Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 162 (Xui Có Thưởng). Con cò bé bé

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 162 (Xui Có Thưởng). Con cò bé bé


- Ok... nghe có vẻ thú vị... em đang ở đâu?

Thấy số điện thoại vừa quen vừa lạ Trụi rất ngạc nhiên... bé Xoan gọi cho mình chi vậy ta... không lẽ Diễm gặp chuyện?

Chương 162 (Xui Có Thưởng). Con cò bé bé

Riêng vấn đề sợ rửa tiền thì Venus đã làm cho chủ nhân vài thẻ tín dụng quốc tế rất uy tín, toàn là xài trước trả sau... nguồn gốc tiền từ ngân hàng lớn cực kỳ đảm bảo... còn chuyện trả tiền lại cho ngân hàng quốc tế thì Venus đi đường khác, không ai có thể lần tìm ra được... đây là một kiểu rửa tiền cao cấp nhưng lại diễn ra ở quốc tế còn tiền về Vi En lại là tiền sạch 100%... bởi vậy Trụi đi chơi, mua sắm, xoạt thẻ cực kỳ vô tư không sợ tra đồng hồ nước.

- Trụi ơi, chị với con Xoan đang thắc mắc... em giải thích cho "hai mẹ con" chị nghe vụ đứng tên này là sao đi... sao em không đứng tên?

Xoan hót líu lo còn Trụi ôm bụng cười thầm... chưa từng thấy cò nhà đất nào không giới thiệu tí gì về địa chỉ, con đường, diện tích, sổ loại gì, gần chợ gần trường hay không... rõ ràng là có chuyện.

Trụi cười hì hì, nghe thấy rất rõ Diễm tỷ nhấn mạnh "hai mẹ con" nghĩa là phải che giấu:

- !!!

Còn chuyện nhờ Trụi thì Diễm càng mắc cỡ... hic hic... làm kiểu này thì ngại c·hết đi được... đâu phải đơn giản là giới thiệu đầu tư nhà đất như Xoan nghĩ... nó thực ra cực kỳ giống kiểu mua nhà nuôi tiểu tam á! Chỉ vì Xoan không biết quan hệ thực chất giữa nàng và Tiêu Dao Tử nên mới ngây thơ vậy thôi... aizzz...

- Con với mẹ đi tìm chỗ thuê nhà.

Hồ sơ thủ tục hoàn thành nhanh chóng, chủ nhà hứa hẹn sẽ rời đi ngay trong ngày để hai mẹ con dọn vào, hầu như mọi thiết bị điện tử, bếp núc, máy móc... đều để lại, Diễm chỉ cần mua chăn ga nệm, vật dụng cá nhân là xong...

Xoan gật đầu nhưng cặp mắt đảo tới đảo lui nảy ra ý tưởng rất tốt... chờ đến khi mẹ thương lượng với chủ nhà thì Xoan chạy ra sân ngồi ghế đá gọi điện thoại xin tiền cho mẹ mua nhà:

- Mẹ nói đúng... nhà đó rất mới, nội thất đẹp và đúng gu đơn giản của mẹ con mình nhưng người ta chỉ bán để đi định cư nước ngoài...

Diễm cảm động phát khóc... chỉ cần nghe được câu này là nàng mát lòng mát dạ, hy sinh đến mấy cũng vừa... quan trọng hơn là nàng đã thành công dạy con gái trưởng thành, chín chắn trong suy nghĩ...

Diễm lắc đầu: - Không... Trụi nói thật đó! Chuyện đó cả xóm đều biết!

* Dọn đi nhanh nhất có thể.

- Ba kỳ quá... mẹ gặp khó khăn ba không giúp thì ai giúp?

Tiếng thở dài nẫu ruột của Diễm không ngăn cản được giao dịch đang xảy ra... ông chủ nhà nói thẳng tình hình có hai mẹ con muốn thuê nhưng ông chỉ bán... sau đó thống nhất giá 10 tỷ... Trụi đồng ý ngay không thèm trả giá nhưng phải kèm vài điều kiện:

- Ba với mẹ đang cãi nhau... giờ mẹ ra riêng một thời gian cũng tốt mà ba... (đọc tại Qidian-VP.com)

- Alô... Trụi nghe... có gì không Xoan?

