Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 8 (Xui Có Thưởng). Kình địch từ nhỏ

Chương 8 (Xui Có Thưởng). Kình địch từ nhỏ


Đang chạy xe và b·ị đ·au khắp người nhưng nghe hệ thống thông báo có thưởng là Trụi bớt đau ngày:

"Chúc mừng ký chủ xui xẻo lần 5: đi cua gái b·ị đ·ánh hội đồng.

Cấp độ: loại hơi nặng. Được rút thưởng rương đồng.

3-2-1... ten ten ten tèn... phần thưởng ngẫu nhiên là một chai dầu massage chống đau nhức.

Chúc ký chủ tiếp tục xui xẻo thật nhiều!"

Cứ mỗi lần nghe câu cuối là thấy sốc nhưng không thể phản bác mới đau! Âm thanh ten ten ten tèn là sướng tai nhất nhưng dầu massage là cái quỷ gì?

Xiêu vẹo về đến nhà lá nhỏ, Trụi uốn éo leo lên giường rên rỉ hừ hừ:

- Trời... 5 triệu bồi thường khó ăn thiệt... cái đám ẻo lả đó đánh kiểu gì mà đau vậy ta?

Trụi lột hết áo quần nhìn kỹ: thân thể gầy gò hiện ra dưới ánh đèn đầy những vết bầm tím cỡ đầu đũa, đầu ngón tay.

- C·hết mẹ rồi... bị trúng chiêu mấy cái nhẫn hột... sao tụi này biết chơi ác thế không biết... ui da da...

Khóc không ra nước mắt, thì ra Trụi chơi lén Rambo thì bị người khác chơi lén lại, hic hic...

Đau rim cả người, Trụi hết cách bèn mò chai dầu massage nhỏ xíu ra làm dầu gió thoa khắp người, chỗ nào đau nhiều xức nhiều, đau ít xức ít... chỉ một loáng là hết sạch chai dầu... lạ một điều là dầu massage nhưng không nóng, nó mát lạnh làm Trụi tê tê phê phê rồi một cơn buồn ngủ đánh úp nhanh đến nỗi Trụi ngáy khò khò không kịp tắt đèn...

...

Ò... ó... o... o... o...

Con gà trống tàu của hàng xóm gáy to đánh thức Trụi dậy, cảm ơn mày nha gà nhưng nhớ bảo trọng, không biết mày có qua nổi cái Tết này nữa không á!

Mặt trời đã l·ên đ·ỉnh đầu, cái bụng kêu rột rột b·iểu t·ình ghê gớm.

Trụi mơ màng chạy đi xi xi, vệ sinh, tắm rửa thay đồ sau đó mới nhớ lại và la làng:

- Chòi oi... thiệt là thần VL... xức một đêm tới sáng cả người tái sinh luôn má ơi... sướng thiệt... hàng của Sáng Thế thần quá đỉnh nhưng mà quá ít! Hết CMN rồi!

...

Chaien ơi dậy chưa? Cà phê sáng với tao được không?

Xuka ơi tỉnh chưa? Làm tô phở với tao mày ơi...

Vẫn điệu bộ yêu đời nhún nhảy hát nhạc chế, Trụi phóng xe lao đến tiệm mì ngon nhứt xóm Bến Đò.

- Chú Thoòng ơi... 1 tô mì đặc biệt nhiều mì, nhiều thịt, nhiều nước lèo giá bình thường!

- Trời... mầy định ăn sập tiệm tao hả Trụi?

- Ậy... có con gái hoa khôi đẹp nhứt xóm bán phụ thì làm sao sập tiệm được chú!

- Mầy đừng vuốt mắc công... nó sắp lấy chồng rồi!

- Hả... lấy chồng sớm làm gì cho lời ru thêm buồn?

Một tiểu mỹ nữ thắt tóc bím lúc lắt hai bên đến đưa tô mì to gấp rưỡi bình thường:

- Nè nè ông thần ơi... ăn đi đừng ghẹo em nữa!

- He he... cảm ơn Xí Muội!

- Hừm... thấy ghét... tiểu muội muội vào miệng anh thì thành Xí Muội... anh kêu riết c·hết tên em luôn rồi đó! Tự dưng nửa năm nay không thấy ghé!

- Hazzz... lúc đó anh nói lần sau ghé sẽ trả hết nợ...

- Bó tay anh luôn... chưa có tiền thì cứ ghé lấy nước lèo và xí quách có sao đâu!

- Cho nước lèo, xí quách... có cho Xí Muội không?

- Cái anh này... thấy ghét!

Ha ha ha ha ha...

Xí Muội lúc lắc bím tóc chạy trốn trong tiếng cười vui vẻ của mọi người, thằng Trụi này nổi tiếng xui xẻo nhưng sáng sớm mà gặp nó là đảm bảo cười no, vui cả ngày!

