0
- Nội chiến hỗn loạn ư, vì sao?
- Thất phu vô tội, hoài bích có tội. Myanmar có sản lượng quặng mỏ khai thác ngọc phỉ thúy lớn nhất, tốt nhất trên thế giới. Điều này lại không mang đến điều gì tốt đẹp mà chỉ mang đến n·ội c·hiến hỗn loạn cho đất nước. Ngoài ra nước chúng tôi còn nổi tiếng với các tập đoàn t·ội p·hạm chuyên trồng cây á phiện, sản xuất và buôn b·án m·a t·úy đứng hàng đầu thế giới. Cả hai điều này là hai gánh nặng, hai cơn ác mộng này không biết bao giờ mới chấm dứt được.
Giang Bình An bị lây sự bức xúc của thủ tướng U Nu nên hắn cũng thấy buồn bực trong lòng. Myanmar có tình huống không khả quan, nhưng dù gì cũng giáp với Đại Thịnh đế quốc, nếu thu luôn nơi này thì cả khu Nam Á này hầu như đã được bao bọc bởi Liên Minh Thịnh Vượng, cả ba nước Thái Lan, Campuchia, Lào sẽ bị lọt thỏm vào giữa.
Nghĩ đến đây Giang Bình An cũng không ngại vất vả thêm, hắn bắt tay ngay với thủ tướng U Nu và nói:
- Rất hân hạnh chào đón Myanmar gia nhập Liên Minh Thịnh Vượng. Nhưng còn việc làm thủ tướng thì hơi kỳ, vì hiện tại ngài đã là thủ tướng rồi mà?
Thủ tướng U Nu cười thật tươi, ông ta hồ hởi nói:
- Chuyện đâu có gì khó, ta lọt xuống làm phó thủ tướng, ngài sẽ làm thủ tướng, vậy là vẹn cả đôi đường. Ta đã gặp riêng chủ tịch Hà của S quốc xin tư vấn, chủ tịch Hà có nói ngài chuyên cứu dân độ thế, cứu giúp các nước đang khó khăn hoạn nạn, chẳng những vậy, khi làm thủ tướng rồi thì chỉ giúp đỡ chứ không nhúng tay vào quốc nội. Như vậy thì có gì mà ta phải lo lắng, chỉ cần ngài giúp ổn định cả nước, sau đó ngài chỉ cho cả nước Myanmar đường lối phát triển kinh tế thì quá tuyệt vời rồi.
Nghe phiên dịch đến đây, tổng thống Hamani Diori cũng xen vào tán đồng:
- Thủ tướng U Nu nói rất đúng, chỉ cần ổn định cho đất nước không nổi loạn, sau đó Giang thủ tướng chỉ dẫn phương hướng cho chúng tôi phát triển kinh tế của đất nước thì đã quá tuyệt vời rồi. Đó chính là những gì chúng tôi mơ ước bấy lâu nay: dân giàu, nước mạnh, xã hội ổn định.
Câu chuyện đến đây là tạm dừng, việc hai nước Niger và Myanmar gia nhập Liên Minh Thịnh Vượng cơ bản đã xác định, việc Giang Bình An làm thêm hai chức thủ tướng kiêm nhiệm nữa thì còn phải đợi hắn bàn bạc với hoàng đế Phổ Nghi và chủ tịch Hà, để hai người thông qua cho hợp lý hợp tình.
...
Buổi trưa 31/1, Đại Thịnh đế quốc tổ chức tiệc tiếp đãi các nguyên thủ quốc gia, tổng cộng 75 người tham dự, trong đó có 74 vị nguyên thủ quốc gia, chỉ có Giang Bình An là thủ tướng. Riêng mấy trăm người đi theo trong các phái đoàn thì sẽ do các phó thủ tướng, các bộ trưởng của Đại Thịnh đế quốc tiếp đãi riêng.
Bữa tiệc này tuy không bằng bữa tiệc Mãn Hán toàn tịch của bà Từ Hi thái hậu chiêu đãi tám nước liên quân ngày xưa, nhưng vẫn có sắc hương vị toàn, đặc biệt là các loại hải sản tươi sống quý hiếm, chúng được Giang thủ tướng cung cấp, tươi sống nhảy roi rói như vừa vớt từ biển lên, và quan trọng nhất là không hề sử dụng của cải của nhân dân trong nước như bà Từ Hi thái hậu kia.
