Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 36: Chuyến săn cuối trước mùa gặt (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36: Chuyến săn cuối trước mùa gặt (2)


Cũng bởi so với đi vào nơi cây với cây trong rừng, thì một nơi thoáng chỉ vang lên tiếng gầm rú hùng dũng của dòng nước chảy xiết rõ là tạo nhiều điều kiện cho việc di chuyển hơn.

Trong khi ấy thì đối với Nam, khi trông thấy Mị cẩn thận vầy. Hắn quả thật...Giơ hai tay hai chân lên tán đồng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hẳn rồi, đề phòng thú rừng và cả đồng loại. Vì chuyến săn cuối này không chỉ có thợ săn của khu dân nghèo mà vẫn có những võ giả lang thang, những kẻ bị truy nã, chỉ có thể thông qua giao dịch những món quý thế này để kiếm tiền.

Rừng yên tĩnh, gió xào xạc, thỉnh thoảng vài giọng hót của bầy chim góp vui.

Hiển nhiên, không g·iết thú đang có mang là một trong những ranh giới đạo đức của thợ săn. Tuân theo cũng tốt, không tuân theo cũng chẳng ai đem đấy làm cớ để mà trách móc cái gì.

Dù kỳ thực chúng ở đâu trong rừng này cũng có, nhưng với tập quán ăn xác thì vùng bìa hiếm khi thấy chúng lắm, nhất là ở cái nơi bị nhân loại càn quét này. Nhưng ở vùng trung, và sâu thì đầy, hơn nữa cũng như linh cẩu kéo bè kéo lũ.

Chương 36: Chuyến săn cuối trước mùa gặt (2) (đọc tại Qidian-VP.com)

Và bỏ qua chuyện cẩn thận đến phát ốm, Mị cực kỳ hưng phấn bắt đầu chuyến săn đầu tiên vỹ đại của mình.

Nam còn rảnh nhặt vài cục đá thảy thảy lên cho đỡ nhàn cái tay thì tai hắn chợt nghe tiếng sột soạt khá nhẹ. Mà thính giác trải qua hạo nhiên chính khí tăng cường làm cho hắn dễ dàng nghe được một cuộc đua khốc liệt đang diễn ra.

Mà con mồi đưa tới cửa thì bỏ cũng tiếc. Thành ra con thỏ vừa nhảy ra khỏi một bụi cây thì đã bị Nam chọi một cục đá thủng sọ. Rồi hai viên nối tiếp ngay sau đó đã giải quyết luôn kẻ đi săn xui xẻo.

Thành ra Mị, vốn tự nhận mình đang tuổi thanh xuân, vào mùa đẹp nhất của thiếu nữ. Dù biết rõ ông cha nói xàm ba láp nhưng biểu hiện khi đi săn có thể nói là cứ như bọn c·ướp mà tác giả ta nguyện xưng là Rape đạo tông sư, chay mặn đều dùng đang lởn vởn ở bất kỳ đâu.

Trái lại, họ bắt gặp một con hươu đang uống nước một mình. Nhưng vừa sờ đến cung sau lưng thì cả Nam và Mị đều trông thấy cái bụng to tướng của con hươu đấy nên thôi, mặc cho nó thấy người liền kinh hoàng bỏ chạy ngay.

Thành ra việc đi ven sông phải cẩn thận, tránh nhìn trên quên nhìn dưới rồi đạp một phát là một bầy kiến nó hô vì 'Demacia' mà xông lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng vì chuyến đi ngắn nên chắc khoảng một ngàn hai trăm bước, nhiều, hoặc ít hơn thì họ đã thấy một gò dốc cao đột ngột, lại hơi trồi ra, ăn hết một nửa con đường ven sông mãi cả một đoạn dài.

Xong sau đó củng cố địa vị, rồi chỉ chờ thằng giang hồ nào đấy đến c·ướp là hô hào cả hội đến đòi công đạo. Dù việc ấy xa hơn là bảo đảm mình có chút bảo kê khi bắt đầu vào võ quán, và mở rộng quy mô bán bánh bao.

Và những tay đấy thì trong tay vài chục mạng là ít, nhân tính cũng phai tàn đủ để họ đặt một nhúm cỏ ngàn hương lên trên sinh mạng của một đồng loại.

Như vậy, việc tiếp theo mà Nam với Mị làm là đi dọc theo đường sông.

Mà như vậy thì không nói gì, nhưng vì đây là tổ thiên nhiên của một loại kiến, chúng đục rỗng những cái rễ của thứ cây kỳ dị đấy rồi cư ngụ. Như lỡ mà đạp nhầm thì lũ quái vật nhí này sẽ liều mạng.

Ừ, ừ, truyện thể loại sinh hoạt mà, hệ thống nó vừa mờ vừa nhạt là chuyện hiển nhiên.

Thành ra thiếu nữ tựa như bị chứng bệnh người bị hại. Thang có sẵn, nhưng nhất quyết kiếm kiếm tìm tìm một chỗ hơi dốc dốc, bảo Nam cõng để trèo lên, rồi khi lên được với một đống đất cát trên người thì lại bắt tay, kéo Nam lên.

Tuy nói, con đường đấy nói tốt là tốt hơn mặt bằng chung thôi. Vì đây là địa bàn của một giống cây kỳ dị. Chúng mọc trên đất ven sông, thân dưới nước thì tựa như rong, còn trên bờ thì là những bộ rễ dài đến độ nó có thể quấn lên những cây cổ thụ cách đó hai, ba chục mét.

