Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 98 (Xui Có Thưởng). 100 tỷ - Thiên Đường Không Xa

Chương 98 (Xui Có Thưởng). 100 tỷ - Thiên Đường Không Xa


Thấy cả bàn ôm bụng cười thì Trụi biết mình hớ nặng sau đó thấy trai thanh gái lịch đi vào khu bàn có khăn trải bàn màu xanh hồng thì biết ngay đáp án:

Phe Cửu Nương.

Trời ạ... sao giang hồ mà có phe nhan sắc cao cấp dữ nè trời... không lẽ mấy đứa mặt mày non choẹt đó đều có số má cỡ Tuấn Rô???

Lúc này có tiểu bối biết chuyện bèn cập nhật kiến thức lấy lòng 9 ly: phe Cửu Nương không quan trọng thực lực hay bối phận, người kinh nhất chỉ là Cửu Nương còn lại chỉ là hoa lá kéo đi cho xôm tụ và vì là khách mời nên không cần tuân thủ nghiêm ngặt quy định về bối phận như anh em bản địa.

Vậy nhưng câu hỏi lập tức nảy sinh:

Ai là Cửu Nương?

Trụi nhìn muốn lé con mắt cũng không thấy má mì nào hết... trong đoàn trai xinh gái đẹp vừa vào làm gì có ai U 50... cao hết cỡ chắc 22 đổ lại là cùng...

Chuyện này cả bàn góc kẹt hầu như đều bó mỏ chỉ có một tiểu bối tuổi đời và tuổi nghề cao nhất là biết, người này nói ra một đáp án khiến cả đám hết hồn:

- Tương truyền Cửu Nương thích nhất màu trắng tinh khôi, đàn em đi chung không ai dám mặc màu này!

Hả? Nói vậy thì đáp án quá CMN rõ ràng rồi... chỉ có một thiếu nữ mỹ miều mặc váy trắng tinh khôi điểm xuyết vài bông hoa màu xanh lam nhỏ bé, gương mặt có tỷ lệ vàng nhưng bị kính râm to che hết phân nửa, vóc người cao thon thả, tỉ lệ ba vòng hoàn hảo không khác gì búp bê barbie... Trụi ráng dằn lòng không xử dụng kiếng như ý để "chiếu yêu"...

A mi phò phò... tội lỗi tội lỗi... nghe đâu bà đó U 50 luôn á trời!

...

Ngay lúc này có vẻ như khách khứa đã đông đủ, cổng sắt biệt thự cực kỳ hiếm hoi khép lại tỏ vẻ nội bất xuất ngoại bất nhập.

Cặp song sinh tả hữu hộ pháp đi vào đứng ngoài rìa các bàn tiệc mắt nhìn tứ phương tai nghe tám hướng để cảnh giới.

Minh chủ Hồ Nhất Đao bước ra khỏi biệt thự đi đến khu bàn tiệc, kề cận là thánh nữ Kỳ Tiên sườn xám đỏ chót, nhưng thật kỳ lạ, sườn xám đỏ lại không che mờ bộ đồ màu xám xịt của minh chủ vì thần thái của ông quá cao: tướng người thon thả kiểu thư sinh, tóc dài tự nhiên sợi đen sợi trắng, mặt mày nhẵn nhụi không râu, mắt sáng như sao, mi thanh mục tú, chỉ có rất nhiều nếp nhăn trên trán là cùng với mái tóc bộc lộ độ tuổi đã ngoài 50 của ông.

Minh chủ cùng con gái nuôi bước lên sân khấu phát biểu khai mạc buổi lễ tế tổ hàng năm của võ lâm miền Nam, cảm ơn anh em cùng khách quý đã đến ủng hộ đông đủ.

Minh chủ nói chuyện nhỏ nhẹ chậm rãi như một thầy giáo nho nhã thế nhưng phía dưới im phăng phắc lắng nghe không sót một chữ nào.

Câu dạo đầu khách sáo vừa xong minh chủ lập tức vào thẳng chủ đề chính:

- Trước khi lễ tế tổ diễn ra, chúng ta nên giải quyết tất cả gút mắc trong năm qua... anh em bản địa có gì cần nói không?

Tư Búa dẫn đầu mọi người lắc đầu không lên tiếng, minh chủ tiếp tục trình tự:

- Vậy tiếp theo là đến vấn đề của các khách mời... không biết Nhất Ma, Nhất Thương và Cửu Nương có gì cần giải quyết không?

