0
Nửa cuối năm 1964, Giang gia xảy ra vài việc quan trọng:
* Marilyn Monroe tiếp tục quay Thánh Gióng phần II.
* Đại đệ tử Lý Tiểu Long mở võ đường siêu lớn để chiêu sinh bên California.
* Lý Tố Linh biên soạn Sát quyền đạo trong lúc đang mang thai lần hai.
* Tần Kinh Như lần đầu sinh con trai, đặt tên: Giang Tri Văn.
* Hà Vũ Thủy cũng sinh con trai: Giang Tri Võ chỉ sau 3 tuần.
...
Thời gian leo qua đầu năm 1965, Giang Bình An cuối cùng cũng đã chờ đợi được vụ mùa Dù Bạch Kim kết thúc. Hắn ngồi ở nhà đọc báo cáo thành tích thu hoạch Dù Bạch Kim được sản xuất ra thanh năng lượng sơ cấp với tổng trị giá:
250.000 tỷ HP.
(là giá bán cho cửa hàng ảo)
Dù bị mất thu hoạch khá nhiều, khoảng 15% vì 18 triệu km² do hắn chăm sóc bị giảm năng suất, nhưng Giang Bình An vẫn vui vẻ chấp nhận vì giờ đây hắn đã đủ tiền để mua phi thuyền vũ trụ.
Giang Bình An để dành lại số thanh năng lượng giá trị 50.000 tỷ HP để Việt Giới dự trữ sử dụng khi cần thiết, hắn bán số còn lại cho cửa hàng ảo và thu về 200.000 tỷ HP.
Ví tiền ảo:
Tổng tồn: 206.600 tỷ HP
Tổng chi: 13.400 tỷ HP
(PS: 6.600 và 3.400 là tiền lãi thu 10 lần; 10.000 chi thêm là bán thanh năng lượng để mua hạt giống trồng thêm 20 triệu km²)
Giờ bắt đầu giàu có, Giang Bình An ngẫm nghĩ mình sắp bước vào hành trình vũ trụ, cần nâng cấp không gian trữ vật để có thể cất giữ càng nhiều đồ vật trong tương lai.
Số lẻ 6.600 tỷ HP, ngắt ra 100 tỷ để xài vặt.
Còn 6.500 tỷ mua 65 km³ không gian trữ vật.
(1m³ giá 100 HP... 1 km³ = 1 tỷ m³ = 100 tỷ HP)
...
Cuối cùng ví tiền ảo cũng chẵn hơn một chút:
Tổng tồn: 200.000 tỷ HP = 200 aHP
Tổng chi: 20.000 tỷ HP = 20 aHP
Chỉnh lý xong ví tiền, Giang Bình An không chờ đợi nữa, vung tay mua ngay một phi thuyền vũ trụ có "Bước nhảy không gian" mà hắn thèm nhỏ dãi từ lâu với giá tiền: 100 aHP.
Như vậy ví tiền ảo lại biến đổi:
Tổng tồn: 100 aHP
Tổng chi: 120 aHP
Điều kiện để thăng lên cấp 6 là tổng chi đạt 10.000 aHP, nhưng hắn không quan tâm nhiều đến chuyện thăng lên cấp 6, mà bận chờ đợi phi thuyền vũ trụ mới mua của mình.
Bởi vì đây là hàng sẵn có nên cửa hàng ảo giao khá nhanh, chỉ 5 phút thì nó đã nằm gọn trong không gian trữ vật mới thăng cấp của Giang Bình An.
Theo giới thiệu của nhà sản xuất, phi thuyền mới có kích thước rất khiêm tốn:
20m rộng * 50m dài * 10m cao.
Đây hoàn toàn là một phi thuyền mini dành cho cá nhân, hy sinh rất nhiều tính năng để có được "Bước nhảy không gian" đạt được danh hiệu "hàng ngon giá rẻ" theo như lời quảng cáo.
Nhưng hỡi ôi, quảng cáo luôn khó mà tin được. Giá rẻ so với loại khác thật nhưng nó lại không ngon.
Đối mặt với các phi thuyền vũ trụ không có "Bước nhảy không gian" thì nó ngạo thị quần hùng... Nhưng đối mặt với các phi thuyền cấp cao hơn thì nó có được khá nhiều nickname:
Mỏng như giấy.
Chậm như rùa.
Yếu như sên ... ...
Càng đọc những lời bình luận của các khách hàng trước, mặt của Giang Bình An càng lúc càng tái mét. Ác nhất là trước khi mua, nhà sản xuất lại ma lanh không cho hắn xem những bình luận này mà chỉ nhắc nhở một câu:
"Xin quý khách suy nghĩ kỹ trước khi mua, hàng không thể đổi hoặc trả lại".
...
Giang Bình An mang theo tâm tình thất vọng đi ra khu vực đậu xe đã nâng cấp rộng vài ngàn m² ở sau nhà, hắn vung tay lấy phi thuyền vũ trụ ra xem thử. Phi thuyền hiện ra với sắc màu đen tuyền do hắn chọn, hình dạng thì gần giống một con... bọ rùa.
Quá xấu!
Thất vọng não nề, Giang Bình An thậm chí không thèm đặt tên cho nó, chỉ hy vọng dùng nó có thể đi được ra ngoài vũ trụ, thu hoạch được nhiều tài nguyên bán lấy tiền để nâng cấp phi thuyền khác. Lần này hắn học khôn, tiền nào của nấy, nếu không có vài chục ngàn aHP thì hắn sẽ không mua phi thuyền nữa.