Thế nên ấy, tầm gần mười giờ trưa, họ mới chính thức tách nhau ra sau khi xác nhận lại các ký hiệu với nhau một lần nữa.

Mà có lẽ đi, chuyện may nó thường tới theo cặp. Cái hack vào lúc này vui mừng được ra sân trong vài giây để thông báo rằng nghề thợ săn vừa thăng cấp là tịt ngòi.

Nàng ta tỉnh như bơ nguội. Còn dùng đống đất pha với ít nước trây trây trét trét thành một đống bùn thoa lên mặt, trông đen sì, làm đôi mắt màu hoàng kim của người mèo trông sáng hơn mọi ngày.

Loại thì cũng tùy, nhưng đàn thú lúc nào cũng phát ra những tiếng ồn ào kinh thiên động địa và những tiếng bước chân như sấm rền nên ta cũng chẳng cần lo lắng mấy về chuyện Nam và Mị sẽ đụng độ một bầy ác thú.

Dù gì con hàng này bán được mấy ngày bánh bao dạo đã tính tới mình bị giang hồ thu phí đường phố. Hơn nữa còn đụng trúng loại tát ao bắt cá, mở miệng ra là ăn bảy phần tiền nên tựa như bị điên đi săn hổ.

Còn Nam, hắn tìm một bóng mát nào đó ngồi nghỉ một chút, uống hai hớp nước, rồi nhìn cảnh vật chung quanh một hồi.

Hoặc ít nhất, cuộc đi săn vào ngày hôm nay của đôi bạn trẻ rất yên bình nên ta sẽ không nói về việc họ đề phòng những chuyện xấu, như một môn học bắt buộc của thợ săn như không muốn mình c·hết mất xác trong rừng.

Nhưng kinh khủng nhất vẫn là lũ này còn bắt xong h·iếp. Từ bà già tám mươi tuổi đến trẻ em năm, sáu tuổi, đẹp xấu không quan trọng, vô luận là béo như heo vẫn là gầy như que củi, hay mặt đầy sẹo đều khiến bọn này hèn mọn nhe bộ răng vàng khè ra, xong rồi thì múa há há há.

Có lẽ một con thú thuộc loại nhỏ trong cỡ trung như c·h·ó săn, hoặc cáo, hay sói đang truy đuổi một con thỏ rừng, hoặc giống gì đấy tương tự vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Được rồi, được rồi. Tính nàng thế là do cha nội A Phủ mở miệng ra là một bầy c·ướp hung tàn làm giả dấu vết dụ bé thợ săn ngây thơ, rồi chiêu số thì ôi thôi đủ kiểu, từ giả tiếng thú rừng cho tới phục bên thiên tài địa bảo đều có. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ở đấy có một cái biển gỗ cũ kỹ. Nhưng thang gỗ để trèo lên thì trông mới và rất chắc chắn. Dù Mị vì nghe cha bảo những chỗ vầy hên thì thôi, xui thì c·ướp nó phục ở trên, ngơ ngáo leo lên thang gỗ là nó cho một gậy vào đầu, xong hết phim.

Thế nhưng bản chất vẫn là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã. Cả Nam và Mị kỳ thực cũng cùng là một giuộc cả. Thuộc cái loại như có thể cẩn thận được thì sao lại đần độn tiến công mà không phải là cho cái cẩn thận đó gấp đôi, gấp ba.

Và cứ mỗi hai, ba trăm bước chân là xem la bàn với lật bản đồ ra một lần. Việc bổ sung nước liên tục cũng là một điều cần thiết khi mà việc ở bên cạnh con sông rất sạch sẽ, miễn là có bình lọc, không thì chắc thì củi với đá lửa, bình có sẵn đấy mà đun thì càng được.

Nam và Mị còn trao đổi nhiều thứ nữa trên bãi cỏ bìa rừng. Nhưng chúng phần lớn là những tri thức về chuyện cẩn thận của thợ săn nên ta cũng chẳng cần hiểu hết nó làm gì.

Đấy là chưa kể đây là một trong những chi nhánh chính của con sông tại cánh rừng của khu dân nghèo. Cũng tức nó nuôi dưỡng lấy những đàn thú bất cứ lúc nào cũng có thể xông ra từ rừng.

Rồi giời mới biết, Nam vốn không định xen vào hai ông bạn này thì hai ông lại lao về phía chỗ hắn đang ngồi nghỉ.

Trái lại, Nam lúc này ngoài chuyện đoán đúng con thỏ thì lại có hơi bất ngờ vì trông thấy một giống c·h·ó mà hắn quen gọi là linh cẩu rừng lại ở đây.

Chỉ là, hắn nghĩ đến chuyện trùng hợp rồi thôi. Và vì rảnh, hơn nữa thịt loại c·h·ó này vừa tanh vừa hôi nên Nam đào hố, rồi chôn cho nó. Xong nắm con thỏ rừng bước về phía khu tiếp tế.

Mà ở chốn này, những dấu hiệu chỉ lối đến điểm tiếp tế Tứ rất dày đặc. Nhưng hẳn rồi, Mị phải tra xét một cách kỹ càng, và chỉ khi xác nhận những dấu hiệu cũ, liên tiếp nhau mới đi tiếp.

Mà lại, như Tí cô nương thì tác giả ta còn làm vài miêu tả về đỏ mặt, hay ngại ngùng, hoặc vài thứ hẳn là nên có ở thiếu nữ người mèo thì cũng bất lực.

Rồi họ lại đi tiếp.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 36: Chuyến săn cuối trước mùa gặt (2)