Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 40: Dị biến (2)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40: Dị biến (2)


Vì những vệ binh xem như chuyên nghiệp, bọn hắn một bên thu hẹp lại trận hình, người sát bên người, tạo thành một bức tường thịt hình chữ nhật có nhiều đỉnh hơn bốn.

Còn vì sao nó c·hết thì trên thân của con này ghim lít nha lít nhít tên. Mà Nam chắc mẩn là được bắn bằng trọng nỏ, còn phần đầu dê của nó thì ăn đ·ạ·n, thủng ba lỗ.

Người trên nghe rõ, nhưng người dưới mới đến chưa chắc nghe rõ. Mà một bên không nghe thì lên, một bên nghe thì xuống. Và nó đụng vào nhau thì trên cơ bản là hoàn toàn thành một mớ bùi nhùi.

Vì trước mắt hắn ta giờ đây là một chiến trường nho nhỏ chất đầy xác của hàng chục con thú. Phần lớn chúng đều bị đục những lỗ nhỏ trên người, có con ăn headshot, máu pha cùng với dịch óc bốc lên một cái mùi ghê tởm.

Còn vị đàn ông đội nón lá thì lại vò đầu bứt tai, bất lực mà gào rống để chửi.

Thành ra trừ khi chứng kiến sinh vật kỳ dị này trực tiếp như Nam, không thì nó là một thứ gì đấy rất chi là quái dị qua văn kể.

Nghĩ cũng phải thôi, lâu ngày thiếu c·hiến t·ranh, đám lính xuất ngũ còn tốt.

Đấy là nói về chỉ huy của họ, một phần là do đây là thân tín của thế gia, đến để ăn, với tranh ăn với thế gia khác chứ không phải làm.

Rồi đụng người thì còn tệ hơn, vì bọn hắn vừa mới trải qua một cuộc t·ấn c·ông của một bầy ác thú.

Thế là hắn lại cảm thấy may mắn vì mình không lại gần tiếng s·ú·n·g.

Có lẽ nó là một con thằn lằn, nhưng chỉ giữ lại lớp vảy đen bóng cùng cái đuôi hung tợn. Cái đầu nó trông giống dê, lại mọc ra hai cái sừng, trong khi phần thân lại hiện rõ hai chi trên và chi dưới.

Chương 40: Dị biến (2)

Những vệ binh cùng thợ săn cũng vội vã không kém gì hắn.

Một thanh âm vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà lấy đám suốt ngày phải đối mặt với kỵ binh phương Bắc tới q·uấy n·hiễu đấy làm tiêu chuẩn khiến cho đám lính trong đây vừa gặp biến là có thể tổ chức lực lượng cấp tốc, đồng thời phản công lại gần như ngay lập tức đám thú tới công.

"Nam!."

Dĩ nhiên, đó là nguyên nhân mà Mỵ chọn chốn này làm chỗ tập hợp, mà không phải là khu tiếp tế Nhị hay tiếp tế Tứ.

Cứ như vậy, tràng cảnh hỗn loạn nhanh chóng biến thành một trận hình kỳ quái. Nhưng thay vì chạy loạn thì người với người đã tạo thành một phương trận đã khiến cho cuộc xô đẩy nhanh chóng bị dập tắt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhất là trong cảnh mọi người đang di chuyển ra cổng một cách đông đúc.

Mà về phía khu tiếp tế tam, những cái hố bẫy, rào chắn đều bị phá hủy, để lại một con thú khổng lồ cao muốn bằng cái tường xi măng đổ gục.

Ngay lập tức, những vệ binh tập mãi thành quen nhanh chóng gộp lại thành hàng. Còn thợ săn thì ngơ ngơ ngác ngác, thấy quen thì nhào tới, không quen thì lại có hơi ái ngại chờ cho hàng nào trống ra thì mới xếp vào.

"Mả cha nó! Thằng nào không biết xếp hàng thì vào trong lấy công cụ. Còn thằng nào biết thì bước lên."

"Nhanh! Ta cần phải sửa lại cạm bẫy! Mười người một đội, ba đội một tổ. Xếp thành hàng!."

Rồi chung quanh nó, Nam thấy những người mà có thợ săn, cũng có vệ binh đang quăng móc sắt lên người con thú, hẳn là dự định kéo cái thây của con vật này ra khỏi tường thành.

"Mỵ, Chú A Phủ, Chú Lâm, Chú Bình." Nam đọc tên của bốn người, đấy là xem như chào.

Có thể nói là g·iết gà bằng dao mổ trâu. Lại tới gấp đôi cũng có thể chiến.

Sau đó, Nam hỏi:

Vì rất có thể hắn sẽ đụng một đám thú đang phát điên mà tháo chạy. Bọn đấy thì không phải là trèo lên cây là trốn được.

Rồi khi chàng trai quay đầu về hướng thanh âm phát ra. Thì trái tim đập bình bịch của hắn mới được làm dịu đi.

