Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chương 79 (Xui Có Thưởng). Vô Ảnh Thần Chưởng
Được lệnh điều tra nhưng Venus không biết điều tra cái gì, Trụi phải cập nhật thông tin về lá bùa và hung vật thì Venus mới bắt đầu tìm hiểu bằng sóng âm.
Kết quả cho ra trong vài giây.
Venus: "Trụi ca... trên ngực của Tuấn Rô đúng là có một lá bùa bằng da xếp hình tam giác... Kim Lâu Huyết Nhãn có tỏa ra bức xạ gây ảnh hưởng đến tinh thần của người xung quanh rất lớn tạo ra tác dụng thu hồn nh·iếp phách đối thủ, đánh đâu thắng đó nhưng hoàn toàn không có chút gì gọi là xu cát tị hung.
Đây có thể được xem là một loại Hồn Khí cấp thấp nhất, thủ pháp chế tạo vô cùng đơn sơ nên gây hại cho người dùng rất nhiều. Tuấn Rô mang lá bùa chỉ là để chống cự ảnh hưởng của nó nhưng không thể chống cự hoàn toàn, chức năng sinh d·ụ·c của tên đó hầu như đã bị phế do thần kinh cảm giác nơi đó tiêu rồi, dù là hưng phấn cũng không thể cương cứng lên được nữa."
Trụi: "Ha ha ha... thì ra bí mật không gần nữ sắc là như vậy... ui trời... vậy làm đại ca chi nữa... chán c·hết luôn!"
"Đây là cái giá phải trả khi dám động tới lĩnh vực Hồn Khí mà kỹ thuật quá thô sơ. Nếu Trụi ca muốn xài nó thì cần cải tạo nó cao cấp hơn, thu phát uy lực tùy theo ý muốn chứ không thể để nó chiếu lung tung như hiện giờ, vừa gây hại tùm lum vừa lãng phí năng lượng vô ích."
"Năng lượng của nó từ đâu mà có?"
"Nó là hồn khí nên chuyên thu nạp năng lượng từ linh hồn."
"Oà... không lẽ phải vào nghĩa địa giống bọn phù thủy phương Tây?"
"Không đâu... thế giới này linh hồn rất mỏng manh, n·gười c·hết như đèn tắt và biến mất, chỉ trong tíc tắc linh hồn tan vỡ đó thì hồn khí mới có thể hấp thu chút xíu chứ nghĩa địa thì đã trống rỗng, có chăng chỉ là tử khí mà thôi. Đây chính là kiểu nói Kim Lâu Huyết Nhãn tắm máu kẻ thù liên tục... đó chính là lúc nó hấp thu hồn lực."
"Wa... nghe sởn da gà..."
"Nó chỉ là một dạng công cụ, dùng tốt thì nó tốt, dùng xấu thì nó xấu mà thôi!"
"Có lý... để ta lừa gạt người anh em Tuấn Rô thử xem, biết đâu nó "tình nghĩa" tặng cho ta chơi... he he..."
...
Giao lưu bằng ý niệm cực nhanh nhưng nãy giờ Trụi cũng mất gần nửa phút đứng nhìn đắm đuối...
Tuấn Rô bực bội la to:
- Ê... 9 ly... tới rồi sao không lại đây nói chuyện đứng đó làm gì?
- Aizzz... mày kêu tao 10 phút phải có mặt... tao đang đợi đủ 10 phút!
- Ha ha ha... mày tấu hài hả 9 ly... đừng nói với tao là mày đang đợi bạch đạo nha... không ai đến đâu... nếu có đến, chỉ cần nhìn thấy cái đầu lâu vàng của tao cũng bỏ đi thôi, trừ phi là có chuyện lớn!
- Vậy hôm nay là chuyện gì... đủ lớn chưa?
- Ui dào... chỉ là đòi nợ... lớn gì đâu!
- Đòi nợ? Đòi nợ mà đi mấy chục người?
- Ậy... mày đừng để ý... tối nay đẹp trời dẫn tiểu đệ đi hóng gió thôi... với lại đi gặp 9 ly đệ tử của Bảy Rolex thì phải làm sao coi cho được mắc công người khác coi thường!
- Ok... dẫn bao nhiêu thì tùy mày... nhưng đòi nợ gì mà bất tử vậy mậy?
- Mày không biết?
- Không... bộ vụ uống rượu sao? Lúc đó tao cũng không muốn ra tay...
Tuấn Rô nghe nhắc tới uống rượu lập tức nghiến răng kèn kẹt, đại kế mưu tính đã lâu, sắp thành công tự nhiên bị phá ngang tức muốn c·hết.
