Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 105 (Xui Có Thưởng). Lần đầu nổ s·ú·n·g

Chương 105 (Xui Có Thưởng). Lần đầu nổ s·ú·n·g


U 50 được hồng hài nhi 20 kêu em xưng anh sướng hay không sướng?

Người khác không biết sao nhưng Cửu Nương cực kỳ thú vị:

- "Anh" à... anh không s·ợ c·hết thật sao mà dám kêu "em" đây đền bù?

- Hazzz... c·hết chóc gì tầm này... c·hết dưới hoa mẫu đơn làm quỷ cũng phong lưu... lúc nãy lọt vào mắt xanh của em anh đã nghe rõ ràng có tiếng kêu: anh ơi... đến với em đi!

- Ha ha ha ha ha... xạo quá ông thần ơi... thôi được rồi... muốn làm anh cũng được... muốn c·hết cũng được... nhưng anh chưa trả lời câu hỏi tại sao phát tài á?

- Ok... mắt kiếng em đã gỡ rồi vậy anh trả lời đây... anh phát tài là do kỳ ngộ... gặp được ân nhân nhận anh gia nhập môn phái Tiêu Dao... ... ...

Trụi lại một nữa nổ banh nhà lồng về Tiêu Dao Phái, về Củ To Thần Công, về Vô Ảnh Thần Công... trong đó câu nói thật duy nhất nằm ở ngay khúc đầu: kỳ ngộ gặp được ân công.

Cửu Nương trừng mắt biếc nhìn đối phương hót líu lo... bà biết có thật có giả nhưng không biết cái gì thật cái gì là giả... nhưng không sao... chờ đem lên giường ăn từ trong ra ngoài, nhai nuốt hết xương thì cái gì mà không lòi ra bằng hết!

- Anh có Củ To Thần Công thật không?

- Bao thật!

- Em thì có lò nướng khoai siêu hot... chỉ sợ khoai vừa vào bị hot quá teo lại ngay thì sao?

- Em à... vàng thật không sợ lửa... khoai ngon không sợ nướng...

- Thật không anh?

- Thật chứ!

- Nói miệng không bằng chứng!

- Ha ha ha... mọi vấn đề giữa trai và gái đều có thể giải quyết trên giường!

- Wa... câu này là của ai vậy anh?

- Của sư phụ anh... câu này em thấy đúng không?

- Hì hì... người khác không biết sao nhưng em thì thấy rất đúng!

- Vậy bây giờ...

- Giờ phải ăn tối chứ anh... em chờ anh mòn mỏi luôn rồi đó! Anh muốn ăn gì?

- Dĩ nhiên là ăn em rồi... nhưng trước đó cho anh chục phần bò bít tếch trước đi... hy vọng tụi nó đủ năng lượng để anh chinh phục em!

- Wa... anh tính kỹ vậy sao... chúc anh thành công nhé...

Cửu Nương kêu món, nàng chỉ ăn nửa phần bò và nửa phần salad, Trụi thì chục phần bò bít tếch.

Nhà bếp đẩy xe thức ăn lên thật nhanh, không biết họ vô tình hay cố ý mà 10 đĩa bò to tổ bố, miếng nào cũng như cái bánh xèo miền Trung đường kính 20 cm, dầy 2 cm... mở nắp đậy inox ra khói thơm bốc lên ngào ngạt ứa nước miếng... tuy nhiên dao nĩa vừa cắt ra thì bên trong... chảy máu...

Hic hic... chơi ta sao mà chỉ chín bên ngoài không vậy nè?

Cửu Nương cười run rẩy nhìn 9 ly xử lý thế nào trước tình huống đánh phủ đầu này của bà.

Trụi thấy lão yêu bà cười thì biết tỏng người ta chơi mình... hắc hắc... đã vậy ông đây có dịp lái xe vả mặt bốp bốp rồi!

Trụi lấy s·ú·n·g 007 ra - Cửu Nương tái mặt định tri hô cứu giá nhưng...

Bụp!

Trụi chỉa s·ú·n·g vào miếng bò rồi bóp cò, đầu s·ú·n·g toát ra ánh lửa điện tử xanh lè sau đó theo ý Trụi điều khiển nó vụt dài hơn 10 cm.

Xèo xèo xèo...

Lửa xanh quét đến đâu miếng bò vui vẻ hoan hô đến đó, nó sung sướng đến nỗi b·ốc k·hói nghi ngút, mùi thơm thịt chín tỏa ra ngào ngạt khiến Cửu Nương dù kiêng ăn cũng phải nuốt nước miếng liên tục!

Chỉ đảo ngọn lửa tới lui 3 giây là thịt chín đều ngon lành hấp dẫn, Trụi buông cò, lửa tắt rồi nhào vô...

- Ê... khoan...

- ???

- Nướng cho người ta nữaaa...

- Hè hè... mỹ nhân có lệnh không thể từ chối...

