Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 61 (Xui Có Thưởng). Đế Vương lục

Chương 61 (Xui Có Thưởng). Đế Vương lục


Chủ nhà hùng hổ, hung hãn, hăng hái bắt ghen... vốn dĩ camera quay lén mới gắn bị Venus phá rối không quay được gì nhưng cam chạy bằng cơm lại báo động.

Đáng tiếc chủ nhà lúc đó đang trong quán karaoke nhạc quá lớn, rượu bia quá nhiều, hai bên người lại có đào mặc bikini nũng nịu chăm sóc nên không nghe máy được.

Đến chừng căng bụng vọt vào toilet xả nước mới nhìn thấy cuộc gọi nhỡ, tin nhắn báo cáo của hàng xóm đã nhờ vả từ trước... chủ nhà tức giận vội tìm cách chuồn vì dù sao "đào lạ" dễ trúng sầu riêng, "đào ruột" mới an toàn trên xa lộ.

Về đến nhà thấy vợ ngồi tiếp khách hẳn hòi ngoài sân, chủ nhà thoáng nhẹ nhàng nhưng nhìn cái mặt quen thuộc đáng ghét thì ông nổi cơn tam bành lục tặc, giận quá mất khôn mắng chửi xối xả không giữ gìn lễ phép xã giao gì nữa.

Diễm không phải dạng vừa, lập tức bắt lấy sơ suất này phản đòn ông chồng tệ bạc:

- Này này ông kia... nhà này ông là chủ nhưng tôi cũng là chủ... khách của tôi ông không tôn trọng thì khách của ông tôi cũng sẽ đuổi không tiếp... liệu mà cư xử cho có văn hóa chút đi!

- Bà điên à... cái thằng bá vơ lạ hoắc này mà khách khứa cái gì?

- Ô hay... ông là cái thá gì mà kêu người ta là thằng này thằng nọ...

- Bà hôm nay sao vậy... bộ ăn thuốc s·ú·n·g rồi hả?

- Ông tự coi lại bản thân mình đi... toàn mùi bia rượu và nước hoa rẻ tiền của gái lạ... khỏi phải nói cũng biết nãy giờ chui ở xó xỉnh nào rồi ha!

- !!!

Chủ nhà giật mình... lần này sơ suất quá, mấy lần trước đều tắm rửa sạch sẽ mới về, lần này giận quá mất khôn, ông yếu thế giải thích qua loa:

- Cái này chỉ là xã giao... chuyện làm ăn ai chả vậy... nhưng chuyện nào ra chuyện đó... bà tiếp khách là bình thường nhưng sao lại có loại khách này?

Diễm tức giận muốn bùng nổ bảo vệ danh dự cho hồng hài nhi nhưng Trụi giơ tay ngăn cản... ngồi nhìn vợ chồng người ta cãi lộn thấy cũng vui vui nhưng Trụi không muốn vì mình mà c·háy n·hà, vả lại Trụi ca đâu cần ai che chở:

- Ông anh... phụ tùng trên người ông anh thua xa trên tui á... nếu tui là loại kém thì ông anh là cái thứ gì?

U... má... lại vẫn là thanh niên này, vẫn là cách nói xốc xương cá này... sao vừa nghe đã muốn nổi khùng liền ta... chủ nhà biết khôn bỏ qua bà vợ khó nhằn tập trung hoả lực tiêu diệt kẻ thù hôm trước:

- Mày dám chê đồ trên người tao? Cả bộ từ trên xuống dưới vài chục triệu, đồng hồ cả trăm, điện thoại mấy chục, xe cả tỷ... vậy mà thua mày... thua chỗ nào?

Trụi cười to thu hút sự chú ý rồi lén bỏ Venus trong hình dạng đồng hồ thông minh vào túi quần, âm thầm ra lệnh cho Venus biến đổi ngụy trang để chuẩn bị đấu phú một trận... hắc hắc... gặp mấy tay nhà giàu khinh người không có gì sướng bằng đập nát tụi nó bằng tiền...

- Ha ha ha... nếu thua thì sao... cá cái gì?

- Cá gì cũng cá nhưng không chơi tiền trong thẻ tín dụng, ai biết mày mới chôm của ai rồi đi ra loè thiên hạ!

- Có tính tiền vàng trên người?

- Không... chỉ tính trang sức vật dụng cá nhân ví dụ như xe hơi.

- Ok... vậy thì ông thua chắc rồi.

- Mày đi siêu xe bốn bánh?

- Không... chỉ siêu xe hai bánh... sao dám chơi không?

- Chơi thế nào?

- So giá trị ai thắng thì chung tiền thua bằng đúng số tiền mặt trên người đối phương thôi!

