Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 103 (Xui Có Thưởng). Bị hốt

Chương 103 (Xui Có Thưởng). Bị hốt


"Chúc mừng ký chủ xui xẻo lần thứ 15: bị chơi hội đồng.

Mức độ: Ít nguy hiểm. Được rút thưởng rương đồng.

3-2-1... ten ten ten tèn... phần thưởng ngẫu nhiên là 10 hạt đậu hồi máu.

Chúc ký chủ tiếp tục xui xẻo nhiều hơn!"

Wa... quả nhiên đứa bé khóc mới có sữa ăn!

Hệ thống gì mà làm biếng thấy sợ... hắc hắc...

Trong kho hàng ảo có 10 hạt đậu hình trái tim đỏ chót nhỏ như đầu đũa. Trụi tranh thủ lấy hình ảnh đó hỏi thăm Venus:

"Ngươi biết chủng loại hạt đậu hồi máu này không?"

"Biết a Trụi ca... nó có tác dụng giống đậu thần trong truyện tranh Bảy Viên Ngọc Rồng."

"Whao... trâu bò vậy sao?"

"Hì hì... nhìn vậy thôi chứ trong tương lai nó chỉ giống như nước uống Bò Cụng tăng lực bây giờ á... lúc nào mệt mỏi uể oải thì xơi một viên và thường chỉ có thường dân mới sử dụng."

"Trời ơi... phải không đó ní... hổng lẽ hệ thống chơi ta?"

"Ha ha ha... trong tương lai nó quá thông dụng và rẻ tiền nhưng bây giờ nó là thánh phẩm giống Venus vậy nè!"

"Ờ há... có còn hơn không... nhưng rẻ rề vậy mà cho có 10 hạt... quá keo kiệt đi à!!!"

Lòng thì lầm bầm như bà tám bán rau ế nhưng miệng Trụi lại cười toe toét nhiễu cả nước miếng... hồi đó đọc lõm bõm truyện tranh thấy đậu thần đứa nào không khoái... giờ có luôn thật rồi... ối trời quá sướng!

Venus giờ đã rành tính rành nết của chủ nhân nên không còn quá lạ lùng gì nữa, thậm chí nàng còn cố tình nói nương theo cho chủ nhân vui vẻ hơn, dù sao cũng chả ảnh hưởng gì hòa bình thế giới!

Ai ngờ lúc vui sướng nhất lại là lúc thường bị cuộc đời vả sưng mặt nhất... một tiếng còi vang lên:

Toét ~

Một cây gậy ngoắc vào...

Một trận địa sẵn sàng đón lõng 9 ly ở góc khuất...

Một tiểu đội hỗn hợp áo vàng, áo xanh, áo đen thậm chí cả thường phục bao bọc xung quanh sơ sơ 20-30 người.

Trụi nhìn xung quanh: oái... vắng teo... nghĩ lại cũng đúng... 2-3 giờ trưa mùng 1 Tết ai ra đường?

Hazzz... Trụi thở dài tấp vô... tấp vô... mẹ nó chứ... mới vừa nãy phong quang vô địch trong giới võ lâm giờ thành phó thường dân côi cút không nơi nương tựa.

Ánh mắt sắc lẻm kết hợp kiếng như ý sát tròng lia qua một vòng Trụi đếm được 27 chiến sĩ lăm lăm dùi cui, s·ú·n·g đ·ạ·n đầy đủ... kiểu này thì chắc khỏi xuất trình thẻ ngọc hay thẻ vàng chi cho mệt... người ta cố tình hốt mình là cái chắc rồi...

Thật bất ngờ là nghĩ đến đây Trụi lại thở phào không lo lắng, chắc chắn đầu lâu vàng không giữ được, vậy tạm gửi bạch đạo một thời gian cho qua sóng gió... Trụi rảnh rang đầu óc đến nỗi lại tiếp tục thương nhớ hệ thống:

"Chà chà... mới vừa rồi rút thưởng lần 15 quá miễn cưỡng... lần này lại xui xẻo tới ngay như vậy... hệ thống à... ông làm ăn coi sao cho được há... không thôi tui khóc qua Tết luôn á!"

- Chào anh... mời anh phối hợp với chúng tôi kiểm tra theo quy trình!

Trụi cười mỉa không thèm trả lời, dựng xe vào lề, rút khẩu s·ú·n·g 007 và lựu đ·ạ·n 3 A2 treo nãy giờ trên xe ra, cầm trên hai tay đi thẳng đến một cái ghế nhựa ngồi chễm trệ, đặt khẩu s·ú·n·g lên bàn, rút chốt quả lựu đ·ạ·n to như lon bia...

C rắc...

Rốp...Rốp...Rốp...Rốp...Rốp...Rốp...

Cả chục chiến sĩ dựng đứng tóc gáy rút s·ú·n·g lên đ·ạ·n chỉa vào Trụi.

Trụi điềm nhiên không thèm nhìn mở nắp đầu quả lựu đ·ạ·n rồi chép miệng uống nước trà nóng...

