0
- Giang ca ơi, thức dậy chưa? Mở cửa cho muội đi!
Giang Bình An nghe giọng nói này liền thở dài, lại một người con gái vừa quen thuộc vừa xa lạ, Giang Bình An biết rõ đây là Hà Vũ Thủy, cô bé mà vai chính trong nguyên tác dùng kẹo dụ dỗ mấy năm nay, ban đầu dụ giặt đồ, lau dọn nhà cửa sau đó hắn lại táy máy tay chân từng chút từng chút một, cuối cùng cô bé lại không rời không bỏ được hắn dù cho có kẹo nữa hay không.
- Vũ Thủy... chờ ta một chút.
Cửa mở ra, quả nhiên là Hà Vũ Thủy, nàng từ bên ngoài lướt ngay vào nhà, đóng cửa lại rồi xoay người ôm lấy Giang Bình An thật chặt.
- Muội nhớ huynh quá!
Thuộc tính độc thân cẩu của Giang Bình An bị cô bé nhỏ nhắn loli này kích hoạt ngay lập tức, trước khi hắn kịp nhận ra mọi việc thì hắn đã vòng hai tay ôm lấy cô bé hết sức tự nhiên. Mùi hương quyến rũ và thân thể mảnh mai mềm mại của cô bé cuốn lấy Giang Bình An, hắn chới với và than thở trong lòng:
"Vừa gặp đã ôm xà nẹo kiểu này làm sao ta từ chối cô bé đây? Lại phải đưa vào hậu cung! Mới xuyên qua 4 bữa, thu liền 4 cô nương lớn nhỏ đủ cả, là ta tạo nghiệt hay cha tác giả Tào Thừa Tướng Đại Nhân kia tạo nghiệt? Chúa ghét mấy tên tác giả thích viết hậu cung, tối ngày cứ gái, làm gì còn thời gian làm việc khác? Giờ đã nợ tình các nàng, mà ta cũng thấy thích... Thôi thì phải trả nợ còn hơn là phụ tình!"
Giang Bình An quyết định xong là hành động ngay, hắn nâng gương mặt nhỏ xinh, thanh xuân vô địch của cô bé loli lên rồi hôn thật nồng say như thể muốn xác định quan hệ, xác định chủ quyền lãnh thổ, nhưng hắn chỉ hôn, không hề đi xa hơn.
Hà Vũ Thủy sửng sốt điếng hồn, đây là nụ hôn đầu của nàng, xưa giờ Giang ca luôn táy máy tay chân nhưng chưa bao giờ hôn nàng, chưa bao giờ xác định quan hệ với nhau rõ ràng như thế này, lần này Giang ca thật lòng muốn nàng làm bạn gái đây mà. Quá tuyệt vời!
Chỉ kịp lóe lên chút xíu suy nghĩ như vậy thôi rồi Hà Vũ Thủy đã bị cuốn theo dòng n·ước l·ũ cảm xúc cuồn cuộn từ Giang ca mang lại.
Gần hai phút, Giang Bình An buông cô bé loli sắp xỉu vì không thở nổi, đây không phải vì thiếu oxy mà là vì nàng tự kích động.
Qua giây lát, Hà Vũ Thủy chậm rãi tỉnh táo lại một chút, bèn nhìn Giang ca, nàng thấy Giang ca có vẻ khác lúc trước nhưng không biết khác chỗ nào, chỉ biết rằng nàng thấy Giang ca đẹp trai hơn, khỏe khoắn hơn, cuốn hút hơn, hành động cũng bá đạo ngay thẳng hơn chứ không vòng vo lắt léo như xưa... Nàng thích Giang ca như hiện tại hơn.
Giang Bình An không để cô bé suy nghĩ nhiều, hắn hỏi thăm:
- Muội ăn sáng chưa?
- Có, một cái bánh bắp nướng. Giang ca muốn ăn à, vậy để muội về nhà làm tiếp nhé.
- Không.
- A, muội quên, Giang ca từ xưa đến giờ chỉ ăn lương thực tinh, nhưng nhà muội không có bột mì...
Cốc...
- Ai ui...
- Về sau nhớ đừng về nhà lấy lương thực tinh cho ta nữa, hôm nay Giang ca sẽ đãi muội ăn sáng thật ngon.
