Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 59 (Xui Có Thưởng). Daddy ơi...em yêu anh! 18 +
Bảy Rolex cầm ống nhựa nhỏ xíu xiu lên nhìn trầm ngâm.
Tin hay không tin?
- Ê Trụi... nếu tao không tin và không xài thì sao?
- Hắc hắc... thì từ đây trên thế gian này chỉ một mình đệ tử hưởng thụ nó.
- Aizzz... tao già rồi... người ta nói trên giang hồ càng già càng c·hết nhát... tao cũng nhát nhưng lần này tao tin mày một lần... nếu tác dụng không đúng chắc chắn tao sẽ g·iết c·hết mày thanh lý môn hộ!
- Ha ha ha... chuyện nhỏ thôi sư phụ... nhưng ở đời có qua có lại mới toại lòng nhau... nếu không có tác dụng con c·hết vậy nếu tác dụng tốt thì sao?
- Hừ... nếu tác dụng tốt như vậy... tiền nhiều tao không có nhưng đồng hồ có một đống, tha hồ cho mày tuyển lựa đúng giá trị 1 tỷ luôn!
- Khà khà... vậy là sư phụ sẽ tiêu với con luôn... kho đồng hồ của sư phụ phải tan nát kể từ đây!
Nhắc đến kho đồng hồ Bảy Rolex cười sằng sặc đầy ngạo nghễ:
- Mày ngu hết biết... kho của tao xét theo đúng giá trị thì 1 tỷ còn không rớ được chiếc nào trong hàng top top nghe mậy!
- Khà khà... con đâu có lấy mấy cái đó làm gì, con vét hết đống ve chai của sư phụ... 1 tỷ thì dọn sạch bong ngay chứ gì... lúc đó không phải tan nát cái kho hay sao?
- Hả... mày quả nhiên khác người, dị nhân làm dị sự, ai vào kho tao cũng chảy nước miếng nhìn hàng top top... chỉ có mày đòi dọn đóng ve chai!
- Sư phụ... tiểu sư nương sắp về... sư phụ mau đeo bcs vào rồi thí nghiệm ngay tại chỗ đi... nếu không con có thể giúp sư phụ thí nghiệm...
- Mồ tổ cha mày thằng đệ tử khốn nạn... tối ngày cứ đòi sư nương... muốn gì cũng phải đợi tao c·hết cho khuất mắt cái đã...
Miệng thì chửi xa xã nhưng Bảy Rolex nhanh chóng cầm bcs tương lai chạy vọt vào toilet để đeo.
Trụi cười hắc hắc không thèm chấp nhất, chọc sư phụ rồi bị chửi là bình thường, càng chọc càng chửi lại càng thân mật.
Tiểu sư nương quay về mang theo con vịt quay nóng hổi thơm phức, vịt quay vứt lên bàn, tiểu sư nương bay đến ngồi sát tiểu đệ tử của daddy...
- Wey... anh tên gì vậy?
- Trụi ca. Em tên chi?
- Em tên Chi.
- Hử... tấu hài hả em?
- Không... em tên Chi... Mộng Chi.
- Whao... tên đẹp mà người cũng đẹp... em ở với sư phụ anh có sung sướng không?
- Không có anh ơi... em cô đơn lắm... ở nhà hát bài "cô đơn trên chiếc sô pha" hoài luôn đó...
- Tội nghiệp dữ hôn... em lấy số điện thoại của anh nè... lúc nào ngồi trên sô pha bị cô đơn thì gọi cho anh... anh tới ngay!
Mới giao lưu vài câu, đá lông nheo vài cái mà Bảy Rolex đã tức giận bay tới mắng chửi hai người xối xả sau đó lôi sugar baby vào buồng ngủ khóa cửa để trừng phạt!
Trụi ngồi buồn buồn mở tủ lạnh lấy bia ra nhậu với vịt quay, đáng tiếc trong phòng cam quay lén đã bị khổ chủ che lấp không coi lén được.
Uống uống ăn ăn Trụi giật mình nhớ lại chuyện quan trọng bèn hỏi Venus bằng ý niệm:
"Có cách nào dùng sóng âm loại bỏ nồng độ cồn trong cơ thể không Venus... ta có thuốc xịt cấp tốc nhưng nó quý quá, số lượng có hạn dùng để cứu mạng nên muốn thử biện pháp khác."
"Dễ ẹt thôi Trụi ca... Trụi ca cứ nhậu thoải mái, sóng âm có thể giúp cơ thể đào thải cồn cực nhanh... rượu mạnh hơi khó chứ bia bọt này thì quá dễ, có điều để chắc ăn thì Trụi ca nên xúc miệng và ngồi nghỉ 15 phút trở lên cho ngon lành."