Wa... phải công nhận nước trà pha hồi sáng, canh độ trà ra vừa đủ, đóng nắp lại thì nhiệt độ và độ trà nó giữ nguyên xì cho đến lúc mở nắp ra... sướng thiệt...

Người đội trưởng hét to:

- Đứng yên... giơ tay lên... đừng manh động...

Câu này hét lúc Trụi rút chốt lựu đ·ạ·n nhưng đợi nó hoàn thành thì đã là lúc Trụi uống trà và trở thành trò cười... ai cũng thở phào... tình huống không tệ như đã nghĩ, ngờ đâu tiếp đó Trụi lại rút điếu thuốc, cầm s·ú·n·g 007 tuyệt đẹp lên như chỗ không người, bóp cò...

Bụp!

Ngọn lửa điện tử toát ra xanh lè đốt cháy điếu thuốc ngay lập tức... tất cả chiến sĩ thở phào lần 2... báo động được giải trừ nhưng các khẩu s·ú·n·g chưa cất vào, người đội trưởng vẫy tay cho 2 đồng đội lên xét người.

Trụi cười hắc hắc vì bị nhột nhưng rất ngoan, không chút chống cự, chỉ phì phèo điếu thuốc và uống nước trà không khác gì đại lão gia đang ngồi xem diễn tuồng.

Cả người không có gì, túi eo, áo khoát cũng không có vật cấm.

Đội trưởng khoát tay ra hiệu cất s·ú·n·g giải trừ báo động, tiếp theo quy trình là thổi nồng độ cồn... 10 máy, test nước tiểu... 10 lần, thử máu... 10 lần.

Tuy nhiên lần này Trụi phản đối dữ dội:

- Tui không đồng ý... thổi cả trăm máy cũng được... test nước tiểu tới tối cũng ok... nhưng làm gì lấy máu chục lần??? Tui đâu có dư máu!

- Yêu cầu đồng chí...

- Im mẹ cái miệng đi... các anh kiểm tra là quyền của các anh nhưng kiểm tra không ra là chuyện của các anh... tui không muốn thử máu nhiều lần... nếu cần tui liên hệ luật sư riêng đến đây... một hai chục hay cả trăm luật sư cũng được... dám chơi không?

Người đội trưởng nín bặt lắc đầu không cho thử máu lần 2 nữa... theo nguồn tin mới nhất 9 ly vừa rồi ngồi ăn cùng bàn với tứ đại thiên vương trong giới võ lâm, số má thuộc hàng thượng thừa rồi không còn là tôm tép nhãi nhép như xưa nữa... vả lại 9 ly nói không phải là không có lý... kiểm tra không ra không lẽ bắt làm chục lần, trăm lần rút hết máu đến c·hết???

Kết quả tất cả đều là âm tính cả về nồng độ cồn lẫn mai thúy dù rằng tin mật đã báo 9 ly ăn hết 50 viên hàng đá, uống trên 5 chai rượu siêu mạnh... vậy là đã rõ: không biết dùng cách gì nhưng 9 ly hoàn toàn miễn nhiễm với cồn và mai thúy hay nói chính xác hơn là các phương pháp đo lường hiện tại đều vô dụng với 9 ly.

Đây là điều đáng báo động để nâng cấp phương pháp đo lường nhưng cũng may là chỉ mới phát hiện ở 9 ly chưa phát hiện ra trường hợp thứ hai nào cả!

Phù... đội trưởng thở phào nhẹ nhõm hoàn thành được nhiệm vụ đầu tiên, tiếp đó là nhiệm vụ thứ hai: đầu lâu vàng!

- Yêu cầu anh xuất trình giấy tờ...

Trụi khoát tay: - Mấy anh thừa biết tui chả có tờ giấy lận lưng nào cả... thích thì cứ lập biên bản tui ký hết... giam xe hay giam người tùy mấy anh nhưng nhớ phải làm theo luật vì tui có rất nhiều tiền mướn luật sư...

Xoạt... xoạt...

Tờ biên bản hoàn thành nhanh chóng, ghi mức phạt maximum, Trụi thản nhiên ký nhưng chợt dừng lại giữa chừng và khiếu nại!

- Uy... mấy anh ghi thiếu rồi!

- ???

- Thiếu giá trị xe... nếu khi tui cho luật sư đóng xong tiền phạt vài chục triệu này và đi đòi xe... lỡ lúc đó xe hư hỏng mất mát gì đó hoặc b·ị đ·ánh mất thì phải có căn cứ trị giá để bắt bồi thường đúng theo pháp luật!

- Anh nói cái này không có trong quy trình xử phạt...

- Ha ha ha... nếu vậy chờ chút luật sư tui lại rồi tính tiếp...

- Này anh... chỉ là chiếc xe thôi làm gì căng vậy?

- Ha ha ha... đúng là xe nhưng xe đạp có khác Rolls Royce không? Máy bay giấy khác phi thuyền vũ trụ không? Tui báo cho các anh biết xe này trị giá 100 tỷ đồng... các anh chụp hình hiện trạng xe kẹp vào biên bản và ghi kèm trị giá của nó thì tui ký ngay... còn nếu không thì xin lỗi... tui phải nhờ luật sư bảo vệ quyền lợi và tài sản của mình!