(PS: gọi Hà Vũ Thủy là loli là vì tuy nàng đã 15 tuổi, nhưng cơ thể của nàng lại phát dục chậm khá nhiều, điều này là do ông anh Ngốc Trụ của nàng, đã vô tâm bỏ đói cô bé một thời gian khá dài trong quá khứ)
- Nhưng muội sợ trễ giờ học.
- Không sao đâu, nhanh lắm. Muội vào trung viện và hậu viện, tìm Hiểu Nga tỷ và Hoài Như tỷ ra đây ăn luôn đi, ta có một món ăn rất ngon cho mọi người, muội nhớ kêu thêm hai đứa con nhỏ của Hoài Như nữa nhé, đừng để chúng đói.
Hà Vũ Thủy trước giờ cực kỳ vâng lời Giang ca, vì vậy nàng chạy đi mời thật nhanh, Giang Bình An quay vào trong chuẩn bị nồi đặt lên bếp lửa, sau đó lấy lẩu dê, mì sợi, rau xanh... Cuối cùng là thêm vài chén chao chấm và mấy quả ớt hiểm đỏ rực.
Vừa xong việc thì 3 mỹ nhân và hai đứa bé con đã đến, tất cả vừa vào trong thì Giang Bình An đã đóng cửa ngay để tránh bị dòm ngó, ghen tị, ganh ghét... Sau đó bữa tiệc lẩu dê bắt đầu.
Chỉ riêng hai chục vắt mì vàng đã làm Tần Hoài Như, tiểu Đương, Bổng Ngạnh, và Hà Vũ Thủy thèm chảy nước miếng rồi chứ đừng nói hai đĩa thịt dê to đỏ rực. Riêng tiểu thư đài cát Lâu Hiểu Nga thì chỉ mê rổ rau xanh ngắt như vừa được hái của Giang Bình An thôi.
Là con gái của Lâu gia, nàng không thiếu mì và thịt dê để ăn, chỉ có điều hiện tại là mùa đông giá rét không có rau xanh nên nàng mới thèm. Ai ngờ khi ăn lẩu, nàng lại phải say mê thêm nước lẩu vì nó được điều chế quá ngon.
Tiểu Đương và Bổng Ngạnh ăn nhanh nhưng lại mau no, nên hai đứa trẻ rời đi chơi trước. Giang Bình An ra hiệu cho Tần Hoài Như đóng kín cửa và tiếp tục ăn, lúc này chỉ còn lại Giang Bình An và 3 mỹ nữ, hắn xoay tay làm ảo thuật, rút ra một chai rượu đế loại ngon từ không gian trữ vật, rót đầy ly cho bốn người và cụng ly.
- Hôm nay ta cố ý gọi ba nàng cùng ăn, cùng gặp mặt để sau này đừng bỡ ngỡ, vì thực ra cả ba đều là bạn gái của ta.
- Ah... Bình An... Không lẽ Hoài Như tỷ và Vũ Thủy cũng là...
- Phải... Hôm qua Hoài Như đã l·y h·ôn, sắp tới ta sẽ kết hôn với Hoài Như và dọn ra ngoài sống. Còn Hiểu Nga nàng hôm nay về nhà nói với cha mẹ chuyện l·y h·ôn đi. Sau này khi nào cả nhà nàng đến chỗ mới phía xa thật xa kia, ta sẽ qua đó kết hôn với nàng. Khi đó rất có thể ta sẽ đem mọi người cùng qua đó để chung sống cho thoải mái, vì hiện tại, nơi đó vẫn theo chế độ đa thê.
Tần Hoài Như và Hà Vũ Thủy chỉ im lặng nghe nhưng không nói gì. Tần Hoài Như rất tin tưởng sự chu đáo của Giang Bình An, nàng tin tình lang sẽ lo chu toàn cho mấy mẹ con của nàng.
Còn Hà Vũ Thủy thì không nói gì vì e thẹn, người ta còn nhỏ xíu mà đã bàn tính hết cả rồi, không hỏi ý người ta gì cả. Bất quá trong lòng cô bé lại vui vẻ rạo rực khác thường. Hà Vũ Thủy còn quá nhỏ, đâu suy nghĩ gì về chuyện vợ lớn vợ bé, chỉ cần Giang ca chấp nhận cho nàng ở cạnh là nàng vui rồi.
