Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 101 (Xui Có Thưởng). Gắp vàng bỏ tay người

Chương 101 (Xui Có Thưởng). Gắp vàng bỏ tay người


Cửu Nương trêu chọc nói chưa chuyển tiền, Trụi đảo mắt suy nghĩ lia lịa, dùng hết công lực láo cá để suy tính:

"Lão yêu bà này giàu là chắc chắn siêu giàu nhưng mình còn lâu mới đòi lại được tiền từ gái, đặc biệt là gái già siêu đẹp kiểu này... nhưng không sao, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, chỉ cần gắp lửa bỏ tay người là xong... hắc hắc... có điều lần này là gắp vàng... mình chắc chắn sẽ trở thành cục cưng của cả võ lâm miền Nam!"

Chỉ tốn 2 giây ngắn ngủi Trụi lập tức đáp trả lưu loát và phải khiến toàn bộ mọi người kinh ngạc rớt tròng mắt sau đó ngã mũ bái phục:

- E... hèm... Cửu Nương là đỉnh của chóp nên sẽ không có chuyện quỵt nợ... số tiền 250 tỷ đó xin Cửu Nương chuyển luôn cho minh chủ Nhất Đao vì ta muốn quyên góp tất cả 400 tỷ đó cho tổng đàn võ lâm miền Nam.

- !!!

- !!!

Toàn trường im phăng phắc, ai cũng có thể kinh ngạc và kính phục nhưng không ai nghi ngờ 9 ly nói đùa chuyện lớn này... nhưng nếu quyên thì tại sao... tại sao cần quyên nhiều tiền như vậy?

9 ly có thù oán với tiền?

Nhất Đao minh chủ ra mặt hỏi thăm dùm mọi người:

- Cảm ơn ngươi rất nhiều... số tiền này sẽ được rót vào quỹ dành cho hoạt động thường niên và tài trợ cho tất cả những anh em danh tiếng tốt, bối phận cao nhưng sa cơ lỡ vận, khốn khó cuối đời! Nhưng 9 ly này... tại sao ngươi quyên nhiều như vậy... thực tế mọi người đều có quyên tiền hàng năm mỗi người vài trăm triệu hoặc vài tỷ tùy khả năng tài chính... ngươi chỉ cần quyên vài tỷ hoặc chục tỷ cũng đã có công đức vô lượng rồi!

- Dạ thưa minh chủ... thú thiệt tiền nhiều ai cũng ham nhưng tiền của Nhất Ma, Nhất Thương và Cửu Nương thì ta không dám xài... cứ quyên góp hết cho đẹp!

Bốp bốp bốp...

Bốp bốp bốp...

Bốp bốp bốp... ...

Nhất Đao vỗ tay khen ngợi, Thủy Tiên vỗ theo cha sau đó mọi người cùng vỗ theo, ai cũng gật gù công nhận 9 ly nhát thật nhưng cũng rất khôn, tiền của mấy vị đỉnh chóp dù liều mạng cũng khó mà lấy, mà dù lấy được cũng sẽ xài không yên, đưa hết cho Nhất Đao thì tuyệt thế cao thủ này có thể bảo kê ngon lành.

Cửu Nương mỉm cười thọt gậy bánh xe:

- Uy... tiểu soái ca... vậy ngươi có quyên góp đầu lâu vàng cho Nhất Đao đại ca luôn không?

Trụi lắc đầu lia lịa:

- Cái này không thể được!

- Tại sao?

- Nó là mồi câu... ai ham thì nhào vô đặt cược... kiếm được chút thì cà phê thuốc lá... kiếm được nhiều thì quyên góp lai rai!

Cửu Nương giơ ngón tay cái:

- Hảo khí phách! Nhưng ngươi có nghĩ đến cảnh vừa ra khỏi đây b·ị c·ướp?

- Ta không sợ c·ướp... ở miền Nam này e rằng không có ai muốn c·ướp hoặc c·ướp được nó!

- Vậy còn bạch đạo thì sao... chỉ một cái toét còi thì ngươi sẽ bai bai nó ngay... sao không gửi lại đây cho an toàn?

Nghe đến đây mọi người bắt đầu thấy Cửu Nương rất có thiện ý chứ không phải trù ẻo. Trụi cũng biết rõ nên trả lời rất thật lòng:

- Cảm ơn Cửu Nương quan tâm ta nhiều như vậy... nhưng ta không thể để đầu lâu vàng ở lại đây vì nó là nguồn tai họa... dù bên bạch đạo có lấy thì ta cũng không sợ... điều mà ta sợ là họ lượm nó về rồi có bị làm sao không ấy chứ!

Ha ha ha ha ha... hảo khí phách... đáng mặt giang hồ hảo hớn!