Chú Thoòng thoăn thoắt đôi tay nấu bán, mắt liếc Trụi thoát hiện vẻ tiếc nuối... chú biết coi tướng, thích Trụi vì cái tướng phúc hậu, có trước có sau, có thể hậu tích bạch phát... nhưng chờ nó phát đạt để gả con gái rượu mãi không được, nó thiếu nợ khắp nơi như chúa chổm... nếu chú Thoòng chắc mẩm tài nghệ xem tướng thì cũng dám liều gả con, đằng này tay nghề chỉ là gia truyền lúc linh lúc không linh!

Trụi ăn phở như hổ đói vồ mồi đâu biết mình xém chút có cơ hội vừa được vợ vừa được ăn mì miễn phí cả đời.

Rột...rột...

Trụi húp sạch tô nước lèo và kêu to:

- Xí Muội ơi... tính tiền... tính nợ luôn em!

Xoạt ~

Xí Muội thoắt cái hiện ra tròn mắt ngạc nhiên:

- Anh trả nợ luôn?

- Ừ... 5 triệu đúng không?

Xí Muội ngơ ngác gật đầu, một ông trong xóm giật mình la to:

- Trời đất... tô mì có 20-30, mày ăn cái kiểu gì nợ người ta 5 triệu hả?

Trụi cười hì hì trả lời lễ phép, đây đều là những người giúp đỡ cưu mang anh chàng từ nhỏ đến giờ:

- Chú Tám... con có mượn thêm vài lần để sửa xe và đi đám cưới!

- À... hợp lý!

Xí Muội chu môi tố cáo:

- Anh Trụi không tiền mà toàn đi đám cưới bạn gái cũ... cái tật thấy gái là sáp vô không hà!

Ha ha ha ha ha...

Cả quán cười nghiêng ngả, Trụi gãi đầu gãi tai trả nợ nhanh rồi vọt lẹ. Mọi người gật đầu khen ngợi:

- Cái thằng này nợ nần khắp nơi nhưng được cái uy tín, vừa có tiền là tìm cách trả nợ ngay!

- Aizzz... thấy cũng tội! Nó làm ăn khó khăn nhưng xài tiền rộng quá!

- Không sao... miễn là có vay có trả... không dính vào giựt dọc c·ướp b·óc...

- 5 triệu trả nợ này chắc mới vô mánh, chiều tối hôm qua đi ngang thấy nhóm Nobita bốn đứa nhậu nhẹt hát hò vui lắm!

...

Tiếng bàn bạc râm ran, cái xóm không lớn nên có gì là mọi người đều biết, tuy nhiên lần này mọi người đoán sai về 5 triệu trả nợ, đây là tiền ăn trận đòn chứ không vô mánh gì ráo, may mà có dầu massage xịn chứ nếu không giờ Trụi còn nằm ở nhà rên hừ hừ rồi.

Chạy ra khỏi tiệm mì Trụi tự cho mình nghỉ xả hơi, dù sao trong túi cũng còn hơn 3 triệu sau buổi dẫn hot girl đi ăn tối hôm qua.

3 triệu này ăn uống bình thường cũng được cả tháng, nếu gặm mì gói cơm nguội thì được 2-3 tháng... he he...

Đừng ai thấy 100 k xài 1 ngày hoặc 2-3 ngày là ít vì Trụi chỉ có một mình, không có nhu cầu gì nhiều, rất dễ dàng tồn tại... lỡ gặp chuyện gì gấp thì có thể vay mượn rất nhiều người trong xóm.

Quyết định nghỉ xả hơi, Trụi về nhà cất xe, vác cần câu huýt sáo tung tăng ra sông kiếm cá.

Vừa đi Trụi vừa cảm thụ được cơ thể quá tốt đẹp.

Mười mấy năm lăn lộn giang hồ, đánh nhau từ nhỏ đến lớn đã để lại rất nhiều ám thương, nhưng dầu massage tối qua hình như đã chải vuốt lại tất cả khiến Trụi thấy cả người nhẹ nhàng bay bổng, sướng gấp ngàn lần đi xông hơi massage.

Quả nhiên là hàng tốt, sau này mà được rút thưởng trúng nữa chắc phải xài tiết kiệm cho được nhiều lần.

Sáng nay Trụi không đào giun đất, có mồi câu Sáng Thế thần thì ngứa tay kinh khủng, Trụi đã thay luôn lưỡi câu loại lớn để câu cá to, không thèm câu cá rô bé tí nữa!

Chỗ sông nhà Trụi có bãi rau muống to, không thích hợp câu cá lớn, Trụi vác cần phóng xe đi chỗ ngã ba ra sông lớn, nơi đó mới có cá lớn, chỉ là không biết cây cần trúc bảo bối có trụ được cá khủng không... lần này trụ không được thì sẵn có tiền thay luôn cần máy cho nó oách!

- Ê Trụi... đi đâu vậy con?

- Con câu cá! Chú Chín lặt lá mai trễ vậy... hôm nay 17 rồi mà?