Mọi người rùng mình chờ đợi, chỉ có mình Trụi là vô tư nghĩ đây chỉ là thủ tục cho có... đâu biết rằng câu hỏi này rất hiếm khi xuất hiện, nếu đã xuất hiện nghĩa là giông bão giang hồ sẽ nổi lên vì t·ranh c·hấp vấn đề không hề nhỏ gì đó... lần này vấn đề rất trùng hợp là nằm ở 9 ly và đầu lâu vàng.

Cửu Nương, Nhất Ma, Nhất Thương nhìn nhau hội ý sau đó Nhất Ma nở nụ cười vô cùng càn rỡ lên tiếng trước:

- Khặc khặc khặc... tui miền Trung tiếp giáp miền Nam thôi để tui lên trước thử lửa... Nhất Thương và Cửu Nương chịu khó chờ chút nhé... biết đâu đi sau né được địa lôi và nhặt được của hời!

Nhất Thương và Cửu Nương chỉ gật nhẹ đầu không lên tiếng, Nhất Ma khệnh khạng bước lên sân khấu, người này có vóc dáng trung bình, khuôn mặt trung niên cực kỳ phổ thông lại đen xạm khiến tất cả mọi người không ai biết đây là Nhất Ma thật hay chỉ là thế thân... dù sao không ai hỏi tới, chỉ mặc định đây là Nhất Ma đại diện võ lâm miền Trung là được.

Minh chủ Nhất Đao nhíu mày ngạc nhiên chất vấn:

- Sao ban đầu ngươi không nói sẽ tham gia chuyện này?

Nhất Thương: - Hề hề... chỉ là nảy lòng tham nhất thời... coi như giao lưu cho vui với tụi nhỏ!

- Thôi được... vậy muốn chơi gì đây?

- Dĩ nhiên là chơi hàng trắng sở trường của tui rồi... tại đây đâu có quy định cấm phải không?

Nhất Đao nhíu mày lo lắng một chút nhưng không thể ngăn cản nên đành gật đầu.

Nhất Ma tiến đến cái bàn trên sân khấu, bàn này là bàn gỗ kiểu dáng đơn giản, không có khăn trải bàn hoàn toàn trống trải bên dưới để khỏi phát sinh sự cố gây nghi ngờ... Nhất Ma lấy ra một túi nhỏ để lên bàn và bắt đầu giới thiệu:

- E... hèm... mọi người gọi tui là Nhất Ma vậy thì chắc biết túi này chứa hàng trắng rồi ha... xin giới thiệu với mọi người đây là loại đá tổng hợp đời mới nhất, phê nhất với cái tên mỹ miều: Thiên Đường Không Xa.

Nhất Ma lấy ra vài viên đá nhỏ xinh xắn màu đỏ hồng và giới thiệu tiếp:

- Nó được làm theo hình đá quý ruby, hàng ngon giá rẻ bao phê tới nóc... lưu ý duy nhất là đừng chơi quá 2 viên trong 1 giờ, đừng quá 3 viên trong 1 ngày nếu không sẽ đăng xuất hoặc mất ý thức thành người thực vật. Lưu ý thứ hai là chỉ cần chơi 1 viên sẽ vĩnh viễn nghiện, nó khó cai gấp 3 lần hàng trắng! He he... thời gian quảng cáo đến đây là kết thúc, giờ là lúc giao lưu chính với một bạn trẻ xuất sắc nhất miền Nam hiện giờ... xin mời 9 ly bước lên sân khấu chúng ta giao lưu!

Trụi chưng hửng... ủa trời... sao minh chủ nhắc nhở uống rượu X4 gì mà... giờ tự dưng lòi ra hàng đá là sao?

Trụi nhìn xoáy Thủy Tiên, nàng khẽ nhún vai bất lực... aizzz... cuộc sống luôn tràn đầy bất ngờ thú vị.

Mọi người bắt đầu vỗ tay cổ vũ để chuẩn bị xem náo nhiệt, ai cũng háo hức muốn xem 9 ly đang nổi như cồn sẽ chơi ra trò gì với ông trùm miền Trung.

Trụi đứng lên cung tay chào cảm tạ mọi người đã cổ vũ sau đó lấy ra... cây lược thần thánh chải đầu vài cái... chặc chặc... tại sáng giờ quên... giờ chải vẫn kịp!

Mọi người vừa ngạc nhiên vừa buồn cười... trời ơi... lên gặp trùm mà nó tưởng đi phỏng vấn hả trời?

Tuy vậy mọi người vẫn im phăng phắc không dám đàm tiếu huyên thuyên gì cả, sự có mặt của 3 vị minh chủ và Cửu Nương đủ chấn nh·iếp tất cả, lớ ngớ là c·hết ngắc cù đơ chứ ở đó mà bép xép.