"Chuyện gì đang diễn ra?."

Còn một phần là do khả năng ứng đối tình huống đột phá thấp kém của người này. Dù sao có điên mới yêu cầu một đám thợ săn chưa qua chính quy huấn luyện sắp thành hàng.

Mà sắp rồi cũng thôi, lại đưa thêm mệnh lệnh trái ngoáy nhau.

Họ có chòi canh, có thông tin liên lạc nhất định, và chắc chắn A Phủ sẽ không để Mỵ, đứa con duy nhất của ông gặp mệnh hệ gì.

Họ lúc này được tổ chức một cách có thể nói là gấp rút bởi một người đàn ông đội nón lá mà Nam không có để ý đến mặt.

Bọn hắn được thế gia nuôi, ăn còn no hơn lính chính quy, huấn luyện cũng lấy từ bộ quân huấn phương Bắc làm tiêu chuẩn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chuyện gì đang diễn ra.

Còn có A Phủ. Họ còn đứng kế bên hai người thợ săn mà Nam không thân thiết lắm. Dẫu cho vào lúc này hắn vẫn có thể nói tên họ.

Tràng cảnh lộn xộn lúc này ở cổng càng lộn xộn hơn. Lại thêm cái hình thức chỉ huy chỉ bằng gào với rống thì ta nói ôi thôi nó ô hợp kinh khủng.

Nhưng có hai thứ hắn lo bây giờ là về Mỵ và thứ sẽ tiếp diễn sau sự kiện này. Và hắn nghĩ mình không cần chờ đợi để báo tin cho lực lượng thợ săn của khu dân nghèo mình hiện đang trú đóng ở đây.

Dù Nam biết loài này được thợ săn gọi là Voi Lành. Lành thì có, vì giống này ăn cỏ, đúng hơn là lá cây cùng trái cây, nhưng voi thì thứ quái này trông giống một tí chút nào coi như hắn ta thua.

Thế nên bây giờ hắn lại hiểu đôi chút tâm tư của ông đồ và bà đồ khi phản đối hắn làm nghề thợ săn. Cũng lý giải vì sao mọi người lại có một nỗi sợ hãi về rừng rậm như vậy.

Là Mỵ.

Và nó thì chống lại cái cảnh lộn xộn một cách rất hữu hiệu khi hàng trước đỡ lấy dòng người xô đẩy, hàng sau trợ giúp hàng trước, trong khi hàng cuối gào thét mệnh lệnh của người chỉ huy.

Nhưng mệnh lệnh thông minh mà lẽ ra nên được ra ngay từ đầu giờ khi ở thứ hai thì nó lại trở thành ngu xuẩn.

Rồi khi hắn ta định xông phá đám ô hợp đang đứng nhìn cái cảnh ở phía cổng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thành ra bước chân đã chậm dần của hắn khi bước gần điểm tiếp tế bất chợt tăng. Nhưng Nam không chạy, vì dòng người ngoài cổng không phải là thứ mà hắn có thể đột phá trong ngắn hạn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ấy là tính về chiều cao khi nó đã nằm xuống.

Đáng tiếc, vị cầm dao mổ trâu lại là thứ bê đê yếu đuối, thấy máu là sợ.

Không có t·hương v·ong. Nhưng người đàn ông đội nón lá thì vẫn tức nổ phổi. Và khi cái phổi của người này đang cần lấy hơi để ra tiếp mệnh lệnh thì Nam đã vọt vào trong cổng.

Nhưng thanh âm ồm ồm to như cái loa của người này thì hắn ta lại nghe rất rõ.

Rồi những người bổ sung từ trong ra, vệ binh thì biết nên nhanh chóng gia nhập vào, còn như thợ săn thì trên cơ bản là lung ta lung tung khiến cho vị chỉ huy đội nón lá kia, dù Nam không thấy mặt, nhưng tiếng chửi đầy bực mình thì rõ cả ra.

May hậu quả thì cũng không lớn.

Nam không biết.

Đặc biệt là lúc hắn bước tới gần cổng, cái xác con thú khổng lồ chầm chậm ngã xuống. Mặt đất như rung lên để minh chứng cho cái sức nặng của một con thú mà Nam khó lòng miêu tả được.

Nhưng giờ, cái thứ hiền lành trong rừng sâu đấy đổ gục ở đây. Mà sau lưng nó, cây đổ cây ngã như nói cho Nam biết rằng nó đã cố gắng t·ấn c·ông điểm tiếp tế này.

Thế nên kiến thức quân sự và tổ chức lực lượng đại khái là đàm binh trên giấy còn không nổi chứ nói cái gì cao xa.

Nghĩ là vậy. Nhưng rất nhanh Nam tiên sinh của chúng ta nhận ra mình chẳng cần phải thông báo với ai về sự bất thường của khu rừng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 40: Dị biến (2)