0
Nhìn ngắm hai hệ thống đường nhựa và đường sắt cao tốc một lát cho đã mắt, Giang Bình An lại chuyển tầm nhìn về khu nghiên cứu và sản xuất dược phẩm của tập đoàn Trường Thọ.
Khu này hiện tại đã chính thức quá tải, phải chuyển các bệnh nhân cần điều trị ra các vùng lân cận như Sài Gòn, Đồng Nai... Đặc biệt trong phim trường Vui Vẻ có xây dựng một bệnh viện siêu to với nhiều kiến trúc khác nhau, có đến hơn 10.000 giường bệnh với tiêu chuẩn cấp 4 sao. Bệnh viện này được đặt tên rất đơn giản: Sông Bé.
Bệnh viện Sông Bé có nhiệm vụ tiếp nhận một lượng bệnh nhân rất lớn từ khu nghiên cứu và sản xuất dược phẩm. Và dĩ nhiên nó cũng sẽ làm phim trường quay chụp chính cho những cảnh phim về bệnh viện.
Sau khi chuyển hết được bệnh nhân đi các khu vực xung quanh, khu nghiên cứu và sản xuất dược phẩm chính thức quay trở về đúng chức năng của nó: nghiên cứu và sản xuất dược phẩm.
Dưới sự chỉ đạo của Giang Bình An, cả khu này tập trung khai thác thế mạnh của các loại thảo dược toàn cầu. Đây chính là tinh túy của nền y học thuốc Nam của nước ta (S quốc cũ).
Suốt ba năm, khu nghiên cứu và sản xuất này đã cho nhiều nhóm người máy đi sưu tầm toàn cầu ở tất cả những nơi có con người sinh sống, kể cả các bộ lạc hoang sơ giữa núi rừng. Ưu thế về ngôn ngữ của người máy cũng như sự chai lỳ không sợ bị t·ấn c·ông, không sợ trúng độc, không sợ thú dữ, rắn rít... đã giúp hoàn thành xuất sắc việc sưu tầm tất cả các loại thảo dược mà con người đang nắm giữ và sử dụng được.
Dĩ nhiên về mặt số lượng so với ngoài thiên nhiên có lẽ chỉ chiếm 20-50% nhưng như vậy đã là rất đáng quý rồi.
Khi đi sưu tập thảo dược, không gian trữ vật của từng người máy tỏ ra ưu thế nghịch thiên: vừa có thể bảo trì dược tính tốt nhất vì thời gian bất động lại vừa có quà cáp gửi tặng trả ơn các bộ lạc khi họ đã dốc túi truyền thụ. Thậm chí nếu như các bộ lạc có nhu cầu về một thứ gì đó mà người máy không có, người máy sẽ sẵn sàng gọi điện thoại nhờ chủ nhân Giang Bình An tìm và đưa đến ngay lập tức.
Chính sự thần kỳ hữu cầu tất ứng này của các người máy đã khiến cho những nơi họ đi sưu tập, người dân bản địa mới hết lòng giúp đỡ nhóm người máy, nếu không thì kết quả có lẽ đã kém một trời một vực, đây là chuyện bình thường, chỉ có trao đổi công bằng, có lợi lẫn nhau mới là vương đạo.
...
Quy trình khai thác thảo dược được tóm tắt:
---Tìm kiếm thảo dược
--> gửi về phân tích
--> chọn ra loại giá trị sử dụng cao
--> các kỹ sư nông nghiệp nhân giống, gieo trồng
--> thu hoạch, chế biến dược phẩm.
Nhưng việc tìm kiếm cực thịnh rồi suy, từ từ các loại dược thảo được phát hiện ngày càng ít vì người máy đã đi hết các khu vực có người sinh sống.
Đến lúc ấy, Giang Bình An lại tự mình ra tay. Khi rãnh rỗi hắn sẽ rà soát toàn cầu theo từng khu vực được đánh số thứ tự, sau đó ngắt hái các loại cây cỏ phát hiện được, đưa thẳng qua khu nghiên cứu để các phòng phân tích làm việc.
Lần này khó khăn khi nghiên cứu cao hơn rất nhiều vì mọi người không biết phương hướng. Điều này rất giống như truyền thuyết Thần Nông nếm thử cây cỏ, tìm thực phẩm và thuốc men để mọi người có thể sử dụng được thuở hoang sơ...
