Jessica Alba: - Giang thủ tướng, ngài nói thật đi, có phải ngài lấy giống sen này từ thế giới của người khổng lồ không?
- Phải! Ta đúng là lấy nó từ thế giới người khổng lồ Titan.
Jessica Alba: - Trời ơi! Có thế giới người khổng lồ thiệt luôn sao? Thế bên đó người ta gọi nó là tên gì?
Giang Bình An lắc đầu không nói.
Jessica Alba: - Ngài nói đi! Ta rất tò mò!
Giang Bình An vẫn lắc đầu kiên quyết không nói.
Jessica Alba: - Đừng keo kiệt, ta chỉ muốn biết lúc trước nó tên gì thôi! Ta hứa sẽ không phản ứng quá mạnh nữa!
Giang Bình An hứng thú nổi lên, hắn nhếch mép cười như một tên xấu xa nham hiểm rồi trả lời cô nàng tò mò đầy rắc rối:
- Nó tên là: Tóc Vàng Mít Ướt.
- Ah... ngài lại chọc ta nữa sao...
Jessica Alba vừa muốn nổi khùng đã bị các cô vợ của Giang Bình An kéo ra xa để chụp ảnh tự sướng. Vụ chụp tự sướng này ai cũng khoái, đặc biệt là mỹ nữ, các nàng bấm chụp lia lịa, may mà điện thoại đều xuất phẩm từ cửa hàng ảo, bộ nhớ cả ngàn T (một T bằng hơn 1000 G) tha hồ lưu trữ hình ảnh và đoạn phim ngắn.
Tổng thống Hamani Diori nhìn Giang thủ tướng và Jessica Alba đùa giỡn trêu chọc nhau nãy giờ mà thầm ao ước:
"Tuổi trẻ thật tốt!"
Ông ao ước không phải vì một thân thể trẻ hay một gương mặt trẻ, điều này ông đã có nhờ đan dược Giang thủ tướng tặng, mà ông ao ước cái tinh thần trẻ trung, cái tâm thái trẻ tuổi đôi mươi.
Tổng thống Hamani Diori thấy Giang thủ tướng đã rảnh rỗi, bèn hỏi một vấn đề cực kỳ quan trọng:
- Giang thủ tướng, như ngài đã biết, ở đây quý nhất là nước, Tuy trước mặt là thánh hồ Bình An có rất nhiều nước, nhưng miệng ăn núi lở, nếu chỉ có ra mà không có vào thì chẳng bao lâu thánh hồ sẽ cạn kiệt. Đặc biệt là khi ở đây rất ít mưa, không có nguồn nước mưa và nước chảy bổ sung vào, nắng nóng như thiêu đốt, diện tích càng lớn bốc hơi sẽ nhiều...
- Tổng thống ngài nói rất đúng. Vô căn chi thủy không thể nào tồn tại, vì vậy chúng ta đã có kế hoạch làm ra nguồn nước rồi. Chúng ta định dùng nước ngầm.
- Oh... sao lại có nước ngầm? Ở đây đâu có nước ngầm, hàng năm khô hạn, nước mưa không đủ để bốc hơi, khiến mực nước ngầm càng ngày càng hạ thấp rồi m·ất t·ích. Chúng tôi thậm chí đã thử khoan đào vài trăm mét nhưng cũng vô hiệu không có nước, nếu may mắn gặp được thì nguồn nước cũng ít ỏi, chỉ đủ sử dụng cho sinh hoạt một khu dân cư nhỏ, không đủ cho nhiều người sinh hoạt chứ đừng nói là trồng trọt nông nghiệp...
- Vài trăm mét?
- Đúng, chúng tôi đã thử khoan sâu vài trăm mét rồi.
- Thế vài ngàn mét, vài chục ngàn mét thì sao?
- Hả? ... Làm sao chúng tôi khoan được vài ngàn mét, nếu muốn khoan như vậy thì phải mướn các đội ngũ chuyên nghiệp với chi phí cực lớn, khoan không có nước tầm 10 lần là phá sản. Riêng chuyện khoan sâu vài chục ngàn mét thì chưa nghe bao giờ.
- Ha ha ha... như vậy vấn đề nằm ở chỗ không có tiền, không có kỹ thuật, không biết mạch nước ngầm to lớn nằm ở đâu đúng không?
- Đúng... đúng... Nhưng ba vấn đề đó là tất cả vấn đề căn bản rồi còn gì!
- Trùng hợp là ba vấn đề này ta và Liên Minh Thịnh Vượng đều có để giúp Niger.