- Mày im đi... chuyện đó đừng nhắc nữa... tao tới lần này là đòi nợ dùm thằng Vương công ty bảo vệ...
- Hả... mày đi đòi nợ mướn? Á đù... chuyện này lạ à nghe... hay là mày kiếm cớ để gây với tao?
- Đừng nói bậy bạ... đòi nợ là nghiệp vụ bình thường.
- Ha ha ha... thằng giám đốc keo bẩn đó cho bao nhiêu mà đáng để mày ra tay?
- 7/3... tao sẽ lấy 7 phần trong tổng số nợ 50 tỷ!
- Ủa... tiền gì 50 tỷ?
- Tiền bồi thường thiệt hại biệt thự và siêu xe của nó!
- Ok... mày về gặp nó lấy hóa đơn chứng từ thiệt hại đưa tao... tao thanh toán ngay rồi hai đứa mày chia tiền...
- Đ M... mày giỡn mặt hả 9 ly?
- Ủa... mày đòi nợ... tao trả nợ... thiên kinh địa nghĩa còn gì nữa... không lẽ tao không cần trả?
Tuấn Rô và đàn em chưng hửng... kịch bản này không đúng... không phải sẽ cự cãi rồi đánh nhau sao?
- Mày sẽ trả tiền?
- Ừ... chỉ cần hợp lý thì tao trả sau đó tao rảnh thì tìm thằng Vương keo bẩn đó tính sổ sau, chỉ cần nó còn trong Vi En là được!
Tuấn Rô rùng mình... hiện trường biệt thự và những gì xảy ra trong đó hắn biết rất rõ... không ai biết 9 ly vì sao khống chế được xe địa hình p·há h·oại kinh khủng như vậy... nếu 9 ly lại tiếp tục p·há h·oại thì e rằng khó ai đỡ nổi!
- Mày không coi tao ra gì à 9 ly?
- Coi ra gì? Mày là đại ca tự hạ thân phận đi đòi nợ thuê thì phải coi ra gì? Mày đòi tao trả... còn thằng chủ thuê mày thì tao làm việc riêng... quá dễ hiểu mà!
- Đ M... mày giả ngu hả thằng L?
- Ha ha ha... muốn kiếm cớ gây tao thì nói mẹ ra đi... lấy cớ đòi nợ thúi lắm!
- Hảo... vậy tao cũng nói thẳng... đêm nay mày phải tiếp trận này... mày dám chơi không?
- 1 mình tao chấp tụi bây?
Tuấn Rô nghẹn ngào xấu hổ nhưng không thể xem thường 9 ly, võ lâm đang đồn nó là đệ nhất cao thủ giấu mặt bấy lâu nay, mà binh pháp dạy sư tử vồ thỏ cũng phải dùng toàn lực, nói chi lần này rất có thể vồ trúng khủng long.
- Đừng nói nhiều... mày dám không?
- Dám chứ... nhưng bạn của tao đâu? Chuyện này không liên quan nó... trên giang hồ hoạ không đến người nhà... tụi mày vi phạm nguyên tắc... còn chuyện thằng Vương thì thúi lắm... đừng lấy ra nói chuyện mất mặt!
- Hừ... muốn cứu bạn thì bước vào đó...
- Tao đâu có ngu... thả bạn tao trước rồi tao mới vào... và tao cũng cảnh cáo tụi bây... lần sau còn làm vậy thì tao sẽ nhờ sư phụ liên hệ tất cả lão tiền bối để xử tội tụi mày vi phạm luật...
Tuấn Rô tiến thoái lưỡng nan... nhưng 9 ly nói đúng... muốn ăn cơm giang hồ phải tuân thủ luật giang hồ, kẻ nào phá luật mà chưa đủ thực lực thì sẽ bị đập hội đồng!
- Được... tao thả bạn mày... nhưng nếu mày chạy thì tao bắt buộc ra tay bắt lại tụi nó... như vậy là tao không phạm luật!
- Ok.
Tuấn Rô phất tay, đàn em chạy vào đưa Long và Đào đi ra, Long định nói chuyện thì Trụi cản lại:
- Mày đừng nói gì hết... đưa chìa khóa tiệm đây một hồi tao đóng cửa cho, sáng mai ghé nhà tao. Giờ vô lấy xe đưa Đào về đi... hai người phải nhớ... tuyệt đối quên chuyện ở đây, không biết, không nghe, không thấy... đi nhanh đi!
Long: - Mày...
Trụi: - Đã bảo im... mau lấy xe biến đi... nhanh!
Long gồng cứng người đỏ hoe hai mắt nhưng nhìn Đào yếu ớt, nhà lại còn mẹ già nên không thể không làm theo lời Trụi...
