0
Sau 10 phút thưởng thức, Giang Bình An quay qua ra lệnh cho Venus:
- Dùng tốc độ cao nhất 3.000 km/s bay đến mặt trăng! Ta muốn xem thử chú Cuội và chị Hằng Nga ra sao, ha ha ha...
- Tuân lệnh chủ nhân!
- Ờ, mà từ đây đến đó bao xa?
- Trái đất cách mặt trăng gần 400.000 km, dùng tốc độ của chúng ta sẽ phải mất gần hai phút mới đến. Nhưng việc đáp xuống phải theo quỹ đạo nên sẽ mất thêm 5 phút nữa.
- Ha ha ha... quá đã, chỉ 7 phút thôi đã hạ cánh ở mặt trăng rồi. À, mà ta quên hỏi, ở ngoài không gian không có không khí, sao nãy giờ ta vẫn thở được bình thường?
- Bởi vì hệ thống tạo trọng lực và hệ thống tạo sinh khí của phi thuyền hoạt động rất tốt nên ngài vẫn thấy bình thường.
- Ồ, thế à! Vậy mà ta tưởng bị tên thiết kế cắt luôn rồi chứ!
- Hì hì hì... chủ nhân đừng trêu chọc người ta nữa. Nếu không có hai hệ thống trên thì chắc chắn hệ thống giao dịch liên vũ trụ Thịnh Vượng sẽ không cho phi thuyền này buôn bán đâu. Hệ thống giao dịch đó kiểm soát chất lượng các sản phẩm giao dịch rất gắt gao, nhờ vậy uy tín cực cao, càng làm càng lớn!
Giang Bình An đang định nói tiếp thì bỗng nhiên phi thuyền v·a c·hạm vào một cái gì đó cực mạnh:
Rầm ~ rầm ~ rầm ~
Mọi thứ bên trong phi thuyền bị quăng ngã lộn tùng phèo kể cả Giang Bình An, thứ duy nhất không bị quăng ngã là Venus do nàng chỉ là ảo ảnh. Phi thuyền dừng lại, vang lên còi và sáng đèn cảnh báo liên tục.
- Venus, tắt còi và tắt đèn đi! Điều tra ngay chuyện gì xảy ra vậy?
- Chủ nhân, chúng ta va phải một vách ngăn rất kỳ lạ!
- Cái gì? Giữa vũ trụ mênh mông trống rỗng như vầy ai dựng được vách ngăn?
- Ta không biết! Chỉ biết phi thuyền va phải vách ngăn suýt c·hết.
- Sao lại suýt c·hết?
- Trời ơi, chủ nhân thử nghĩ đi, phi thuyền bay với tốc độ 3000 km/s đụng vào vách ngăn, không suýt c·hết thì là gì?
Giang Bình An nghe Venus phân tích, hắn đổ cả mồ hôi hột.
- Vũ trụ quá nguy hiểm, mới bay tí xíu hơn chục giây thì xém c·hết rồi. Ngươi kiểm tra thử xem phi thuyền có sao không? Nó mà hư thì tiêu!
- Chủ nhân đừng lo, ta đã kiểm tra trước rồi, không hư hao gì cả.
- Trời ơi, phi thuyền này phòng ngự trâu bò thiệt!
- Đúng vậy thưa chủ nhân, nhưng cũng tiêu hao năng lượng rất nhiều, cú v·a c·hạm vừa rồi đã tiêu hao gần 1% tổng năng lượng rồi đấy!
- Hây da... chỉ tiêu hao 1 thanh năng lượng siêu cấp mà cứu được phi thuyền và mạng của ta, như vậy quá đáng giá rồi. Ta nghĩ đã đến lúc đặt tên cho nó để cảm cái ơn cứu mạng này. Tên của phi thuyền sẽ là: Siêu Bọ Nhảy.
- Xì... tên gì mà xấu hoắc!
- Vậy chẳng lẽ ngươi muốn ta lấy tên Venus đặt cho nó?
- Không, không muốn, chủ nhân tha cho ta đi. Phi thuyền xấu như vậy mà đặt tên ta làm gì! Thôi thì cứ lấy Siêu Bọ Nhảy, tên xấu xứng phi thuyền xấu!
- Ha ha ha... tên xấu xứng phi thuyền xấu! Thôi không tào lao nữa, ngươi thử tìm hiểu xem tấm vách ngoài kia là chuyện gì xảy ra?
...
5 phút sau Venus yểu xìu hồi báo:
- Bức vách này là một bức vách vô hình, cách trái đất hơn 30.000 km, bao bọc hết trái đất, kín kẽ không lối thoát. Chúng ta không thể thoát ra ngoài nhưng ánh mặt trời, mặt trăng và các ánh sao lại có thể xuyên qua nuôi dưỡng sự sống trên trái đất.
- ???
Giang Bình An nghe xong liền sững sờ, ngã ngồi xuống ghế bành. Hắn rên rỉ:
- Tại sao? Tại sao ngay trong ngày đầu tiên tiến quân vũ trụ lại thê thảm như thế này? Chẳng những thất bại thảm hại suýt c·hết mà tình cảnh lại trở nên cá chậu chim lồng, không lối thoát ah!!!
Venus nghiêng người nhìn chủ nhân, nàng không hiểu tại sao chủ nhân lại phản ứng lớn như vậy.
- Chủ nhân, sao ngài lại buồn như vậy? Chuyện này đâu có gì lạ đâu!