Sau khi thưởng thức các món ăn đặc sắc trong bữa tiệc, các phái đoàn được dẫn đi tham quan siêu cấp thư viện của Đại Thịnh đế quốc ngay tại tầng 8 của Thịnh Cung.
Đứng trước từng dãy thư sơn, tất cả mọi người tập thể hóa đá, họ kinh ngạc còn gấp 10 lần lúc sáng nhìn thấy khu vườn pho tượng vàng các nguyên thủ quốc gia.
Khu vườn kia chỉ kỳ lạ ở chỗ tay nghề đúc tượng quá cao, làm thật hoàn hảo và quá nhanh chóng, còn vàng thì nước nào cũng có, không đáng để ý.
Còn các thư sơn đang sừng sững trải dài trước mặt mọi người, đây mới thật sự là nội tình, là của cải quý giá nhất của một dân tộc, một đất nước.
- Ôi trời ơi, ở đây có bao nhiêu sách báo mà nhiều kinh khủng vậy?
- Hơn 2 tỷ bản sách báo.
- Hả? 2 tỷ ư? Thật không thể nào tin nổi!
- Nó bao gồm bao nhiêu thứ tiếng?
- Hầu như là tất cả.
- Vậy các ngài làm sao mà quản lý?
- Chúng tôi dùng công nghệ cao để quản lý chúng, rất gọn nhẹ.
Những người máy thủ thư đi theo hướng dẫn không sử dụng màn hình ảo 3D để tránh làm kinh động các khách nhân, họ chỉ cầm máy tính bảng, gõ tên sách cần tra cứu để tìm đưa cho các khách nhân có yêu cầu.
Ngay lập tức phái đoàn gần 500 người, tính luôn người đi theo nguyên thủ quốc gia, lập tức thử nói ra những quyển sách quý hiếm mà bản thân từng đọc để thử thách người thủ thư, và thử xem nội tình của thư viện 2 tỷ đầu sách báo này hư thực ra sao.
Qua 1 tiếng sau, gần 500 khách nhân đều phải tâm phục khẩu phục không thể nói gì hơn được nữa vì kết quả thật đáng sợ:
100% sách yêu cầu đều lấy ra được.
1 giây là có kết quả tìm kiếm, 5-20 giây là sách đã đến trước mặt.
Chỉ tối đa 20 giây là có chính xác sách cần tìm trong 2 tỷ đầu sách báo, đây là hiệu suất làm việc kiểu gì? Thật sự là quá thần kỳ, quá kinh khủng.
Sau đó là từng vị khách nhân nhờ hỗ trợ tìm những quyển sách cực kỳ quý hiếm mà ngay cả họ cũng không có, để thử xem siêu cấp thư viện này một lần nữa.
Kết quả cuối cùng cũng vẫn vậy, tất cả đều có, dù là quý hiếm đến đâu.
Giờ thì tình huống lại đảo ngược, mọi người lại chạy đi kiếm Giang thủ tướng và hoàng đế Phổ Nghi để xin sách quý về bổ sung cho nước nhà.
Hoàng đế Phổ Nghi rất vui vẻ đồng ý tặng mỗi vị nguyên thủ quốc gia 10 đầu sách quý hiếm nhất theo ý của từng người lựa chọn, để làm quốc lễ về mặt tinh thần biếu tặng giao lưu các nước đã đến chúc mừng.
Các nguyên thủ quốc gia nghe được con số 10 thì vừa thích ý cười to cảm ơn nhưng trong lòng lại buồn rầu vì không chiếm được nhiều hơn nữa.
Hoàng đế Phổ Nghi nhìn thấu tất cả nhưng không nói gì, ông ta cũng cười thầm trong bụng:
"Khà khà khà... Hiếm mới quý, ít mới thèm nha. Con cá không câu được vĩnh viễn là con cá to lớn nhất"
...
Phong ba siêu cấp thư viện vừa qua đi, xế chiều các phái đoàn được hướng dẫn tham quan xung quanh thủ đô.
Đập vào mắt của mọi người là các con đường nhựa rộng rãi khang trang, xanh sạch. Các ruộng lúa phì nhiêu thẳng cánh cò bay, các khu lều kín bằng nylon trồng rau dưa.
Có khách nhân thắc mắc:
- Ở đây thời tiết rất tốt, không quá giá rét, vì sao mọi người lại phải dựng nhà kín để trồng trọt, như vậy không tăng giá thành sao? Ở nước chúng tôi chỉ có các nhà khoa học nghiên cứu cây trồng mới có dựng nhà kín như thế này mà thôi.