"Hay quá... vậy còn rượu mạnh phải nghỉ bao lâu?"
"Tùy uống ít hay nhiều... khoảng nửa tiếng hoặc một tiếng trở lên á!"
"Ok... ta hiểu rồi"
...
30 phút sau Bảy Rolex bước ra khỏi phòng ngủ hùng dũng như một Lion King.
- Sư phụ... cảm giác ra sao?
- Đ M... sướng VL! Con ghẹ tao nằm c·hết ngất trong đó luôn!
- Hả... sao sư phụ đánh người ta?
- Tào lao... nó sướng quá ngất luôn ấy chứ!
- Ha ha ha... con ghẹo sư phụ chút thôi... vậy là đống ve chai thuộc về con chưa?
- Chưa được... để tao thử nghiệm thêm, đặc biệt là với cọp cái ở nhà... nếu tao thuần phục được nó thì tự tao sẽ gói hết đống ve chai đó đem tới nhà tặng mày cảm ơn luôn á!
- Hảo... quân tử nhất ngôn...
- Tứ mã nan truy... nhưng CMN tại sao con vịt quay chỉ còn đống xương không vậy?
- Ậy... sư phụ thông cảm... ngài quá dũng mãnh nên thời gian kéo dài quá lâu...
- Tao quá dũng mãnh hay mày ăn quá mạnh?
- Ặc... con đang tuổi ăn tuổi lớn... con tưởng sư phụ happy xong sẽ ngủ...
- Thiệt hết biết nói mày luôn... không biết tôn sư trọng đạo gì ráo...
- Ha ha ha... cái vụ này thì không phải rồi, con có chừa nguyên cái đầu và cái cổ cho sư phụ trong bao... đây... kính mời lão nhân gia... trai thời trung hiếu làm đầu...
- Ờ... câu cuối này có trình độ một chút... hôm nay cuối năm rảnh rỗi mày ngồi với tao để tao hỏi chuyện một chút...
Hai thầy trò ngồi tâm sự cà kê dê ngỗng để thông hiểu nhau hơn, sau 20 phút Venus thông báo nồng độ cồn đã hết, Trụi cáo từ ra về:
- Chúc sư phụ năm mới phúc như đông hải thọ tỷ nam sơn... ầm ầm trên giường đánh đâu thắng đó!
- Bà mẹ nó... tao nay 60 tuổi đầu chưa nghe ai chúc Tết thô tục mà...nghe sướng tai như mầy!
- He he... cảm ơn sư phụ quá khen.
- Nhưng sao mày không để đầu năm đi chúc Tết?
- Aizzz... từ nhỏ đến giờ cứ hễ đầu năm con ghé nhà ai là ám người ta một năm chẵn luôn!
Bảy Rolex sửng sốt:
- Vậy thôi đi... coi như đầu năm hai thầy trò ta không biết nhau đi!
Ha ha ha ha ha...
- Ê Trụi... cái thứ bcs tương lai này nếu hiệu quả như mày nói vậy mày có kiếm thêm được không... có muốn kinh doanh nó không?
- He he... sư phụ thấy sao?
- Cái thằng này... sao tự nhiên đá bóng qua tao?
- Sư phụ... người ta hay nói làm lớn làm láo... con đâu dám cầm đèn chạy trước ô tô.
- Ừm... ngoan đó... cái thứ này uy lực quá ghê gớm, không buôn bán thì phí, tuy nhiên nó chỉ bán được 1 lần nên phải xắt cho ngọt... mày thấy giá nào được?
- Tùy thôi sư phụ ơi... tiền nhiều cũng chả xài hết, mắc công lại hư người... sư phụ cứ định giá 1 tỷ, bán xong chia phân nửa cho con là được!
Bảy Rolex nheo mắt cười nhìn Trụi... câu vừa rồi nghe thì láo láo nhưng triết lý rất hay:
- Mày nói không sai, định đại giá đó, ai thích thì mua xài, chỉ cần mỗi tháng bán được 1 cái chia tiền với mày... 500 củ/tháng đủ xài và chơi tẹt ga rồi.
- Sư phụ nói quá đúng... chúc sư phụ kỳ khai đắc thắng... có tiền cung phụng tốt cho các sư nương lớn nhỏ đều nhau!
