Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 200 (Xui Có Thưởng). Romeo và Juliet phiên bản Pari

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 200 (Xui Có Thưởng). Romeo và Juliet phiên bản Pari


- À... không có lý do gì quá ghê gớm... tôi yêu vợ và con rất nhiều nhưng tôi phải đi vì một điều cực kỳ đơn giản: vợ tôi yêu người khác, tôi chỉ là kẻ đến sau, lắp vào chỗ trống khi mối tình Romeo và Juliet ấy tan vỡ.

Cả trăm bức ảnh tinh tuyển của một người cha lưu trữ về con của mình, Darell giới thiệu từng bức ảnh mà như giới thiệu về của báu quý nhất trên đời...

- Hả... là vẽ tranh sao?

Nghĩ vậy nên ánh mắt Trụi trở nên nhu hòa, vầng trán giãn ra. Darell mừng rỡ vội vàng rèn sắt khi còn nóng, ông móc điện thoại khoe đứa con gái bé bỏng của mình, lần khoe này ông khoe luôn hình ảnh sưu tầm được từ thuở lọt lòng, tập đi, tập chạy, tập đạp xe, đi học, dậy thì, trưởng thành...

- E... hèm... tui vừa không có giấy tờ để đi vừa dính vào rắc rối không thể xuất ngoại...

- Scandal là con dao hai lưỡi... hiện giờ antifan hiện diện ở khắp nơi, trào lưu tẩy chay đang lên ngôi, s·candal rất dễ đưa người trong cuộc vào ngõ cụt, sự tẩy chay sẽ phá hủy sự nghiệp dễ dàng hơn là sự nổi tiếng mà s·candal mang lại!

Khả năng này hình như rất ít nhưng thôi, thà coi là có để vui sống còn hơn coi là không để ưu sầu phiền não... chừng nào gặp cụ thể rồi tính sau không muộn, biết đâu cả đời chả được gặp lại nhau, như vậy lưu giữ ý nghĩ đẹp về nhau lại càng đúng đắn!

Trụi gật đầu cười nhưng trong bụng đánh lô tô... hic hic... lạy trời đừng ép cưới vợ nha...

- Và rồi cả hai lại lén lút gặp nhau kiểu tình cũ không rủ cũng đến... hai gia tộc cấm thông hôn chứ không cấm n·goại t·ình, mà n·goại t·ình thì có công khai gì đâu mà cấm... Juliet rơi vào bể tình lần thứ hai càng thêm sâu đậm, và tôi, một chú rể đầu bếp bình dân chỉ biết lặng lẽ rời đi để cho Juliet được thêm tự do thoải mái... nhưng sự ra đi của tôi lại làm tổn thương Elise bé bỏng thật nhiều, nó không muốn xa mẹ nên chọn ở lại và đồng thời căm thù tôi vì tôi bỏ rơi nó! Hic hic... nếu anh là tôi trong hoàn cảnh đó thì anh sẽ làm gì? Sẽ ở lại làm một chàng rể bù nhìn hay sẽ bỏ đi liếm láp v·ết t·hương lòng một mình?

- Tiêu Dao Tử... tôi biết anh khó xử nhưng xin anh hãy vì tình yêu của một người cha muốn chuộc lỗi mà giúp dùm Elise bé bỏng tội nghiệp của tôi!

- Có thật là mời? (đọc tại Qidian-VP.com)

(còn tiếp)

Bức tranh này Trụi thực hiện một phong cách khác thường ngày. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai ly cà phê vừa cạn, cuộc nói chuyện kết thúc, Trụi quay vào lại phòng tổng thống, người đẹp vẫn đang ngáy khò khò, Trụi mỉm cười tắm rửa thay đồ, lấy ra giá vẽ Darell đã chuẩn bị sẵn để vẽ tặng Liên Châu bức tranh lúc nàng vừa bước xuống xe tối hôm qua.

Buổi sáng điểm tâm theo combo đã sẵn sàng cùng một bó hoa hồng to chà bá tuy nhiên Liên Châu yêu cầu gói ghém hết chúng để đi ăn sáng với một người quan trọng đã hẹn trước!

Tác phẩm: Tầm Lang Quân (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đời người mấy ai được suôn sẻ, tình yêu của ông tuy là một tấn bi kịch nhưng chẳng phải ông cũng đã cưới được nữ thần trong lòng rồi đó thôi... lại còn có một đứa con gái xinh đẹp, thành công trong sự nghiệp... chưa kể nhà hàng bên này cũng đã độc bá võ lâm... ông là nhân sinh người thắng đấy... đặc biệt là tình cảm ông dành cho con gái, nó thật vĩ đại giống như ý nghĩa cái tên Darell của ông!