Lâu Hiểu Nga tuy tính tình vô tư không thích tính toán bon chen, nhưng nàng cũng rất thông minh, thấy Giang Bình An không nhắc đến hai chữ Hongkong dù là với người trong nhà thì nàng cũng biết tầm quan trọng của việc giữ bí mật, nên nàng cũng nhạy bén không nhắc đến. Nàng biết Giang Bình An rất háo sắc, chuyện tam thê tứ th·iếp là bình thường nên cũng không ngạc nhiên về sự xuất hiện của Tần Hoài Như và Hà Vũ Thủy.
(PS: trong nguyên tác mấy năm trước khi Lâu Hiểu Nga mới gả về ở tứ hợp viện, vai chính gan to bằng trời, qua nhà rủ vợ chồng nàng nhậu say không, rồi lên giường làm bậy với Lâu Hiểu Nga luôn, bởi vậy Giang Bình An bây giờ phải trả nợ tình)
- Chàng tính như vậy cũng được, để ta về nói với cha mẹ.
- Rất tốt... nào ba chị em đã biết mặt nhau, mai mốt sẽ từ từ quen thuộc, giờ ăn lẩu dê và uống rượu cho ấm người.
Tuy hắn và Tần Hoài Như không sợ lạnh nữa, nhưng hai người đẹp khác vẫn còn sợ lạnh, nên việc uống rượu sẽ giúp ấm người. Cả bốn ăn sạch lẩu, húp cạn nước lèo, sau đó Lâu Hiểu Nga về nhà mẹ đẻ, Hà Vũ Thủy đi học ngay vì sắp trễ giờ, Giang Bình An có đưa thêm cho nàng một túi bánh bao nóng và 100 đồng tiền để nàng tiêu vặt.
Trong nhà chỉ còn lại Giang Bình An và Tần Hoài Như, nàng không dám ở lâu vì sợ Giang Bình An mang tiếng, nàng vội vã dọn rửa chén bát, nồi niêu rồi rút ngay về nhà ở trung viện.
Giang Bình An thấy mỹ nhân đã đi hết, tuy hơi trống vắng nhưng không sao, chỉ cần đợi thêm 2 ngày nữa là rước được Tần Hoài Như về nhà mới chung sống rồi, không cần phải gấp.
Ngó đồng hồ, đã gần 9 giờ sáng, hôm nay là ngày đầu tiên xin nghỉ phép, hắn không phải đi làm, Giang Bình An sửa soạn quần áo sau đó dắt xe đạp đi về quê ở Lương gia thôn, mục đích là xin giấy giới thiệu và giấy xác nhận độc thân để gửi Vương chủ nhiệm khu phố hoàn tất thủ tục kết hôn với Tần Hoài Như.
Giang Bình An đạp xe đi đến khúc đường vắng, hắn lập tức vào chỗ khuất khoác áo khoác trắng tinh, đeo nón bảo hiểm trắng, lấy xe máy điện trắng ra để trải nghiệm chiếc xe mới mua, hắn vui vẻ háo hức y như một đứa trẻ con có đồ chơi mới thú vị trong tay.
Xe chạy êm ái tuyệt vời, lướt băng băng trong gió tuyết, đoạn đường mất cả buổi đạp xe mà giờ chỉ 15-20 phút đã tới nơi. Giang Bình An cách thôn khá xa đã dừng lại để cất xe máy vào không gian trữ vật, lấy xe đạp ra rồi ỳ ạch chạy vào Lương gia thôn.
Giang Bình An nhớ đến lần trước chưa chuẩn bị áo ấm cho hai nhà bên vợ, hắn bèn mua ngay 100 bộ áo khoác bông toàn thân loại thường với giá chỉ 150HP, sau đó lấy ra 30 bộ để lên xe đạp chở về nhà hắn ở thôn.
Thật bất ngờ khi vào nhà lại gặp Tần Kinh Như đang dọn dẹp trong nhà, hai người tình nhân thân mật với nhau thật lâu, nhưng Giang Bình An vẫn giữ được điểm mấu chốt.
Chuyện xin giấy tờ thật dễ dàng vì mọi người đều quá quen nhau, và mọi việc đều theo đúng thủ tục. Sau đó Giang Bình An quay về kinh thành, còn chuyện áo khoác bông hắn nhờ Tần Kinh Như chia đôi đồng đều, sau đó đợi lúc đêm tối để đưa hai nhà tránh bị dòm ngó, đây là điều bất đắc dĩ khi sống trong thời đại đặc thù này.