(còn tiếp)

- Chuyện nhỏ... có điều mẹ đang gặp rắc rối cần ba giúp...

Tương ớt (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông này nãy giờ thấy Diễm đẹp hết nước chấm, ăn mặc lại s·exy nhìn suýt lòi tròng thì cũng "thương" người muốn cho ở không nhưng ngặt một nỗi bà vợ già tím mặt ngồi kế bên, kiên quyết từ chối không giúp đỡ hồ ly tinh...

Chủ nhà gật đầu, thông báo số tài khoản, bên Trụi lập tức chuyển 5 tỷ, khi xong giấy tờ sẽ đưa ngay 5 tỷ còn lại.

Diễm cười tít mắt hết cả mỏi mệt, lấy thức ăn đủ loại hạt ra chiêu đãi hai em pet. Diễm quay sang nhìn con gái:

- Có chủ nhà đó không... anh muốn trao đổi thêm chi tiết... tiền cò của em anh sẽ lo đầy đủ, yên tâm đi ha...

Điện thoại cúp, Xoan thừ người nhìn trong nhà mẹ đang cố gắng dùng Bạch Tuyết và Băng Tuyết đáng yêu để năn nỉ chủ nhà... (đọc tại Qidian-VP.com)

- Hừm... nhà mình tuy không quá toang như nhà nhiều đứa bạn của con nhưng cũng không được trọn vẹn... trên đời này không có gì là hoàn hảo thật sao mẹ?

- Em có giấy tờ gì đâu mà đứng tên... chị cứ đứng tên, ở đó vài chục năm, nó vẫn là của em mà lo gì... khi nào thích hợp thì bán, em thu hồi tiền vốn, tiền lãi em và chị chia đôi quá đơn giản!

Xoan le lưỡi hết hồn nhưng tạm tin kiểu giải thích sơ sài này, dù sao cô bé và mẹ sẽ không đời nào chiếm đoạt tài sản của người khác, giờ hợp tác đứng tên dùm xem như đôi bên cùng có lợi.

- Mẹ oi... nhà cho thuê thì không như ý... nhà như ý thì chỉ bán không cho thuê...

- Hừ... làm toàn chuyện bậy bạ, mai mốt bạn bè họ hàng cười chê thì tại hai mẹ con hết đó... ba không biết đâu! (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ăn... ăn...

- Mẹ oi... con mê chỗ này quá... mai mốt chắc con...

- Em muốn giới thiệu anh mua gì đây cô bé?

6 giờ chập choạng tối, biệt thự nhỏ lên đèn, không ngờ chủ nhà cũ chịu chơi có thêm nhiều đèn nhỏ trang trí lung linh trong vườn, hai mẹ con thích thú khám phá không biết mệt mỏi.

Giây phút chạnh lòng qua đi, hai mẹ con lại hý hoáy bàn tính đãi tiệc tân gia vào ngày mai, đúng ngay chủ nhật, mặc dù quá gấp nhưng làm sớm cho nóng giòn khỏi nguội, khách khứa thì mời thân quen, ai bận quá không đi thì đành chịu!

- Ba à... chuyện là thuê nhà không vừa ý, nhà vừa ý thì họ chỉ bán... con muốn nhờ ba mua luôn căn nhà này xem như đầu tư bất động sản và sẵn tiện mẹ ở luôn được không?

Nghĩ là làm, Xoan gọi điện ngay lập tức... Trụi thì vừa húp xong hai tô cháo, uống hết hai ly sữa dinh dưỡng to, ngồi chơi với Kê tướng quân còn Yến thì lấy xe chạy đi chợ mua thức ăn.

Xoan dừng xe chỗ bóng râm vuốt mồ hôi, cô bé vẫn chạy chiếc ves cỏ màu trắng tinh khôi của Trụi, tháo ly trà to uống giải khát... phía sau là mẹ Diễm nhưng lại trẻ đẹp ăn đứt con gái, nàng mở ba lô (do xe đạp tương lai biến hình) đem Bạch Tuyết và Băng Tuyết ra hóng gió, chúng bay lượn lên xuống và vui vẻ nói líu lo:

- Có khi nào con có ba dượng và mẹ kế không hả mẹ?