Xipo dắt ra, Long liếc nhìn bọn Tuấn Rô một lần, nó âm thầm thề sáng mai mà thằng Trụi có bề gì thì nó giao mẹ già cho Đào hoặc Bảo rồi đi chém c·hết mẹ tụi kia hết!!!
...
Tuấn Rô khinh thường không thèm nhìn Long, mấy kiểu ánh mắt thù hận đó quá quen, không xi nhê gì một đại ca đang muốn nhất thống võ lâm như Tuấn Rô. Hắn quay sang Trụi cười mỉa:
- Giờ sao 9 ly... mày kêu thả tao thả... giờ trốn chui trốn nhủi hay là vào trong chơi một trận?
Trụi nhe răng cười lạnh lẽo:
- Chơi chứ... từ khi ra giang hồ tao đã nói được thì làm được... sau này bất cứ lúc nào có chuyện thì cứ tìm thẳng tao... tao cân hết!
Nói xong Trụi vọt ga chạy thẳng vô tiệm trong sự ngạc nhiên và thán phục của bọn Tuấn Rô. Thật hiếm hoi có người dám đối đầu cứng rắn 1 chơi 21 như này, kể cả Tuấn Rô.
Tuấn Rô hít một hơi lạnh:
- Vào thôi tụi bây... thằng nhóc này cứng đó... đáng để tôn trọng!
- He he he... anh Tuấn yên tâm... tụi em sẽ tôn trọng cực kỳ... đánh tới lúc nó mềm lại thì thôi.
- Giữ mạng nó không anh?
- Ít nhất cũng phải thành người thực vật nha anh?
Tuấn Rô nheo mắt nhìn đối thủ: Trụi vào trong dựng xe sát vách, cởi áo khoác, cởi luôn áo thun để lộ thân người gầy nhưng rắn chắc, khuôn mặt điềm tĩnh đứng yên chấp tay sau lưng như một siêu cao thủ chờ xuất chiêu... chà chà... không đơn giản rồi!
Tuấn Rô nuốt nước bọt: - Tụi bây đừng vội mừng... đừng quên tốc độ trong clip nó nhanh như thế nào... cầm hết hàng vô đi... nếu dễ ăn thì chừa chút mạng... nếu khó ăn thì bằm trước cho chắc!
- Dạ!
Cả đám hưng phấn rút hàng trên chiến mã rồi chạy ào vào trong hình thành thế bao vây.
Tuấn Rô: - Mày ngon đấy... tao rất phục... giờ đánh trước nói chuyện sau!
Trụi: - Khoan!
- ???
- Có thằng nào đứng gần cửa cuốn kéo xuống đi!
- ???
Trụi vứt ổ khóa qua:
- Kéo xuống rồi khóa lại luôn cho chắc!
Tuấn Rô: - Mày không s·ợ c·hết thiệt hả 9 ly?
- Không... tao chỉ sợ tụi bây chạy... 21 thằng tao dí mệt mỏi lắm.
Ha ha ha ha ha ha ha... đám Tuấn Rô cười bể bụng... Moá... khôi hài VL...
Tuấn Rô gật đầu: - Mày ngon lắm... khóa cửa chiều lòng nó đi tụi bây... để coi số má nó thế nào!
Rầm rầm...
Cạch!
Cửa cuốn kéo xuống, ổ khóa bấm gọn, bên trong tiệm thành không gian tách biệt... phải công nhận Long mở hàng chỗ này tốt ghê, tối hôm qua làm Đào "đổ máu" tối nay e rằng máu cũng sẽ đổ không ít vì 20 thằng đàn em của Tuấn Rô đã cầm lưỡi lê, mã tấu bén ngót... có thằng còn sành điệu chơi cả kiếm Nhât và vài món linh tinh khủng bố khác...
Tuấn Rô ngạo nghễ đứng khoanh tay hét to:
- Chém!
3 tên đàn em gần nhất vung lên v·ũ k·hí t·ấn c·ông từ 3 phía không chừa lối thoát nào cho đối thủ trừ phi là lùi ra sau né đòn và bị động mất đi khí thế.
Kiểu đánh này phe Tuấn Rô quá rành, phối hợp cực kỳ ăn ý, hên cái nữa là đối thủ chỉ có một, mình trần và hai tay không tấc sắt...
Ngay lúc này Trụi bất ngờ hét to:
- Vô Ảnh Thần Chưởng! Yaaaaa....
Bốp...
Bốp...
Bốp...
- A...
- Ui da... c·hết con mẹ tao rồi!
- Đ M... thằng khốn nạn... a... đau quá...
(còn tiếp)