0
5 nhóm quân p·hản đ·ộng của Lào và Campuchia tổng cộng 13.000 tên, một số lượng không nhỏ. Chúng đặc biệt nguy hiểm vì được trang bị đầy đủ v·ũ k·hí, rất tàn bạo khát máu... gặp các nhóm q·uân đ·ội nhỏ hoặc thường dân thì "ăn luôn" gặp quân chủ lực lại sẵn sàng xé chẳn ra lẻ để né tránh, sau đó tụ tập nhau lại tiếp tục đi làm ác... Có thể nói là cực kỳ khó chơi.
Vì vậy theo phương án của Giang Bình An, phe ta chỉ cử người theo dõi chặt chẽ, dụ chúng vào sâu trong lãnh thổ Việt quốc, sau đó cho q·uân đ·ội bao vây nhưng không đánh, khiến chúng phải ở yên một chỗ không cục cựa được.
...
* Sáng ngày 24/1/1961, Việt quốc tuyên chiến chính thức với bốn quốc gia:
Mỹ, Thái Lan, Lào, Campuchia.
Các bằng chứng được phía Việt quốc đưa ra rất đầy đủ: máy bay Mỹ n·ém b·om, Thái Lan cung cấp sân bay + nhiên liệu + bom đạn + quân nhu tiếp tế. Lào và Campuchia có năm đội quân tràn vào "đánh chiếm" Việt quốc, gây nhiều thiệt hại.
Cả thế giới ồ lên kinh ngạc, báo chí quốc tế bắt đầu vào cuộc mổ xẻ truy tìm nguyên nhân. Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc kêu gọi các bên bình tĩnh...
* Sáng ngày 25/1/1961, quân chủ lực của miền Bắc Việt quốc lại tiếp tục xuôi Nam, chiếm Lâm Đồng, tràn qua Long Khánh.
Chính Quyền Sài Gòn đã không còn chỗ lui, họ bắt buộc phải dồn quân chủ lực quyết tử ở chiến trường Long Khánh, có đến 50.000 quân tập trung dàn trải thành trận địa với chiều ngang đến cả chục km. Nhưng bất ngờ là 20.000 quân Giải Phóng lại chỉ đến mà không chiến.
* Tối ngày 26/1/1961, Giang Bình An bật hack thực hiện chiến thuật "trảm thủ" hắn mang biệt đội Ma Thần đến đánh chiếm bất ngờ dinh Tổng Thống ở Sài Gòn, bắt được tổng thống Ngô và toàn bộ quan chức cao cấp của chính quyền Sài Gòn, cho họ ăn kẹo mơ màng và bắt họ đầu hàng để giữ mạng sống.
21h đêm cùng ngày, tổng thống Ngô kêu gọi toàn bộ q·uân đ·ội của Việt quốc Cộng Hoà đầu hàng quân Giải Phóng để Nam Bắc thống nhất, đồng thời cũng giải tán chính phủ Việt quốc Cộng Hoà, cả Việt quốc chỉ còn lại Việt Quốc Dân chủ Cộng hoà.
* Ngày 27/1/1961, q·uân đ·ội Việt quốc Cộng Hoà bắt đầu đầu hàng, chỉ có số ít quan chức cao cấp và các tài phiệt giàu có bỏ chạy khỏi Sài Gòn.
Các mặt trận Giải Phóng quân ở miền Nam bắt đầu tiếp quản chính quyền ở các nơi.
Bên Washington nghe được chính phủ Việt quốc Cộng Hoà giải tán, tân tổng thống Kennedy nổi giận, bắt đầu vận động chính trị để đáp trả lời tuyên chiến từ Việt quốc.
* Ngày 29/1/1961, Mỹ và Thái Lan chính thức chấp nhận tuyên chiến với Việt quốc.
Lào và Campuchia sau nhiều lần giảng hòa thất bại, họ nhận được hứa hẹn và tài trợ tiền, v·ũ k·hí rất nhiều từ Mỹ nên cũng tuyên bố c·hiến t·ranh với Việt quốc vào ngày 30/1/1961.
Như vậy Việt quốc vừa thống nhất Bắc Nam đã lâm vào một cuộc chiến quốc tế với cả 4 nước, trong đó có một siêu cường quốc là Mỹ.