Đây là một công trình rất lớn khi muốn phân tích dược tính của tất cả thực vật trên trái đất. Nhưng không sao, Giang Bình An có kiên nhẫn, còn người máy làm phân tích lại càng kiên nhẫn, chỉ cần còn pin là hoạt động, dù hết pin thay pin mới là hoạt động ngay.
(PS: Khi người máy đến thời hạn sử dụng 10 - 20 năm, chỉ cần gửi về nhà sản xuất thông qua cửa hàng ảo, bù tiền HP sẽ được thay thế một thân thể người máy mới với bộ nhớ và kỹ năng như cũ)
Tóm lại tuy là công trình khổng lồ nhưng trước sau gì cũng sẽ hoàn thành phân tích tất cả. Đến lúc đó Giang Bình An rất chờ mong đạt được những phát hiện có giá trị cao.
Ngoài quan sát từ xa phòng phân tích dược tính và ứng dụng sản xuất, Giang Bình An còn gọi điện video với siêu mỹ nữ Venus phụ trách tập đoàn Trường Thọ (cùng tên với mỹ nữ ảo Venus ở phòng tập trọng lực) để hỏi về tiến triển các hướng nghiên cứu mà hắn đã đưa ra trước đó.
- Venus, bốn dự án lớn ta giao cho tập đoàn triển khai nghiên cứu đã có kết quả gì chưa?
- Thưa chủ nhân, tất cả chúng đều siêu khó, nào là Hồi Dương đan, Hồi Xuân đan, Mỹ Nhan đan, Chu quả cải tạo thể chất. Nhưng cũng may chủ nhân đã tài trợ cho 8 thiên tài cấp bậc trạng nguyên, có họ thống lĩnh nhóm người máy và các nhân viên nghiên cứu bình thường khác đã có sơ sơ tiến triển.
- Ô, có tiến triển thật sao! Kết quả thế nào?
- Tổng hợp lại thì hiệu quả của cả 3 loại đan dược và một loại trái cây này nằm ở hai phần. Phần thứ nhất là các dược tính kỳ lạ, phần thứ hai thì rất hư vô, khó đo lường, khó bắt giữ!
- Thứ gì mà khó đi lường? Ngay cả không khí chúng ta cũng đo lường được mà?
- Ậy dà... thứ này khó chơi hơn không khí nhiều, mặc dù nó cũng được tạm gọi là một loại "khí"!
- Loại khí gì mà kỳ bí vậy?
- Mọi người ở đây tạm gọi nó là Linh Khí. Chúng ta vẫn chưa đo lường cụ thể được nó, chỉ biết là nó có tồn tại. Chính nó đã giúp các dược tính kỳ lạ vừa nói lúc nãy phát huy ra những tác dụng rất kỳ diệu. Và cuối cùng làm nên hiệu quả tuyệt vời của 3 loại đan dược và Chu quả.
- Vậy giờ phương hướng nghiên cứu của tập đoàn sẽ đi hướng nào? Có khó khăn gì không?
- Chúng ta đang tìm cách bắt chước các dược tính kỳ lạ, và sau đó thử mô phỏng lại quá trình tác động của chúng lên cơ thể sống. Nhưng chúng ta gặp một khó khăn nan giải, cần chủ nhân giúp đỡ.
- Cứ nói đừng ngại! Dù gì đây cũng là làm việc cho ta! À mà ngươi đừng vặn vẹo cái eo, đừng ưỡn ngực bung nút áo, hai cái đùi trắng kia cũng đừng lúc lắc lung lay kẻo hoa mắt ta!
- Hi hi hi... chủ nhân nói gì kỳ cục vậy! Ta chỉ là ngồi lâu mỏi người nên lay động một chút thôi mà!
Giang Bình An cười khổ, sao nữ người máy này phần mềm lại có vụ "thả thính" chủ nhân cơ chứ, đã là người máy mà còn
mỏi lưng là sao?
- Thôi thôi cho ta xin! Giờ nói lẹ đi, cần thứ gì để giúp nghiên cứu?
- Các dược tính chúng ta có thể mô phỏng từ từ, duy chỉ có Linh Khí là bó tay hết cách. Chủ nhân có thể tìm kiếm về cho chúng ta được không!