- Chú cố ý lặt trễ tại vì nút niếc lớn quá, hãm nó vài ngày hy vọng đừng bung sớm quá... con có lặt ở nhà chưa?

- Dạ chưa... năm nào con cũng để nó tự rụng lá, tự ra bông.

- Ha ha ha... bởi vậy nhà con chơi mai lâu nhứt xóm... qua hết tháng giêng cũng còn nở.

...

Trụi cười hí hửng chào hàng xóm tiếp tục chạy xe, nhưng ngang qua một quán cà phê to thì gặp kình địch trong xóm: thằng Hùng đô.

Nghe tên liền biết thằng này tập gym, tướng to con nhưng chữ đô đó cũng là đô la. Ông ngoại nó là giàu có tiếng, nhiều đất nhất vùng, nên nó ăn chơi từ nhỏ đến lớn, đi đâu cũng có 2-3 cái đuôi, chơi gái khét tiếng mà toàn là hot girl, cỡ hương đồng cỏ nội như Yến xuka và Xí Muội còn không lọt được vào tầm mắt của nó.

Mà thói đời một thằng giàu và một thằng nghèo đồng lứa nếu không chơi thân thì chỉ có nước cà khịa nhau suốt ngày.

Trụi mồ côi và Hùng đô thuộc dạng ghét nhau từ nhỏ đến lớn, cả hai luôn ngứa mắt uýnh nhau ì đùng, Trụi thường thiệt thòi bị cả chục cú đấm đá chỉ trả đòn được 2-3 nhưng Trụi chai lì không rên còn Hùng thì nhà giàu đứt tay bằng ăn mày đổ ruột nên thường đau khóc chạy dài...

Càng lớn Hùng đô càng biết tập họp đàn em đánh hội đồng nhưng Trụi cũng ngày càng lì đòn, cứ hễ đánh là nhè Hùng đô mà đập, lại toàn đánh chỗ thịt mềm cực đau... sau đó có thêm Long mập và Bảo mỏ nhọn tham gia uýnh lộn, Yến xuka thì hò reo hỗ trợ kèm xức dầu giải quyết hậu quả... từ từ hai bên thù oán càng sâu nhưng cũng bớt dần uýnh nhau chuyển qua cà khịa ép nhau không thương tiếc.

Lần này cũng vậy, Hùng đô huýt sáo thật lớn rồi trêu chọc:

- Mày không chạy xe ôm kiếm tiền mua mì gói ăn tết, ra đây làm gì hả thằng mồ côi?

Keeet...

Chiếc Ex ngừng lại, Trụi nhìn Hùng đô quần áo bảnh tỏn, vòng vàng đeo đỏ cả người mà cười nhếch mép hất hàm:

- Mày không có mắt hả thằng con hoang... tao đi câu cá để ăn Tết... không lẽ nhà mày ăn Tết bằng mì gói?

Khách trong quán không nhiều nhưng toàn người quen, vừa thấy cặp oan gia này tụ hội liền biết có phim xem nên tất cả đều chú ý, quả nhiên chỉ mới hai câu đã cực chất như này, mọi người cười rung cả ghế dựa.

Trong hiệp 1, Trụi trơ lì chả thấy gì nhưng Hùng đô cảm thấy sĩ nhục vô cùng:

- Đ M... mày nói ai con hoang?

- Vậy chứ mày nói ai mồ côi?

- Mày là thằng Trụi mồ côi cả vùng khét tiếng... tao nói có gì sai?

- Đồ ngu éo ai đỡ được... cha mẹ tao còn sống nhăn răng bên nước ngoài sao lại mồ côi? Chỉ có mày không biết mặt cha là ai tức là con hoang hiểu chưa?

Kẻng...

Chiếc ly bị đập nát vụn, Hùng đô đứng bật dậy định xông lên đánh nào ngờ Trụi chỉ cười khẩy không thèm nhúc nhích:

- Mấy thằng đánh còn không ăn thua... một mình mày đánh đấm éo gì ... mày muốn ăn Tết bằng mặt mèo hả thằng ngu?

- Đ M...

- Thôi đừng chửi nữa... giờ xã hội văn minh chứ có phải như ngày xưa đâu mà hết uýnh lộn rồi chửi đổng?

- ???

- Muốn chơi thì cá độ đi!

- Cá cái gì?

- Cá độ câu cá dám không?

Hùng đô giật mình nhìn lom lom đầy cảnh giác, mấy năm gần đây bị thằng mồ côi này gài cá độ hoài nhưng thua nhiều thắng ít, Hùng đô hơi ngán nhưng trước mặt bàn dân thiên hạ, trước đàn em và bạn gái mới cua không lẽ né tránh nhục nhã, vả lại cục tức vừa bị chửi quá lớn, Hùng đô gồng mình set kèo cá độ xem như thế nào...

(còn tiếp)

Chương 8 (Xui Có Thưởng). Kình địch từ nhỏ