Chương 138. Mất 4 được 12
- Đánh trước đi rồi tính...
Nữ sát thủ tức giận, chu đôi môi mộng đỏ lên muốn chửi vài chục câu cho bỏ ghét, nhưng bản tính sát thủ lạnh lùng đâu cho phép nàng chửi rủa như mấy bà bán cá ngoài chợ. Nàng đành hóa bực tức thành hành động vung chân ra đòn t·ấn c·ông ngay như tia chớp.
Mục tiêu vẫn là các tử huyệt, biết đâu thần may mắn mỉm cười với nàng, mục tiêu bỗng dưng trúng đòn vào tử huyệt rồi lăn đùng ra c·hết thì sao?
Chiêu chiêu đều là sát chiêu, hư thực xen lẫn.
Tiếng chân đá, tay đấm, cùi chỏ, đầu gối đánh vào người của Giang Bình An vang lên như tiếng mưa rào đánh vào lá chuối, du dương như một bản nhạc không lời, đầy tính thẩm mỹ b·ạo l·ực.
Giang Bình An hôm nay tuy vẫn b·ị đ·ánh nhưng đã thành thạo trong việc... ăn đòn hơn trước, khi đón đỡ các sát chiêu hắn đã bớt vụng về tay chân, biết cách phát huy tốc độ cao của mình để chặn đòn.
Nhưng việc nữ sát thủ liên tục thay đổi chiêu thức, thực thực hư hư vẫn làm hắn đau đầu nhức óc, chỉ còn cách cắn răng vừa ăn đòn vừa ghi nhớ, học để khôn ra.
Trong lúc bị t·ấn c·ông, Giang Bình An cũng đã nhận thấy sự tiến bộ về thể lực, tốc độ và thể chất của nữ sát thủ.
"Chu quả quả nhiên là kỳ quả, nó có tác dụng thật tốt trong giai đoạn đầu, đáng tiếc trong giai đoạn sau của ta bây giờ không giúp ích gì nhiều được, xem ra phải tìm một loại kỳ quả khác có tác dụng tốt hơn giúp ta tăng thể chất mới được."
Sau 6 phút, nữ sát thủ dừng lại không t·ấn c·ông nữa, nàng thở hồng hộc, cặp đôi đại hung khí của nàng lại tiếp tục phập phồng phập phồng. Nàng nhìn Giang Bình An đắm đuối nhưng không lên tiếng, nàng muốn thử xem tên sắc ma khốn kiếp này có tuân thủ luật chơi cho nàng ăn kỳ quả hay không, nếu hắn muốn cho thì không cần nói cũng có.
Còn nếu hắn không muốn, cố ý ép không cho nàng tiến bộ, thì xin xỏ cũng vô ích. Nàng không muốn phải hạ mình cầu xin, tù nhân cũng phải có cái giá của tù nhân chứ, đặc biệt là Hắc Phượng Hoàng, thà c·hết chứ không xin ăn.
Giang Bình An nhìn điệu bộ muốn ăn không muốn xin của nữ sát thủ Lý Tố Linh mà phì cười, hắn đâu hẹp hòi đến mức độ phải ép người khác xin ăn, đã muốn ngựa chạy thì phải cho ngựa ăn cỏ, đã muốn chơi trò chơi thì phải chấp nhận luật chơi...
- Đây, chu quả đây! Mời cô nương.
Lý Tố Linh nhìn Giang Bình An tay không xòe ra đã hiện lên chu quả rồi lịch sự mời mọc rất tôn trọng nàng, nàng rất tò mò thủ đoạn ảo thuật biến ra đồ vật này của đối phương, đồng thời cũng nể phục tánh tình hào sảng, không o ép kẻ khác dù chỉ là tù nhân.
Tận trong đáy lòng của nàng, một tia thưởng thức, tôn trọng Giang Bình An đã sinh ra, cắm rễ và phát triển từ từ mà nàng không hề hay biết hoặc chú ý.
Lý Tố Linh nhẹ nhàng cầm lấy chu quả bỏ vào miệng, vừa nhắm mắt vừa nhai nuốt thật chậm và thưởng thức hương vị của kỳ quả. Đối với nàng, một người luôn tôn thờ lực lượng, thì kỳ quả này chính là thánh quả trong lòng của nàng, nó giúp nàng đột phá gông xiềng.
Lý Tố Linh tin chắc rằng chỉ cần nàng ăn vài chu quả nữa thôi thì nàng đã mạnh hơn sư phụ dạy á·m s·át cho nàng. Đây là điều nàng luôn khát khao mơ ước để đạt được trong quảng đời tuy ngắn ngủi nhưng tràn đầy hắc ám của một sát thủ.