Trụi định kéo thịt qua nướng nhưng Cửu Nương chìa tay đòi khẩu s·ú·n·g 007, Trụi cười hắc hắc đưa s·ú·n·g cho nàng rồi vùi đầu vào ăn không thèm nhìn Cửu Nương nướng thịt vì biết chắc chỉ có một kết quả...

Ha ha ha...

Trụi giải quyết nhanh gọn lẹ đĩa đầu tiên rồi cười ha hả nhìn miếng thịt nhỏ xíu bị cháy đen thùi... khẩu s·ú·n·g 007 chỉ hoạt động theo ý Trụi, vì vậy người khác coi Trụi làm dễ dàng nhưng bắt chước theo cực khó: lửa nhỏ không chín, lửa lớn khét lẹt!

Cửu Nương giận dỗi buông s·ú·n·g, Trụi cười ha hả cầm lấy s·ú·n·g nướng miếng thứ hai rồi cắt một góc mời người đẹp nếm thử!

Wa... thua xa đầu bếp nhưng hương vị thơm ngon cuồng dã, ăn vào không phải để thưởng thức đẳng cấp mà là để no bụng, để ngon miệng, để dư vị buổi nướng thịt trên những cánh đồng bất tận của những chàng trai cao bồi suốt ngày rong ruổi trên lưng ngựa...

Ăn ăn thấy ngon miệng vậy mà Cửu Nương phá lệ ăn tới hai góc, gấp 3 lượng bình thường.

- Sao hả người đẹp?

Cửu Nương cụng ly rượu vang với Trụi:

- Ngon đấy, có phần khét chút nhưng thấy nó thật tự nhiên...

- Đúng đúng... ăn tự nhiên sẽ vui vẻ cả ngày và sau đó...

- Sau đó như thế nào?

- Happy thâu đêm chứ sao... ha ha ha...

Trụi tỉnh bơ tiếp tục nướng thịt bằng s·ú·n·g, lần này quen tay nên Trụi nướng vài miếng cùng một lúc, ngọn lửa càng phun to ra, tay Trụi đảo lộn nhanh chóng ngoạn mục, kiếng như ý sát tròng giúp Trụi quan sát rõ ràng bên trong từng miếng thịt, chỗ nào đã đạt chỗ nào chưa để điều chỉnh ngọn lửa...

Cửu Nương say mê nhìn Trụi đang chăm chú nướng thịt... bất kỳ ai cứ hễ chăm chú làm việc gì đó xuất thần thì đều cực kỳ đẹp mắt huống chi dung mạo Trụi bây giờ như là Kim Đồng, Phan An, Lý Hùng, Lưu Đức Hoa...

Nếu thật sự xét chi tiết về làn da, nụ cười, hàm răng, mái tóc thì Trụi còn ăn đứt bọn họ bởi vẻ đẹp tự nhiên không son phấn, không keo tóc...

Măm măm măm măm...

Trụi chăm chỉ nướng thịt rồi chăm chỉ ăn thịt, Venus cần mẫn dùng sóng âm hỗ trợ tiêu hóa và hấp thu chất dinh dưỡng, năng lượng tỏa khắp toàn thân...

- Soái ca... cây s·ú·n·g này ở đâu ra vậy?

- Tịch thu từ Tuấn Rô sau đó cải tiến thành hộp quẹt chơi!

- Trời ơi... trình độ cải tiến của anh quá đỉnh, giống hệt s·ú·n·g của Jame Bond... chỉ tiếc nó chỉ còn phun được lửa chứ hết uy lực mất rồi!

- Ai nói nó hết uy lực... chỉ cần anh muốn thì bắn bùm bùm vẫn được như thường!

Cửu Nương cười run rẩy cả người:

- Ha ha ha... bắn bùm bùm ra nước hay sao?

- Hừm... dám cười ta? Hãy xem đâyyyy...

Trụi ngừng tay nướng thịt bâng quơ chỉa vào vách tường bên trái làm Cửu Nương giật bắn người vì ngay vị trí đó là một cao thủ hộ vệ của bà đang nấp bên kia bức tường, đ·ạ·n lên nòng sẵn sàng cứu giá trong trường hợp cần thiết...

Bùm... chíu...

- Á...

Bịch!

Bùm... chíu...

- Á...

Bịch!

Trụi quơ s·ú·n·g bắn hú hoạ bên trái rồi lại quơ bắn đại bức tường bên phải, s·ú·n·g 007 bỗng nhiên vanh lên tiếng s·ú·n·g nho nhỏ y như s·ú·n·g thật, có hai âm thanh la làng bị trúng đ·ạ·n rồi ngã gục ngay lập tức như hai trái mít rụng, mỗi trái tầm 60-70 kg.

Cửu Nương mặt mày tái mét tất tả chạy đi xem còn Trụi thì thổi phù phù nòng s·ú·n·g y hệt cao bồi vừa hạ gục đối thủ... sau đó Trụi mặc kệ lão yêu bà xinh đẹp chạy tới chạy lui mà tiếp tục công cuộc chinh phục thịt bò của mình!