Darell định gật đầu nhưng không dám, cuối cùng ông cười khổ thú nhận tất cả:

- Anh thấy Elise thế nào? (đọc tại Qidian-VP.com)

- Em có hẹn với ai... sao lại cần anh đi chung?

Trong hình hiện ra rõ ràng một nàng thơ Pari quyến rũ, điểm nhan sắc 8,1... nàng có mái tóc xoăn tự nhiên màu vàng nâu, mắt biếc xanh như ngọc bích, làn da trắng không quá nhiều tàn nhang nhưng không tránh được lỗi có lỗ chân lông hơi thô... thân hình vẫn đạt chuẩn ba vòng thon thả nhưng vì là người mẫu nên khá gầy, vòng một để tự nhiên không dao kéo nên hơi bé nhỏ và chưa đạt form chuẩn... tuy nhiên dáng thon, chân dài đẹp, gương mặt thiên thần đầy cá tính, đôi mắt hút hồn, mái tóc đẹp óng ả tự nhiên cũng đã đủ làm Elise vượt qua mốc 8 điểm nhan sắc, thành công làm diễn viên người mẫu có chỗ đứng khá tốt ở một Pari đầy cạnh tranh.

Ngày: 24/2/2025

- Ồ... tui thì có thể giúp gì con gái ông bằng chuyện vẽ tranh?

Lời này Darell tưởng nhỏ nhưng nó như là sấm sét nổ tung trong đầu của Trụi, Darell bỏ con gái ra đi không phải cũng giống ba của Trụi hay sao? Có khi nào ông ấy cũng muốn chuộc lỗi với Trụi như Darell hay không?

- Và rồi...

Trụi ngồi trong xe cho Liên Châu chở đi mà ngạc nhiên vô cùng:

- Ô trời ơi... đó chính là vấn đề... Elise mời anh qua Pari...

Trong bức tranh được đề thêm hai câu thơ cây nhà lá vườn:

- Ủa... vẽ tranh bằng bút chì hay bút bi quá thường mà?

Qua giây lát Trụi lên tiếng an ủi:

Tuyết da áo đỏ say người ngắm

Chương 200 (Xui Có Thưởng). Romeo và Juliet phiên bản Pari

- E... hèm... thực ra là nó kêu anh qua đó chứ nó nhất định không muốn qua đây nhìn thấy tôi!

Oành...

- Vâng... tranh của anh có phong cách đặc trưng chưa từng xuất hiện trên thế giới...

- Không... không... bút chì thường chỉ là phác họa hoặc cũng có phối màu đậm nhạt phức tạp... bút bi thì thường là những bức tranh nhỏ... riêng một mình Tiêu Dao Tử là vẽ tranh to, độc đáo nhất là một nét nối liền với sự chuyển biến màu sắc ảo diệu khó tả, chúng như một dòng suối róc rách nối liền không dứt qua những hoàn cảnh khác nhau mà phản ánh ra những màu sắc và cảnh vật khác nhau, làm người xem thấy được sự linh động say mê khó tả!

- Thôi được rồi... ông khen nữa thì tách cà phê này sẽ trở nên quá ngọt đấy!

- Người thân?

Nhưng Trụi cũng biết tình yêu không có tội, con tim nó có lý lẽ riêng của nó, khó ai ép được mình yêu hay không yêu một người bằng lý trí!

- Ôi trời... hơi ngoằn ngoèo một tí nhưng cũng khá khả thi. Sao con gái ông không tạo s·candal gì đó?

- Yên tâm, chỉ gặp mặt trò chuyện sẵn tiện để ông gặp số nữ trang Kim Ngọc anh vừa làm cho em á! Ông rất tò mò và mong mỏi nhìn thấy chúng... chiếc vòng tay lửa đỏ anh tặng em đã làm ông si mê nghiên cứu mấy ngày á!

- Tui sẽ thử, hãy kêu Elise qua đây!

- Thật là kỳ lạ... ông không sợ con gái là con người ta, lại xem vợ là thiên thần... vậy sao ông lại bỏ đi... có lý do gì không thể nói ra không... nếu có thì xem như tôi chưa từng hỏi.

Trụi im lặng, ca này khó quá! Khó nhất là Darell lại si tình không đúng người, yêu ai không yêu lại yêu Juliet!!!

- Ôi thật quá tốt! Tôi cảm ơn anh thật nhiều...

Trụi im lặng suy nghĩ, ly cà phê ngon bỗng dưng thấy hết ngon... Tiêu Dao Tử vẽ tranh không phải vì tiền hay vì nổi tiếng, cũng chả phải vì nghệ thuật gì ráo, chỉ là vẽ làm quà cho bạn tình của mình. Giờ đùng một cái vẽ cho người xa lạ thật là chán đến c·hết...

