0
- Cảm ơn ngài, ta muốn hỏi là mới vừa rồi, trong buổi trồng cây đầu tiên này, chúng ta đã trồng mới được bao nhiêu diện tích?
- Thưa tiểu thư, sáng nay có tổng cộng 2 triệu người công nhân tham gia trồng cây, trong đó 1/10 làm hậu cần, 9/10 trồng cây giống, tức là tương đương 1,8 triệu người.
1,8 triệu người này chia ra 900 ngàn tổ đội, mỗi tổ 2 người.
Mỗi tổ đội lại trồng được 1000 m² trong 3 giờ vừa qua. Như vậy buổi trồng cây giống đầu tiên này tổng cộng trồng được 900 triệu m².
Tương đương với 900 km², gần đạt 1/1000 dự án 1 triệu km² của chúng ta rồi.
- Wow... mới có một buổi sáng 3 giờ mà trồng được một phần ngàn, như vậy một ngày là hai phần ngàn, chỉ cần hơn 500 ngày là hoàn thành được dự án... chỉ mất một năm rưỡi thôi sao, thật là quá nhanh!
- Thưa tiểu thư, chúng ta không thể tính đơn giản như vậy được. Đầu tiên không đủ giống cây để trồng nhanh như vậy, thứ hai là phải mất thời gian cải tạo mặt bằng và lắp đặt các hệ thống nước tưới, cũng như khoan đào đường nước tưới... Và thứ ba là một vấn đề quan trọng nhất làm chúng ta phải chậm lại dự án.
- Vấn đề gì?
- Đó là nguồn nhân lực. Dự án 1 triệu km² cần 1-2 tỷ người công nhân chăm sóc, mà bây giờ ở đây chỉ mới có 2 triệu người, chỉ mới đạt 1 phần ngàn nhu cầu về lao động. Nếu giả sử chúng ta đủ cây giống, đủ nước tưới, thì khi trồng xong thật nhiều cây giống, đâu có đủ người để chăm sóc cho toàn bộ được.
Jessica Alba nghe kỹ sư nông nghiệp phân tích chi tiết như vậy thì yểu xìu, nàng tưởng chỉ cần ở đây một năm rưỡi thì hoàn thành dự án và có thể đi tìm ý trung nhân, nhưng ai ngờ..
Nhưng nghĩ đi nghĩ lại Jessica Alba lại thấy có điều gì đó rất kỳ quái ở đây, nàng hỏi thăm tiếp tục:
- Ngài kỹ sư, nếu như vậy thì bao lâu mới trồng cây tiếp theo?
- Trước mắt số cây giống đã trồng gần hết, chỉ còn lại 1-2% để trồng bổ sung những nơi bị hư hao. Ngay cả mặt bằng chuẩn bị trong một tuần cũng đã xài hết...
Vì vậy chúng ta cần tiếp tục ươm giống cây mới, làm mặt bằng mới, khoan đào thêm giếng nước mới, thậm chí phải rót đầy thêm các hồ nước mới... thì mới đủ điều kiện để trồng cây tiếp tục.
Tóm lại trong giai đoạn đầu này, mỗi tuần chúng ta chỉ đủ sức để trồng cây trong một buổi sáng mà thôi!
Nghe đến đây, Jessica Alba đã biết mình phát hiện ra điều bất thường gì nhờ bản năng nhạy bén của một phóng viên, nàng lập tức hỏi xoáy vào điều bất bình thường đó:
- Oh... thế thì thưa ngài, thời gian còn lại mọi người công nhân phải làm gì? Ở trong các tòa nhà cao tầng họ chỉ làm việc 1 giờ trong một ngày thì đã hoàn thành nhiệm vụ ươm giống cây, không lẽ họ sẽ ngồi chơi lãnh lương cao hay sao?
Cô nàng này xót xa cho túi tiền của ai đó, nên khi nhắc đến "lãnh lương cao" cô này cũng lên giọng khá"cao" để nhấn mạnh.
Nhưng cảm xúc của Jessica Alba vẫn chẳng hề ảnh hưởng gì đến người máy kỹ sư, người máy này vẫn nhã nhặn lịch sự trả lời một cách điềm tĩnh:
- Đúng là mọi người vẫn làm việc trong nhà 1h / ngày như vậy, thưa tiểu thư! Nhưng 7 giờ lao động thực địa vẫn tiếp tục diễn ra, tuy không trồng cây, nhưng việc chăm sóc chúng sẽ có rất nhiều thứ để làm.
- Ta không hiểu. Hiện giờ trên hoang mạc, phần trồng cây đã trồng xong, nước cũng đã tưới, và một tuần chỉ tưới một lần... Vậy thì còn chuyện gì nữa đâu để làm?
- Thưa tiểu thư, thường người không có chuyên môn khi nhìn vào một công việc thì sẽ không phát hiện chuyện gì để làm cả. Nhưng đối với người có chuyên môn thì sẽ có rất nhiều việc để làm đấy.
