Đại Náo Từ 1960
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 142 (Xui Có Thưởng). Sinh ly tử biệt
- Tứ mã nan truy!
Nhất Ma cười khổ gật đầu:
- Stop chút đê lão đại! Chuyện giang hồ khoan bàn... để tui sắp xếp cho vợ thằng bạn về Sài Gon rồi tui chơi với ông... OK?
Trụi giơ tay ngăn cản:
Rầm!
Diễm nhột muốn c·hết nhưng không dám cười, không dám động đậy vì sợ bị lệch sẽ tẩu hỏa nhập ma...
Cả hai trả phòng khách sạn, bo một cục tiền ngoài hóa đơn rồi vi vu dạo phố uống cà phê chill chill...
- Đ M... mày là cái thá gì mà nói chuyện ngang hàng với lão đại tụi tao...
Trụi chở Diễm quay lại khách sạn thuê một chiếc siêu xe cùng đi về nhà nhỏ, gom vật dụng và các bức tranh để Diễm theo xe về Sài Gon trước... Diễm giãy nảy:
Tên rút s·ú·n·g vừa nói dứt câu thì tiếng s·ú·n·g giảm thanh vang lên... cả đám người giật bắn người kể cả Nhất Ma, ông không ngờ thằng đệ khùng đến nỗi vừa gặp đã bắn... chuyến này chùi đít cho nó chắc c·hết... nhưng sao tiếng s·ú·n·g nghe lạ lạ vậy ta?
Ha ha ha ha ha ha...
Liệu lần này chia tay có phải là sinh ly tử biệt?
Ông chủ nhà hàng vui vẻ rửa và trưng bày bức thứ ba, hí hửng gửi thêm cho con gái nhìn tranh và xem các tin tức về đại hoạ sĩ mới nổi... hy vọng con gái nghe lời một lần để có thể thăng tiến trong nghề nghiệp!
Nguyên đám giang hồ nổi hết da gà... thằng kia ồn nên b·ị b·ắn.... giờ ai dám ồn nữa đây... cả đám âm thầm rút hàng... có gì rút đó...
Elise ở bên kia cũng bắt đầu cảm nhận được tấm lòng yêu thương từ cha, nàng vẫn giận cha đã bỏ mẹ và nàng đi xa xứ lập nghiệp... dẫu rằng có nhiều nguyên nhân nhưng sự thật không thể chối cải là ông đã buông bỏ...
Cả hai ăn mừng bằng cách ỉ ôi suốt 3 ngày trong khách sạn... không thèm shopping, không thèm trải nghiệm bắt cá tay không, không thèm ngắm trăng sao hay mặt trời biển rộng gì nữa... Diễm bây giờ chỉ còn thấy người tình trong mắt, sơ sẩy cái là rủ tập thể d·ụ·c trên giường ngay, sau đó là trên bàn, trên sofa, trong nhà tắm, ban công, trên thảm lông dưới sàn... (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhất Ma chưa kịp phản ứng thì một tên lính ruột rút s·ú·n·g chĩa vào mặt Trụi gầm gừ:
- Giỏi lắm 9 ly... bị 50 đàn em của tao bao vây, đồ chơi tận răng vậy mà mặt không hốt hoảng... quả nhiên tài cao gan lớn... nhưng hôm nay mày biết đang đứng ở đâu không... tới địa bàn của tao sao không biết chào hỏi?
Khỏi phải suy nghĩ cũng biết là 9 ly, tên này không hiểu bắn thế nào mà chả ai nhìn thấy lại còn đang ôm con ghẹ an ủi đầy tình củm nữa chứ... quái thật!
...
- Đi về trước anh mới rảnh tay chơi với tụi nó hiểu chưa cưng?
Giờ tự dưng kêu qua một nước chả có tên trên bản đồ nghệ thuật thế giới để vẽ tranh lăng xê... vẽ xong có nước lăn luôn chứ lăng xê nỗi gì!
- Không... ở thì cùng ở... về thì cùng về...
Sáng ngày 13/2, Diễm dừng cơn điên cuồng, ngập ngừng đề nghị:
Hả?????
Trụi nhìn Nhất Ma đi ra không những không hốt hoảng mà còn lấy làm mừng... Trụi sợ nhất là đám lôm côm không biết quy củ lăn xả như c·h·ó điên sẽ làm tổn thương mỹ nhân chứ còn có lão đại ra mặt thì mọi chuyện quá dễ giải quyết... một mình Trụi có thể cân tất cả đặc biệt là khi có Venus và Tiểu Kim hỗ trợ!
Diễm cứ mặc kệ mình trần như nhộng mà nhảy tưng tưng vui sướng với kết quả "điểm huyệt trị liệu" của Trụi.
- Ok... bỏ thì bỏ... cởi hết ra đứng im cho anh giải huyệt nào...