Bên này mỹ nhân nhắm mắt hưởng thụ kỳ quả, bên kia lại xuất hiện nét mặt trư ca chiêm ngưỡng vẻ đẹp của tạo hóa.
4 phút sau, nữ sát thủ Lý Tố Linh mở đôi mắt sáng rực ra, nàng lập tức tranh thủ ra tay khi đối phương vẫn còn đam mê ngắm nghía thân hình mỹ lệ của nàng.
Binh! Bốp! Bụp! Chát! Chát! ...
Mưa rền gió dữ t·ấn c·ông lại xuất hiện, Lý Tố Linh đang tràn trề năng lượng cần phát tiết.
Giang Bình An vẫn đứng yên để chịu đòn, không biết hắn có bị chứng thích bị n·gược đ·ãi hay không mà càng bị mỹ nhân đánh hắn càng thấy thoải mái, tay và chân càng ngày càng huy động thuần thục để đón đỡ...
Qua 8 phút, Giang Bình An bỏ lại nữ sát thủ đang thở hồng hộc để đi massage tan vết bầm, sau đó đi tắm rửa rồi rời đi.
Lúc ra gần tới cửa, hắn sợ nữ sát thủ không đủ đồ ăn nên vòng lại, đặt xuống đất thêm một bao bố to rồi mới rời đi.
Lý Tố Linh lúc này đã vọt vào tắm rửa, lúc đi ra nàng chú ý thấy bao đồ ăn, nàng thử mở bao nhìn vào thì thấy rất nhiều đồ ăn đóng hộp, mỗi thứ không nhiều nhưng rất phong phú, nhưng chói mắt nhất vẫn là nãi chuối to.
Lý Tố Linh không biết nghĩ gì mà tự nhiên đỏ rần rần cái mặt, nàng thấy cái khô nóng trong người lại nổi lên giống hôm trước, nhìn lom lom nãi chuối nàng cắn răng chửi thầm:
- Cái tên đáng ghét này thật ra muốn làm gì mà cứ đưa chuối to hoài vậy nè? Bộ không biết ta vẫn là thiếu nữ chưa kinh nhân sự hay sao.
Ôi, cơn nóng bỏng lại đến nữa rồi, c·hết ta mất, chu quả ơi là chu quả...
...
Giang Bình An rời phòng tập trọng lực, hắn thấy mình thật đúng là người tốt, quá tâm lý, biết nữ sát thủ Lý Tố Linh vận động nhiều nên chuyên chọn loại chuối to nhiều Kali để nàng bổ sung vi chất, như vậy sẽ tập luyện tốt hơn nữa.
Một đêm an bình trôi qua, Giang Bình An vẫn nệm ấm chăn êm với vợ con.
Jessica Alba trằn trọc giữa quyết định bỏ đi hay đeo bám.
Lý Tố Linh thì lại bị khô nóng dằn vặt, sinh ra những hành động kỳ quặc khó nói.
Phía California do chênh lệch múi giờ, khi Quảng Đông vừa sáng thì California đang sắp hết buổi chiều ngày hôm trước, dân chúng còn một đêm dài để chuẩn bị đón Liên Minh Thịnh Vượng qua tiếp nhận. Cả chục ngày nay đi ở tự do, những ai muốn dời đi thì đã đi hết, còn những ai muốn chuyển đến thì cũng đã chuyển đến rồi.
Có khoảng 4 triệu người, chiếm 20% dân số California, ghét Liên Minh Thịnh Vượng nên bỏ California ra đi, nhưng số người hâm mộ chế độ của Liên Minh Thịnh Vượng chuyển đến California để định cư lại nhiều gấp ba lần số người bỏ đi, 12 triệu người chuyển đến định cư này đã nâng tổng số dân cư của California lên 28 triệu người.
Như vậy kể từ ngày mai, nước Mỹ vừa mất California lại vừa bị mất 28 triệu người, khiến cho dân số chỉ còn lại 160 triệu người. Nhưng có số liệu thống kê rất đau lòng mà chính quyền Washington muốn giấu kín đó là 16-17% dân số bị mất đi đó lại giữ tổng số tài sản 40-70% của toàn nước Mỹ.
(PS: của chìm của nổi rất nhiều, chỉ biết khoảng chừng, không thể chính xác)
Hầu như toàn là dân nhà giàu chạy qua California, chính quyền Washington trở tay không kịp, không có đạo luật ngăn cấm nào kịp đưa ra.
Trước ngày 8/2, việc di chuyển giữa các tiểu bang là hoàn toàn tự do, không ai ngăn cấm người trong California chạy ra hoặc người ngoài chạy vào cả.