- Hừ... giờ ta bị vây khốn bởi bức vách kỳ cục này mà còn không lớn chuyện nữa ư? Tất cả kế hoạch phát triển của ta đều bị đổ sông đổ biển hết rồi! Bức vách xuất hiện quá bất thường như vậy ngươi lại nói "có gì lạ đâu" là sao?
- Chủ nhân, xin ngài hãy bình tĩnh nghe ta giải thích.
Giang Bình An nhìn gương mặt tuyệt mỹ của Venus, chợt thấy mình hơi mất bình tĩnh thật, hắn hít vào một hơi sâu, và gật đầu:
- Được rồi, ngươi nói đi, ta nghe đây. Nhưng nếu giải thích tào lao thì ta đét mông đó!
- Hì hì... chủ nhân cứ đét thoải mái, ta không sợ đâu. Giờ ta giải thích đây: Theo bộ nhớ tổng hợp thì trường hợp một thế giới có bức vách vô hình bao bọc lại như vầy người ta hay gọi là "Bí cảnh". Bên trong các "bí cảnh" có sự khác biệt nhau rất lớn, có khi là một sa mạc, có khi là một đại dương, cũng có khi chỉ là một sơn cốc đầy kỳ hoa dị thảo có giá trị rất lớn... Các bí cảnh đều bị bao bọc kín mít, nội bất xuất, ngoại bất nhập. Chỉ khi nào hội tụ đủ điều kiện hoặc một yếu tố kỳ lạ nào đấy mới có người ra - vào được bí cảnh.
Giang Bình An càng nghe lại càng thấy quen thuộc. Bí cảnh như Venus nói không phải là các bí cảnh đầy rẫy trong các bộ tiểu thuyết trên mạng internet sao. Tiên hiệp cũng có, huyền huyễn cũng có.
Giang Bình An ngẫm lại bản thân của mình, hắn đúng là bị đưa vào thế giới 1960 một cách kỳ lạ: hồn xuyên.
- Venus, xem như ngươi nói đúng đi, vậy ngươi có biết nguồn gốc của các bí cảnh không? Chúng từ đâu mà ra? Là do nhân tạo hay do tự nhiên sinh ra?
- Tất cả đều là tự nhiên sinh ra, chưa nghe qua nhân tạo bao giờ!
- Ủa, nhưng ta xem tiểu thuyết, thấy có rất nhiều đại năng tài phép ghê gớm, hay làm ra các bí cảnh để thử thách tìm người kế thừa y bát và tài sản trước khi c·hết...
- Hi hi hi... chủ nhân ơi, đó chỉ là tiểu thuyết, không phải trong hiện thực. Chủ nhân thử nghĩ xem, nếu có những đại năng giỏi ghê gớm như vậy, việc hậu sự cũng như tìm truyền nhân, người thừa kế đối với họ là dễ như ăn cơm bữa. Vả lại nếu họ có thật, thì tài phép cỡ đó đã đủ trường sinh bất lão, làm gì dễ c·hết được.
- Chưa chắc, lỡ gặp kẻ thù ghê gớm thì sao?
- Gặp kẻ thù đủ sức g·iết họ thì làm gì để họ đủ sức, đủ thời gian sáng tạo bí cảnh. Thường thì cấp bậc cỡ đó đánh nhau là nát như tương tàu, hình thần câu diệt... làm sao tạo ra bí cảnh được?
- Ngươi nói cũng có lý, nhưng việc đời chuyện lạ gì cũng có, trong hàng ngàn hàng triệu năm, thế nào cũng có trường hợp sắp c·hết nhưng đủ sức tạo bí cảnh chứ, đúng không?
- Đúng, về mặt xác suất thì chủ nhân nói không sai, xảy ra trường hợp như vậy là có, và còn có rất nhiều vì liên vũ trụ quá bao la rộng lớn. Nhưng cuối cùng, sự thật chứng minh là trong lịch sử được ghi nhận lại, qua hàng tỷ, hàng tỷ năm... chưa có một bí cảnh nhân tạo nào được phát hiện cả. Điều đó chứng minh rằng không thể tạo ra được bí cảnh nhân tạo.
- Thật khó tin! Tại sao lại như vậy hả Venus?
- Lý do được mọi người thừa nhận nhất cho vấn đề này là: không có một đại năng nào đủ sức làm ra được bí cảnh cả. Các đại năng chỉ có thể tìm một không gian, một thế giới sau đó họ kinh doanh, trồng trọt, phát triển thế lực... nhưng đó không phải là bí cảnh vì không có bức vách bao bọc mà mọi người gọi là: "Kết giới" này.
- Ủa, thật kỳ lạ, ta thấy kỹ thuật tạo ra không gian của liên vũ trụ rất hoàn thiện mà! Bằng chứng là các không gian trữ vật có giá rất rẻ tiền. Như vậy tại sao các đại năng của liên vũ trụ không làm được?
- Chủ nhân ơi, kỹ thuật "không gian trữ vật" đúng là quá thành thục nhưng ngài quên chú ý một điều, tất cả chúng đều đứng im về mặt thời gian.
- Ta lại tưởng đó là ưu điểm để tồn trữ vạn vật dễ dàng hơn chứ!
- Không phải! Thời gian đứng im không phải là ưu điểm, người ta không cố tình làm như vậy, mà chính nó là "khuyết điểm" mà không ai có thể vượt qua được.
- Ý của ngươi là không ai có thể làm thời gian chuyển động một cách bình thường trong không gian trữ vật sao?