Nhưng khi từ quán cà phê ra ngoài liền bị cả chục xe hơi, vài chục xe mô tô PKL bao vây ở một khúc đường vắng vẻ.
- Là cái gì?
- Tui cần đưa bạn về sau đó sẽ ở lại chơi với mọi người...
- Ừ... quân tử nhất ngôn.
Liệu tình yêu một người cha có giúp ông thành công được hay không???
Nhất Ma nổi hết da gà... nếu phát vừa rồi bắn ông thì sao? Chắc tiêu mẹ nó rồi, nhưng bản lĩnh một lão đại, dù chỉ là thế thân vẫn giúp ông trấn định:
Bụp bụp bụp bụp bụp... 108 cú giải huyệt... tào lao... (đọc tại Qidian-VP.com)
Ban đầu nàng tức giận... sau đó dần dần bình tĩnh tiếp nhận ý tốt nhưng không tin tưởng và không làm theo...
Một người quen đeo kiếng râm to bệ vệ bước ra từ siêu xe đen thùi vỗ tay khen Trụi, miệng cười hề hề như kiểu sói xám bắt được thỏ con:
- Tụi mày tuổi gì?
...
Không biết cái câu trẻ không chơi già đổ đốn là có thật hay không nhưng quả thật Diễm đã điên cuồng suốt ba ngày để đánh dấu cũng như quân bình lại tâm trạng mình đã thực sự trở lại tuổi đôi mươi...
Tất cả số liệu cơ thể đều hoàn hảo, ngực ra ngực, eo ra eo, mông ra mông, làn da như tơ lụa, căng mịn đàn hồi... hắc hắc... đảm bảo bây giờ con gái cũng không nhận ra và thua rất nhiều về mặt nhan sắc khi so với mẹ của nó!
Thân thể nàng được trẻ hóa lại độ tuổi 21-22 ngang ngửa với Trụi bây giờ, thật sự là không thể tưởng tượng nổi... các diễn viên ca sĩ siêu sao dù bỏ ra cả núi tiền theo nghĩa đen cũng chưa chắc làm được như này... nó không đơn giản chỉ là bề ngoài trẻ hóa mà cả bên trong các cơ quan n·ộ·i· ·t·ạ·n·g... tất cả đều được chữa trị phục hồi tốt nhất có thể... thậm chí cơ thể tốt giúp duy trì dinh dưỡng cung cấp cho buồng trứng, chúng sẽ hoạt động ổn định, tiếp tục sản sinh Estrogen - hóc môn sinh d·ụ·c nữ - giúp Diễm kéo dài tuổi thanh xuân không bị tiền mãn kinh, mãn kinh rồi lão hóa.
- Ê... sao mày bắn nó? (đọc tại Qidian-VP.com)
Đùa gì vậy... Pari là trung tâm văn hóa của thế giới, ra đường là gặp nghệ sĩ, hoạ sĩ với n trường phái nổi danh lẫn vô danh...
Diễm bị chọc cười nhưng ứa nước mắt leo lên siêu xe của khách sạn đi về Sài Gon, khoảng cách 400 km phải đi cỡ 8 tiếng.
Tuy nhiên vấn đề xa xôi ấy chỉ thoảng qua rồi trôi mất nhường chỗ cho niềm vui trẻ hóa tuyệt vời của hiện tại.
Trụi thì không sao, có thể dễ dàng thoát thân bằng nhiều cách chỉ là sợ Diễm bị tổn thương thì hối hận không kịp... Trụi đành ở lại che chắn cho người tình rồi hất mặt quát hỏi:
- Hic hic... em sợ!
Bùm... chíu...
Cuối cùng sau 3 giây nhìn dáo dác mới biết nó bị người ta bắn, s·ú·n·g nó chưa lên đ·ạ·n!
Oài... ca này khó! Chủ nhà hàng nhăn mặt như khỉ ăn ớt lắp bắp nói sẽ thử thuyết phục... bụng ông đánh lô tô không biết phải thuyết phục ra sao đây... ông xao lãng việc nhà hàng, ngồi trầm ngâm hàng giờ vò đầu bứt tai để tìm diệu kế thỉnh trâu đi tìm cọc... hic hic... quá khó...
Diễm liên tục nói món quà "điểm huyệt trị liệu" này phải đáng giá tỷ đô... và nó thuộc hàng tiên thuật rồi chứ không còn là bí thuật dưới trần gian nữa!
Tuy nhiên giờ đây khi nàng gặp bình cảnh, cha già lại không tiếc công sức suy nghĩ tìm giải pháp cho nàng.
- Ồn bỏ mẹ!
Đến bức thứ ba Elise lại không chú ý bức tranh mà chú ý... hoạ sĩ!