Chải nhẹ vài lần nhan sắc thăng cấp mỹ mãn, Trụi ưỡn ngực hiên ngang đi lên sân khấu thu hút mọi ánh nhìn, đến lúc này tất cả mọi người đều chợt nhận ra 9 ly này quá... bơ sữa bóng bẩy.

Cửu Nương sáng rực hai mắt sau cặp kiếng râm nhìn 9 ly... bà ta liếm môi như hồ ly tinh nhìn thấy gốc nhân sâm ngàn năm chứa đầy sinh lực...

Bị nhìn chằm chằm nhột nhạt cả người nhưng Trụi phớt lờ, biến hóa ra vẻ mặt lạnh lùng cold ngầu đứng trên sân khấu chấp tay chào hỏi:

- Tiểu tử 9 ly xin chào chư vị tiền bối... không biết Nhất Ma minh chủ kêu tiểu tử lên đây là để làm gì ạ?

Nhất Đao và Thủy Tiên im lặng, Nhất Ma hoàn toàn làm chủ cuộc chơi:

- Ha ha... chúng ta giao lưu một chút... chơi một trò chơi giúp vui cho sáng hôm nay. Trò chơi rất đơn giản: ở đây có 2 viên đá, chỉ cần ngươi ăn được cùng một lúc thì thắng được giải thưởng 1 tỷ, nếu thua thì đồng ý bán đầu lâu vàng cho ta với giá thương lượng.

Trụi híp mắt cười lạnh lẽo:

- Nhất Ma minh chủ, chính ngài vừa nói không được uống một lúc 2 viên mà?

- Khà khà... đúng là như vậy nên mới lấy ra để chơi trò chơi chứ... không lẽ lấy kẹo sô cô la ra chơi hay sao?

- Nếu đã là trò chơi thì tiểu tử có quyền từ chối không?

Nhất Ma lắc đầu, Trụi liếc nhìn Nhất Đao, ông ta cũng lắc đầu.

Trụi lại liếc nhìn phía dưới, tất cả đều dửng dưng thậm chí hả hê xem màn kịch ỷ lớn h·iếp nhỏ!

Duy nhất một người tỏ vẻ không muốn là Thủy Tiên nhưng nàng không đủ cân lượng để lên tiếng.

Trụi cười nhếch mép:

- Ha ha... xem ra không chơi là không được...

Nhất Ma: - Đúng vậy... bây giờ chỉ có thắng hoặc thua. Ngươi chọn cái nào?

- Không chọn cái nào hết... chơi như này chưa đủ vui.

- Ồ... có chí khí... ngươi muốn thế nào mới vui?

- Phải lớn hơn nữa... xét về giá trị ta ăn hai viên đá có thể c·hết hoặc tàn nhưng chỉ đạt được 1 tỷ... xin hỏi ngài đây là tiền Vi En hay là tiền đô Mễ? Tiền đô Mễ chắc là ngài không có 1 tỷ vậy nếu là tiền Vi En thì ngài không thấy 1 tỷ của ngài quá lớn hay sao?

Ồ...

Mọi người kinh hô... tình huống biến căng ngay lập tức... phe miền Trung nhấp nhổm tức giận vì 9 ly quá láo... phe miền Bắc và Cửu Nương cười xem kịch vui... phe miền Nam thì hưng phấn bừng bừng, ủng hộ 9 ly chơi tới bến, không thể bị lép vế được.

Nói thật lòng, cuộc chơi ban đầu ai cũng thấy bình thường, đàn anh ép c·hết đàn em thiên kinh địa nghĩa... nhưng sau câu nói của 9 ly thì thấy 1 tỷ đúng quá rẻ mạt, ai cũng biết 9 ly mới lượm được 20 tỷ tiền mặt và 2 bất động sản trị giá 30 tỷ từ Tuấn Rô... nên 1 tỷ là lớn với anh em giang hồ bình thường chứ đối với 9 ly là quá rẻ mạt, chưa kể đầu lâu vàng trị giá 100 tỷ... không lẽ vì lấy 1 tỷ rồi c·hết, bỏ hết tất cả hay sao!

Nhất Ma giật mình thu hồi nụ cười và gằn giọng:

- Chú em mày nói sắc bén đấy... giờ chơi sao tao sẽ chìu!

- 100 tỷ... tui ăn hết nguyên túi đá đó cùng một lúc, ngay tại đây!

???

???

(còn tiếp)

Chương 98 (Xui Có Thưởng). 100 tỷ - Thiên Đường Không Xa