- Á... thằng này khôn... tiền mặt trên người tao có bao nhiêu đâu!

- Thì chơi vui văn nghệ thôi mà... chủ yếu là dạy ông anh một bài học đừng lấy mắt c·h·ó nhìn người!

- Đ M... mày nói ai mắt c·h·ó?

- Ha ha ha... ông anh có mắt c·h·ó không?

- Dĩ nhiên là không.

- Vậy thì sợ cái gì... sao... dám chơi không?

- Xe mày đâu... đừng nói là kêu đại người bên ngoài đem đến để thắng tao nha!

- Úi giời... ông anh tưởng tượng kinh thật... xe tui cho bé Xoan mượn chạy chơi rồi... bé ở nhà ngoan lắm... hy vọng ra đường cũng ngoan... chắc sắp về rồi!

- Hừ... mày tuổi gì mà bày đặt lên mặt!

- Ể... tui quen chị Diễm thì gọi nó là cháu chứ không lẽ gọi là em?

Chủ nhà á họng... không lẽ bắt người ta kêu vợ mình bằng thím hay cô? Vừa mở miệng bảo đảm bả nhảy ra chửi xối xả liền.

- Sao... chơi hông... chốt luôn? Hay muốn chờ bé Xoan đi về coi xe rồi cá cho chắc?

Chủ nhà bị nói trúng tim đen giật mình hai mắt láo liên... Trụi cười khà khà vì mình đã thành công nắm giữ thế trận, tiến có thể công lui có thể thủ.

Lúc này hot girl cũng đúng lúc trở về chạy xe cực kỳ lả lướt vào thẳng trong sân gạt chống tắt máy dễ dàng... nàng hớn hở gật đầu chào ba sau đó liền hỏi ngay thắc mắc nãy giờ:

- Anh ơi... xe nặng quá sao dựng lên để chạy được?

- Em bật công tắc, đề máy nổ thì nó bắt đầu hỗ trợ cân bằng trọng tâm... em làm thử đi.

Xoan thử làm theo quả nhiên khi máy nổ thì xe lại nhẹ nhàng như thể xe đạp.

- Xe anh xịn vầy sao thiết kế máy nổ lúc chân chống còn bật... như vậy quên chạy ra đường thì sao?

- Không thể nào... chân chống chưa gạt thì máy nổ nhưng không chạy được, chỉ có gạt chân chống lên thì nó mới chạy!

- Ôi trời... cool quá... đổi cho em được không... em đưa anh sh.

Chủ nhà tức giận la to:

- Con làm gì vậy Xoan... nó là xe liên doanh tầm 20 triệu... xe con là xe Ý nhập khẩu nguyên thùng giá đắt gấp 10.

Trụi cười khuẩy: - Đúng rồi đó... em đổi nó không được đâu... xe đó 2-3 tỷ anh chưa bán nữa là!

Xoan: - Ba không biết xe này sướng lắm á... anh ơi... có cách nào không anh?

- Có... chiếc này phiên bản Special duy nhất 1 chiếc, anh còn phiên bản thường có thể đổi ngang cho em.

- Cũng đẹp và nhẹ như này?

- Ừ.

- Mạnh nữa nhá?

- Bao mạnh.

- Ok... chốt kèo... chừng nào lấy được hả anh?

- Để anh xử lý ba em trước rồi hai mẹ con qua nhà anh đổi xe... khi nào chơi chán thì đổi về vô tư luôn!

- Cảm ơn anh... nhưng anh xử lý ba em làm gì?

- Ổng khi dễ anh nghèo, nói anh là loại này loại kia... giờ anh đang set kèo cá độ với ổng coi trên người ai giá trị nhiều hơn để ổng tâm phục khẩu phục!

Ban đầu nghe cấn cấn nhưng Xoan khoái cá độ bởi vậy cô nàng vỗ tay nhảy tưng tưng đổ dầu vào lửa:

- Được đó... cá luôn đi... xe ba em vài tỷ, xe anh cũng vài tỷ... rất cân sức ngang tài.

Chủ nhà giãy nảy: - Sao con so sánh cái thằng bá vơ này với ba được... xe đó là xe cỏ không thể nào 2-3 tỷ con đừng để nó lừa!

Trụi: - Đó... hai mẹ con thấy chưa... cứ mở miệng ra là khi dễ... bây giờ ông anh không công nhận cũng được... vậy cá độ không?

- Cá thì cá nhưng xe mày làm sao chứng minh giá trị?

- Hừ... chỉ cần cá độ vui vẻ là được, dù không cần xe đó tui vẫn thắng ông anh dễ dàng... lúc đó đừng mếu máo khuất nợ không chung tiền nha!