- Hừm... đứa nào cầm hàng tao bắn đứa đó!
Nhất Ma không thèm để ý đám đàn em láu cá, 9 ly quá nguy hiểm mà ông thì ngay trong tầm bắn của nó... giờ tiến thoái lưỡng nan... nó đòi cho con ghẹ đi trước về Sài Gon nhưng nhỏ đó đi rồi ai khống chế được 9 ly đây?
Vụ này Trụi không ngăn cản vì hiện tại ảnh chụp đã tràn lan trên mạng làm sao mà khống chế được.
Còn bằng không cho thì ai dám đụng nó đây?
Chương 142 (Xui Có Thưởng). Sinh ly tử biệt
- Đừng sợ... Tiêu Dao Tử truyền nhân duy nhất của Tiêu Dao Phái, vô địch thiên hạ... cả đời này chỉ sợ duy nhất 2 thứ... một là nước mắt giai nhân... hai là... (đọc tại Qidian-VP.com)
Mới nghĩ đến đây thì thằng đệ đã ngã cái rầm xuống chân Nhất Ma... mọi người kinh ngạc nhìn nhau...
Người quan tâm Tiêu Dao Tử mật thiết thứ hai là ông chủ nhà hàng Phap.
Trụi giật mình nhìn bằng kiếng như ý sát tròng: Wa... toàn xài hàng lạnh và hàng nóng... chuyến này đụng trúng ổ kiến lửa rồi á!
Bốp bốp bốp bốp bốp...
Trụi hừ lạnh:
Tiếp theo bức tranh thứ hai Hoả Phượng Hoàng chất lượng hơn làm Elise có cái nhìn khác một tẹo về Tiêu Dao Tử... chà chà... không ngờ hoạ sĩ lùm cỏ mà vẫn có điểm sáng!
(còn tiếp)
Thằng c·h·ó này ngáo đá lấy s·ú·n·g tự xử???
Trụi vỗ mông người tình:
Trụi không biết vì mình mà có nhiều chuyện xảy ra như vậy, sáng 10/2 ngủ dậy tiếp tục ò í e với Diễm suốt một ngày, hưởng thụ tối đa không khí của khách sạn tình yêu... ặc... nó sặc mùi phi công lái máy bay, tuy nhiên máy bay bây giờ được tái sinh, hoàn toàn là hot girl vừa qua 20 tuổi.
- Ha ha ha... còn chưa trở lại thiếu nữ 16 á...
Trụi cười ha hả nhìn người tình trong bộ dạng thiếu nữ 18... trong cơn điên 3 ngày vừa qua hai người chính thức đổi xưng hô qua anh - em cho hợp tình hợp lý:
Cuối cùng Elise ỡm ờ chấp nhận cho Tiêu Dao Tử vẽ tranh lăn ga giường... ủa lộn... vẽ tranh lăng xê nhưng phải kêu soái ca đó qua Pari!
- Bị uýnh ghen!
Ông hiện tại đang cực lực tuyên truyền cho khách về Tiêu Dao Tử, mời hẳn các bạn bè là hoạ sĩ đến chơi và đánh giá hai bức tranh chụp... ông muốn danh tiếng Tiêu Dao Tử tăng lên để thuyết phục con gái rượu vẽ tranh lăng xê.
Trụi cười lạnh:
Bất ngờ gặp làn sóng thổi bùng tên tuổi Tiêu Dao Tử ông khoái chí gọi điện nài nỉ tác giả cho ông được rửa bức tranh Đuổi Theo Hoàng Hôn để trưng bày trong quán.
Đây là một hoạ sĩ quá trẻ, thần thái phiêu bồng đặc biệt là mái tóc... chính nó làm Elise bị đốn tim!
Đây là một phần bí quyết kéo dài tuổi thọ, sức khỏe trong thế giới tương lai... Thậm chí nếu Diễm muốn nàng vẫn có thể sinh em bé ngay bây giờ một cách hết sức bình thường và khỏe mạnh... vấn đề duy nhất là nàng không muốn có quan hệ thêm với ông chồng còn Trụi thì không thích và không muốn có con!
Trụi nhìn người tình chịu nhột mà trong bụng buồn cười muốn c·hết tuy nhiên cũng không dám cười vì sợ bể mánh!
- Thôi đi... vầy là ngang con Xoan rồi... làm nữa em phải gọi nó là chị à? (đọc tại Qidian-VP.com)
Ai bắn?
Cả đám teo chim nhìn lão đại... Nhất Ma lắc đầu ra ý đừng làm bậy, cả đám thở phào bỏ tay ra... vừa rồi chỉ là làm màu cho lão đại thấy thôi chứ 9 ly này kinh quá... cỡ Nhất Đao mà còn thua thì nói gì!
- Anh ơi... bỏ điểm huyệt đi anhhhh...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.