Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 81 (Xui Có Thưởng). Doremon hiện hình

Chương 81 (Xui Có Thưởng). Doremon hiện hình


Tuấn Rô sụp đổ, chấp nhận bồi thường 50 tỷ và 1 bàn tay.

Trụi nhắc ghế ngồi ngay cửa cuốn trấn thủ, hất hàm ra lệnh:

- Mau chuyển khoản... Tết nhất tới nơi rồi đừng lêu lỏng ngoài đường như này nữa... mẹ tụi bây mà biết là buồn lắm đó!

Đám người Tuấn Rô tức giận nghiến răng nhưng trứng bên dưới vẫn còn đau nhói, cố gắng lắm chỉ có thể gượng ngồi lên tại chỗ chứ chả làm được mẹ gì!

Tuấn Rô ráng kiềm nén... giữ được núi xanh lo gì không có củi đốt... giờ phải qua được đêm nay cái đã... tuy nhiên bồi thường cũng có nhiều cách... trong đó có một cách có thể âm c·hết thằng 9 ly.

Tuấn Rô nở nụ cười vô hại k·iểu c·hó cắn c·h·ó không sủa:

- 9 ly... 50 tỷ tiền mặt nhiều lắm, chặt tay thì đau và phức tạp luật pháp lắm... tao muốn lấy đồ vật thay thế!

- Bà mẹ mày... mày nói mà không biết ngượng mồm à... lúc mày đòi tiền đòi chặt tao sao mày không nghĩ vậy đi?

Ken... két...

Tuấn Rô ráng nghiến răng nhịn nhục, chờ âm c·hết nó rồi tính sau.

- Mày định lấy thứ gì thay thế?

Tuấn Rô hớn hở: - Xe tao đó, nội chiếc đầu lâu vàng đã trên 100 tỷ...

- Thúi lắm... mày tưởng tao ngu à...

"Hả? Thằng c·h·ó này không trúng kế.... nó sợ đầu lâu đến nỗi không tham lam sao? Nhưng không có bùa mình cũng đâu dám lấy về?"

Tuấn Rô buồn bực tìm cách dụ tiếp thì bỗng nhiên Trụi lại quay đầu xe cực gắt:

- ... Tuấn Rô... tao hỏi mày nếu đi đập nhau lượm được tiền, vàng, xe thì bọn mày xử lý sao?

- Tịch thu chiến lợi phẩm!

- Thì đó... 11 chiếc xe ngoài kia đều là chiến lợi phẩm của tao giống y chang mớ dao kiếm này nè... tụi mầy bỏ lại cavet hết, chờ vài bữa có người liên hệ sang tên... đứa nào rối ren thì đừng trách tao!

¢$£€©®√π|×...

Nguyên một đám chửi ầm lên... moá... chiến mã sống c·hết của bọn chúng giờ tự nhiên mất hết là sao???

Tuấn Rô cũng chửi thề hưởng ứng phong trào nhưng trong bụng cười như nở hoa... ha ha ha... không muốn c·hết sẽ không c·hết... ai ngờ 9 ly lại tự chui đầu vào rọ, chờ vài bữa nó điên rồi mình hốt lại, lúc đó tính cả gốc lẫn lãi luôn!

- Mày lấy hết của tụi tao?

- Ừ! Mau lấy tiền bồi thường nhanh lên, không nói nhảm nữa!

Vì âm mưu trót lọt Tuấn Rô chỉ có thể xuất huyết đậm đà:

- Tao chỉ có 20 tỷ... có thể bù thêm bất động sản không?

- Có thể... tao không muốn làm khó dễ người khác chút xíu nào... bất động sản gì... ở đâu?

- Tao ở khu LA... dĩ nhiên nằm ở dưới đó...

- Dẹp mẹ mày đi... có trên Sài Gon thì tao lấy còn không thì gọi điện vay mượn góp đủ cho tao.

