Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đại Náo Từ 1960
Unknown
Chính truyện 46. Kết thúc đấu trí - Bình An vũ trụ
- Ngài không thấy trái đất quá chật chội khi chứa 10 tỷ người sao?
Ngài không thấy con người sinh sôi nảy nở quá nhanh sao?
Ngài không thấy hiện tại ngài không hề thiếu bí cảnh, không hề thiếu tinh thần lực mà chỉ thiếu linh hồn lực thôi sao?
Ba câu hỏi liên tiếp xoáy vào đầu của Lam làm nó bối rối: - Vậy ngươi tính sao? Đừng quên họ chính là vốn quý giá nhất của ta!
- Khà khà khà... 10 tỷ người hỗn loạn gây rối còn không bằng 3 tỷ người ngoan ngoãn phụng hiến cho ngài. Ta sẽ lấy bớt đi 7 tỷ người gây rối, như vậy 3 tỷ người còn lại sẽ rất ngoan ngoãn!
- Còn khuya, ngươi quá đáng lắm luôn!
Giang Bình An nhún vai: - Đây là cách nhanh nhất để mau chóng cho ngài yên tĩnh đột phá. Nếu chải vuốt từ từ, phải mất 5-10 năm...
- Nhưng...
Giang Bình An giả vờ thở dài nhượng bộ:
- Thôi thôi... ta nhường ngài vậy! 5-5... Ta lấy đi 5 tỷ người, toàn chọn người già cả yếu ớt và trẻ mồ côi lang thang, để lại cho ngài 5 tỷ người trẻ khỏe sung sức và rất nhiều trẻ em khỏe mạnh được gia đình chăm sóc kỹ lưỡng. Có 5 tỷ người này chắc chắn ngài sẽ càng mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Nhưng tỷ lệ dân số này sẽ giữ nguyên cho đến khi ta thu đủ số 45 tỷ người còn lại.
- Ách... ngươi nhường ta? Có lộn không?
- Ha ha ha... ngài đừng quên, ta giờ đã là một Vũ Trụ Chi Chủ, dù rằng yếu như sên nhưng tiềm năng vô hạn nhé!
- ???
...
Cuộc đàm phán lịch sử cuối cùng cũng kết thúc, Giang Bình An tay không bắt c·ướp: Thu được Ý Chí, luyện hóa được mầm vũ trụ trở thành Vũ Trụ Chi Chủ "hữu danh vô thực lực" được Gaia nhường 5 tỷ người trên trái đất, nhưng phải cung cấp đan dược cho Gaia đột phá.
Lam nhìn Đệ Tam và Giang Bình An rời đi, khuôn mặt của nó đang rầu rĩ bỗng nhiên trở nên vui vẻ lạ thường, nó lầm bầm đắc ý:
- Ha ha ha... cuối cùng cơ duyên cho ta đột phá cũng đã đến. Loài người thật chán ghét! Cứ năm lần bảy lượt phồn vinh cực điểm rồi nghiên cứu năng lượng lung tung khiến ta cứ phải xóa bỏ chúng đi, gầy dựng văn minh lại từ đầu... từ đó làm gián đoạn tăng trưởng linh hồn của ta, rồi mỗi lần như vậy lại hỏng hết các bí cảnh của nền văn minh cũ!
- Giờ đây mọi chuyện đã khác, ta đã có kẻ đại diện làm culi chuyên quản lý cho ta. Ta có thể kê cao gối mà ngủ rồi.
- Tên Giang Bình An đáng c·hết kia, vừa làm Vũ Trụ Chi Chủ đã lên mặt "nhường" ta... Ha ha ha... hắn đâu biết Ý Chí của ta đâu đơn giản bị lấy đi như vậy! Nó có "cửa hậu" liên thông với ta, ta có thể gián tiếp khống chế tiểu vũ trụ của hắn, có thể lén rút ra tinh thần lực trong các bí cảnh của hắn...
- Khi nào trở mặt thành thù... Ta còn nắm "hồn ấn" của hắn trong tay, chỉ cần ta phá hủy thì xem như hắn đã phế, không thể nào tăng lên linh hồn lực được nữa! Để xem khi đó hắn có quỳ xin tha thứ ta hay không cho biết!
(xem thêm hồn ấn ở chương 311 tiền truyện)
...
Đệ Tam đưa Giang Bình An về trong xe bay Hắc Phượng Hoàng, giọng nói điện tử của ông ta lại vang lên vừa từ biệt vừa nhắc nhở:
- Ta đã hoàn thành nhiệm vụ, giờ ta phải về tổng bộ, kính chúc quý khách Giang Bình An giao dịch thành công mỹ mãn, sớm ngày nổi danh trong liên vũ trụ. Có một tin vui cho ngài rằng vũ trụ này sẽ được hệ thống chính thức định danh bằng tên của Vũ Trụ Chi Chủ đầu tiên xuất hiện. Vì vậy từ vài ngày nữa trở đi, vũ trụ này sẽ có tên Bình An vũ trụ.
- Cảm ơn ngài Đệ Tam, ta rất vinh hạnh!
- Tuy nhiên trước khi từ biệt, ta xin nhắc quý khách thực hiện đúng những hứa hẹn đối với người khác, nếu không sẽ có hậu quả rất thê thảm!
- Trời ơi! Từ nhỏ đến lớn ta hứa hẹn nhiều lắm nhưng thất hứa cũng rất nhiều... Có mấy cô bé thanh mai trúc mã từ thời tắm mưa cởi truồng, ta hứa cưới về làm vợ mà có làm được đâu! Rồi còn lời hứa học giỏi với cha mẹ, thầy cô... cuối cùng cũng học lẹt đẹt...