- Bà mẹ nó... quay qua quay lại là móc giò lái... biến luôn đi thằng khốn... bữa nào tao rảnh ghé nhà vứt đống ve chai... không rảnh thì qua Tết luôn... nhưng nhớ chuẩn bị mấy cái bcs để tao đi chào hàng nghe chưa!
- Dạ nghe... từ nay trên giang hồ không còn Bảy Rolex nữa, bây giờ biến thành Bảy BCS luôn rầu!
- Đ M... tao g·iết mày Trụi ơi!
Trụi cười hắc hắc vọt lẹ, hai thầy trò cười to sang sảng cả một góc chung cư... phía bên trong tiểu mỹ nhân ngóc đầu dậy nhưng mệt mỏi quá lại ngủ tiếp... hic hic... chưa bao giờ sung sướng nhiều và đỉnh như hôm nay...
Daddy ơi...em yêu anh!
...
"Venus... mau tìm hình ảnh trong nhà của chị Diễm, địa chỉ ******!"
Trụi đứng hóng chút gió ở dưới chung cư, thấy sư phụ sung sướng nên Trụi cũng rục rịch con heo lòng, thử cho Venus điều tra tình hình tình tỷ... nếu êm thấm thì vọt qua xả stress.
Hình ảnh trong ngoài trước sau căn biệt thự đều hiện lên mồn một: chỉ có mình tình tỷ đang ăn chiều, nét cô đơn bất đắc dĩ hiện rõ trên mặt.
"Ôi... có một người đang cô đơn chờ ta an ủi! Venus... tìm thử xem chủ nhân căn nhà đó đang ở đâu?"
Venus lục tìm trên mạng thông tin về chủ nhân biệt thự, sau khi lấy được số điện thoại thì truy tìm qua định vị phát hiện chủ nhà đang nhậu nhẹt gái gú lu bù... có vẻ rất khuya mới về hoặc cũng chả về.
Trụi nở nụ cười, búng tay cái "chách!" rồi lấy ves cỏ chạy phăng phăng đi an ủi máy bay cô đơn.
...
Ting... toong...
Chuông cửa reo, tình tỷ tất tả chạy ra.
- Ủa... đi đâu đây cưng?
- He he... shipper giao hàng!
- Giao gì nào?
- Là một chàng đẹp trai... phong lưu và vui tính...
- Wa... yêu đời dữ ta... vào nhà đi cưng rồi hát cho chị nghe hết bài "đào hoa" nhaaaaa!
Trụi dắt xe vào khóa động cơ và hai bánh cẩn thận, kề sát tai tình tỷ thì thầm:
- Hát trên giường được không bà chủ?
- Vậy càng tốt... hôm nay chị ăn em không nhả xương luôn... phạt cái tội tập kích bất ngờ!
Phi công trẻ cười hắc hắc cùng máy bay lao vào nhà để thực chiến!
Sau vài phút dạo đầu, vừa vào trận chiến thì tình tỷ đã phải rú lên vì quá phê:
- Trời ơi... em g·iết chị rồi!
- He he... g·iết đâu mà g·iết... còn sống nhăn răng nè...
- Nhưng sao hôm nay lạ quá.
- Dĩ nhiên rồi... hôm nay chị sẽ được lên thiên đường...
5 phút sau đó: tình tỷ lên thiên đường tầng 1.
8 phút: tầng 2
40 phút: tầng 9... đây đã là tầng cuối cùng, sát bên nó là cánh cổng vào địa ngục bởi vậy lúc nhỏ mới có bài hát đồng dao và trò chơi:
Thiên đàng địa ngục hai bên
Ai khôn thì về, ai dại thì sa...
Trụi chủ động ngừng lái, hôm nay bài học thực hành rất tốt, thực hiện được 5 tư thế từ cơ bản đến nâng cao, chỉ tiếc máy bay hơi tròn mà phi công trẻ quá gầy không khống chế tốt trọng lượng của máy bay.
Tình tỷ đỡ hơn tiểu sư nương, Diễm không bị ngất đi, chỉ nằm bẹp một chỗ, mệt mỏi hòa lẫn sung sướng, không buồn nhúc nhích dù chỉ là một ngón tay!
Bất chợt Diễm khóc ngon lành vì cảm xúc cao quá mất khống chế, Trụi ngồi dậy đi vào toilet tắm rửa sơ sơ, mặc đồ vào rồi xả khăn ấm ra lau chùi bảo dưỡng máy bay... hắc hắc.... ông bà nói của bền tại người, chịu khó bảo dưỡng nâng niu thì máy bay mới long lanh lóng lánh xinh đẹp lâu dài...
(còn tiếp)