Đại Lục Liên Hoa
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 85: Hồi ức tuổi mười sáu (8).
Thính giác của một cường giả như hắn trội hơn so với người thường gấp ngàn lần. Vậy nên thanh âm của điện với tần số thấp đầy khó chịu như vậy, hắn vẫn nghe được là điều không mấy khó hiểu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kinh Như Tuyết chỉ cần một cái vẫy tay cũng đã đủ để đập tan chúng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bàn tay hữu Kinh Như Tuyết, thuận thế đưa ra phía trước.
Cứ mỗi quãng đường mà nó đi qua thì khí lực lại gia tăng thêm bội phần.
Khi hắn nhận thấy đối phương đang lởn vởn vòng quanh thì liền bạo phát cường công.
Duuue.....Due....Due.
" y dzô, c·hết chung với một nam nhân lực lưỡng thì còn gì bằng."
Liên tục phát ra không dứt. Bất giác khiến hắn thấy phiền và trở nên cáu gắt.
Cứ chạm rồi lại chạm, hết lần này đến lần khác.
Tuy vậy.
Tiêu Chính Nam như thể muốn kéo dài thời gian. Cho đến khi y đạt được mục đích.
"Vậy sao, ta sẽ buộc ngươi phải dùng đến sức lực. Tự tay châm ngòi cho cái kết của chính mình."
Lời nói của đối phương liệu có đáng tin hay không?
Suy cho cùng thời gian nhàn rỗi của hắn cũng khá nhiều.
"Ngươi cũng đang ở đây, chả lẽ lại muốn quyên sinh cùng với ta."
Nhưng nào có ngờ rằng.
Lúc này hắn miễn nhiễm với tất cả những thứ xung quanh, muốn phá được kết giới này không hề dễ dàng.
Nằm ở chỗ những mảnh điện đã tích tụ bên trong từng khối bụi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một lối đánh du kích đầy khó chịu.
Đồng thời tạo ra một cơn sóng xung kích mạnh mẽ, cuốn phăng tất cả những thứ ở bên dưới cánh rừng. Kéo dài ra hơn chục dặm vẫn chưa dừng lại.
Tuy vậy.
Lời nói của y, hòa lẫn vào từng lớp bụi, vang vọng tứ bề. Nhất thời không thể xác định được vị trí.
Cần biết rằng.
"Phí" Nghe những lời mà bản thân ghét nhất, Tiêu Chính Nam khạt một bãi nước bọt.
Tưởng rằng sẽ có một cuộc giao đấu quyền cước với nhau. Tuy nhiên.
Kinh Như Tuyết đang mất dần đi khả năng cảm nhận, đồng thời bị âm thanh làm phiền đến mức phát bực.
Đứng trước một đòn thế không có điểm yếu, Kinh Như Tuyết vẫn giữ vững quan điểm đối đầu.
Nhờ đó, nên từ bụi khí nó đã hóa thành mây tích điện, tiềm ẩn nhiều nguy hiểm.
Chính ngay thời khắc đấy.
Vốn dĩ.
"Thiên Các."
Đồng thời điểm.
Bầu trời cũng đã bị chia cắt làm hai nửa, mảng màu tối nay đã biến đổi thành một sắc đỏ rực như máu.
Lôi Thần gọi thêm sấm sét, đánh xuống quả cầu kia nhằm gia tăng thêm sức mạnh.
Thi thoảng cuộn lên như những miếng thịt nhồi, xen lẫn những tia chớp.
Nói đoạn, hắn lại giở giọng đùa cợt.
Tức thì đồng tử bừng ra vầng sáng tử bạch sáng rực. Đồng thời mang đến hai vòng ma pháp trên cánh tay vừa được đưa ra đó.
Nhân lúc cớ sự còn hỗn loạn, y đã kéo mây từ trên trời xuống rồi dung hợp nó với bụi khí tạo ra trận pháp này, nhằm nhốt Kinh Như Tuyết lại.
"Bắt được ngươi rồi."
Một khoảng thời gian sau ước chừng một tuần trà.
Hắn lấy khí tức của Tiêu Chính Nam làm trọng tâm quan sát.
Mặc dù vậy, hắn cũng không điên đến mức. Tự làm nổ khu vực này, để rồi bản thân phải bị tổn thương.
Là một thần nữ, với tử sắc là màu chủ đạo. Không rõ mặt mũi, trông giống một pho tượng với đôi mắt trắng dã.
"Tên khốn nhà ngươi, phiền c·hết đi được."
Hắn không chắc.
Khiến hắn vô cùng khó chịu.
Những cổ âm thanh khó nghe liên tục truyền đến màng nhĩ của Kinh Như Tuyết.
Mảng bụi này mang theo lôi năng dư thừa mà tích tụ thành.
Oành... Bang... Bang... Bang.
Lúc này.
Kinh Như Tuyết đã tạo ra một kết giới hình trứng gà bọc lấy chính mình.
"Ngươi quả thật rất mạnh, ta thừa nhận không phải là đối thủ của ngươi.
Chỉ cần ngươi vung sức thì sẽ có một v·ụ n·ổ hủy thiên diệt địa. Đến lúc đó, tính mạng cũng không được đảm bảo đâu."
