Đại Lục Liên Hoa
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 49: U Vân Địa Cung (3).
"Hở! Ngươi vừa nói gì?"
"Cũng đã đói rồi, mời cô nương dùng trước."
"Đâu... đâu có nói gì?"
Lộ ra một nụ cười quái lạ. Sau đó thì chàng mở môi thở dài một hơi rồi nói tiếp:
"Ngươi hãy ngồi xuống, ăn uống một chút đi. Thời gian tuy còn rất ít, tuy nhiên cũng phải nghỉ ngơi cho thật tốt. Khi có đầy đủ năng lượng rồi, thì suy nghĩ mọi chuyện mới thật thông suốt."
Nói đoạn, chàng liền trực tiếp cầm lên một thanh xiên cá. Sau đó nhằm tránh để Thẩm Y Y nhận ra bản thân đã rung động trước nàng. Mà nhanh chóng gặm lấy phần cá mà ăn ngay, đồng thời đôi mắt lẩn tránh đi nơi khác.
"Loài cá này, chỉ sống ở vùng nước nông. Nay lại đang ở đây, thì khả năng cao nơi này rất gần với một dòng sông nào đó bên trên rồi. Cũng không có gì lạ, khi mà Ma Thú Hạch vốn là một khu vực đồi núi khá cao. Chúng ta đi từ trên đó xuống đây ước chừng cũng bằng khoảng cách leo núi thông thường rồi. Vậy thì tốt quá!"
"Phải, Trong mắt của ta, người là một phụ nữ xinh đẹp nhất." Trương Vệ bất ngờ ngừng ăn. Đôi mắt chàng bỗng trở nên u buồn khi nghĩ đến người mà chàng đang nhớ đến trong đầu. Vì câu trả lời này, mà khuôn mặt của Thẩm Y Y bỗng trở nên buồn bã một cách lạ thường. Tuy nhiên câu đó vẫn chưa hết, Trương Vệ nâng môi dưới độn khoang miệng lên một khối lớn.
"Đẹp quá!"
Nghe được câu hỏi của nàng, Trương Vệ vốn là người thẳng thắn nên không ngần ngại mà đáp luôn:
Nghe được những lời ấy, Thẩm Y Y không ngại nữa, vừa gật đầu phát ra một tiếng " ừm" từ trong cuốn họng. Nàng liền tranh thủ cầm lên một thanh gỗ đã xiên một con cá khô nướng, lên gần mặt.
"Nếu cô nương đã nói như vậy, thì sao ta lại khách sáo được chứ."
Thấy Thẩm Y Y nói như vậy, kèm theo cái bụng đang réo lên vì mùi hương từ cá. Khiến Trương Vệ không kiềm lòng được. Mà ngồi xuống, đối diện với nàng.
Lời của Trương Vệ khiến Thẩm Y Y thắp lên một tia hy vọng, như Trương Vệ lúc nãy. Nàng đưa khuôn mặt thông minh của mình đưa ra nhận định:
Bất giác giây phút ấy, Trương Vệ đã bắt gặp một cảnh tượng đẹp mê hồn. Một dung nhan xinh đẹp, đứng sau một màn khói mờ ảo của hơi nóng. Đã phần nào khuếch đại nhan sắc của nàng lên một đỉnh cao mới vô cùng ma mị. Khiến Trương Vệ c·hết đơ một lúc.
"Xem ra, ngươi là một con người trọng tình trọng nghĩa. Hèn gì lúc đó ngươi lại..."
"Người đã sinh ta ra trong khó khăn, suýt chút nữa ta đa hại người. Người vì ta mà chỉ có thể ở yên một nơi, không thể đi đâu quá xa. Họa chăng tất cả là vì yêu thương ta hơn hết thảy mọi thứ trên đời. Cho nên ta không thể ở đây, mà bỏ đi lời hứa quan trọng nhất với người."
"Phải. Ngoài người ra, ta hiện giờ có một số người thân kế cận khác nữa. Nhưng suy cho cùng người vẫn là động lực lớn lao nhất với ta lúc này."
"Ngươi cố gắng sinh tồn như vậy, ắt hẳn là có một động lực to lớn. Là nữ nhân sao"
Hai người ăn trong sự im lặng, vì vốn dĩ họ không phải là tình nhân. Nên không có quá nhiều điều để nói với nhau trong giờ phút này. Tuy nhiên khi Trương Vệ đang gặm được nữa con cá. Thì Thẩm Y Y bỗng nhiên nhẹ giọng hỏi chàng:
"Sao rồi? Ngươi đã tìm thấy những gì?"
Câu nói vô tình ấy, đã truyền đến màng nhĩ của Thầm Y Y khiến nàng ngẩng đầu lên nhìn thẳng Trương Vệ. Mà phát ra thanh âm.