Diễm buồn cười cho con gái quá ngây thơ, có ông chồng nào chịu bỏ tiền ra mua nhà cho vợ ra riêng khi vợ xinh đẹp trẻ trung?

- Là bị c·háy n·hà... làm lại rồi lại c·háy n·hà... lặp lại vài lần nên nản bỏ luôn!

- Aizzz... vay càng c·hết... đang biến động kinh tế, công ty ba làm ăn khó khăn, bất động sản đóng băng, nghe đâu nhà nước chuẩn b·ị đ·ánh thuế nhà đất rất cao... ... ...

- Cảm ơn Diễm tỷ...

Trụi sững sốt hoài nghi cực kỳ... bé này đang tuổi ăn tuổi chơi, nhà khá giả làm gì có chuyện làm cò kiểu này... thế nào cũng có chuyện gì giấu đây mà...

- Một căn nhà biệt thự nhỏ, đẹp, rất mới, sân vườn xung quanh râm mát, cây trái xum xuê... ...

- ???

- Thì chạy qua chạy lại... con chịu khó chút xíu... mẹ muốn ra riêng để bắt đầu một cuộc sống mới...

- Đói... ăn... ăn...

Xoan nhìn quanh quẩn để tìm linh cảm, bất chợt nàng nhìn thấy chiếc ves cỏ, trong đầu chợt hiện ra hình ảnh soái ca... oà đúng... Tiêu Dao Tử giàu bà cố... lúc trước thách đấu vòng ngọc phỉ thúy, giờ lại bán thuốc tiên 1 tỷ/viên... anh này không giàu ai giàu... vả lại Xoan muốn nhờ chỉ là mua bất động sản để đầu tư sau đó cho mẹ nàng ở hoặc thuê đều được, không mất mát gì... qua vài năm lại tăng giá trị ào ào...

- Em ở ngay trong nhà muốn giới thiệu cho anh mua á.

Lúc này sự tình chuyển biến, Xoan lễ phép đưa điện thoại, ông chủ nhà cũng không nề hà, cầm điện thoại tiếp nghe trong lúc loa ngoài bật mở:

* Chủ nhà chịu trách nhiệm sang tên giấy tờ, đóng thuế...

Xoan nhịn không được phải xen vào:

- Hả... em làm cò nhà đất?

- Hi hi... anh xạo quá!

- Dạ không... mẹ em vẫn ổn.

Lần này Xoan kiên quyết tài trợ tiệc tân gia cho mẹ vì cô bé mới vô một khúc: 3% tiền cò, chủ nhà cũ đưa ngay tại chỗ, tới 300 triệu, thậm chí giờ Xoan còn giàu hơn cả mẹ... quá sung sướng... hi hi...

- Ha ha... chào chú... nghe nói chú định bán một căn nhà phải không ạ?

- Hả... 10 tỷ thì ba kẹt rồi...

Chiều 4 giờ hai mẹ con ôm nhau trên giường nệm mới nghỉ xả hơi.

- Rồi rồi... có gì con cứ nói... tốt nhất là kêu mẹ nói cho dễ...

Hừm... nếu muốn người ta sẽ tìm cách còn nếu không muốn người ta sẽ tìm cớ! (đọc tại Qidian-VP.com)

- Oa... ba quá giỏi!

- Alô... ba ơi...

- Hừm... biết ngay mà... đàn bà có chồng không chịu ở nhà tề gia nội trợ bày đặt ra ngoài bon chen... giờ va đầu chảy máu rồi chứ gì... sao không tự lo đi, mẹ con nói giỏi lắm mà?

Mọi việc kẹt lại ở đây một chút, Diễm gọi điện hỏi riêng, kế bên là Xoan nghe lén:

- Alô... tui là chủ nhà đây.

- Mẹ không muốn và sẽ không tìm ba dượng cho con đâu... bên phía ba thì mẹ không biết.