Trong suốt 10 ngày này, chính quyền Washington đã tìm mọi cách tuyên truyền trên báo chí, trên truyền thanh, truyền hình, cho các đội tuần hành căng biểu ngữ kêu gọi người dân California bày tỏ lòng trung thành với đất nước bằng cách rời khỏi California sẽ nhận được các chính sách ưu đãi lớn về nhà ở, việc làm...
Cuối cùng kết quả sau 10 ngày là 4 triệu người dân bỏ đi khỏi California, nhưng 8-9/10 trong số đó lại là dân nghèo, thất nghiệp, vô gia cư... họ đi vì muốn có nhà ở, việc làm do chính phủ cung cấp. Còn 1-2/10 còn lại là phải ra đi vì những lý do bất khả kháng hoặc thật sự ghét bỏ Liên Minh Thịnh Vượng.
Tóm lại, Liên Minh Thịnh Vượng không hề làm gì cả mà dùng 4 triệu người diện nghèo khó đổi lại 12 triệu dân nhà giàu ở cả nước Mỹ. Đây là một điều kỳ diệu, chứng minh cho sức hút khó tả của Liên Minh Thịnh Vượng khi họ không thu thuế, không tranh lợi cùng dân, hứa hẹn sẽ biến California thành một thiên đường không thuế má.
Trước thực tại bị thất thoát tư bản nặng nề này, ban đầu có rất nhiều ý kiến của các lãnh đạo cấp cao trong Washington muốn kích động b·ạo l·ực, p·há h·oại trên diện rộng cả California, để khi Liên Minh Thịnh Vượng tiếp quản sẽ chỉ còn lại một đống hoang tàn đổ nát, theo đúng phong cách:
Ăn không được phá cho hôi.
Nhưng những ý kiến nguy hiểm này ngay lập tức bị bác bỏ tơi tả, tất cả những người có đầu óc thanh tỉnh đều phản đối.
Nếu không phá California thì 49 bang còn lại của Hoa Kỳ sẽ bình yên, nhưng nếu California bị p·há h·oại đổ nát thì mọi người đều tin chắc với phong cách hành sự đầy bá đạo, dã man của phía Liên Minh Thịnh Vượng, cả Hoa Kỳ, 49 tiểu bang còn lại cũng sẽ không có một ngày yên lành.
Bằng chứng là trong thời gian chưa đầu hàng vô điều kiện, cả Hoa Kỳ đã bị t·ê l·iệt hoàn toàn, buộc lòng phải chấp nhận đền tiền cắt đất.
Vì vậy tại California những ngày kế cuối sắp chuyển giao, q·uân đ·ội và lực lượng cảnh sát Mỹ phải cực lực gìn giữ an ninh toàn California, họ sợ có kẻ thứ ba p·há h·oại rồi vu oan cho Washington, lúc đó thì Washington khóc không ra nước mắt.
Người dân thường ở California không biết cớ sự tréo ngoe nên khi thấy q·uân đ·ội và cảnh sát Mỹ tuần hành bảo đảm an ninh trật tự liên tục, thì khen nức nở phía Washington chơi quá đẹp đối với phía Liên Minh Thịnh Vượng.
Người dân California càng khen nhiều thì vẻ mặt của các lãnh đạo nước Mỹ càng đen xạm uất ức, nhưng tất cả đều phải ngậm bồ hòn làm ngọt, vẻ mặt luôn tươi cười thể hiện một nước Mỹ văn minh, thiện chí, uy tín...
...
Quay trở lại buổi sáng ở Thịnh Cung, Quảng Đông, sáng nay bữa sáng của đại gia đình Giang Bình An lại biến thành một buổi tiệc tiễn biệt.
Có người thân của cả năm cô vợ, trong đó ông anh vợ đáng ghét Hà Vũ Trụ thì đã tay trong tay với một ý trung nhân, thế nhưng tên này vẫn kín đáo nhìn lén lút Tần Hoài Như, đúng là đ·ánh c·hết cái nết không chừa.
Ngoài ra người nhà thân thuộc của Lương Lạp Đệ cũng có mặt vì lúc trước Lương gia thôn cùng Tần gia thôn là nơi Giang Bình An cứu người đầu tiên.
Bổng Ngạnh cũng có mặt giã từ mẹ và em gái.
Thịnh Đế Phổ Nghi có cùng hoàng hậu Hải Đường ghé thăm tiễn đưa, ông ăn một chén cháo hải sản rồi nói riêng với ái khanh của ông:
- Giang ái khanh, khanh đi gấp quá, không kịp ăn tết ở đây rồi!