- Giang ái khanh, khanh quá đáng lắm luôn, chỉ có con trâu vàng này mà không chịu nói, báo hại ta trong chờ món quà mà khanh hứa hẹn mòn mỏi...
Giang Bình An nhìn Thịnh Đế Phổ Nghi chê bai dè bĩu mà cười ha hả.
- Ha ha ha... bệ hạ, ai nói với ngài con trâu vàng này là món quà ta hứa hẹn? Đây chỉ là linh vật, ta lấy ra để kỷ niệm năm đầu tiên Đại Thịnh lập quốc mà thôi. Năm sau sẽ là con cọp, năm tới nữa sẽ là con thỏ... Tới khi đặt vào đây con chuột vàng thì sẽ đủ 12 năm lập quốc.
- Wa... vậy không phải lúc đó bức tượng Thịnh Đế của ta đứng chung với cả bầy thú vật sao? Nhưng mà vậy cũng đẹp, ái khanh, con trâu vàng này ta thấy có kích thước bằng trâu thật, nó làm bằng bao nhiêu vàng vậy?
- Con trâu này có thể tích gần 1 m³, nó làm bằng vàng ròng, bên trong là đặc ruột nên nặng khoảng 19 tấn vàng!
- Wa... 19 tấn vàng, để làm linh vật may mắn, quả nhiên rất hợp với hai chữ Đại Thịnh của chúng ta, rất xa hoa, rất thịnh vượng, tuyệt vời!
Nói đến đây, Thịnh Đế Phổ Nghi xoa xoa tay cười hề hề truy vấn tiếp tục:
- Vậy còn món quà khanh hứa cho cả đế quốc đâu? Tối nay giao thừa rồi còn gì?
- Bí mật.
- ???
- Chờ đồng hồ của Thịnh Cung gõ đúng 12h đêm, lúc ấy cả Đại Thịnh đế quốc sẽ được thấy một món quà đồ sộ, còn giờ thì...
- Thì sao?
- Chờ thôi chứ sao! Chẳng những Đại Thịnh đế quốc có, mà cả Myanmar, S quốc, Niger, và California cũng có vào thời khắc giao thừa tính theo giờ ở địa phương.
- ???
- Thôi tạm biệt bệ hạ, ta đi đây. Ta phải về nhà đón năm mới lấy hên.
- Ê... thủ tướng... Giang ái khanh...
Mặc kệ Thịnh Đế Phổ Nghi giữ lại, Giang Bình An vẫn cùng vợ con ăn no nê rồi cuốn gói về nhà ở S quốc, mang theo rất nhiều, rất nhiều bánh mứt trái cây đặc sản của Hoa Nam, trở về làm quà cho bà con lối xóm.
Trong khi đó ở Thịnh Cung, Thịnh Đế Phổ Nghi, hoàng hậu Hải Đường và bà con thân thích bên vợ của Giang thủ tướng thì lại đang chia nhau thưởng thức bánh ít, bánh tét, mứt dừa, kẹo dừa... toàn hàng đặc sản từ S quốc đem qua đây làm quà Tết.
Ai ăn cũng phải khen nức nở vì ngon và lạ miệng...
Thịnh Đế Phổ Nghi nhìn theo Giang thủ tướng bay đi xa mà lưu luyến không tha, ai ngờ bỗng nhiên điện thoại trong túi của ông rung động, báo có người gọi.
Thịnh Đế Phổ Nghi mở ra xem thì thấy là phó thủ tướng U Nu đang gọi điện:
- U Nu, có việc gì không?
- Ha ha ha... chúc mừng bệ hạ tất niên, chúc ngài một năm mới đầy thành công, sớm sinh hoàng tử!
- Cảm ơn, cảm ơn rất nhiều. Ta cũng chúc mừng ông tất niên và sang năm mới vạn sự như ý, đặc biệt là lên chức làm phó chủ tịch Liên Minh Thịnh Vượng thật oai phong nhé U Nu!
- Đa tạ, ta muốn rủ mọi người đi du lịch tối nay, ngài có muốn đi không?
- Hả đi đâu? Bao giờ?
- Ngay bây giờ, đi qua nhà của Giang thủ tướng ở S quốc chơi tất niên.
- Hả? Ngay bây giờ luôn sao? Bỏ Đại Thịnh, bỏ mọi người ở đây luôn à?
- Ui trời, cả năm chúng ta lo lắng cho đất nước rồi, giờ tất niên đi du lịch tí có sao đâu!
- Nhưng mà ổn không?
- Ổn sao không ổn. Đất nước vẫn nằm đó, mọi người vẫn vui vẻ hăng say đón năm mới, có ai mà lấy được đi đâu đâu, đừng lo!
- Nhưng ta thấy nó kỳ kỳ sao ấy...