Đội trưởng nhăn mặt như khỉ ăn ớt sau đó tách ra gọi điện thoại xin chỉ đạo... sau đó nhanh chóng quay lại làm đúng theo yêu cầu Trụi: chụp hình in ra ngay cả chục tấm, chia Trụi phân nửa còn phân nửa bấm kẹp biên bản, Trụi ký 2 tờ giữ một tờ và sau đó...

Hic hic hic... chia tay em... chia tay hoàng hôn...

Người đi xe ở lại!

S·ú·n·g 007 bỏ túi, lựu đ·ạ·n 3 A2 cầm tay lơn tơn ngoắc taxi về nhà!

Ngay lúc đó giang hồ dậy sóng... 9 ly tiền bối mới rời khỏi tổng đàn không xa đã bị bạch đạo ra tay lấy mất đầu lâu vàng... bà mẹ nó... cái miệng bà Cửu Nương linh VL...

Nhất Đao tức giận gọi điện hỏi thăm tình hình, Trụi cười khà khà nhờ ông cho luật sư đóng tiền phạt và đi lấy xe về sau khi hết giam 45 ngày...

Nhất Đao không hiểu vì sao 9 ly lại bình tĩnh như thế... phải biết rằng dù bên kia không xài được nhưng vẫn có thể phong ấn hung vật đầu lâu vàng từ từ ngâm cứu sau... riêng chuyện trả xe thì quá đơn giản... làm một đầu lâu vàng khác thậm chí còn đẹp hơn để linh miêu hoán chúa, thay mận đổi đào... từ đây dẹp loạn đầu lâu vàng trên giang hồ...

Thắc mắc là vậy nhưng Nhất Đao chỉ để trong lòng, chấp nhận liên hệ luật sư đóng phạt và rút xe dùm 9 ly, dù sao vài chục triệu tiền phạt chỉ là cọng lông so với 400 tỷ 9 ly vừa quyên góp.

Có 400 tỷ tổng đàn càng chăm lo chu đáo cho anh em sa cơ lỡ vận, chính nó làm võ lâm miền Trung và miền Bắc ganh tị thèm thuồng vì họ không có... Nhất Ma và Nhất Thương luôn quan niệm khôn sống móng c·hết, không có chuyện quyên tiền lo cho lũ thất bại hết thời!

...

Trụi vừa quay lưng bỏ đi thì tiểu đội chiến sĩ thu dọn chiến trường để rút đi, cả hai nhiệm vụ hoàn thành cực kỳ thuận lợi trừ việc ghi rõ giá trị xe 100 tỷ và 9 lần thử máu bị từ chối.

Xe tuần tra de đến hạ cảng để câu xe đầu lâu vàng về đội... thế nhưng ai đến gần xe cũng tê người, nhức đầu, chóng mặt, buồn nôn...

Đội trưởng thấy vậy không những không buồn mà còn tỏ ra vui vẻ cực kỳ vì biết đầu lâu vàng này là hàng thật!

Sau khi cả chục chiến sĩ xém ói hết cơm nước thì xe đầu lâu vàng cũng chuyển được lên xe tuần tra... ai cũng mướt cả mồ hôi chuẩn bị về nghỉ Tết... nhưng bất trắc lại xảy ra...

Xe tuần tra c·hết máy... khởi động muốn cháy bộ đề mà xe vẫn không nổ.

Mọi người xúm nhau thay bình câu đề... xe vẫn không nổ máy.

Mọi người gọi tiếp viện, thay xe tuần tra khác, tốn hao rất nhiều sức lực, ói mửa la liệt mới chuyển xe đầu lâu vàng qua xe mới mang về... nhưng bi kịch lại diễn ra... xe tuần tra mới lại c·hết máy!!!

Đến lúc này mọi người bắt đầu kinh sợ thực sự... những ai n·ôn m·ửa thì đều nằm la liệt, đã phải có một tiểu đội mới đến để chi viện.

Có đề nghị chỉ lấy đầu lâu vàng đi cho gọn nhưng đầu lâu đã kết dính chặt vào xe... vừa chụp tay vào chỉ vài giây là té xỉu t·ê l·iệt...

Tìm đủ mọi cách, loay hoay đến chiều, chi viện luôn tiểu đội thứ tư thì mọi người mới kéo đầu lâu vàng đi được về khu nghiên cứu quân sự.

Cách kéo về cũng rất vui: xe đầu lâu vàng nằm trong một xe tuần tra c·hết máy, xe tuần tra này được một xe tuần tra khác kéo đi như kiểu rồng rắn lên mây có cái cây lúc lắc... bỏ lại sau lưng gần cả trăm chiến sĩ n·ôn ó·i nhập viện khỏi ăn Tết luôn.

Về đến khu nghiên cứu lại thêm một mớ người n·ôn ó·i nhập viện mới chuyển được xe đầu lâu vàng vào kho lưu trữ chờ nghiên cứu...

(còn tiếp)

Chương 103 (Xui Có Thưởng). Bị hốt