- Thưa quý khách, chúng tôi dựng nhà kín là để tránh sâu bệnh.
- Ồ, nếu có sâu bệnh thì chúng ta có thể phun thuốc trừ sâu bệnh mà?
- Không, chúng tôi hoàn toàn không sử dụng thuốc trừ sâu bệnh, vì chúng rất độc hại cho con người.
Mọi người nghe xong liền gật gù khen ngợi, nhưng vẫn có người thắc mắc tiếp tục về tính kinh tế của mô hình trồng rau dưa trong nhà kín này.
- Quý quốc trồng trọt rau dưa cho mọi người toàn dùng nhà kín hay chỉ có nơi đây?
- Tất cả đều dùng nhà kín. Trừ các nhà dân tự phát trồng trọt một ít để tự ăn.
- Ồ, thế thì chi phí giá thành phải cao đúng không?
- Đúng vậy.
- Như vậy làm sao người dân bình thường có thể mua nổi?
- Mua nổi chứ.
- Tại sao?
- Bởi vì tiền lương của mọi người đủ cao để mua sắm chúng, họ rất vui vẻ là đằng khác. Thực phẩm an toàn luôn luôn được tin tưởng và trân trọng.
Mọi người nghe xong phiên dịch, liền vỗ tay một tràng dài tán thưởng cho quyết tâm trồng rau dưa an toàn này của Đại Thịnh đế quốc.
Người ta thường nói nước lấy dân làm gốc, mà dân thì dĩ thực vi thiên. Cho nên việc làm ra thực phẩm an toàn cho người dân sử dụng hàng ngày là vấn đề căn bản trong tất cả căn bản của một đất nước.
Chỉ cần nhìn sơ thì ai cũng biết, một quốc gia có thực phẩm an toàn cho dân chúng sử dụng, như vậy dân chúng sẽ khỏe mạnh, vừa không tốn tiền thuốc men chữa trị, vừa có sức khỏe tốt nhất để lao động làm giàu cho bản thân, làm hùng mạnh cho đất nước.
Bỏ qua khu rau dưa lều kín, mọi người đến một khu trồng cây Dù Bạch Kim, đập vào mắt mọi người là một vùng trắng lóa nhưng không chói mắt, từng cây Dù Bạch Kim y hệt như những cây dù trên cả một vùng mênh mông rộng lớn, ai cũng đều phải trầm trồ, rung động.
- Đẹp.
- Đẹp quá đi.
- Quá rung động...
Các khách quý có hỏi công dụng của loại cây trồng lạ lùng này, thì được trả lời là phục vụ cho ngành năng lượng. Mọi người nghe nói ngành năng lượng thì biết ngay, đây là ngành công nghệ cao, sẽ liên quan nhiều bí mật nên cũng không hỏi nhiều, chỉ chiêm ngưỡng các cánh đồng xinh đẹp tràn ngập cây Du Bạch Kim.
Có người thấy Dù Bạch Kim trồng nhiều quá, bèn buộc miệng hỏi thăm:
- Đại Thịnh đế quốc dường như trồng rất nhiều giống cây màu trắng xinh đẹp này, xin cho tôi hỏi, quý đế quốc trồng chúng tổng cộng bao nhiêu diện tích?
- Tổng cộng khoảng 600.000 km², chiếm 40% diện tích của đế quốc.
- Trời ơi, nhiều quá vậy.
- Gấp mấy lần diện tích nước tôi luôn.
- Quá kinh khủng.
- Nếu trồng nhiều như vậy chắc chắc xảy ra khủng hoảng thừa, vì sao Đại Thịnh đế quốc các ngài lại trồng chúng nhiều như vậy?
- Cảm ơn quý khách đã quan tâm, nhưng như đã nói, chúng được dùng trong ngành năng lượng, mà năng lượng thì đâu bao giờ sợ dư.
- Nhưng ngành năng lượng đã có các loại mỏ quặng nhiên liệu hóa thạch rồi mà, thậm chí thế giới đang sử dụng cả năng lượng h·ạt n·hân, đó là nguồn năng lượng rất mạnh, rất dồi dào. Chúng tôi thấy đế quốc Đại Thịnh có nền khoa học kỹ thuật rất cao, sao các ngài không sử dụng năng lượng h·ạt n·hân?