0
- Nói nó là hạt tiêu thì thật ra đã vũ nhục hạt tiêu rồi, nó chỉ cỡ hạt cát, mà còn là loại hạt mịn nhất nữa ấy...
Giang Bình An lắp bắp kinh hãi:
- To như vầy ngươi bảo là hạt cát mịn nhất, vậy mấy bộ thần tác đã viết cách đây thật lâu, có hàng hà sa số người, qua nhiều thế hệ đọc nó thì sao?
Venus mỉm cười: - Chúng sẽ khổng lồ như một tiểu vũ trụ và sẽ chia nhỏ thành nhiều bí cảnh dính liền nhau như một chùm nho với rất nhiều trái. Nếu có ai chui vào được thì chỉ một bí cảnh phải gầy dựng lại mà thôi.
Giang Bình An: - Thế khi ấy các bí cảnh gần sát nhau như vậy, trong mỗi bí cảnh lại có các nhân vật trùng nhau, ở nhiều cột mốc thời gian khác nhau... có khi nào chúng gặp nhau không?
Venus: - Trường hợp các nhân vật trùng nhau, gặp nhau tuy hiếm hoi những vẫn xảy ra khá nhiều vì liên vũ trụ quá bao la. Khi ấy xảy ra hiện tượng mà mọi người hay gọi là "thế giới song song". Tức là các thế giới giống nhau, nhân vật giống nhau, nhưng cột mốc thời gian và diễn biến câu chuyện khác nhau. Chúng chỉ xuất hiện đối với các thế giới trong bí cảnh, đặc biệt là những bí cảnh khổng lồ dính chùm chùm với nhau. Khi ấy đôi lúc "kết giới" giữa các bí cảnh bị trục trặc, chúng hòa tan, hay dung hợp gì gì đó... tạo ra một lỗ hổng thường hay gọi là "đường hầm thời không" ai đó từ bí cảnh này xuyên qua bí cảnh kia gặp được chính mình và rồi thốt lên: Ah... thế giới song song đây rồi...
Giang Bình An: - Tóm lại ý của ngươi là chuyện "thế giới song song" cũng chỉ tồn tại giữa các bí cảnh giống nhau?
- Đúng vậy!
- Thôi được. Ta coi như chấp nhận bí cảnh này siêu bé đi. Nhưng cốt lõi vấn đề vẫn chưa thông, việc tinh thần lực ít ỏi là có thực, tại sao chúng lại tạo ra được bí cảnh chân thực như vầy? Ngươi có biết không, ta đã từng rút hết tài nguyên về năng lượng hóa thạch từ nó đi cho hệ thống giao dịch thuê, ta thật sự thu được rất nhiều tiền HP, chứng minh tài nguyên ta rút ra ngoài là có thực, không phải ảo ảnh hay ảo giác...
- Hi hi hi... dường như bất kỳ ai lần đầu tiên biết về bí cảnh cũng đều thắc mắc như chủ nhân cả. Thắc mắc như vậy rất là thông thường nhưng giải đáp cho nó lại liên quan đến căn nguyên của vũ trụ. Chuyện này cụ thể thì ta cũng không biết nhưng đáp án đại khái thì ta có biết.
- Ngươi nói mau đi! Đại khái cũng được!
Venus: - Đầu tiên, ta sẽ báo cho ngài biết căn nguyên hình thành nên vũ trụ, chúng bao gồm ba thành phần chính:
Vật chất - Năng lượng - Tinh thần
Dĩ nhiên, đi sâu vào chi tiết thì vật chất chia ra nhiều loại, năng lượng và tinh thần cũng vậy, rất rối rắm. Ta chỉ nói khái quát nhất, để dễ hiểu và thực ra ta cũng chỉ biết như vậy, không chuyên sâu!
- Rồi... ta biết rồi, nói tiếp đi Venus!
- Ngài có biết chuyện Vật chất chuyển thành Năng lượng không?
- Ta biết chứ, nhà bác học Albert Einstein đã đưa ra công thức chuyển đổi vật chất thành năng lượng: E = mc² . Trong đó E là năng lượng, m là khối lượng và c là vận tốc ánh sáng.
Venus: - Công thức đó chỉ là sơ khai, nhưng nó đã chứng minh được một vấn đề hết sức căn bản của vũ trụ này: Vật chất và Năng lượng thật sự có thể chuyển đổi qua lại. Ta nói như vậy ngài đồng ý không?
- Ta đồng ý quan điểm này! Nhưng nó có quan trọng không?
- Quan trọng lắm. Ngài đồng ý, chấp nhận được nó thì mới hiểu được bản chất của cả vũ trụ.
- Được, ngươi nói tiếp về vũ trụ đi.
Venus: - Khi nãy ta nói vũ trụ được cấu tạo từ vật chất+ năng lượng+ tinh thần. Ba loại này chúng có thể tự do chuyển đổi qua lại cho nhau. Tổng số chúng trong mỗi vũ trụ là khác nhau nhưng trong liên vũ trụ thì không đổi, nơi này tăng thì nơi kia giảm theo định luật bảo toàn.
Giang Bình An: - Khoan... từ từ... vật chất chuyển thành năng lượng và ngược lại thì ổn rồi. Nhưng tại sao lại dính với tinh thần vào đây? Tinh thần này là tinh thần lực của con người à? Làm sao từ tinh thần lại hóa thành vật chất và năng lượng được?