Đặt ra quyết tâm hào hùng như vậy, Giang Bình An đã thành công vực dậy được tinh thần và bắt đầu kiểm nghiệm bên trong phi thuyền xấu xí.
"Ôi trời! Hy vọng bên ngoài cùi cùi nhưng bên trong toàn đồ xịn! Đâu có lý nào cửa hàng ảo xuất phẩm lại tệ như vậy!"
Chui vào phi thuyền, quét nhìn sơ lược xung quanh, Giang Bình An nổi ngay lên trong đầu bốn chữ đánh giá: Cực kỳ sơ xài...
"Thôi thế là toang! 100 aHP của ta... mấy năm chờ đợi mỏi mòn của ta... hic hic"
Thế mà vẫn chưa hết, một mùi hăng hắc của máy móc mới xộc ngay vào mũi làm hắn khó chịu nhíu mày, chuyện này chỉ có xảy ra trên các loại hàng rẻ tiền, nhà sản xuất mới không thèm xử lý cho tinh tế.
Giang Bình An cố nén bực bội để làm thủ tục nhận chủ theo hướng dẫn sử dụng. Nào là bằng ADN, vân tay, tròng mắt, giọng nói... Sau năm phút, một trí tuệ nhân tạo ảo 3D, mang dáng dấp một thanh niên có gương mặt đờ đẫn hiện lên:
- Xin chào chủ nhân!
Không biết có phải bị thành kiến ngay từ đầu hay không mà Giang Bình An cực kỳ không thích tạo hình của trí tuệ nhân tạo này, hắn hỏi thăm:
- Ngươi là ai?
- Ta là X1, trí tuệ nhân tạo của phi thuyền này.
- Ngươi có thể thay đổi hình tượng và giọng nói khác không?
- Có thể, nhưng kho dữ liệu trống rỗng, mong chủ nhân truyền dữ liệu vào phi thuyền để cho ta thao tác.
Giang Bình An rầu rĩ nghĩ thầm:
"Không lẽ nhà sản xuất phi thuyền này lại qua loa đến như vậy sao? Không quan tâm đến tất cả cảm thụ của khách hàng! Ta muốn đánh giá nhà sản xuất này chỉ 1 sao về chất lượng phục vụ, và ta thề sẽ không mua hàng của họ nữa."
Cuối cùng Giang Bình An ráng nhẫn nhịn thêm đôi chút để tải số liệu từ trí tuệ nhân tạo Venus trong phòng tập trọng lực, thay thế cho hình tượng trí tuệ nhân tạo cũ quá chán ngán.
Ngay sau đó khuôn mặt và hình dáng quen thuộc của Venus hiện ra trong phi thuyền vũ trụ:
- Xin chào chủ nhân đẹp trai phong lưu phóng khoáng đệ nhất thiên hạ.
- Ha ha ha... đây mới đúng là phong cách phục vụ 5 sao! Venus, ngươi vừa xuất hiện thì ta liền vui vẻ ngay, cảm ơn ngươi! Nhưng ngươi có thể đổi bộ đồ khác không? Đừng mặc bikini siêu nhỏ, siêu mỏng nữa, đây là phi thuyền vũ trụ chứ không phải phòng tập.
- Ấy c·hết, là ta sơ xuất, nhưng chủ nhân cũng đừng nhìn chòng chọc vào người ta, làm ta mắc cỡ quá đi à!
- ???
- Chủ nhân hãy yên tâm, kho trang phục của chúng ta có rất nhiều loại đồng phục đẹp, trong đó chủng loại về phi hành gia vũ trụ có hơn 2 vạn mẫu...
- Ủa, ngươi ở đây chỉ là bản copy mà cũng có quyền sử dụng kho trang phục của tổng công ty nữa sao?
- Hì hì hì... công ty của chúng ta luôn thực hành câu nói "Khách hàng là thượng đế". Những việc nhỏ không tốn phí hoặc chỉ tốn ít phí... thì công ty luôn cho phép để tạo sự thoải mái nhất cho khách hàng. Công ty của chúng ta xem những việc này như là một loại quảng cáo hữu hiệu, nhờ vậy công ty luôn làm ăn suôn sẻ, kiếm tiền ào ạt.
- Wow... công ty của ngươi và cái công ty sản xuất phi thuyền vũ trụ này cách biệt một trời một vực, ta nghĩ rằng công ty của ngươi phải giàu có hơn rất nhiều so với bọn hắn vì quá giỏi chuyện làm ăn.
- Hì hì hì... cảm ơn chủ nhân đã đánh giá tốt cho chúng ta. Riêng công ty bán phi thuyền này quản lý tệ thì thật ra hầu như là thông lệ chứ không phải ngoại lệ.
- Là sao?
- Các công ty sản xuất các sản phẩm thiên về mặt kỹ thuật, thì thường người chủ là các kỹ sư rất giỏi nhưng khô khan về mặt giao tiếp và chuyện làm ăn. Họ nghĩ chỉ cần làm ra các sản phẩm chất lượng tốt là được, họ không quen chau chuốt sản phẩm để tăng hảo cảm cho khách hàng... không giống với các ngành nghề sản xuất khác, rất chiều khách!
- Ủa, nhưng mà công ty của các ngươi bán phòng tập trọng lực cũng là thiên về mặt kỹ thuật mà?