Tiếng.
Nhưng rất nhanh Kinh Như Tuyết đã có một cái nhìn hoàn toàn khác về cục diện hiện giờ.
Năng lượng như nước chảy ồ ạt tập trung lại tạo thành một đóa hoa sen khổng lồ.
Bản thân y không muốn dùng đến cách này. Vì y nghĩ rằng chỉ với một đòn cực mạnh với hơn mười ba thành công lực đã đủ khiến một kẻ tự cao coi thường như Kinh Như Tuyết phải khuất phục.
Khi nhận ra sự tồn tại của Tiêu Chính Nam đang ở gần, Kinh Như Tuyết liền nói:
Dường như ngay lập tức.
Đám bụi khí này, là kết quả do v·a c·hạm khí lực mà nên. Tuy nhiên nó có đôi chút khác biệt.
Cuộc chiến vẫn chưa dừng lại.
Vậy cho nên, ngũ chỉ của Tiêu Chính Nam chỉ chạm đến và lưu lại những vết tích không mấy đáng kể.
Giây phút đối phương đến vừa đủ tầm.
Hắn chỉ cần dùng ba thành công lực đã phá được đòn "Thiên Phạt" của y. Khiến y phải thầm phán phục.
Quả cầu năng lượng đang bay đi thì Tiêu Chính Nam liền quát:
Thông thường với những thứ như thế này.
Nói đoạn.
Lôi hổ từ trên bả vai Lôi Thần, bước đi vài bước oai vệ. Rồi dậm nhảy bám đuôi theo quả cầu năng lượng, miệng không ngừng há ra thật to, như thể muốn cắn lấy nó.
Sự xuất hiện của hồn lực này đã mang đến những điểm chấm phá trong bức tranh u tối mà Tiêu Chính Nam tạo ra.
Nơi va vào nhau ấy, đã để lại một hố sâu hun hút không nhìn thấy được đáy, cùng một lớp mảng khí bụi khổng lồ.
Kinh nghiệm mách bảo hắn, phải cẩn thận đề phòng. Cho nên hắn không vội mà hành động, định bụng xem thử đối thủ của mình sẽ làm gì kế tiếp.
Đến cả hai võ hồn kỹ đều đã đồng loạt biến mất, bên cạnh đó ấn ký khai thiên cũng đã chìm vào dòng xoáy của cuộc chiến mà biến tan vào hư vô.
Y lại lẫn vào trong mảng bụi mà trốn.
Hắn liền đưa chân khí vào trong song thủ với tâm thế đã sẵn sàng đáp trả.
Tiêu Chính Nam khẳng định xong thì hắn lại xuất hiện một lần nữa. Và lần này vẫn chỉ chạm đến kết giới rồi lập tức rút lui. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Thật tiếc, ngươi chậm tay rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn lạnh nhạt thốt ra từ đôi môi:
Nhưng lần này hoàn toàn khác.
Trong chốc lát, sát ý đã bùng lên trên gương mặt đầy phấn son.
Lời nói vừa dứt.
Theo lời nói của y.
Dù có hơi bất ngờ.
Hai tuyệt kỹ thượng thừa không phân định được thắng bại, chạm vào nhau và sinh ra một v·ụ n·ổ cực đại.
Chương 85: Hồi ức tuổi mười sáu (8).
Thấy vậy, Kinh Như Tuyết nói:
Thanh âm truyền đi được một lác, lập tức có hồi âm.
Rồi mỉm cười một cách tà ác.
"Hoa Khai Dị Kiến Tâm Sát Thần."
Mảng bụi khí lớn đã thuận chiều mà nuốt chửng Kinh Như Tuyết. Khiến hắn mất đi khả năng quan sát.
"Hổ con à, ngươi vẫn chưa rút kinh nghiệm hay sao? Vừa rồi ta chỉ dùng ba phần pháp lực đã phá được chiêu của ngươi. Chênh lệch thực lực đã quá rõ ràng, ngươi còn không mau từ bỏ."
Không phải tự nhiên mà chúng có sự chuyển hóa kinh khủng như vậy. Tất cả là do Tiêu Chính Nam tạo ra.
Một bóng đen lao v·út đến chỗ của Kinh Như Tuyết.
Cho nên tạm thời hắn quyết định đứng chờ thêm một chốc rồi mới đưa ra quyết định hành động.
Tuy nhiên đừng mong thoát khỏi đây bình an vô sự. Vì nơi ngươi đang đứng đã được ta giăng ra trận pháp.
"Lôi Thần Giáng Thế: Thiên Phạt."
"Ta khinh, có c·hết bổn vương cũng không muốn chung một huyệt với kẻ nam nữ không rõ ràng."
Theo cử chỉ hành động của chủ thể, Thiên Các chắp tay trước ngực.
Một hình ảnh to lớn xuất hiện từ phía sau lưng hắn với kích thước không hề thua kém so với hồn lực của Tiêu Chính Nam là bao.
Kinh Như Tuyết không chỉ dựa vào tai để nghe, mắt để thấy. Hắn còn dùng được trực giác với cảm nhận không gian vô cùng sắc bén.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.