- Ha ha ha... ông mà không đi, tui và tổng thống Hamani Diori cùng với chủ tịch Hà ghé nhà Giang thủ tướng chơi, lúc đó đừng trách tụi tui không rủ nhé!
- Cái gì? Ông rủ rê hết rồi à?
- Chứ còn sao nữa!
- Mấy người rủ ta cuối cùng luôn là sao?
- Hừ, ai biểu Thịnh Đế ông sung sướng, được Giang thủ tướng về ăn cơm tất niên chúc mừng năm mới, lại còn được tặng con trâu vàng to đùng như vậy... Tụi tui có gì đâu?
- Rồi rồi, Phổ Nghi ta sai rồi, giờ cho ta theo với được không?
- Dĩ nhiên rồi, tui gọi điện là để rủ ông bạn mà!
- Nhưng có đem vợ con không?
- Có chứ, đem theo cho vui, để mấy bà giao tiếp với các vợ của Giang thủ tướng cho thêm tình thân mật.
- Vậy ta hiểu rồi, chừng nào xuất phát?
- Kêu tài xế canh giờ đi, cố gắng đúng 10h đêm giờ địa phương có mặt tại nhà của Giang thủ tướng cùng một lúc cho vui.
- Hảo hảo hảo... quyết định như vậy đi, tạm biệt nhé!
Vừa cúp xong điện thoại, Thịnh Đế Phổ Nghi liền quên hết nỗi sầu ly biệt với ái khanh, vội vàng tung tăng đi kiếm hoàng hậu Hải Đường đang ăn bánh tét để rủ nàng đi du lịch một chuyến tất niên.
Ngay lập tức hai vợ chồng son hí hửng, từ biệt mọi người vào thay đồ và liên hệ tài xế để đi chơi...
Tình hình cũng diễn ra tương tự ở thủ đô Yangon của Myanmar và thủ đô Hano của S quốc.
Riêng ở Niger thì hơi khác một chút, tổng thống Hamani Diori đã liên hệ tài xế, sau đó đã cho vợ chuẩn bị đồ đạc, quà cáp đầy đủ, chỉ còn lại khâu... rủ rê mỹ nữ Jessica Alba.
- Jessica Alba, ta chuẩn bị sang S quốc chúc mừng tất niên Giang thủ tướng, cô có muốn cùng đi không?
Jessica Alba mừng vui hớn hở nhưng nhớ đến một việc quan trọng lại ngập ngừng không quyết được.
- Ta cũng muốn đi, nhưng sáng sớm ngày mai, lúc 4h sáng ngày 15/2, là một thời khắc trọng đại mà ta không muốn vắng mặt.
- ???
- Ta muốn tự tay mình tham gia trồng những cây cỏ đậu đuôi chồn đầu tiên phủ xanh cho sa mạc Sahara này!
- A... ta tưởng chuyện gì, chứ chuyện đó dễ ợt. Vì chính bản thân ta làm tổng thống của Niger cũng muốn làm điều đó đấy, nên ta có cách quay về kịp!
- Oh... chúng ta quay về kịp sao?
- Kịp chứ sao không, thậm chí chúng ta còn đủ thời gian đón nhận món quà tặng bí mật của Giang thủ tướng. Ngài ấy đã hứa tặng cho các quốc gia và lãnh thổ thành viên của Liên Minh Thịnh Vượng vào dịp giao thừa Tết âm lịch của phương Đông.
- Thật sao?
- Trời ạ... Jessica, cô mới ở sa mạc này có một tuần thôi mà đã quên hết thật rồi sao? Phía S quốc giờ quốc tế chạy sớm hơn chúng ta 5-6 giờ, cho nên đón giao thừa chúc Tết Giang thủ tướng xong chúng ta vẫn còn 5-6 tiếng để quay về đón giao thừa ở đây, hoàn toàn không bỏ qua lúc 4h sáng trồng cây đầu tiên phủ xanh sa mạc Sahara đâu!
- Ha ha ha... tuyệt vời...
- Giờ đi không nào thánh nữ của sa mạc?
- Đi chứ, phải đi chứ! Nhưng đừng gọi ta là thánh nữ nữa...
- Ha ha ha... tuân lệnh thưa thánh nữ!
- ???
Jessica Alba ngay lập tức hóa thân thành chim sáo, tung tăng nhảy nhót đi thay đồ đẹp, trang điểm hoa mỹ để đi chúc Tết Bạch Mã Hoàng Tử trong lòng nàng.
...
10h đêm tại tỉnh Sông Bé, ngày 29 Tết, chuẩn bị đón giao thừa.
Bốn chiếc xe bay theo như đã hẹn lần lượt đáp xuống sân rộng trước nhà của Giang Bình An.