Ví dụ như hiện giờ đã kết thúc buổi sáng. Đến chiều tối nay 6h, mọi người sẽ ra khu vực mình trồng cây buổi sáng để chăm sóc lại cây mình đã trồng.
- Hả? Chăm sóc lại ư? Chỉ có cây giống và đất cát, nước lại tưới đủ thì chăm sóc gì nào thưa ngài?
- Có đấy. Khi quay lại thực địa, nếu cây giống nào bị hư hao thì công nhân sẽ trồng thay thế ngay. Thuật ngữ nông nghiệp gọi đây là "Trồng dặm". Nó sẽ đảm bảo tất cả khu vực chúng ta đã trồng sẽ không bị "thủng lỗ" vì có cây bị c·hết mà không thay thế.
Ngoài ra trên sa mạc luôn luôn có gió thổi cát bay, những số cát bay từ nơi khác đến rất có thể sẽ lấp mất cây giống chúng ta mới trồng lúc sáng, lúc đó công nhân sẽ phải moi cát ra nếu không muốn cây giống c·hết.
Những công việc này rất mất thời gian, không nhanh như lúc trồng mới cây giống đâu. Thông thường chúng sẽ ngốn gấp 10 lần thời gian trồng cây đó.
Nhưng đó chưa phải là tất cả. Còn những công việc rất kinh điển và rất vất vả trong trồng trọt sẽ phát sinh sau vài ngày nữa.
- Trời ơi... trồng dặm nè... moi cát nè... mà vẫn chưa xong ư!
- Đúng vậy thưa tiểu thư, chỉ 2-3 ngày sau thôi, những hạt cây, hạt cỏ dại bản địa đầy rẫy trên mặt đất, khi gặp được
nước, chúng sẽ nảy mầm và phát triển cực kỳ nhanh chóng...
Chúng sẽ làm cho khu vực trồng cây của chúng ta trở nên bừa bộn và lấy hết nước của cây giống mà chúng ta trồng. Khi đó chúng ta sẽ phải làm một công việc rất kinh điển: đó là nhổ cỏ dại.
Ta nghĩ rằng thực tế mỗi ngày 7 giờ chăm sóc khu vực đã trồng cây giống sẽ không dễ dàng chút nào, đặc biệt là khi tuần sau lại trồng tiếp một khu vực mới như vậy.
- Ôi trời ạ! Vậy mà ta cứ tưởng trồng cây xong là thôi chứ. Như vậy nếu mỗi tuần trồng liên tục thì không thể nào chăm sóc hết chúng được, lúc đó chúng ta phải làm sao thưa ngài kỹ sư?
- Lúc đó chúng ta sẽ liên tục tuyển thêm người từ Đại Thịnh đế quốc, từ Niger, từ các nơi khác ở châu Phi, bất cứ ai cần một công việc ổn định lương cao, chúng ta sẽ đều thu nhận và cho họ công việc để làm, đây chính là ý nghĩa xã hội của dự án 1 triệu km² cải tạo hoang mạc Sahara.
Việc trồng được bao nhiêu diện tích cây giống để phủ xanh sa mạc thật ra không quan trọng... chính việc thu hút được bao nhiêu người dân bình thường, đến đây an cư lạc nghiệp mới thật sự là điều quan trọng nhất.
- An cư lạc nghiệp... câu nói này hay quá, đây mới đúng là lý tưởng của ta: giúp đỡ dân nghèo. Khi nãy ta bị lẫn lộn đầu đuôi, cứ ngỡ rằng trồng càng nhiều, càng nhanh thì lý tưởng hoàn thành càng sớm, ta thật là ấu trĩ.
Jessica Alba nói xong, nàng nhìn trước mắt tất cả diện tích vừa trồng xong đã được tưới nước hoàn thành, bề mặt đất cát đã ướt đẫm, không còn là hoang mạc khô cằn sỏi đá quen thuộc nữa, lúc này mặt trời đã lên khá cao, tỏa nắng vàng rực rỡ chiếu sáng tất cả đại địa.
Hơi nước vừa tưới cây xong đã bốc hơi chút ít, làm không khí khu vực này dịu mát hẳn đi.
Rồi ánh mặt trời gay gắt mau chóng làm hơi nước này bốc hơi đi mất, mặt trời đắc ý, càng muốn tỏa nắng để nướng khô mặt đất mới vừa được tưới nước.
Nhưng Jessica Alba nhìn thấy rất rõ, trên mặt đất, một lớp keo mềm, mỏng, hơi dai và trong suốt đã phủ kín tất cả không cho nước trong đất cát bốc hơi đi lên.
Dĩ nhiên là vẫn có vài phần trăm hơi nước bốc hơi đi, nhưng hầu hết lượng nước còn lại vẫn an toàn ở lại trong đất cát... đây có lẽ chính là một trong những bí quyết thành công của dự án này.