"Phải! Người đó đối với ta vô cùng quan trọng." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nàng đã lấy những phần cá đã phơi khô bên trong hắc giới chi mà nướng lên. Chắc do mới chỉ bắt đầu, nên mùi hương chưa có, mà lửa cũng chưa hung. Vừa thấy Trương Vệ, Thẩm Y Y tưởng như đã tuyệt vọng liền mỉm cười tươi sáng mà hỏi chàng:
"Dù là vậy thì cũng nên tạm gác qua đi." Thẩm Y Y bỗng nói như vậy,đồng thời hướng ánh mắt về phía những con cá đang nướng dở, rồi nói với Trương Vệ.
Chàng nói với ngữ điệu vô cùng ngại ngùng. Điều đó đã khiến Thầm Y Y lại càng có ấn tượng với chàng hơn trước.
Điều này đã khiến Trương Vế thoáng một chút bất ngờ. Cảm xúc qua đi thì chàng mỉm cười, đồng thời tiện tay đưa con cá chép trong lòng bàn tay lên mà nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn thấy chàng như vậy, Thẩm Y Y cũng không hiểu đã xảy ra chuyện gì. Biểu hiện của Trương Vệ lúc này là đang tránh né câu hỏi của mình, nên nàng cũng không muốn hỏi thêm. Nàng từ tốn gia giáo, thưởng thức từng miếng thịt nhỏ một cách nhu mì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Dù rất muốn cầm cá lên ngay, tuy nhiên chàng phải cố tỏ ra thanh lịch liền nói với Thẩm Y Y rằng:
"Cũng không mấy khả quan, tuy nhiên cô nhìn thấy thứ này không? Là một con cá, chứng tỏ nơi này không ít thì nhiều có thông với bên ngoài."
Trương Vệ khuấy động mặt nước mà ngoi lên hớp lấy một hơi. Sau đó đứng lên những bậc thang mà tiến lên gian phòng phía trên. Khi bước lên, chàng thấy Thẩm Y Y đang ngồi một góc mà nhóm lên một ngọn lửa đỏ bằng những thanh gỗ đã nhặt được từ đâu đó.
Chương 49: U Vân Địa Cung (3).
"Ngươi đang nói đến thân mẫu của mình ư?"
Vừa nhận ra được sự việc bên dưới, thì cũng là lúc Trương Vệ hết dưỡng khí. Chàng đành bỏ lại những thứ này mà lên trên báo lại mọi sự cho Thẩm Y Y. Trên đường đi lên, chàng tiện tay bắt lấy luôn con cá chép đang bơi trước mặt. Với mục đích lấy nó làm thức ăn.
Trương Vệ nhẹ nhàng giải bài nỗi niềm tâm sự của chính mình với nữ nhân chỉ mới gặp. Điều đó đã khiến Thẩm Y Y hiểu hơn về con người của chàng. Nàng nói:
Dưới ngọn lửa bập bùng, hương vị của cá khô đem nướng trên lửa đã nhanh chóng len lỏi khắp không gian. Khiến cái bụng đói của Trương Vệ không sao chịu nổi.
Kết câu, nàng mỉm cười tươi hết cỡ, tuy nhiên khoang miệng không hề mở ra hết, như thể những phiền muộn lúc nãy đã chừng từng hiện diện vậy. Trương Vệ cũng nói thêm:
"Hà."
Thời gian trôi qua chừng một khắc, thì cũng là thời điểm món cá mà Trương Vệ chờ đợi đã vừa chín tới. Chàng cứ ngỡ một khắc khi này dài tận thiên thu.
"Vậy nữ nhân đó, ắt hẳn là một nữ nhân tuyệt mỹ phải không?"
"Nhưng vấn đề lớn chính là phía dưới này, toàn là nước thậm chí còn có một ngã ba đường nữa. Quả thật dẫu muốn thoát thân cũng không mấy dễ dàng."
Nhận được câu trả lời, Thẩm Y Y cười mỉm, rồi nhìn chàng hỏi tiếp:
Từng câu, từng chữ của chàng thể hiện rõ sự khắc in sâu đậm một thứ tình cảm sâu sắc với người nữ nhân đó. Không cần nói cũng biết người mà chàng nhắc đến là ai. Một người thông minh như Thẩm Y Y đương nhiên đã hiểu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong vô thức chàng đã nói.
Nếu mà là thông thường chàng đã bập chộp tiến đến mà ăn lấy một phần cá mà không cần suy nghĩ. Tuy nhiên lúc này, trước mặt chàng lại là một nữ nhân không thân lắm. Cho nên chàng vẫn phải giữ lại một chút hình tượng.
Ánh mắt cứ lẳng lặng nhìn ngọn lửa,mà trong lòng cũng có một ngọn lửa khác đang bùng c·háy d·ữ d·ội hơn.
"Chuyện đó, cô nương đừng bận tâm. Suy cho cùng cũng là do ta hành xử không chuẩn mực mà nên. Ta đáng bị như vậy mà"
Vừa nghe đến đây, Trương Vệ vội vàng ngắt lời. Bởi vì chàng biết, nữ nhân đang muốn nhắc lại chuyện gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.