Hắn quá vui khi được các lão bằng hữu bất ngờ ghé thăm, Giang Bình An dẫn vợ con ra tiếp khách quý.
Nam tiếp nam, nữ tiếp nữ. Chỉ có duy nhất một trường hợp đặc biệt, đó là Jessica Alba nhảy vào ôm lấy Giang thủ tướng cho bớt nhớ rồi e thẹn chạy mất cùng với phe phụ nữ.
Nhìn cảnh này, tổng thống Hamani Diori thì thông cảm mỉm cười không thấy lạ, nhưng chủ tịch Hà, phó thủ tướng U Nu và Thịnh Đế Phổ Nghi thì hai mắt cháy sáng lên ngọn lửa tò mò bát quái, sau đó họ bỏ mặt chủ nhà chuẩn bị mồi nhậu mà vây quanh tổng thống Hamani Diori, điều tra cấp tốc tại sao Jessica Alba vừa rồi lại dám ôm công khai Giang thủ tướng.
Tổng thống Hamani Diori bình thường là sẽ giấu diếm, nhưng giờ đối mặt toàn là đại lão trong Liên Minh Thịnh Vượng:
Thịnh Đế Phổ Nghi tình như thủ túc với Giang thủ tướng.
Phó thủ tướng U Nu thì tài cao bát đẩu, đã được Giang thủ tướng cất nhắc lên làm phó chủ tịch điều hành, nhưng thực tế là sẽ điều hành cả Liên Minh Thịnh Vượng thay cho Giang thủ tướng.
Chủ tịch Hà thì địa vị còn ghê gớm hơn nữa. Chẳng những tuổi cao nhất đứng hàng lão đại, mà còn được Giang thủ tướng kính trọng và ưu ái nhất trong tất cả mọi người.
Xét qua xét lại chính bản thân tổng thống Hamani Diori lại có địa vị bét nhất, vì vậy chuyện lần này của Jessica Alba là một cơ hội để ông ta lập công với mọi người bằng cách: khai hết tất tần tật.
Không biết tổng thống Hamani Diori dùng miệng lưỡi kiểu gì để khai báo, mà chỉ trong 1 phút 49 giây Giang Bình An quay người đi chuẩn bị bàn nhậu, các đại lão đã nắm được hết 99% quan hệ của Jessica Alba và Giang Bình An.
Chỉ có chuyện cặp thanh niên nam nữ này ôm hôn nhau thắm thiết bên bờ thánh hồ Bình An là tổng thống Hamani Diori không kể ra... vì bản thân ông ta cũng không biết.
Sau khi biết chuyện, Thịnh Đế Phổ Nghi phán một câu:
- Ái khanh tật háo sắc vẫn như cũ, cũng may tha cho hoàng hậu của ta... Khà khà khà...
Phó thủ tướng U Nu thì cười khùng khục hệt như một con cáo già lão luyện, hiểu hết, biết hết nhưng không nói gì.
Chủ tịch Hà thì vuốt râu cười nghiền ngẫm:
- Xưa nay anh hùng luôn xứng với mỹ nhân. Giang thủ tướng tài đức nhân hậu hơn người, đã không thích giang sơn ắt sẽ phải nhiều mỹ nhân mà thôi!
Chủ tịch Hà vừa nhận xét, lập tức các lão bằng hữu khác giơ ngay ngón tay cái khen nức nở rằng chủ tịch Hà nói quá đúng.
Sau đó trên bàn nhậu, dù mồi ngon rượu cay vẫn cứ làm bốn người nhìn Giang Bình An mà cười quái lạ, làm hắn chả hiểu chuyện gì cả, nhưng không sao, cuối cùng thời khắc chào đón giao thừa cũng đã đến, năm Canh Tí chuyển giao cho năm Tân Sửu 1961.
Ngay lúc 0 giờ 0 phút 0 giây, trên bầu trời đêm bao la bát ngát bỗng nhiên vang vọng từng tiếng bắn pháo hoa chúc mừng khắp đất trời của tổ quốc:
Bụp... Bụp... Bụp... Bùm... Bùm... Chíu...
Cả bầu trời đêm được pháo hoa thắp sáng rực rỡ với đủ mọi hình dáng và màu sắc... vì bắn trên diện rộng nên mọi người nhìn thấy pháo hoa nở rộ mãi tận cuối chân trời, hình thành một tấm màn hoa lệ, vĩ đại bao trùm lên tất cả đại địa.
Tiếng bắn pháo hoa quá lớn làm cho mọi người tuy không được thông báo, nhưng ai cũng nghe được vì đang thức chờ giao thừa, rồi rủ nhau chạy ra chiêm ngưỡng cảnh đẹp hùng vĩ nhất trong đời.
- Đẹp quá... này là chúc mừng năm mới sao...
0