...

- Ôi trời... đừng cười tôi... đó chỉ là những cảm nhận thô thiển trong tầm hiểu biết hạn hẹp của tôi mà thôi...

- Ừm... là ông nội của em!

- Tôi muốn xin anh một đặc ân liên quan đến tài năng hội họa xuất sắc của anh.

- Nó xinh đẹp và xuất sắc nhưng không thể bùng nổ, gây sự chú ý vượt trội để vươn lên làm diễn viên người mẫu đỉnh cấp... bởi vậy tôi muốn xin anh vẽ cho nó một bộ tranh xuất sắc, sau đó tranh sẽ được triển lãm, sẽ bùng nổ và con gái tôi được tỏa sáng...

- Romeo lấy vợ, Juliet lấy chồng?

- Ừ, Romeo lấy vợ trước sau đó Juliet lấy tôi... dĩ nhiên chỉ là cách nói ví von chứ hai người có hai cái tên khác. Điểm giống là cả hai đều xinh đẹp trẻ tuổi, đều thuộc dòng dõi đại quý tộc lâu đời nhưng đối địch nhau.

- Hi hi... người này rất quan trọng với em và đã muốn gặp anh lâu rồi á!

Trụi càng nghĩ càng chán, vầng trán bắt đầu nhăn nhó làm Darell lo lắng bồn chồn, ông thừa biết Tiêu Dao Tử không thiếu tiền, chỉ 3 bữa ăn đã bỏ ra hơn 300.000 đô, Tiêu Dao Tử cũng không thiếu người tình cho nên nhan sắc mỹ miều cũng như sự nổi tiếng của con gái ông chưa chắc gì sẽ đả động được Tiêu Dao Tử... kinh nghiệm sống cả đời mách bảo Darell rằng Tiêu Dao Tử chỉ có một điểm yếu nhỏ bé duy nhất mà ông có thể bấu víu:

- Ha ha ha... anh thật là vui tánh... Elise xinh đẹp nhiều đến thế là do thừa hưởng nhan sắc từ người mẹ của nó... mẹ nó là một thiên thần trong mắt tôi... dẫu Elise không phải là con ruột tôi đi nữa thì trong tâm trí tôi nó vẫn là con tôi, một đứa con đúng nghĩa!

Trong tranh quả thật là Liên Châu mở cửa bước xuống, mắt phượng ngước tìm bóng tình lang nhưng chiếc xe không có, khung cảnh xung quanh không có, tất cả đều nhạt nhòa thành các mảng màu sắc mờ ảo như trong mơ để tôn lên nét đẹp xuất thần của Liên Châu.

- Hazzz... tôi sẽ tiếp tục thuyết phục con gái!

- Aizzz...

- Hic hic... cảm ơn anh đã hiểu và khen ngợi... anh làm tôi thấy hạnh phúc quá trời... vậy anh sẽ giúp Elise vẽ tranh chứ?

- !!!

Tác giả: Tiêu Dao Tử

Hài lòng nhìn tác phẩm, Trụi đánh thức Liên Châu, người đẹp yêu thích bức tranh như tuyệt thế trân bảo, nàng không ngờ mình trong tranh lại đẹp lạ lùng đến như vậy, đặc biệt khi khung cảnh xung quanh đều nhạt nhòa mờ ảo như kiểu trong một cơn mơ...

Trụi nhíu mày:

- Ok... nếu con gái ông qua đây hoặc tui đi xuất ngoại được thì tui sẽ giúp ông một tay! (đọc tại Qidian-VP.com)

Trụi nhìn ly cà phê ngon và ngần ngừ định chạy trốn nhưng may sao chủ nhà hàng Darell đã tiếp tục câu chuyện:

- Ôi xin lỗi... vậy tôi vào chủ đề chính đây... con gái tôi ngoài 20, đang ở độ tuổi trẻ đẹp và xuất sắc nhất, nó là diễn viên người mẫu tại Pari tráng lệ, nơi mà tôi đã bỏ mẹ con nó để qua đây lập nghiệp...

Phượng nhãn tóc thề tầm lang quân

- Whao... ông có thể làm nhà phê bình nghệ thuật hội họa được rồi đấy Darell!

Darell ngơ ngác hồi lâu mới hiểu đây là kiểu khen rất ác nhưng lại thân thiết hơn thấy rõ:

- Hả... sao giống về ra mắt quá ta?

- Ồ... cô ấy xinh đẹp như vậy, ông có chắc đó là con ông không?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 200 (Xui Có Thưởng). Romeo và Juliet phiên bản Pari