Venus: - Bản chất vũ trụ nằm ở ngay chỗ ấy đấy. Nền khoa học sơ khai của trái đất đã có nhà bác học tìm ra công thức chuyển đổi vật chất và năng lượng với nhau được, vậy thì nền khoa học cao siêu của liên vũ trụ tìm ra được công thức chuyển đổi từ vật chất và năng lượng qua tinh thần cũng đâu có gì là lạ!
Giang Bình An gãi đầu: - Về logic thì không sai. Chuyện trái đất không biết không có nghĩa là không tồn tại, chẳng qua chưa đủ trình độ phát hiện mà thôi! Nhưng ta khó hiểu và khó tiếp thu quá, ngươi nói đơn giản hơn được không?
Venus: - Được rồi, ta sẽ cố hết sức. Bây giờ ta lấy ví dụ đơn giản nhất là trong cơ thể con người của chúng ta đi. Cơ thể vừa tồn tại vật chất, năng lượng và tinh thần lực, ngài có đồng ý như vậy không?
- Cái này ta hiểu và đồng ý!
- Vậy bây giờ ta sẽ nói quá trình chuyển đổi đơn giản. Đầu tiên là vật chất trong cơ thể có thể tiêu hao để tạo ra năng lượng đúng không?
- Đúng, không tiêu hao lấy đâu ra calo cho chúng ta hoạt động.
- Vậy ngược lại, khi calo dư thừa chúng cũng tích tụ ra các loại vật chất trong cơ thể đúng không?
- Cái này cũng đúng, dư calo thì béo lên ngay.
Venus: - Vậy là vật chất và năng lượng chuyển đổi qua lại đã giải quyết. Giờ đến năng lượng và tinh thần. Khi ngài sử dụng hết tinh thần lực, xin hỏi làm sao để ngài phục hồi nó?
- Ủa? Không phải chúng ta nằm nghỉ chốc lát thì tinh thần lực tự động phục hồi sao?
Venus: - Hì hì hì... chủ nhân à, ngài vi phạm định luật bảo toàn và chuyển hóa rồi: "Không có gì tự nhiên sinh ra cả".
- Ừ nhỉ, vậy tinh thần lực từ đâu ra để phục hồi trong khi thực tế ta chỉ nằm nghỉ ngơi thôi?
Venus: - Khi ngài nằm nghỉ, vật chất trong cơ thể chuyển hóa thành năng lượng, năng lượng lại chuyển thành tinh thần lực để hồi phục cho ngài đấy. Bởi vậy khi no bụng sẽ có nhiều năng lượng phục hồi tinh thần lực nhanh chóng hơn lúc đói rất nhiều.
Giang Bình An: - Ah... chỉ đơn giản như vậy?
- Đúng, chỉ đơn giản như vậy. Giờ đến tinh thần lực chuyển thành năng lượng đây. Ngài có cho rằng tinh thần lực có mang năng lượng không?
- Cái này hơi mơ hồ!
- Khi ngài học tập, sáng tác, viết lách, hoặc làm một công việc tỉ mỉ nào đó, ngài có tiêu hao tinh thần lực không?
- Có chứ, dĩ nhiên là tiêu hao, rất mệt mỏi luôn đấy.
Venus: - Vậy lúc ấy ngài tiêu hao tinh thần lực để làm gì? Ý của ta là khi ấy tinh thần lực tiêu hao sẽ đi đâu? Chắc chắn chúng sẽ không tiêu hao vô ích!
Giang Bình An: - Ngươi nói như vậy ta mới để ý, chúng tiêu hao làm gì nhỉ? Cơ thể lúc ấy cũng có năng lượng cho cơ thể hoạt động mà?
Venus: - Tinh thần lực tiêu hao sẽ sinh ra năng lượng cho quá trình trí não sáng tạo và tư duy.
- Không đúng! Não người hoạt động vẫn do năng lượng trong cơ thể duy trì mà!
Venus: - Năng lượng đó chỉ duy trì cho não tồn tại mà thôi, muốn tư duy và sáng tạo thì phải dùng năng lượng từ việc tiêu hao tinh thần lực. Ngài không thấy những lúc ngài tiêu hao hết tinh thần lực, liền lập tức đau đầu nhức óc, không tài nào suy nghĩ và sáng tạo được ư? Khi ấy năng lượng trong cơ thể vẫn tràn đầy mà ngài có suy nghĩ được đâu?
- Chà chà... cái vụ này phân tích ra rõ như vậy thì cũng thật là... hơi bị có lý. Như vậy ta tạm chấp nhận tinh thần chuyển đổi qua được năng lượng đi, vậy còn chuyển đổi qua vật chất thì như thế nào? Đây là cái điều ta khó hiểu và khó chấp nhận nhất.
Venus: - Nói sâu xa thì ta không biết, mà có nói thì chủ nhân cũng không hiểu. Vì vậy ta nói nôm na, khi một người tinh thần đầy đủ dư thừa thì người đó rất dễ dàng mập mạp hẳn lên, đây là một ví dụ đơn giản khi tinh thần chuyển hóa thành vật chất.
- Nói bậy... tinh thần đầy đủ, thì vui vẻ, vui vẻ thì ăn nhiều, mà ăn nhiều thì mập thôi, chứ làm sao tinh thần biến thành vật chất cho được?