Tuấn Rô hết đường xoay sở cuối cùng phải hy sinh vì đại sự, dù sao vài bữa nữa lấy lại mấy hồi:

- Nếu ở Sài Gòn thì tao chỉ có hai cái mà thôi... một căn nhà mặt tiền khu Bình Triêu đang mở spa nail massage nữ, một căn hộ ở khu chợ Vườn Chuôi đang kinh doanh đồng hồ, nữ trang, phía trên có thể làm nhà ở!

- Giá trị thế lào?

- Hiện tại bị rớt giá chút chỉ 25 tỷ nhưng lúc trước trên 35 tỷ...

- Ok... giao chìa khóa ra đây... làm thủ tục sang tên gấp!

- Được... nhưng bàn tay bỏ qua được không?

- Ha ha ha... vậy tụi bây nếu bắt được tao có tha cho tao không? Có tha cho những người khác không?

- Cái này...

- Nín rồi chứ gì? Mau chuyển tiền rồi đưa tay ra cho tao bằm!

Tuấn Rô nghiến răng nghiến lợi chuyển khoản vào 7-8 tài khoản con của Venus. Phải mất 15 phút mới xong, Trụi hối thúc:

- Tay đâu... bỏ ra đây!

Xoạt!

Trên tay Trụi lại xuất hiện con dao nhỏ màu bạc khi nãy, 21 thằng kia mặt mày đều tái mét, tin vui là dao rất bén chém sẽ rất ngọt bớt đau... tin buồn là nó chém xuống là tay ra đi ngay và luôn, không có kiểu nửa vời hy vọng!

Tuấn Rô gầm gừ:

- Lôi thằng mập đóng cửa khóa cửa ra đi tụi bây!

19 thằng đệ tử hai mắt sáng rỡ hăm hở nhào vào thằng khóa cửa tội nghiệp... hic hic... chúng nó sảng khoái đến nỗi quên luôn trứng đang còn đau...

- U má ơi... đại ca... em vô tội...

Tuấn Rô nghiến răng giận điên người nhưng cố ra vẻ công bình chính trực:

- Hừ... trước sau gì cũng phải trả một bàn tay... mày chịu khó hy sinh vì mọi người đi!

- Nhưng tại sao là em? Theo luật thì thằng số má ít nhất phải chịu mà?

- Hừ... mày muốn như vậy cũng được nhưng nhắm coi còn sống tốt được với anh em nữa không?

- Không... em không muốn bị chặt tay... chặt xong rồi tàn phế mẹ rồi còn sống với anh em con C gì nữa?

- Đ M... tao không ngờ mày ích kỷ đến vậy... đè nó ra đi tụi bây... nuôi nó chỉ thêm tốn cơm... nó éo nghĩ gì đến mọi người hết!

19 thằng còn lại hả hê ra tay để trả thù vụ khóa cửa, dù sao c·hết mày thì sẽ không c·hết tao!

Thằng mập khóa cửa tướng đô con dũng mãnh nhưng đang b·ị đ·au trứng và bị 19 tên đồng bọn bao vây nên hết đường xoay sở, nó kêu rên như heo bị chọc tiết, hối hận lấy lòng đại ca đi khóa cửa làm gì để giờ bị tế thần... nó hận thấu xương đám đồng bọn chứ không hận 9 ly bởi vì theo lý 9 ly phải chém thằng đứng bét trong tổ chức!

Bốp... bốp...

Hai cái tát nảy lửa buộc thằng mập không thể la hét được nữa, mặt nó sưng to như đầu Trư Bát Giới... lũ đồng bạn khốn nạn kéo tay nó ra để trước mặt 9 ly.

Thằng mập ngước cặp mắt đỏ ngầu nhìn Trụi... trong ánh mắt đầy uất hận, van xin nhưng tuyệt nhiên không có sợ hãi...

Trụi đọc hiểu rõ ràng ánh mắt này, thầm kết thằng mập rất can đảm nên sau đó cầm dao nhỏ chỉ vào Tuấn Rô:

- Mày giỡn với tao hả Tuấn Rô?

- Là sao? Một bàn tay thiếu thì tao trả một bàn tay...