Lại là một tràng pháo tay và có cả tiếng huýt sáo khích động... lâu rồi một buổi lễ tế tổ ở đây mới vui vẻ sôi động như vậy.

Tuy nhiên Nhất Đao vừa đưa mắt lia một vòng thì tất cả đều im bặt! Ông nhìn Trụi tuyên bố:

- Hiện tại ta thay mặt tổng đàn tiếp nhận 400 tỷ tiền quyên góp và cảm ơn 9 ly. Sau này mọi chuyện rắc rối liên quan đến số tiền này mọi người có thể đến tìm ta. Vốn dĩ buổi sáng nay ta có ý đưa ra thử thách để đặc cấp thăng chức cho 9 ly lên hàng tiền bối... tuy nhiên 9 ly đã cống hiến quá tốt nên ta không cần thử thách nữa, mọi người có ai ý kiến gì không?

Ba phe khách mời im ru, đây là chuyện nội bộ của miền Nam. Phần nhân sĩ bản địa ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta tất cả đều không có ý kiến, vui mừng nhất là Bảy Rolex còn cay đắng nhất là Tuấn Rô... tuy nhiên chả ai dám hó hé gì.

- Hừm.... nếu không ai có ý kiến thì xem như thông qua. 9 ly... ngươi thấy sao?

- Dạ rất cảm ơn minh chủ... sau này cứ hễ tui kiếm được tiền nhiều sẽ quyên góp dài dài để tổng đàn hoạt động dễ dàng. Nhưng tui thắc mắc không biết minh chủ định thử thách như thế nào?

- Ngươi hỏi cái này để làm gì?

- Dạ hỏi để thử xem sức mình có làm được không... nếu làm được thì làm thử biết đâu lại được minh chủ ban thưởng thêm thì sao?

- Ha ha ha... ngươi quyên góp 400 tỷ... muốn ban thưởng chắc chắn không phải là tiền... mà ta thì ngoài tiền ra thì cái gì cũng dễ nói chuyện... giờ nói đi, muốn thưởng gì thì ta cho luôn khỏi thử thách!

- Ây dà... đa tạ minh chủ rất nhiều... tui từ nhỏ không học hành, không giấy tờ nên ra đường rất khổ... hôm nay chạy xe này ra đường các chiến sĩ dòm ngó rất nhiều...

- Ta hiểu rồi... ngươi cần bằng lái, cần giấy thông hành... giờ ta cho ngươi lệnh bài của ta... gặp nó như gặp ta... có nó ngươi sẽ đi lại thông suốt mọi nơi, tuy nhiên gặp ai không thèm điểu nó thì ngươi tự cầu nhiều phúc đi!

Nhất Đao rút bóp lấy ra một tấm card bằng vàng ròng có khắc nổi 1 cây đao sát khí lạnh người đưa cho Thủy Tiên, Thủy Tiên cầm nó đến cho Trụi.

Thủy Tiên mỉm cười như rót mật:

- Chúc mừng anh... tấm thẻ này minh chủ mang theo người rất lâu rồi... nếu có ai không thèm ngó nó hay trộm hoặc tịch thu nó thì anh về đây báo cáo, minh chủ sẽ ra mặt!

- Oa... cảm ơn Thủy Tiên, cảm ơn minh chủ!

Trụi hí hửng cất lệnh bài vào túi eo, thời buổi 4.0 có khác, lệnh bài minh chủ mà làm y như thẻ ngân hàng luôn trời! Sau đó Trụi lại ngứa mồm:

- Minh chủ... tui đã nhận thưởng nhưng vẫn muốn biết thử thách như nào... biết đâu có thể vượt qua thì mọi người sẽ càng tâm phục chuyện được đặc cấp tăng lên này!

Nhất Đao mỉm cười híp mắt nhìn xoáy vào Trụi như thể đang đánh giá thằng nhóc này tài cao gan lớn hay chỉ là không biết trời cao đất rộng:

- Nếu biết nhưng không làm được thì sao?

- Dạ thì sẽ tiếp tục cố gắng... như vậy sống mới thú vị ạ!

- Hay... rất có chí khí... thắng không kiêu, bại không nản mới là chân quân tử! Vậy ngươi hãy nghe đây, thử thách lần này của ngươi là tiếp một đao của ta: sống thì thăng cấp, c·hết thì vứt trôi sông, tàn phế thì chờ lãnh trợ cấp của tổng đàn sống qua ngày! Ngươi... có dám tiếp không?

- !!!

Toàn trường chẳng những im thin thít mà còn nổi hết da gà... vụ gì vậy trời... tự nhiên đòi xuất đao???