- Không... con không muốn mẹ chịu đựng vì con... gần 20 năm rồi còn gì... nửa cuộc đời mẹ ru rú trong nhà vì con, giờ con đã trưởng thành... con có ở nhà nhiều nữa đâu mà bắt mẹ tiếp tục chịu đựng!

- Dạ em có chút chuyện muốn phiền anh ít phút!

- Ba... ba giúp được không?

- Hừ... nếu không phải tiền thì con gọi cho ba làm gì đúng không?

Hỏi cho có chứ ông chồng đang tìm hầu nữ xinh đẹp để rước vào nhà thay thế bà vợ...

Lâu lâu chúng lại xin ăn chút xíu và tự nhiên thấy mình thành két quý tộc... khẹt khẹt...

- Hay là mình quay lại năn nỉ thêm xem sao... cùng lắm mẹ vay mượn rồi mua trả góp...

Xoan lùng bùng lỗ tai, ba nàng nói tràng giang đại hải cả đống lý do làm đầu nàng to như cái đấu!

- Aizzz... thực ra là chuyện gì... phải chuyện tiền không?

Mọi chuyện sau đó diễn ra quá nhanh, hai vợ chồng chủ nhà cùng hai mẹ con Diễm đi gặp luật sư chuyên hỗ trợ mua bán chuyển nhượng nhà đất để hoàn thành quá trình giao dịch... lúc ghi tên người chủ sở hữu lại là Hoàng Diễm...

- Hì hì... làm thêm để rèn luyện và kiếm chút thu nhập.

...

...

- Mẹ xin lỗi... nếu mẹ vẫn tiếp tục chịu đựng thì...

- Chắc với lép gì nữa... qua ở luôn với mẹ đi.

Lúc này hai mẹ con hoảng hốt... sao Trụi mua mà không chịu đứng tên?

- Anh ơi... sao anh lại không có giấy tờ?

Dé... Xoan nhảy tung tăng, cuối cùng cũng có đại gia chịu đầu tư... nàng đâu thèm quan tâm gì tiền cò, vội chạy vào nhà đưa máy cho ông chủ nhà.

- Ừ... nghe thấy cũng không tệ... căn đó ở đâu... diện tích và điều kiện ra sao... giá cả thế nào?

- Không... cái này con lén nói để ba giúp thôi.

- Có phải Diễm tỷ gặp chuyện gì không?

- Cảm ơn Diễm tỷ...

- Nhà đẹp, sân vườn rộng rãi giá là 10 tỷ...

- Có thể vay vốn ngân hàng mà ba.

Xoan thấy thương mẹ quá... nàng linh cảm nàng có thể tìm ra biện pháp giúp mẹ... biện pháp gì đây... biện pháp gì đây...

5 giờ chiều đặt bánh pizza ăn mừng nho nhỏ cùng 2 pet, Bạch Tuyết và Băng Tuyết cũng bon chen mổ thử chút xíu: mềm mềm, nhão nhão... dở ẹt... tuy nhiên vị tương ớt cay cay làm tụi nó thích thú và sau đó học được thêm một từ mới:

- Thực ra em biết anh có tiền nên muốn giới thiệu nhà đất cho anh đầu tư...

- Mẹ thích căn nhà nhỏ có khu sân vườn lớn... nó nhỏ đỡ mất sức dọn dẹp, sân vườn rộng Bạch Tuyết và Băng Tuyết bay lượn mới thoải mái, sau này chúng còn sanh con đẻ cái nữa... sướng cái nữa nó nằm trong hẻm yên tĩnh, ít khói bụi...

Mới câu đầu tiên đã làm Diễm bất ngờ... đây là giọng của Trụi mà, Diễm kéo con gái ra thì thầm hỏi nhỏ, Xoan nói đang sử dụng quyền trợ giúp... Xoan vô tư kể hết chuyện nhờ ba không được thì nhờ Tiêu Dao Tử, dù sao anh này giàu lắm!

- Còn ba?

- Vẽ chuyện... nhà ở đây bỏ cho ai?

* Phải chi tiền cò 3% cho người môi giới.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 162 (Xui Có Thưởng). Con cò bé bé