Vừa nghe đến đây tổng thống Hamani Diori quá vui mừng đến nỗi lại quen tật hành lễ cảm ơn, Giang Bình An thấy tình hình không ổn lập tức co giò bỏ chạy đi thật nhanh.
...
Nửa giờ sau, trên một ngọn đồi cao gần 200m, nằm cách thánh hồ Bình An khoảng 700m, nguyên cả đoàn người của Giang Bình An đang đứng nhìn một nhóm mấy chục người máy kỹ sư đang khoan giếng bằng các thiết bị máy móc hiện đại xa lạ.
Tổng thống Hamani Diori: - Giang thủ tướng, ở trên này khoan sẽ có nước sao? Không phải ở nơi trũng thấp sẽ dễ có nước hơn à?
- Không, trên ngọn đồi này cũng không có nước. Mà những chỗ trũng như ngài tổng thống nói cũng không phải là ta muốn, nếu các nơi đó có nước thì cũng chỉ là vài túi nước ít ỏi còn sót lại thôi, không có ý nghĩa gì nhiều đối với dự án cả triệu km² này cả.
Mạch nước ngầm mà ta muốn khoan phải có trữ lượng nước dồi dào, có thể cung cấp nước ít nhất 10 m³/giây tại mỗi giếng khoan, mà còn phải tự phun trào lên đây mới được.
- ???
Tổng thống Hamani Diori kinh ngạc muốn rớt tròng con mắt, ông nhìn trừng trừng Giang thủ tướng như thể vừa nghe một câu chuyện bịa đặt lớn nhất trong đời.
- Không thể nào, làm gì có chuyện đó được.
Vừa nói ông ta vừa lấy điện thoại cảm ứng mà ông đã được Giang Bình An tặng để tính toán.
Thao tác thật thành thục, tổng thống tìm ra ngay chức năng tính toán, tính thử xem 10 m³/giây thì một ngày sẽ có được bao nhiêu nước.
Một ngày có 24 giờ
Một giờ có 3600 giây
Như vậy một ngày sẽ có 86.400 giây.
- Wa... Wa... một ngày gần một triệu m³ nước. Giang thủ tướng, ngài không nói đùa chứ?
- Khà khà khà... quân bất hý ngôn. Tuy ta không phải là vua nhưng cũng là thủ tướng của bốn nước, là chủ tịch điều hành của Liên Minh Thịnh Vượng, nên không thể nói đùa trong trường hợp này.
Nói xong Giang Bình An chỉ vào tổ nhóm 50 người máy kỹ sư chuyên đào giếng nước cao cấp, họ đang thao tác cực kỳ có trật tự các loại máy móc để khoan đào, nối ống xuống lòng đất và nói tiếp:
- Các kỹ sư cao cấp này tuy rằng khoan đào trên đồi, nhưng họ khoan xuống rất sâu, trên 5 km, thẳng xuống dưới một mạch nước ngầm rất lớn nằm sâu trong lòng đất, người ta hay gọi chúng là các dòng sông ngầm...
- Ồ... quái lạ nhỉ? Nếu vậy sao ngài không cho họ khoan đào bên dưới để dễ thao tác hơn?
- Ha ha ha... Đúng là làm bên dưới sẽ dễ dàng thao tác hơn nhưng chúng ta muốn lợi dụng độ cao của ngọn đồi này.
Khi khoan đào thành công gặp được sông ngầm, bên dưới dòng sông ngầm có áp lực nước rất lớn sẽ bung theo đường ống dẫn lên thẳng trên đây.
Sau đó chúng ta thiết kế ở đây một hồ nhân tạo nhỏ, lợi dụng độ cao của ngọn đồi cho nước chảy xuống thánh hồ bổ sung lượng nước tiêu hao, hoặc dẫn nước đi ra nhiều nơi khác có nhu cầu xung quanh.
Không những ở đây, mà tất cả các ngọn đồi cao thích hợp đều sẽ được lợi dụng để khoan giếng lấy nước lên.
Nếu thành công, lượng nước lớn khổng lồ thu được đó sẽ đổ xuống thành lập các hồ lớn nhỏ khắp nơi trong diện tích 1 triệu km² của dự án.
Jessica Alba: - Ta thấy số lượng ngọn đồi cao có rất nhiều, nếu khoan giếng nhiều quá liệu có đủ nước ngầm cung cấp hay không? Và nếu dư thừa nước không sử dụng kịp thì sẽ như thế nào?
- Đầu tiên việc tính toán khoan giếng ở đâu và tính toán lượng nước thu lấy như thế nào thì ta... hoàn toàn không biết!
- ???