Nghe thấy là Linh Khí, Giang Bình An liền nghĩ đến mấy bộ tiểu thuyết tu tiên đọc từ kiếp trước. Nếu nói về linh khí, những người thích tu tiên không ai là không biết đến "linh thạch" đây là một loại linh khí kết tinh thành thể rắn như đá, nó có thể phóng thích ra linh khí, và có thể dùng làm "tiền tệ" khi giao dịch mua bán trong các tiểu thuyết tu tiên.
Giang Bình An tiếp xúc với cửa hàng ảo đã hơn 3 năm, chuyện "linh thạch" hắn cũng đã từng dò tìm, kết quả không có gì bất ngờ: Có mua bán giao dịch linh thạch. Thậm chí là với số lượng cực lớn, cực kỳ sôi động, "linh thạch" hầu như là một đồng tiền mạnh trong liên vũ trụ giống như "vàng" ở trái đất.
Các giao dịch lớn về linh thạch đa phần đều thuộc về các nền văn minh Tu Tiên, họ rất lớn mạnh, có những thành công vô cùng rực rỡ. Các sản phẩm về đan dược vừa đa dạng vừa thần kỳ của họ làm cho các nền văn minh khác rất thèm thuồng. Ví dụ như Giang Bình An cũng đã sử dụng gần chục loại đan dược rất tuyệt.
Giá cả niêm yết của linh thạch thật tình là không rẻ chút nào:
Giá thu mua: 1000 HP / linh thạch sơ cấp
Bán ra: 2000 HP / linh thạch sơ cấp.
Trung cấp linh thạch đắt gấp 100 lần sơ cấp.
Cao cấp linh thạch đắt gấp 100 lần trung cấp.
Cực phẩm linh thạch lại đắt gấp 100 lần cao cấp, nhưng rất hiếm, thường xuyên không có hàng để giao dịch.
Giang Bình An ngẫm nghĩ một chút sau đó quyết định dùng 2 tỷ HP mua 1 triệu viên linh thạch sơ cấp. Sau đó hắn giao cho Venus một nửa để làm thí nghiệm, còn một nửa hắn định để dành để tặng linh quy Quy Phù Nam, cảm ơn nó lần trước đã tặng hắn Quy Ngọc, giúp hắn thuận lợi rà quét dọn dẹp bọn t·ội p·hạm và p·hản đ·ộng toàn cầu.
Venus nhìn trừng trừng một đống cục đá nhỏ cỡ đầu ngón tay cái, màu trắng ngà trước mặt và tò mò hỏi:
- Chủ nhân, ngài đưa đống đá này cho ta làm gì?
- Thì ngươi xin linh thạch. Nó là linh thạch đấy.
- Xấu xí quá! Ta tưởng linh thạch phải đẹp hơn chứ.
Giang Bình An nhớ đến hình ảnh giới thiệu về linh thạch cao cấp và cực phẩm, hắn chép miệng nói:
- Đúng là linh thạch có loại xinh đẹp hơn rất nhiều, rất giống đá quý. Nhưng đó là cao cấp và cực phẩm, còn đây là sơ cấp, tuy khá xấu xí nhưng rẻ tiền và an toàn khi thí nghiệm.
Venus nửa tin nửa ngờ nhưng nàng biết chủ nhân không có lý do để gạt nàng, Venus tiến đến cầm thử một viên linh thạch để cảm nhận, cuối cùng chẳng thấy được sự khác biệt gì cả, thật giống một viên đá bình thường.
Giang Bình An cũng thử cầm lên vài viên, nhưng hắn lại cảm giác thấy có một thứ gì đó tản ra từ chúng làm hắn cảm thấy rất dễ chịu, các tế bào cả bàn tay cầm linh thạch như hân hoan chào đón, vô cùng kỳ diệu.
Venus nhìn gương mặt hưởng thụ mê say của chủ nhân mà không hiểu, nàng tưởng do nàng chỉ cầm một viên còn chủ nhân cầm nhiều viên, thế là nàng lại cầm hơn chục viên linh thạch bằng cả hai bàn tay để cảm nhận. Cuối cùng nàng hiểu ra vấn đề, sau đó hưng phấn kết luận:
- Oa... chủ nhân, ta đã biết rồi. Linh Thạch tỏa ra linh khí chỉ tác động đến vật còn sống, còn ta là người máy nên không hề cảm nhận được...