Đệ Tam tức điên vì cái tên giả ngốc này, ông hết kiên nhẫn nên ngắt ngang lời và nói huỵch toẹt thẳng ra:
- Thưa quý khách, ta muốn nhắc về những lời hứa của ngài khi có hệ thống, ví dụ như đối với tinh linh tộc trưởng và Lam.
- Ồ... thế à... mấy cái đó ta làm là chắc rồi, khi nãy ta chỉ sợ hệ thống tính luôn nợ năm xưa!
Đệ Tam nóng mặt, buộc miệng thốt ra một câu hơi sổ sàng rồi bỏ đi mất dạng:
- Hừ... ai rỗi hơi mà tính toán như vậy, ngài tự lo thân cho tốt đi! Ta đi đây, cáo biệt!
- Cáo biệt... cáo biệt...
Giang Bình An ráng chờ 5-10 phút, chờ Đệ Tam bỏ đi thật xa mới thở phào nhẹ nhõm, hắn thật lòng rất ngán ông ta, cao thủ kiểu gì mà luôn núp lùm lén lút.
Hắn kêu gọi trong đầu: "Náo Thiên, an toàn rồi!"
Thần long hưng phấn kêu: "Chủ nhân ơi, ngài vào không gian tinh thần đi.".
Giang Bình An dặn dò Elf chi vương canh giữ để hắn tu luyện một chút, sau đó khoang chân ngồi nhắm mắt, tâm thần chìm vào bên trong. Lần này hắn đã là linh hồn cấp 1, nên vào không gian tinh thần rất dễ.
...
Không gian tinh thần vẫn đen ngòm, Đại ấn ký thần long mini vẫn còn, linh hồn của Giang Bình An vẫn bình thường chỉ là có một lớp khí vận 7 màu mỏng bao bọc, nhưng khi nãy bị hao hụt 1080 điểm linh hồn lực luyện hóa mầm vũ trụ nên trông rất uể oải.
Bên cạnh chúng là quả khí cầu nhỏ màu xanh sẫm mầm vũ trụ, Giang Bình An tìm quanh quẩn chẳng thấy thần long đâu.
"Ha ha ha... chủ nhân đừng tìm nữa, ta đã vào mầm vũ trụ rồi! Trong này vui lắm, chủ nhân vào luôn đi!"
Tâm thần của Giang Bình An chìm vào khối khí cầu mầm vũ trụ, hắn thấy mình tiến vào một không gian sáng lung linh đầy màu sắc.
Ánh sáng lung linh đến từ các chấm nhỏ li ti, xanh đỏ tím vàng... đủ cả. Không gian cực kỳ bao la rộng lớn. Ngay lúc này một con rồng dài 2 mét vàng rực bay đến bên tâm thần của Giang Bình An, nó bay lượn một vòng quanh "điểm trắng" biểu thị cho chủ nhân và hỏi:
"Sao ngài không dùng linh hồn thể vào đây, xem dạng này ta không quen!"
"Khà khà khà... linh hồn của ta bị hao tổn 2/3 linh hồn lực khi luyện hóa mầm vũ trụ, bây giờ nó yểu xìu đang chờ khôi phục đó!"
"Ặc... ta quên, nhưng ta cũng lỗ nặng sau khi độ kiếp. Giờ ngài chờ ta chút xíu để ta luyện hóa đan dược khôi phục linh hồn lực cho cả hai!"
Thần long nhắm mắt để luyện hóa Bổ Hồn Thiên Đan, nhưng ngay lập tức nó mở mắt ra ngượng ngùng xoắn xít:
"Chủ nhân... ngài chưa trả đồ cho ta. Ta đâu có đan dược để luyện hóa..."
"Hay ngươi ra không gian tinh thần của ta để lấy đan dược!"
Thần long buồn rầu lắc đầu: "Đã muộn rồi chủ nhân ơi! Ta nhào vào khối khí cầu mầm vũ trụ để cắn nuốt Ý Chí của Gaia trái đất. Ai ngờ vừa cắn nuốt nó xong ta đã trở thành gaia của tiểu vũ trụ này và không đi ra ngoài được nữa."
Giang Bình An ngạc nhiên: "Ủa, bộ mấy chuyện này trong truyền thừa của long tộc không có nhắc đến sao?"
"Ta chỉ đạt được truyền thừa cấp thấp. Con rồng nào thiên phú càng cao thì đạt được truyền thừa càng nhiều. Mà bí mật về mầm vũ trụ lại thuộc về cấp bậc quá cao, truyền thừa của ta không có nhắc đến.
Chỉ khi làm Gaia của nơi này ta mới nhận biết được thông tin về nó.
[Tiểu vũ trụ: không ở trong mầm vũ trụ mà trôi nổi bên trong liên vũ trụ chung với tất cả các vũ trụ khác nhưng nó có kích thước nhỏ hơn rất nhiều.
Mầm vũ trụ: thực ra chỉ là một tiết điểm, một cánh cửa ra vào tiểu vũ trụ. Cánh cửa bị chủ nhân luyện hóa, nó sẽ ở cố định trong không gian tinh thần của ngài. Tác dụng của nó là bỏ vào hoặc lấy ra khỏi tiểu vũ trụ bắt cứ thứ gì ngài muốn, miễn là hồn nhãn của ngài bao phủ được nó.
Nó cũng là cánh cửa kết nối cho ngài sử dụng năng lượng, tinh thần lực, hồn lực bên trong tiểu vũ trụ ... ]
- Nói tới nói lui mầm vũ trụ chỉ là một cánh cửa còn tiểu vũ trụ chỉ là một cái nhà to để cất đồ thôi à?