- Đ M... tay tao mà mày so sánh với đệ tử của mày? Nên nhớ trên võ lâm... số má tao còn cao hơn mày.. mày chơi trò chén sành chọi chén sứ hả thằng c·h·ó?

Tuấn Rô ú ớ không nói nên lời, 9 ly nói không sai, nếu du di thì tráo đổi được còn nếu làm đúng luật thì bàn tay bị chặt phải là của Tuấn Rô!

- Sao rồi... bỏ tay ra mau hay là đổi ý?

- 9 ly... mày đừng tuyệt tình quá!

- CMN... lúc mày kêu đệ tử xông lên cả đám chém tao thì sao... có tuyệt tình không?

- Nhưng...

- Nhưng sao? Tay người khác b·ị c·hém thì được mà tay mày không được hả? Mày làm đại ca cái k·iểu c·hó gì mà không dám đứng ra nhận trách nhiệm phải bắt đàn em gánh dùm?

Câu này quá tru tâm chia rẽ nội bộ, 19 tên đàn em bắt đầu nhăn mặt nhìn đại ca.

Tuấn Rô thấy tình hình bất ổn thì hạ giọng làm lành:

- 9 ly đại ca... em biết mình mạo phạm đại ca nhưng em đứng đầu cả khu LA, nếu em mất tay thì khu đó đại loạn máu chảy thành sông... mong đại ca thương tình giơ cao đánh khẽ!

- Ha ha ha... giờ chịu gọi tao làm đại ca rồi sao... chịu nhục tạm thời để sau này trả thù chứ gì... cứ việc tới nhưng phải gặp trực tiếp tao, tao tiếp hết! Giờ ngoan ngoãn thò tay phải ra đây... tao ra tay lẹ chút không đau đâu... ngoan ha!

Tuấn Rô nổi da gà lớp lớp lật đật thi triển khổ nhục kế quỳ thẳng trước mặt 9 ly để xin xỏ:

- Đại ca... anh tha em lần này... mai mốt em không dám nữa!

Trụi cười híp mắt nhìn Tuấn Rô, biết tên kia có trá nhưng Trụi không sợ...

- Hừm... nếu mày đã quỳ thì theo luật tao sẽ tha một lần tuy nhiên tội c·hết có thể tha, tội sống vẫn phải trừng... tất cả tụi mày nếu muốn cứu đại ca thì giơ một bàn tay ra tao đập một phát như hôm bữa chơi đập chuột chũi... nếu không muốn cứu thì thôi... tao chặt Tuấn Rô cho xong việc!

Tuấn Rô chửi ầm ầm trong bụng: Đ M... mới nói tha đầu câu cuối câu lại đòi chặt là sao?

Tuấn Rô quay nhìn tụi đàn em đầy uy h·iếp:

- Đứa nào còn muốn sống, muốn kiếm cơm thì bỏ tay ra mau!

Cả đám đàn em rùng mình... gì chứ bị đá ra tổ chức là rắc rối to, chuyện tiền bạc chưa nói, chỉ riêng kẻ thù kéo đến cũng đủ c·hết hoặc b·ị b·ắt ở tù mọt gông.

19 thằng đàn em lần lượt đặt một bàn tay ra cứu Tuấn Rô, riêng thằng mập khóa cửa thì đứng lên khoanh tay cười gằn:

- Tụi bây đừng nhìn tao... tao với tụi bây éo còn tình nghĩa gì hết.

Nói xong câu cắt nghĩa đoạn bào với đồng bọn, thằng mập quay nhìn 9 ly cảm ơn:

- Cảm ơn 9 ly lão đại đã tha cho em... hic hic... nếu lão đại không chê thì xin thu em... em giờ cùng đường bí lối... nếu lão đại không thu em phải trốn đi Cam Lao Thai...

Tuấn Rô tức điên: - Mày có trốn lên trời cũng éo thoát nổi đâu con!

Thằng mập rùng mình nhưng mím môi đầy kiên quyết... Đ M... bán mạng cho nó mà nó bán mình trước mới đau!