Cửu Nương chạy đến bức tường thấy nó y nguyên không có vết đ·ạ·n, chạy đến sau bức tường thấy hộ vệ ngã sóng xoài trên đất... hic hic... là một cú headshot bể đầu máu và óc văng tung tóe như địa ngục trần gian...

Đùa thôi chứ hộ vệ không hề hấn gì chỉ đang ngủ ngáy khò khò tuy rằng khuôn mặt đau đớn nhăn nhó.

Cửu Nương chạy ngược qua bên phải tình hình y chang!

Trời ơi... tại sao 9 ly biết hai người này ở đây?

Cái khẩu s·ú·n·g hộp quẹt đó sao bắn gục được cao thủ hộ vệ lương cả chục tỷ/năm của nàng?

Tại sao bắn xuyên tường mà tổn thương được người... rồi người lại không sao chỉ ngất xỉu?

Cả chục câu hỏi như một đàn ngựa hoang chạy rần rần giày xéo trong đầu Cửu Nương.

Cuộc đời bà là cả một truyền kỳ vậy mà gặp 9 ly này vẫn thấy người ta bí hiểm... quá kỳ lạ.

Tuy nhiên dù 9 ly lợi hại như thế nào nhưng rõ ràng rất hiền hòa không chút sát khí, không có ý hại người đặc biệt là bà bằng không với thân thủ điện chớp thì 9 ly dư sức g·iết bà cả trăm lần nãy giờ rồi, sau đó có thêm cây s·ú·n·g kỳ quái đản kia nữa thì chắc đồ sát hết ngàn người trong hội sở này quá dễ dàng!

Nghĩ đến đây Cửu Nương tạm rút ra kết luận: 9 ly là nhân vật nguy hiểm cấp SSS nhưng không có ý hại bà!

Oà... nếu đã vậy càng nguy hiểm, càng lợi hại càng tốt vì chỉ cần lên giường thu phục được 9 ly bà sẽ có một siêu cấp vương bài!

Nam hậu cả ta là 9 ly chắc rồi... đế quốc sắc đẹp cần một nam hậu mạnh mẽ như thế!

Ủa... nhưng mà nếu chọn làm nam hậu thì sao ăn luôn xương đây? Aizzz... chắc ăn chút chút rồi bồi dưỡng sau đó ăn chút chút... ít thôi nhưng dài lâu... hí hí...

Trụi vừa giải quyết xong hết thịt bò bỗng nhiên thấy lạnh thấu tâm can... chà chà... có điêu dân muốn hại trẫm hay tính kế trẫm đây mà!

Trụi lấy khăn ăn lụa cao cấp lau tay lau miệng cực kỳ sung sướng, Trụi xài nó sướng tay quá xém chút gói lại nhét túi eo luôn rồi... hic hic... đúng là hội sở cấp cao... khăn ăn lụa Hà Đông, dao nĩa bạc 999, dĩa sứ dát vàng 24k... chà chà... xem ra hồi nãy bo còn ít, chút nữa bo thêm mới được... may mà tay chân ta không thích táy máy chứ nếu không chắc chôm hết bộ đồ ăn ở đây rồi...

Hèn gì mấy nhà hàng cao cấp luôn phải thay mới bộ đồ ăn vì họ bị mất liên tục... bù lại họ đều tính phí vào món ăn cho nên nó mắc bà cố!

Ủa... vậy nếu lấy đắt khách không chôm đồ là lỗ lã thì sao? Vậy thật ra chôm là nên hay không nên, là hợp lý hay không hợp lý???

Ngồi nhâm nhi ly rượu Trụi suy nghĩ vớ vẩn chờ người đẹp, không ngờ chỉ bộ đồ ăn thôi mà cũng lòi ra cả mớ rắc rối phức tạp... ha ha...

Cửu Nương quay lại mặt mày tươi tỉnh như bình thường, bà ngồi vào ghế sau đó chìa tay:

- Đưa s·ú·n·g đây người ta mượn!

- Hả... định á·m s·át anh sao?

- Ám sát được sao?

- Không!

- Vậy thì đưa đây!

Trụi cười hì hì đưa s·ú·n·g ngay:

- Đừng táy máy cây s·ú·n·g của anh... coi chừng nó phun nước tùm lum đó nha!

- Đồ quỷ hà!

Cửu Nương ve vuốt nắn bóp khẩu s·ú·n·g thật lâu với nét đẹp và hấp dẫn ma mị, bà đã âm thầm phát động Mị Thuật và Thiên Hương của mình khiến Trụi điên đảo tâm hồn bên trên và rục rà rục rịch bên dưới...

(còn tiếp)

Chương 105 (Xui Có Thưởng). Lần đầu nổ s·ú·n·g