương Vệ rằng:

Thì kết quả mà nàng thu lại, đã đẩy mạch cảm xúc của nàng thêm phần tồi tệ. Trương Vệ vốn dĩ không hề ở đây, một chút vết tích lưu lại cho nàng một chút thông tin cũng không hề tồn tại. Khiến nàng nhất thời trở nên hoang mang.

Vì thời gian mà nàng chìm vào cơn mê khá lâu. Đủ để Trương Vệ tìm kiếm ra nó. Nàng tự nói thầm:

Nhìn thấy điều đó, đến cả nàng tận mắt chứng kiến cũng không tin. Nhưng nó là sự thật.

Thấy được Trương Vệ vẫn nguyên vẹn, bình an đứng trước mặt mình. Thẩm Y Y liền trở nên tươi cười. Nhờ đó mà cảm xúc tiêu cực lúc nãy không nói cũng biết đã nhanh chóng bị tiêu trừ.

"Phải, ta qua đó rồi nhưng không gian bên trong khiến ta cảm thấy không an toàn. Nên mới quay lại, muốn cùng cô nương chinh phục nó."

"Ngươi đã bước qua cánh cổng to lớn đó à!" Thẩm Y Y đưa ánh nhìn vào những ngón tay của Trương Vệ. Thì kinh ngạc vô cùng, vì nơi cánh cổng đó khí nãy nàng cũng đã chạm vào nó đặng tìm cách vượt qua nhưng mà không thể.

Thẩm Y Y không thể vừa bay lượn vừa dùng đến võ kỹ vì nàng vẫn còn thực lực khá thấp. Đồng điệu với nàng Trương Vệ lại càng không thể làm được điều đấy. Cho nên khi Trương Vệ nói đã tìm thấy một mật đạo bí ẩn, mặc dù không biết nó là điềm lành hay dữ.

"Làm sao mà người làm được điều này?"

A!

Nhưng Trương Vệ vốn là con người thật thà, chàng cứ khẳng định chắc nịch:

"Được rồi, hãy dẫn ta đi xem thử. Dù gì chúng ta cũng không thể thoát ra khỏi đây bằng cách nào khác. Biết đâu chừng đó lại là một con đường bí mật đưa chúng ta lên trên." (đọc tại Qidian-VP.com)

Đứng trước nó, Thẩm Y Y vẫn chưa biết cách nào để vào trong. Tuy nhiên nàng đã có một chút suy nghĩ rằng Trương Vệ đã tìm được cơ quan ẩn đằng sau những phiến đá trên vách tường này cũng nên.

Đối mặt với Thẩm Y Y, Trương Vệ vẫn thể hiện rõ tính trẻ con. Chàng cười hì một cái, lại khiến nàng tin chắc vào nhận định của mình hơn. Vẻ mặt của nàng liền lộ rõ vẻ chờ đợi.

"Không thể có chuyện, tên ngốc này có sức mạnh khủng kh·iếp được. Hắn không biết cơ chế Ma Thú Hạch. Còn phải chạy bán sống bán c·hết trước mặt Ma Khuyển Vương cơ mà. Chắc do mình suy nghĩ quá nhiều thôi."

Đột nhiên, sau nụ cười đầy ngô nghê đó, Trương Vệ đã nắm lấy cổ tay của Thẩm Y Y rồi cùng lôi nàng đi theo mình. Hành động của Trương Vệ quá nhanh, khiến Thẩm Y Y không kịp phản ứng cứ thế mà vô thức bước theo chàng.

Không một giây suy nghĩ, Trương Vệ đáp ngay:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Tiến vào.