- Chuyện này phải do nhóm khoan giếng đằng kia quyết định, ta chỉ xác nhận phương án mà thôi. Họ mới chính là những người có kiến thức chuyên môn cộng thêm những máy móc dò tìm và tính toán nguồn nước tốt nhất. Họ sẽ là người quyết định việc khoan ở đâu, sâu bao nhiêu, lấy lên bao nhiêu nước một ngày tại mỗi địa điểm để đảm bảo không ảnh hưởng đến sông ngầm cũng như đến địa hình, địa chất xung quanh.
Mọi người gật gù xác nhận điều này quá hợp lý, chuyện chuyên môn giao cho người có chuyên môn.
Thấy mọi người công nhận mình nói đúng, Giang Bình An lại lên tiếng tiếp tục:
- Về vấn đề dư thừa nước không sử dụng kịp thì chúng ta có thể ngừng bớt hoạt động của giếng khoan, điều này là hoàn toàn dễ dàng thực hiện bằng kỹ thuật chuyên môn. Nhưng đừng hỏi ta, ta không biết rõ họ làm như thế nào!
Cả đám người cười nghiêng ngả trước pha tiếu lâm của Giang Bình An, nhưng bất ngờ là hắn lại nói tiếp ra một dự định mới:
- Nếu thật sự dư thừa nước, ta muốn sử dụng lượng nước dư thừa đó để khôi phục lại hệ thống kênh rạch chạy giữa các hồ nước lớn nhỏ trong khu vực chúng ta đã khai hoang thành công.
Tổng thống Hamani Diori: - Kênh rạch trên sa mạc Sahara ư? Nơi đây làm gì có kênh rạch nào?
- Có đấy thưa tổng thống, các kỹ sư sẽ dùng kỹ thuật dò xét địa hình cao cấp để vẽ ra bản đồ kênh rạch tự nhiên thuở xa xưa, lúc mà Sahara vẫn còn xanh tươi trù phú, ao nước kênh ngòi chằng chịt.
Hiện nay vì thời gian trôi qua quá lâu, cát vàng theo gió bay đi phủ lấp mọi dấu vết, nhưng các kỹ sư của chúng ta có thể tìm ra chúng,sau đó sẽ cho máy móc thi công đẩy hết cát đi, để lộ ra các kênh rạch tự nhiên này, nếu phù hợp thì chúng ta sử dụng, nếu không phù hợp thì chúng ta có thể biến đổi đôi chút để sử dụng thuận tiện và hiệu quả nhất.
Jessica Alba: - Oh... ta nghĩ đâu cần phức tạp như vậy! Nơi đây phần lớn đều là mặt bằng lại toàn là cát, chỉ cần đào rãnh cho nước chảy qua là được thôi mà.
- Ha ha ha... Jessica tiểu thư của tôi ơi! Chính vì toàn là cát cho nên mới không thể được!
- ???
- Nàng thử nghĩ coi, cát nhiều như vậy, nước chảy qua thì có còn nước nữa hay không? Chúng nó trôi đi mất cả rồi.
Jessica Alba: - Ờ nhỉ! Vậy các kênh rạch tự nhiều thuở xa xưa có chỗ lợi gì?
- Có ít nhất hai điều lợi. Thứ nhất là vì ngày xưa chúng đã từng là kênh rạch tự nhiên nên phía dưới và xung quanh đã hình thành một lớp đất sét lớn, giữ được nước không trôi đi rất tốt, đặc biệt là trong điều kiện sa mạc khô nóng. Nhưng dĩ nhiên trải qua thời gian dài đăng đẳng, sẽ có hư hỏng đứt gãy, chúng ta cần phải rà soát và sửa chữa thật kỹ trước khi sử dụng.
Điều lợi thứ hai là về mặt địa hình. Vì chúng hình thành trong tự nhiên nên chúng rất hợp lý về mặt dòng chảy, về chênh lệch độ cao đủ để nước chảy lưu loát từ nơi này sang nơi khác, không bị tình trạng đang chảy giữa chừng không chảy nữa mà tràn ra hai bên.
Nghe đến đây Jessica Alba lắc đầu le lưỡi cảm thán:
- Đúng là công phu, làm việc gì khi đi sâu vào cũng đều phải cần có chuyên môn riêng, ta là người ngoài nghề, nhìn thấy cái gì cũng quá giản đơn. Nhưng mà Giang thủ tướng, vì ta là phóng viên, nên ta có biết rất nhiều nơi vì khai thác sử dụng nước ngầm quá mức mà x·ảy r·a t·ai n·ạn như là s·ụt l·ún, đ·ộng đ·ất... Vậy hiện giờ ngài khai thác nước ngầm ồ ạt như vậy sẽ có vấn đề gì không?
0