Cả bốn nước này đang gấp rút huy động lực lượng để tiêu diệt cả Việt quốc...
...
Tình hình rất chi là dầu sôi lửa bỏng, nhưng kẻ đầu têu khơi mào tuyên chiến lại đang thảnh thơi ngồi hóng mát ở bờ hồ Hoàn Kiếm giữa đêm khuya thanh vắng.
Giang Bình An: "Long Náo Thiên, ngươi kêu gọi ta đến đây làm gì?"
Thần long: "Chủ nhân, báo cho ngài tin vui, ta đã phục hồi hoàn toàn linh hồn nhờ luyện hóa các Thiên Hồn Vu Châu."
"Ha ha ha... rất hay. Nhưng sao ngươi không bay đến tìm ta cho lẹ mà gọi ta đến đây làm gì?"
"Ta sợ bay ra khỏi đám mây khí vận, sẽ bị bí cảnh cảm ứng, sau đó sẽ có thiên lôi đánh ta."
"Nhưng trốn trong đó hoài đâu có ổn, trước sau gì ngươi cũng phải theo ta đi thôi! Ngươi có phương án gì chưa?"
Thần long: "Cả tháng nay ta suy nghĩ tìm cách, cuối cùng có một cách có thể im xuôi rút lui khỏi đây mà không kinh động nhiều đến Gaia trái đất."
"Nói mau!"
Thần long bắt đầu truyền ý niệm thật nhỏ: "Chúng ta có thể làm như vầy... như vầy... như vậy..."
Nghe xong Giang Bình An sáng mắt khen hay.
"Náo Thiên, kế sách này rất tuyệt, ngươi rất có triển vọng làm quân sư quạt mo cho ta. Chuyện mua lá phù đặc biệt đó ta giải quyết được. Giờ chỉ còn xem xem thời gian ngươi bị sét đánh nữa mà thôi! Ngươi cứ bay xuống đây đi!"
Thần long rất thích thú vì chủ nhân đánh giá cao kế sách của nó, nó bay vèo một cái xuống ngay chỗ chủ nhân, nhưng chủ nhân nó lại giật mình:
"Ui trời... sao ngươi lớn lên nhanh dữ vậy? Lần trước chỉ có dài 2 mét, giờ gần 10 mét luôn rồi!"
"Ha ha ha... chủ nhân giúp Việt quốc thống nhất Bắc Nam, khí vận đám mây tăng lên, ta cũng tăng lên theo."
Mới nói đến đây, thần long lại méo mặt:
"Ách... chủ nhân, ta cảm ứng được lôi kiếp rồi! Nửa năm nữa ta sẽ b·ị đ·ánh!"
Giang Bình An nhíu mày lẩm bẩm:
- Nửa năm sao? Thời gian quá gấp, chắc ta lại phải sử dụng thủ đoạn "đặc biệt" để thống nhất nhanh thế giới rồi!
"Ủa, sao chủ nhân nhất định phải thống nhất thế giới chi vậy? Nó đâu có ích lợi gì cho ngài?"
Giang Bình An lắc đầu: "Có lợi chứ. Đầu tiên là nó giúp ta rèn luyện về tâm cảnh, chiến đấu, năng lực tổ chức... Sau đó nó sẽ ghi điểm trong đánh giá của Gaia trái đất, có điểm cao thì Gaia mới cần ta, ta mới chiếm được chỗ tốt! Cuối cùng là ta muốn ngươi nuốt hết khí vận của toàn cầu để chúc phúc cho ta may mắn và để dành để sử dụng sau này!"
"Ta thật sự phục ngài luôn ấy chủ nhân, chuyện như vậy mà ngài cũng tìm ra được khối chỗ tốt, chắc kiếp trước ngài buôn bán kinh doanh giàu có lắm phải không?"
"Hừ, làm gì có... Ta nghèo rớt mồng tơi, một bữa ăn chỉ có 10.000..."
"Hả, một bữa ăn 10.000 HP mà ngài nói là nghèo à?"