Trụi gật gù: - Mày tên gì?

- Dạ em hơi tròn, tên là Đô... thích sửa máy móc xe cộ nên tụi nó gọi em là Doremon.

- Á đù... rất hợp với tao... hữu duyên... hữu duyên... tao chấp nhận thu mày làm tiểu đệ nhưng mày phải trải qua một thử thách... mau đi lấy cây gậy bóng chày đập tay hết tụi nó đi!

Đô vui mừng quỳ xuống bái nhập môn rồi cười hắc hắc lụm cây gậy bóng chày hợp kim lên vung vẩy, thứ này là một trong top ten v·ũ k·hí đường phố hợp pháp, không bị các chiến sĩ làm khó dễ trên đường. Trùng hợp thêm cái nữa chính cây gậy này cũng là v·ũ k·hí của Đô hàng ngày, dùng rất tiện tay và cũng nhờ nó mà tay của Đô nhuộm máu ít nhất trong đám...

Đô nheo mắt nhìn đám bạn vừa trở mặt thành thù:

- E... hèm... ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây... nhờ lão đại mới mà tao có thể chăm sóc được tụi bây ngay lập tức... yaaaaa...

Bốp... c rốp...

Bốp... c rốp...

Bốp... c rốp...

A...

A...

Tiếng đập tay, tiếng xương nát, tiếng kêu thét vang trời biến tiệm xe chưa khai trương của Long thành một địa ngục nhưng thần kỳ là không có thêm giọt máu nào xuất hiện trừ vài giọt trên người Tuấn Rô nhiễu xuống đất hồi nãy.

Đô một người một gậy quét ngang cả một băng đảng tuy nhiên vẫn chưa thỏa mãn, Đô dùng gậy chỉa vào Tuấn Rô quát to:

- Tay mày đâu?

- Hả... mày dám đập tao?

- Bệnh gì cử... xưa đi theo mày bán mạng mấy năm, tao đập biết bao đại ca số má hơn mày để giúp mày leo lên đầu tao như bây giờ... vậy mà mày bội nghĩa vong ân... giờ mau lấy tay ra tao đập nếu không tao đập đầu mày cho móp sọ ráng chịu... mày nên nhớ Doremon này không thích máu nhưng thích gõ sọ lắm nha!

- ???

Tuấn Rô yếu thế nhìn 9 ly cầu cứu xin tha... Trụi cười cười nhún vai... tuyệt đối không thể thả hổ về rừng một cách dễ dàng được... ít nhất phải đập nát một chân của nó!

Tuấn Rô hết cách đành đưa tay phải ra ăn một gậy nát xương, Tuấn Rô cắn chặt răng bật cả máu để không rên, lặng lẽ rút tay về giấu phía sau chờ đợi ngày âm mưu thành công sẽ thu vốn lẫn lời... Đ M... lúc đó lột da thằng Đô nhồi thành thú nhồi bông Đôrêmon cho hả giận!

Trụi mở khóa tiễn bạn lên đường không quen chọt nhẹ một câu:

- Nhớ nhắn Vương giám đốc là 9 ly muốn nó bồi thường tiền thuốc thang xe cộ thiệt hại của tụi mày nha! Chúc ăn Tết vui vẻ... riêng thằng Đô làm lính tao rồi, mọi ân oán của nó tao gánh hết... giờ nó ở lại đây làm thợ sửa xe sống qua ngày mà thôi!

Nghe câu này Đô mừng rơn, có lão đại che mưa chắn gió thì sướng quá rồi, giờ chỉ cần kiếm tiền cưới vợ nữa là ổn!

Tuấn Rô cay đắng dắt đàn em lặn mất nhưng câu nhắc khéo khiến cho Vương giám đốc xém tán gia bại sản vì bọn Tuấn Rô theo ám đòi tiền!

Việc đời vay trả trả vay, quả báo nhãn tiền không một ai thoát hết!

(còn tiếp)

Chương 81 (Xui Có Thưởng). Doremon hiện hình