0
Nghe ba vợ tương lai nhắc nhở Thạch nóng hết cả ruột gan, vội hối Thu Sương rước bà ngoại vào Lạc hải an hưởng tuổi già, dù gì cũng đã 3 tuần trôi qua tất cả đều ổn, bà đã khỏe lại như cách đây 10 năm.
Ngày đón bà đi, Thạch nhìn thấy bà cầm theo chậu hoa nhỏ te tua tơi tả mà giật mình, bà cười cười giải thích:
- Nó là bạn của bà mấy chục năm rồi, hổm rày bà con lối xóm đến xin hoa bứt nó trụi lủi xém c·hết nhưng chả ai được lợi gì, có người chửi là l·ừa đ·ảo... giờ bà bỏ đi hoá ra là nhẹ nhàng nhất!
Thạch cười hắc hắc gật đầu... hừm... muốn ăn hôi đâu phải dễ... cậu hí hửng leo lên trực thăng tạm rời xa Ha Giang...