"Ta nói 10.000 là vnđ, bằng khoảng 1 HP, tiền bán 1 m³ nước cho hệ thống mà thôi"
Thần long lắc đầu le lưỡi, nó không ngờ chủ nhân của nó ngày xưa lại nghèo nàn đến vậy, nhưng không sao, giờ chủ nhân của nó sắp thành Vũ Trụ Chi Chủ, quát tháo thiên hạ...
Giang Bình An: "Thôi, không nói tào lao nữa, thời gian eo hẹp, ta đi chinh phục thiên hạ đây!"
"Chủ nhân, ta có một thắc mắc, sao thế giới 1960 lần trước ngài không sử dụng "kẹo mơ màng" để chinh phục tốt hơn?"
"Lúc đó ta không biết! Kẹo mơ màng thuộc dạng vật phẩm gây mê huyễn bị cấm sử dụng ở hiện thực..."
Thần long: "Ui giời! Đây là bí cảnh mà!"
Giang Bình An cười khổ: "Lúc trước ta cũng như ngươi, có biết đây là bí cảnh đâu!"
"Giờ chủ nhân biết rồi! Nên chơi "bung lụa" luôn chứ gì? Khà khà..."
Hai chủ tớ cười đùa tí tởn một lúc, Giang Bình An bỏ đi nhưng ai ngờ thần long lại bay theo sát không bỏ.
"Này Náo Thiên, ngươi theo ta làm gì?"
"Chinh chiến thiên hạ á!"
"Rườm rà "
"Không rườm rà đâu, ta có thể giúp ích cho chủ nhân rất nhiều đấy!"
" ??? "
"Chủ nhân thử nghĩ xem, ngài đánh nhau xâm chiếm nước khác, ta ở một bên nhào vào thôn phệ hết "khí vận hóa hình" của nước đó, chắc chắn nó sẽ sụp đổ và sát nhập vào nước ta thôi! Đây chính là uy lực của khí vận."
"Ừ, có lý. Đúng là làm ít công to... Ha ha ha..."
...
Tại Hà Nội, phòng tổng tham mưu.
Bác hỏi: - Cả 4 nước Mỹ, Thái Lan, Lào, Campuchia đang huy động q·uân đ·ội, vậy còn chúng ta chuẩn bị đến đâu rồi?
Võ Đại Tướng: - Chúng ta đã chuẩn bị 200.000 chiến sĩ. Trong đó 120.000 quân tinh nhuệ chi làm 3 hướng: 60.000 sẽ đi t·ấn c·ông Campuchia và Thái Lan; 30.000 sẽ t·ấn c·ông Lào; 30.000 còn lại sẽ ém quân ở biên giới phía Bắc, chờ Trung Quốc vươn vòi thì chúng ta "băm" chúng.
Bác: - Rất hay, chắc chắn Trung Quốc không bỏ qua cơ hội 'thọc dao sau lưng" khi chúng ta bận bịu đối phó với các nước khác.
Võ Đại Tướng: - Còn lại 80.000 chiến sĩ sẽ chia nhau rãi rác khắp nước để giữ gìn an ninh trật tự. Khi cần, họ cũng có thể cứu viện hoặc phối hợp với các binh đoàn khác.
Một vị tham mưu thắc mắc: - Thưa Đại Tướng, 200.000 chiến sĩ này nguồn gốc ở đâu ra? Họ có tinh nhuệ không?
Võ Đại Tướng và Bác nhìn nhau mỉm cười.
- Có, họ rất tinh nhuệ. Thật ra tổng hợp quân Giải Phóng của ta và quân Cộng Hoà cũ đầu hàng đã lên gần 250.000 quân số. Nhưng quân quý hồ tinh, bất quý hồ đa... vì vậy gần 50.000 quân sĩ già yếu, b·ị t·hương nặng, ... đã được cho xuất ngũ, trở về quê an dưỡng, như vậy vừa làm q·uân đ·ội ta tinh gọn vừa làm sức dân ở các địa phương được hòa hoãn phát triển.
Các tham mưu khác thất kinh: - Vậy là ngài đã đưa luôn cả 100.000 quân Cộng Hoà cũ vào hệ thống q·uân đ·ội của chúng ta luôn hay sao? Việc này quá mạo hiểm...