Minh chủ ngứa nghề... ngứa tay... hay muốn g·iết gà dọa khỉ chấn nh·iếp võ lâm???

Trụi ban đầu nghe thấy ớn lạnh giống mọi người nhưng chợt nhớ lại quy tắc võ công duy nhanh bất phá, chắc chắn nhẫn Hắc Miêu có thể giúp Trụi về mặt tốc độ... nghĩ thấu đáo Trụi liền cười hề hề:

- Minh chủ... tui muốn thử tiếp một đao của ngài nhưng đừng xài đao thật được không?

- Ha ha ha... rất có đảm lược... đã lâu rồi ta không xuất đao... ta sẽ không xài đao thật nhưng không có nghĩa không có nguy hiểm.

Nhất Đao ngoắc tay lập tức có người khiêng ra rất nhiều loại v·ũ k·hí bằng gỗ nhưng đều có kích thước thậm chí trọng lượng như thật.

Nhất Đao lấy một cây đao, vung múa chặm rãi vài đường như thể muốn làm quen với nó sẵn đà tiến vào trạng thái nhân - đao hợp nhất.

- 9 ly... hãy chọn v·ũ k·hí đi!

Trụi tần ngần lấy đại một cây kiếm quơ quào vài nhát cho quen, bên dưới nhìn 9 ly cầm kiếm mà như cầm đao bổ củi thì biết ngay thằng nhóc này không chạm kiếm bao giờ, toàn múa lung tung r·ối l·oạn, thua cả các diễn viên cải lương trên sân khấu, ít nhất các diễn viên còn tập luyện múa may rất nhiều!

Nhất Đao nhăn mặt tức giận:

- Ngươi biết xài kiếm không? Chả có chiêu thức gì ra hồn cả...

- Minh chủ... vô chiêu thắng hữu chiêu...

- Ngươi nghe ai nói?

- Kim Dung.

Phía dưới ôm bụng nén cười, Thủy Tiên lại không cần, chỉ có nàng là cùng Cửu Nương cười rung rinh.

Nhất Đao ôm trán: - Hazzz... đúng là vô chiêu thì thắng hữu chiêu... nhưng CMN ngươi chưa biết bò đã đòi đi đua xe PKL là sao hả?

- Hè hè... ngộ biến tùng quyền... tui nào giờ chỉ lo làm ăn, không dính vào chém g·iết trên giang hồ nên đâu có đụng vào đao kiếm... hôm nay ráng hết sức tiếp một đao của minh chủ ngài... chắc chắc phải có lý do thì ngài mới đặt ra thử thách này đúng không?

- Khá đấy... đúng là ta nhìn trúng khả năng xuất thủ cực nhanh của ngươi trong trò đập chuột chũi và trong trận đấu với Tuấn Rô... nếu quả thật có tốc độ như vậy thì có thể đỡ thử một đao của ta...

À... mọi người bật ngửa... thì ra duyên cớ là đây... vậy là Nhất Đao thực sự ngứa tay, hắc hắc... lần này trúng mánh được xem huyền thoại Nhất Đao là như thế nào, trước giờ ai nhìn thấy hình như đều c·hết mẹ hết rồi...

- Thôi không nói nhiều nữa... ngươi tập trung đi... ta xuất đao đây!

Nhất Đao ngưng thần tĩnh trí thủ thế... tiến vào trạng thái nhân - đao hợp nhất... người là đao, đao là người... đao như cánh tay, ý động thì đao động... đao còn người còn, đao mất người vong...

Sát khí bách nhân trảm của Nhất Đao tỏa ra càng lúc càng nhiều... không khí quanh người ông như bị đông đặc... Thủy Tiên phải lùi ra thật xa... tóc của Nhất Đao không gió tự động lung lay... mọi người nhìn Nhất Đao, cả người ông càng lúc càng giống một tuyệt thế hung đao sẵn sàng đoạt mạng đối thủ...

Trụi bên này cũng nhận thấy điều này... anh chàng cũng muốn thủ thế nhưng loay hoay 36 thế chả giống thế nào, cứ vướng vướng buồn cười thế nào á... cuối cùng Trụi buông xuôi cứ đứng tự nhiên cho thoải mái nhất là được...

- Ngươi xong chưa?

- Ặc... tạm rồi...

- Ta xuất đao đâyyyy...

- Á... khoan...

- Gì nữa đây?

- Minh chủ... có phải mỗi lần giao đấu là một lần học hỏi không?

- Ừ...

- Vậy cho tui hỏi cái... tốc độ nhanh đến tận cùng là cái gì ạ?

(còn tiếp)

Chương 101 (Xui Có Thưởng). Gắp vàng bỏ tay người