- Còn lâu... có chơi có chịu... tao không tin người mày có thứ gì vượt qua tiền tỷ cả!

- Vậy chấp nhận cá?

- Ừ.

- Hai mẹ con làm chứng nha.

Diễm: - Em yên tâm... nếu ổng thua không chung độ thì chị vào két sắt lấy đưa em giống lần trước.

Xoan: - Ủa... lần trước mẹ kể ba thua mấy chục triệu cũng là anh này?

- Ừ.

- Hèn gì ba tức như vậy... anh trai đẹp ơi cố lên... đánh nhanh thắng nhanh để còn đổi xe với em!

Chủ nhà đau lòng nhìn con gái rượu ủng hộ người ngoài... tự nhiên bây giờ ông bị cô lập ngay chính địa bàn của mình mới đau... tại sao... tại sao???

Thua me gỡ bài cào, chủ nhà tức giận quát to:

- Cá độ lẹ đi... ai thua chung tiền... tao cũng không nhiều nhỏi gì... tính tất tần tật trên người chỉ trị giá 2 tỷ!

Xoan bốc phốt: - Ba... xe ba mua mới lăn bánh chỉ có 1 tỷ 9... giờ chạy 2 năm làm gì có giá đó!

- Xoan... con bênh ai?

- Con bênh lẽ phải... con là nữ thần mặt trăng luôn đứng về phía chính nghĩa!

Chủ nhà ôm đầu khóc rống... cái con nhỏ này lậm "thủy thủ mặt trăng" quá rồi, lúc nào cũng sống lý tưởng, nhìn cuộc đời bằng một màu hồng!

Tuy nhiên ông không biết cũng vì giữ cái nhìn màu hồng đó của con gái mà vợ ông cam tâm im lặng cho gia đình êm ấm... riêng chuyện máy bay phi công chỉ là ngoài luồng giải tỏa tâm lý cho khỏi bị trầm cảm ức chế!

Trụi cười trên nỗi đau gia chủ:

- Ha ha ha... ông anh yên tâm, tui không thèm so đo mấy chuyện xe cũ xe mới làm gì... con xe tui không tính cũng không sao... chiếc đồng hồ Rolex kỳ nam trầm hương độc nhất vô nhị trên thế giới này tui cũng không thèm tính vì ông anh cũng không biết mẹ gì về nó... bây giờ tui chỉ lấy ra một trang sức nhỏ để chơi với ông anh nhưng nói trước nó đắt vài trăm tỷ... ông anh coi kỹ đừng làm rớt bể thì bán luôn biệt thự này chưa chắc "khền" nổi đâu!

???

???

???

Mọi người sững sờ... cái thứ gì mà ghê vậy? Chủ nhà bối rối chột dạ, Diễm sáng rực hai mắt nhìn hồng hài nhi, Xoan thì hừng hực tò mò...

Trụi lấy khăn lông lót lên bàn nước chủ yếu để làm màu sau đó mới trịnh trọng rút ra Venus từ trong túi quần, lúc này đồng hồ thông minh đã biến hình thành một vòng tay phỉ thúy đế vương lục bản rộng dành cho nam.

Khả năng biến hóa hoàn hảo của Venus làm nổi bật ngay chất lượng đỉnh chóp của vòng ngọc... nó sáng long lanh lóng lánh, nước ngọc mướt mát như thể là dòng nước đang chảy chứ không khô khan như loại hàng giả hoặc rẻ tiền.

Có thể loại ngọc thường sẽ khó phân biệt thật giả nhưng ngọc đỉnh chóp chỉ cần nhìn thấy ở cự ly gần thì hầu như ai cũng đều bị nó chinh phục, yêu thích nó, thừa nhận nó, muốn chiếm hữu nó 100%.

Chủ nhà cũng vậy... ông gần như bị chiếc vòng hớp hồn dù rằng không thích ngọc thạch linh tinh... ông muốn há miệng chê nó là hàng Fake nhưng không thốt ra được thành lời.

Xoan chảy cả nước miếng không dứt ánh mắt ra được.

Diễm thì ngạc nhiên nhiều hơn cả sự thèm muốn sở hữu vòng ngọc, nàng không thể hiểu Trụi mồ côi ngày nào sao bây giờ khác xưa nhiều quá... bất chợt nàng nhớ đến 9 tầng thiên đường phi công vừa lái đưa nàng bay đến đó... ôi... đúng là khác biệt... tuyệt vời ông mặt trời... so với thiên đường thì vòng ngọc chỉ là vật vô tri vô giác bởi vậy Diễm không bị nó hớp hồn quá nhiều...

(còn tiếp)

Chương 61 (Xui Có Thưởng). Đế Vương lục