Càng tận mắt chứng kiến, tận tay thực hiện thì Jessica Alba càng tin tưởng vào tính khả thi của dự án.
Nàng nhớ đến trong buổi họp báo từng đứng lên nghi ngờ Giang thủ tướng nói khoác lác, giờ nàng nghĩ lại, Giang thủ tướng quả nhiên là người: Nói được thì làm được.
Cuộc đánh cược của nàng với Giang thủ tướng khi đó giống hệt một trò đùa, chắc lúc đó anh chàng mặc vest trắng sẽ nghĩ:
"Ah... cô nương này biết mình thua chắc nên muốn làm bạn gái của ta đây mà!"
Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, Jessica Alba mắc cỡ đỏ mặt.
Trong ánh nắng mặt trời rực rỡ, nàng đứng đó nhìn sững lô đất của nàng và người ấy trồng cây giống, nàng thầm hứa, chắc chắn tự tay nàng sẽ chăm sóc cho nó trở thành lô đất phát triển tốt nhất, đẹp nhất, xứng đáng với số ký hiệu: A0001
(PS: tạm dịch A0001: anh number one...)
...
Gần 7h sáng từ Niger bay đi về nhà, giờ này ở S quốc đã là giữa trưa.
Giang Bình An ngồi một mình trong Hắc Phi Long sờ sờ đôi môi của hắn. Không phải hắn luyến tiếc vị ngọt đôi môi của vị mỹ nữ cuồng nhiệt kia, mà là vì... đôi môi của hắn đã bị đối phương làm sưng lên rồi. Hắn ảo não lầu bầu một mình:
"Thiệt tình! Đã chỉ dạy hết rồi, mà cứ đè ra cắn, táp tùm lum, giờ sưng rồi về nhà không biết kịp hết không nữa!"
Nhưng có lẽ kiếp nạn đầu năm của Giang Bình An chưa kết thúc, hắn vừa lầu bầu trách móc xong thì lại bị hắc xì liên tục chảy cả nước mũi.
Giang Bình An biết ngay là có người nhắc, hắn nghĩ rằng đó là Jessica Alba vừa chia tay, nhưng thật ra không chỉ một mình nàng mà còn có thêm một người khác, nên uy lực mới mạnh như vậy.
Người này ở cách S quốc nửa vòng trái đất, đang đứng nhìn đầy trời pháo hoa rực rỡ trong thời khắc giao thừa, chúc mừng năm mới Tết âm lịch của phương Đông.
Đó là mỹ nữ Marilyn Monroe, siêu cấp minh tinh của Hollywood, nàng cũng có một đầu tóc vàng chói lọi, nhưng dáng người so với mỹ nữ Jessica Alba lại càng bùng nổ, càng gợi cảm c·hết người.
Marilyn Monroe đang ở trong một buổi party của giới diễn viên điện ảnh, nàng đứng một mình lẻ loi, tay cầm ly rượu vang, vừa nhấm nháp vừa nhìn bầu trời.
Nhìn thấy pháo hoa đẹp như mộng ảo trên trời, tay nàng nâng cao ly rượu và thốt lên lời chúc mừng cùng nỗi nhớ nhung:
- Supper Giang, Happy New Year. I miss you so much!
Chính câu này hợp lực với vị thánh nữ bên kia mới làm Giang Bình An hắc xì kinh khủng.
Tư vị bị người lén lút nhớ thương thật sự là không dễ chịu chút nào, đặc biệt là khi mình không biết.
Hình ảnh mỹ nhân gợi cảm độc ẩm ngắm pháo hoa gợi sự tò mò và rất nhiều lời bàn tán sau lưng của Marilyn Monroe.
Diễn viên nam A: - Sao dạo này nhìn Marilyn, ta thấy nàng càng ngày càng đẹp lạ kỳ!
Diễn viên nam B: - Chính xác, nhan sắc của nàng lúc trước đã là top ten, giờ hầu như number one luôn rồi.
Diễn viên nam C: - Hôm bữa diễn chung với nàng, nàng chỉ liếc mắt thôi ta đã quên mất lời thoại, hại ta bị đạo diễn la quá trời. Chỉ tiếc...
- Tiếc gì?
Diễn viên nam C: - Chỉ tiếc phân cảnh hôn môi bị nàng từ chối thẳng thừng, cuối cùng đạo diễn không dám nói một câu, phải cho người khác đóng thay cảnh hôn môi ấy. Ôi trời, giờ nghĩ lại ta càng thêm tiếc nuối.
Diễn viên nam B: - Không thể nào! Trước giờ Marilyn có bao giờ từ chối cảnh diễn nóng đâu?
Diễn viên nam C: - Hừ, cả tuần nay đã thay đổi rồi!
- Thay đổi như thế nào?